Huống hồ năng lực đuổi giết của Tà Phượng xa xa vượt quá Trùng Đế. Phượng Hoàng nhất tộc xưa giờ đều nổi danh về tốc độ a!
Thanh âm đất đá bị xuyên tạc ngày càng gần, cùng với sát khícủa Tà Phượng cùng thanh âm bi phẫn của nàng càng ngày càng rõ khiến cho toàn thân lông tóc của Lôi Động đều dựng đứng lên. Một khi bị Tà Phượng đuổi kịp thì hậu quả không khó có thểtưởng tượng!
Áp lực cực lớn khiến cho tốc độ của Lôi Động đạt tới trình độ trước nay chưa từng có, kích phát tiềm lực toàn thân hắn chạy đi. Huyền Âm chân nguyên trong cơ thể điên cuồng vận chuyển quán thâu đến từng tế bào trên người hắn. Quỷ Ảnh độn thuật lúc này đã được hắn thi triển tới mức tận cùng, mị ảnh trùng trùng điệp điệp, nhoáng cái đã lướt đi hơn bảy tám trượng!
Với tốc độ như vậy nên nhất thời Tà Phượng cũng không thể nào kéo gần khoảng cách được. Điều này cũng không phải nói tốc độ của Lôi Động vượt qua Tà Phượng mà trái lại. Nếu ửo tình huống bình thường, thí dụ như đang ở một nơi trống trải thì với khoảng cách như hiện tại chỉ sợ không tới một tức công phu Lôi Động đãbị tóm gọn rồi. Nhưng nơi này địa hình rắc rối phức tạp, các thông đạo chằng chịt hỗn loạn, mà thân pháp của Lôi Động lấy sự linh động trứ danh vô cùng thích hợp để phát huy ở đây. Nhờđó mới có thể giữ vững khoảng cách với Tà Phượng được.
Hơn nữa, khi Lôi Động chạy trốn thì luôn tìm những lộ tuyến càng phức tạp càng tốt nên Tà Phượng đuổi theo phía sau cũng gặp phải chướng ngại vật không ít. Tuy nàng vô cùng cường hãn bạo lực nhưng thạch bích dày đặc ở nơi này cũng làm cho tốc độ của nàng bị hạn chế rất lớn.
Cứ thế một đuổi một chạy, trong lúc chạy trốn, trong cơ thể Lôi động dần dần xuất hiện cảm giác khác thường. Hạt sen của Hỗn Độn Kim Liên hắn vừa ăn vào lúc nãy không ngừng tiết ra dược tính tẩy rửa kinh mạch huyết nhục toàn thân hắn đồng thời cũng xoá bỏ sự mệt mỏi khi hắn đang liều mạng chạy trối chết và kích hoạt lấy lực lượng ẩn dấu trong cơ thể hắn. Bạn đang đọc truyện được tại
Do đang toàn lực liều mạng chạy trối chết nên chân nguyên tiêu hao cũng không nhỏ, nhưng cũng nhờ đó mà lực lượng hùng hậu của hạt sen kia vừa vặn điều hoà. Tiêu hao bao nhiêu thì đãcó hạt sen kia bổ trợ, một bên không ngừng tiêu hao, một bên không ngừng bổ sung khiến cho Lôi Động kinh ngạc phát hiện toàn thân kinh mạch, huyết lạc, tế bào trong cơ thể hắn đang xảy ra biến hoá vi diệu, toàn thân hắn đột nhiên tản ra nhàn nhạt kim quang.
Hỗn Độn Kim Liên vẻn vẹn chỉ sinh trưởng nơi có hỗn độn linh khí tụ tập. Năng lượng nuôi dưỡng nó đều lấy từ nguồn hỗn độn linh khí vô cùng tinh khiết này, từ đó có thể nghĩ nó ẩn chứa năng lượng biến thái đến mức nào. Mặc dù nó chỉ là một gốc Hỗn Độn Kim Liên chưa hoàn toàn thành thục, hạt sen của nó do đó cũng chưa thành thục nhưng nói thế nào thì nó cũng là một trong những linh dược cực phẩm trong thiên địa. Năng lượng ẩn chứa bên trong hạt sen là vô cùng khổng lồ. Muốn thuần tuýluyện hoá thành năng lượng của bản thân sử dụng không phải làmột chuyện dễ dàng.
Hai người ngươi truy ta chạy chớp mắt đã qua mấy thời thần. Tuy nói tu sĩ cao cấp, chân nguyên dư thừa nhưng nếu trong lúc toàn lực vận dụng thì chỗ chân nguyên bị tiêu hao cũng không thể nào kịp bổ sung, do đó cũng sẽ có tình trạng dần dần sức cùng lực kiệt. Ít nhất hiện tại hai người Lôi Động và Tà Phượng đều là như thế.
Chỉ ngắn ngủi trong mấy thời thần vừa rồi, Lôi Động đã chạy qua không biết bao nhiêu thông đạo ở nơi này, ngay cả lực lượng ẩn chứa trong gốc Hỗn Độn Kim Liên kia cũng đã tiêu hao gần như không còn. Đan dược bổ sung chân nguyên hắn cũng đã dùng không ít, khiến cho kinh mạch có cảm giác quá tải không chịu nổi. Từ lỗ chân lông trên người không ngừng rỉ ra từng tia máu nhỏ, đây là điển hình của việc vận dụng chân nguyên quá độ màra. Nếu còn tiếp tục như vậy chỉ sợ sẽ dẫn tới thất khiếu chảy máu, kinh mạch đứt đoạn, trọng thương.
Nhưng hiện tại, Lôi Động lại không thể không tiếp tục kiên trì bởi vì Tà Phượng ở phía sau vẫn một mực bám riết không tha tựa hồ như không bắt được hắn không thôi. Chỉ sợ lúc này Tà Phượng đã hận Lôi Động tới cùng cực! Dù sao gốc Hỗn Độn Kim Liên kia cũng liên quan tới việc nàng có đột phá Hoá Thần trung kỳ được hay không. Nhưng bởi vì bị Lôi Động trộm mất cũng đã gián tiếp làm cho công sức hai trăm nam tu luyện Bế Nhãn Thiền của nàng đi tong.
Lôi Động hiện tại gần như đã đạt cực hạn, chẳng lẽ Tà Phượng không như vậy? Cho dù sau khi khai nhãn, lực lượng đạt được không ít nhưng sau một đoạn thời gian liên tục bạo lực xuyên qua thạch bích như vậy thì sức lực của nàng cũng đã tiêu hao không ít. Truy đuổi tới hiện giờ nàng đã xuyên qua ít nhất cả vạn cái thạch bích, mỗi lần thao túng lực lượng xuyên qua cũng sẽ có hao tổn nhất định a.
Bởi vậy, truy đuổi tới lúc này, Tà Phượng nàng thực sự cũng đãgần như là nỏ mạnh hết đà. Lúc này, năng lượng từ Bế Nhãn Thiền cũng đã dùng hết, hiện tại nàng đã khôi phục lại Hoá Thần sơ kỳ tiêu chuẩn. Đáng tiếc là tới giờ vẫn không thể đuổi kịp tên tiểu tử ác tặc Nguyên Anh kỳ kia.
Tiểu từ này giảo hoạt đến cực điểm, hắn lựa chọn lộ tuyến vô cùng hỗn loạn, đã vậy thỉnh thoảng hắn còn thả ra vài đầu TựSát Quỷ đánh lén nàng. Tuy nói với tu vi của nàng thì đám TựSát Quỷ kia không đáng để vào mắt nhưng chúng cũng làm cho nàng bị quấy phá bực tức không thôi. Nếu không phải trong lúc truy đuổi liên tục bị chọc tức như vậy khiến cho nàng phạm phải không ít sai lầm thì nàng cũng không tốn hao nhiều khí lực như vậy.
- Tà Phượng tiền bối, thiên địa linh vật người hữu duyên có được. Vãn bối cũng đã đem gốc Hỗn Độn Kim Liên kia ăn rồi, tiền bối cho dù có băm thây vãn bối thành vạn mảnh cũng không làm được gì nữa đâu!
Lôi Động cảm giác bản thân đã sắp đến cực hạn nên quyết định thử đàm phán một chút:
- Không bằng để vãn bối đền bù cho tiền bối một chút tổn thất?
- Hừ, tiểu tử ngươi đã ăn trộm Hỗn Độn Kim Liên mà còn nghĩtới muốn sống sao?
Tà Phượng phẫn nộ quát ầm lên:
- Đền bù tổn thất? Ngươi có thể lấy cái gì ra đền bù cho ta? Ta hiện tại cũng không cần gì nữa, chỉ muốn đem ngươi ra làm thịt cho hả mối hận trong lòng ta!
Loại đàm phán như thế này, trên đường rượt đuổi nãy giờ Lôi động cũng đã thử qua không ít lần. Nhưng mỗi lần kết quả đều giống nhau. Xem ra tính tình của Tà Phượng này đúng là vô cùng nóng nảy a. Một phen chạy trối chết lúc này đã kích thích một ít tiềm lực của Lôi Động, hạt sen kia mang đến chỗ tốt thật lớn, đại bộ phận đều dùng để cải thiện kinh mạch và khí huyết của hắn khiến cho Lôi Động vừa tấn cấp Nguyên Anh kỳ không bao lâu, hiện giờ thì tổng hợp toàn thân tố chất đã tăng lên một cấp độ mới. Ít nhất cũng giúp hắn đỡ mất bảy tám chục năm khổ tu, ẩn ẩn đã đạt tới Nguyên Anh sơ kỳ đỉnh phong, tuỳ thời có thể đột phá.
Loại hiệu suất này quả thực kinh người. Mà đây chỉ là một gốc Hỗn Độn Kim Liên chưa thành thục mà đã tiết kiệm cho Lôi Động bảy tám chục năm khổ tu, loại linh vật bậc này quả thật là thiên địa kỳ vật.