Minh Hà đã tồn tại không biết bao nhiêu năm rồi, xích sát vân trên không trung Minh Hà cũng đã tồn tại không biết bao nhiêu năm rồi, nó không ngừng chậm rãi mở rộng hướng ra xung quanh Minh Hà, đến nỗi tới bây giờ độ rộng của xích sát vân đãnhiều gấp vài chục lần bản thân Minh Hà rồi.
Bởi vậy nếu như muốn tiếp cận Minh Hà thì buộc lòng phải men sát phía dưới khối xích sát vân mà đi.
Xích sát vân cũng không phải là vật đơn giản một chút nào, tất cả thiên hạ đều biết nó có tính thực cốt, một khi tu sĩ tầm thường chạm vào nó một chút thôi thì ngay cả thi cốt, hồn phách, tất cả mọi thứ đều bị ăn mòn không còn một mảnh. Còn có một điều kinh khủng hơn nữa, trong xích sát vân này còn cómột loại sinh vật quỷ dị có thể sinh tồn một cách thần kỳ, chúng nó sinh hoạt bên trong xích sát vân quả thực giống như cá sống trong nước vậy.
Càng là nơi hiểm ác đáng sợ thì sinh vật sống trong đó càng hung tàn, cường đại. Hoàn cảnh sinh tồn làm cho chúng nó phải không ngừng giết chóc, tiến hóa thì mới có thể sinh tồn được. Bởi vậy, kể cả một ít cường giả Hóa Thần kỳ cũng không muốn đi vào trong tầng xích sát vân này, có trời mới biết được ở bên trong đó sẽ đụng phải vật gì đây? Chỉ có một số người có vận khí không tốt, khi đi vào xích sát vân thì rất hoàn hảo, nhưng khi đi ra ngoài thì nghìn vạn người chưa chắc đã được một người.
Thế nhưng giờ khắc này lại có một đám khách không mời mà đến tầng xích sát vân bên trên Minh Hà này.
Nhóm khách không mời mà đến này rõ ràng được chia thành hai trận doanh khác nhau. Một nhóm gồm có tám người nữ tử, mỗi một người đều có cơ thể cao ráo, thon dài, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, ăn mặc một thân hắc giáp đen tuyền. Dẫn đầu nhóm nữ tử này là một nữ tử đặc biệt cao, thân hình yểu điệu, làn da nõn nà, trắng noãn như bạch ngọc, khuôn mặt phải nói làtuyệt sắc. Nhưng mà quanh thân nàng lại sinh ra tràn ngập hàn khí lạnh người. Kỳ lạ nhất ở chỗ, đôi mắt của nàng thủy chung luôn nhắm lại, không hề mở ra một chút nào, điều này làm cho trên dung mạo tuyệt sắc của nàng hiện lên thêm vài phần khí tức thần bí mà quỷ dị.
Những người nữ tử khác cũng có dung mạo bất phàm, nếu như bọn họ sinh sống tại kiếp trước của Lôi Động thì mỗi người đều sẽ là một người mỹ nữ nổi tiếng khắp nơi. Lúc này tất cả bọn họđều thủ hộ xung quanh nữ tử dẫn đầu, hắc vụ lúc nào cũng lượn lờ quanh thân, mạnh mẽ bức lui xích sát vân ở xung quanh ra xa hơn mười trượng. Nếu như lúc này có cường giả nào đó sử dụng vọng khí thuật nhìn qua thì phát hiện tám người nữ tử này đều làcao thủ cường đại dị thường, khí huyết tràn đầy, chiến lực cường hãn, tất cả đều là cường giả có tu vi Nguyên Anh trung kỳ, thậm chí còn có cả tồn tại Nguyên Anh hậu kỳ. Mà nữ tử dẫn đầu nhóm người vẫn luôn nhắm mắt ở giữa lại hoàn toàn thu liễm khítức của bản thân mình, không thể nhìn ra tu vi nông sâu của nàng như thế nào. Chỉ có thể từ một tia uy áp mà nàng lơ đãng phát ra để cảm nhận, phán đoán thì chắc chắn rằng nữ tử này cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ gì.
Một nhóm người khác thì lại càng thêm thần bí, bọn họ chỉ có ba người mà thôi, mỗi một người đều ẩn mình hoàn toàn bên trong hắc bào rộng thùng thình, không thể nhìn ra được hình dáng, mặt mũi của bọn họ như thế nào. Ba người này không chỉ tràn ngập khí tức âm hàn quỷ dị, hơn nữa toàn thân tỏa ra vị đạo vô cùng tanh hôi, khó ngửi, so với khí tức, vị đạo tanh nồng của xích sát vân thì bọn họ còn có vẻ hung hãn hơn vài phần. Ba người này đứng cách xa nhóm nữ tử xinh đẹp trẻ tuôi kia một khoảng, thỉnh thoảng lại hiện lên một chút vẻ chán ghét.
Trong đám hắc bào nhân, dẫn đầu là một người cao to, thân hình của hắn ẩn trong hắc bào có lẽ phải cao đến một trượng, tay chân đều không lộ ra bên ngoài. Tuy rằng không rõ tu vi của hắn, nhưng chính bản thân hắn cũng hiển lộ ra khí tức làm cho người khác phải cảm thấy sợ hãi, dường như đều hít thở không thông.
- Trùng đế, tiểu thư nhà ta hỏi ngươi, ngươi xác định là ở phụ cận nơi đây đã tìm thấy di tích hài cốt của Minh Thần Điện hay sao?
Một vị nữ tử có khuôn mặt tròn, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị, giọng nói băng lãnh quát mắng hỏi. Mà lúc này người nữ tử dẫn đầu được xưng là tiểu thư kia ngay cả mí mắt cũng không động đậy một chút nào, tựa hồ như nàng không muốn, mà cũng là không thèm nói chuyện với người được gọi là Trùng đế kia.
Nhưng nếu như đổi lại là một người khác bên trong U Minh Quỷ, thậm chí là hạng người hiểu biết một chút ở trong các vực khác, nếu như nghe được cái tên Trùng đế này thì sẽ đều ngẩn ra. Trong lục vực cửu châu, duy nhất chỉ có một người tên là Trùng đế, đó chính là lão đại của Thi trùng tộc, một trong tứ đại chủng tộc của U Minh Quỷ. Đó là một tồn tại Hóa Thần kỳ, việc am hiểu nhất của hắn cũng không phải là chiến đấu cận chiến, mà là ngựsử các loại sâu bọ hung hãn dùng để chiến đấu.
Toàn thiên hạ đều biết thi trùng tộc chính là một chủng tộc trítuệ có tướng mạo xấu xí đến mức cùng cực, cũng gần giống như quỷ dạ xoa và tu la tộc vậy. Bọn họ cũng từng là một chi của ma tộc năm xưa. Năm xưa sau khi thông đạo đi ma giới bị phong ấn, một bộ phận thi trùng tộc bị lưu lại bên trong lục vực cửu châu, trong thời gian dài của lịch sử bọn họ dần dần thay đổi, phát triển trở thành thi trùng tộc bây giờ.
Bản thân thi trùng tộc chính là một loại sâu xấu xí dị thường tiến hóa mà thành, sau khi trưởng thành, bọn họ người không phải người, trùng không phải trùng. Tộc nhân của bọn họ tuy rằng không am hiểu cận chiến, nhưng cực kỳ thông thạo sử dụng thần niệm. Tuy rằng tộc nhân thưa thớt nhưng mỗi người đều có thể điều khiển được nghìn vạn ác trùng, dần dà lâu ngày cư nhiên cũng có thể chiếm được một địa phương nhỏ nhoi trong U Minh Quỷ, sau đó phát triển trở thành một trong tứ đại chủng tộc hiện nay.
Dưới các loại tình huống suy đoán, chủng tộc này vì sao lại có thể cường đại? Nếu như không bởi vì bị người ngoài kỳ thị vàchán ghét, tộc nhân lại ít ỏi, thưa thớt đến mức thương cảm, có lẽ bọn họ đã là một chủng tộc cường đại chiếm lĩnh một vực của riêng mình rồi. Không dễ dàng, quả nhiên là chuyện không dễdàng chút nào. Đương nhiên điều này cũng có chút quan hệ với hoàn cảnh địa lý của Minh Vực. Đại đa số các nơi trong Ma Vương đều âm u và ẩm ướt, chướng khí dày đặc vô số, nhất làcó thể sinh ra các loại hung trùng xú danh khắp nơi. Mà những loại ác trùng làm cho người khác phải chán ghét, thậm chí sợ hãi này vừa vặn lại là thứ thích nhất của thi trùng tộc. Bởi vì như vậy cho nên thi trùng tộc sinh tồn và phát triển tại Ma Vương cũng gần giống như cá gặp nước, dưới những khu vực mà chủng tộc khác không đủ thực lực phải rút lui thì thi trùng tộc vẫn có thểthoải mái, tự nhiên mà sinh sống, phát triển. Truyện Tiên Hiệp -
Đối với sự vô lễ của nữ tử mặt tròn, gã Trùng đế kia cũng không biểu lộ một chút phẫn nộ nào trong lòng, thanh âm khàn khàn mà bén nhọn nói:
- Xin Tà Phượng tiểu thư hãy yên tâm, ta đã giao cho tiểu thư di tích tàn phiến, không phải tiểu thư cũng đã kiểm tra qua rồi sao? Khẳng định đó chính là di tích tàn phiến của Minh Thần điện. Huống chi thi trùng tộc chúng ta có xú danh rõ ràng, hung tàn không gì sánh được, nhưng nhiều ít gì thì chữ tín chưa bao giờ bịai nói tới, hai chủng tộc chúng ta đã kết minh vài vạn năm qua, hơn nữa ta và tiểu thư cũng đã nhận thức nhau hơn một nghìn năm rồi, tiểu thư đã từng thấy ta thất tín bao giờ chưa?
Trùng đế phảng phất như không có chút tình cảm nào, ngữ khícòn băng lãnh hơn so với người nữ tử kia.
- Hừ... Cũng là do tiểu thư của chúng ta biết được thi trùng tộc các ngươi coi như cũng biết nói chữ tín, vì vậy mới nguyện ý khẩn trương đi cùng các ngươi, tiêu tốn nhiều thời gian như vậy để đến nơi Minh Hà dơ bẩn này một chuyến.
Sắc mặt nữ tử mặt tròn hòa hoãn nói:
- Trùng đế, hy vọng lần này ngươi đừng giở trò gì, bằng không thì tính tình và thủ đoạn của tiểu thư nhà ta, ngươi cũng thập phần rõ ràng rồi.
Trùng đế phảng phất như không có nửa điểm đế vương gì cả, vẫn băng lãnh, không có cảm tình gì như trước nói:
- Thi trùng tộc chúng ta không có thất tín, nhưng thật ra hy vọng minh phượng tộc các ngươi tuân thủ lời hứa hẹn, sau khi tìm được một khối mảnh nhỏ của di tích thì phải lập tức trợ giúp chúng ta đến chỗ con Cửu U Phệ Hồn trùng vương. Minh phượng tộc các ngươi tốt nhất là đừng có tâm tư gì, thi trùng tộc chúng ta tuy rằng không bằng minh phượng tộc các ngươi, nhưng cũng không phải là dễ chọc đâu.
- Ngươi yên tâm, tiểu thư nhà ta đã nói một là một, nói hai làhai. Chỉ có điều ước định này lấy mười năm làm hạn định, nếu như trong vòng mười năm mà không tìm được con Cửu U PhệHồn trùng vương kia thì thật là xin lỗi.
Nữ tử mặt tròn lạnh giọng nói:
- Về phần tâm tư gì khác thì đối với chúng ta mà nói thì việc gì phải dùng? Vừa xấu xí lại làm cho người ta buồn nôn, có gì đâu mà phải lợi dụng.
- Nếu như không phải chúng ta vừa xấu xí, lại buồn nôn như vậy, làm sao có thể nhàn nhã dạo chơi bên trong xích sát vân như thế này? Ở đây thi trùng đại quân cuồn cuộn không ngừng, nếu muốn thì đã sớm đem các ngươi ăn sạch rồi.
Một tên thi trùng tộc nhân tựa hồ có chút không vui, trả lời một cách mỉa mai nói.
- Được rồi, đại khái là trong phạm vi hơn mười vạn dặm quanh đây.
Trùng đế cướp lời quát lên một tiếng.
- Mọi người cẩn thận thăm dò một chút, nghìn vạn lần đừng bỏ qua bất kỳ một đầu mối nào. Còn nữa, không được cãi nhau, tất cả đều phải cẩn thận một chút, xích sát vân không phải đơn giản như trong tưởng tượng của mọi người đâu.
Thấy Trùng đế tức giận như vậy, tên thủ hạ dưới trướng lập tức câm miệng lại, nhưng nữ tử mặt tròn hình như vẫn có vẻ không cam lòng, sau khi biến sắc một lúc, nàng cũng không nói thêm câu nào, bắt đầu cẩn thận, chăm chú thăm dò phạm vi xung quanh.
...
Đoàn người Lôi Động lúc này cũng đã vượt qua một đoạn đường rất xa, dựa vào chiến Hậu Cung hào, cuối cùng một đường đi hữu kinh vô hiểm, đã đi tới sát biên giới của biển xích sát vân vô tận.
Phi chu bắt đầu chậm rãi dừng lại huyền phù trên không trung,đoàn người từ trên phi chu đi xuống, sau đó trực tiếp đi xuống tầng dưới cùng luôn. Đây là một mảnh đầm lầy mênh mông vô bờ, trên bầu trời khu vực này chính là tầng xích sát vân nguy hiểm. Trong khu vực này chỉ có hai màu hồng sắc và hắc sắc làm chủ đạo, ở giữa có một thông đạo rộng vài dặm là có vẻ an toàn một chút.
Phóng nhãn nhìn lại, ánh mắt gần như có thể nhìn thấy ở vài dặm ra, hai màu hồng sắc và hắc sắc đã coi như là đan xen vào nhau.
- Công tử, phụ thân đã nói qua, sau khi tới đây thì không thểtiếp tục sử dụng phi chu được nữa, bởi vì địa hình trong đó phức tạp, xung quanh sẽ tồn tại dòng xoáy xích sát vân, một khi không tốt mà bị cuộn vào thì sẽ bị thuyền hủy người vong.
Sắc mặt tiểu U cũng trở nên nghiêm túc, có chút ngưng trọng nhìn biển xích sát vân vô biên vô tận nói:
- Cũng may những năm gần đây phụ thân mới tìm được ở phụ cận có một Minh Hà chung nhũ động, bằng không nếu như muốn tìm kiếm vội vội vàng vàng thì thật đúng là như mò kim đáy biển.
Bên dưới xích sát vân là một mảnh hư không chiểu trạch đen kịt mênh mông vô tận, cũng không biết nó được hình thành từ năm tháng nào. Trong Cửu U Thâm Uyên, nhiều nhất chính là U Minh quỷ khí, thế nhưng sau khi được Minh Hà trường kỳ tẩy rửa, rất nhiều vật chất trầm lắng xuống kết hợp cùng với U Minh quỷ khí, hình thành nên một mảnh đầm lấy hắc sắc dơ bẩn, ô uế không tốt một chút nào.
Trong đầm lầy, hắc khí tràn ngập, nơi nơi đều bốc lên chướng khíhắc sắc thành đoàn. Một ít tu sĩ cấp thấp nếu như chỉ cần hít phải một chút chướng khí này, chỉ sợ vài thời thần sau cũng sẽ bịmất mạng.
Hoàn cảnh cùng loại với nơi này bên trong toàn bộ U Minh Quỷ có rất nhiều, nhưng mà dơ bẩn kịch độc thành bộ dáng này thì ở nơi đây coi như cũng cực kỳ hiếm thấy. Nhất là một tầng xích sát vân phía trên kia càng là nơi kịch độc quỷ dị, có tính thực cốt không hề chơi đùa một chút nào. Có người nói có một bộ phận tu sĩ tà đạo chuyên môn chạy tới nơi này để thu thập những chỗ tinh hoa bên trong xích sát vân, sau đó dùng tinh hoa này để tu luyện độc công, hoặc là luyện chế thành pháp bảo ác độc nào đó.
Đương nhiên, Minh Hà cách chỗ xuất nhập của Cửu U Thâm Uyên quá xa, những tu sĩ tà đạo tầm thường căn bản là không thể tiếp cận được đến nơi này, mà những tu sĩ cao giai Nguyên Anh kỳ hay Hóa Thần kỳ thì lại có chút khinh thường vật đó.
Nhưng Lôi Động đối với xích sát vân lại có bộ dáng cảm thấy cực kỳ hứng thú. Hắn hư không chộp ra một trảo, ngưng tụ ra U Minh quỷ trảo tóm lấy một ít xích sát vân đến chỗ mình, sau đó tiện tay lấy ra một khối thiết tinh lớn bên trong thủ trạc trữ vật đưa vào trong xích sát vân. Lúc này xuất hiện tiếng két két rung động vang lên, thiết tinh giống như là gặp phải khắc tinh của mình, chỉ một lát sau đã bị phân hủy trở thành một đoàn thanh vụ, sau đó đã hoàn toàn biến thành một đoàn ô thủy tanh hôi không tốt chút nào.
- Khó trách được.
Lôi Động có chút sợ hãi than lên:
- Xích sát vân này quả thực là danh bất hư truyền, tuy rằng thiết tinh không phải là loại tài liệu hiếm có gì nhưng cũng là một loại tài liệu chủ yếu để luyện chế pháp khí và một phần pháp bảo, cư nhiên nó cũng không chống lại được sự ăn mòn của xích sát vân.
- Công tử, xích sát vân còn được xưng là xích sát huyết vụ. Mặc kệ là hồn phách hay huyết nhục, kể cả các loại tài liệu, tất cả đều bị ăn mòn cấp tốc trở thành máu loãng.
Một vị thị vệ quỷ vương hậu kỳ cung kính giải thích nói: