Đại Ma Đầu


Tà Phượng lúc này, đã bắt đầu thích ứng với quỹ tích của Huyền Âm Chỉ, bắt đầu tránh né thông thuận. Trọng yếu nhất, bộ vị bịtrọng thương, không biết nàng dùng bí thuật gì, đã cầm máu được, trừ sắc mặt tái nhợt như tờ giấy ra, bề ngoài nhìn nàng không có gì đáng ngại cả.

- Đáng tiếc, bản thân của mình quá mức nhỏ yếu a.

Lôi Động nhìn thấy lực lượng sinh mệnh của Tà Phượng vô cùng mạnh mẽ thế này, tâm tình của hắn bắt đầu cảm khái:

- Đừng nói mình là Hóa Thần Kỳ, cho dù là Nguyên Anh cao cấp, dựa vào thủ đoạn tầng tầng lớp lớp chiếm ưu thế như hiện giờ, lại dựa vào chỉ kình bá đạo của Đồ Tiên Chỉ, chưa hẳn là không có cơ hội trực tiếp giết chết Tà Phượng trước mặt a. Bạn đang đọc truyện được tại

Nhưng mà hiện giờ, tình huống đã trái lại hoàn toàn. Lôi Động đãtận hết khả năng, đã chuẩn bị Ma Đế Chân Ngôn Thuật để bỏ chạy khỏi chết. Nhưng Tà Phượng, cũng từ từ bừng tỉnh trong đảkích, đã có thể ứng phó các loại thủ đoạn của Lôi Động, cừu hận mười phần lườm Lôi Động, giống như hận hắn thấu xương.

Cuối cùng hắn vẫn có chút đáng giá thấp sinh mệnh lực khổng lồ của cường giả Hóa Thần kỳ, Lôi Động trước kia cho rằng sau khi đánh lén thành công, cho dù không giết chết đối phương, cũng làm cho thực lực của nàng giảm xuống tám phần. Nhưng hôm nay xem ra, chỉ có thể làm yếu bớt hai ba thành thực lực của TàPhượng, hơn nữa trước đó nàng cũng bị đánh trọng thương, thực lực tối thiểu chỉ còn thừa lại ba bốn thành.

Đối với một cường giả Hóa Thần mà nói, cho dù thực lực không còn đủ năm thành, cũng là tồn tại cực kỳ đáng sợ. Tu sĩ Nguyên Anh tầm thường, cũng không có khả năng giết chết bọn họ.

Nhưng mà, Lôi Động thực sự không phải tu sĩ Nguyên Anh tầm thường, cho dù không dựa vào Đồ Tiên Chỉ các loại bình thường thu thập Nguyên Anh cao cấp, thậm chí là yêu thú Nguyên Anh đỉnh phong. Sống sót tới nay, cho nên Lôi Động còn giữ lại nửa điểm, đem Dưỡng Hồn Tháp tế ra, bấm pháp quyết, đồng thời đem a Sửu cùng Quỷ Thứ triệu hoán ra ngoài.

Hôm nay, được Lôi Động không kể thành phẩm mà bối dưỡng,được Dưỡng Hồn Tháp là Thượng phẩm linh bảo thoải mái, hai Quỷ Vương của Lôi Động đã nhanh chóng tấn cấp lên cao cấp. A Sửu thân cao chừng ba trượng, khôi ngô mà cường tráng, trên người xuất hiện khôi giáp dữ ơợn. Mà Quỷ Thứ thì trái ngược hoàn toàn, càng cường đại, càng nhỏ gầy, thân thể lúc này chỉcao vài thước. Nhưng nhỏ bé nhanh nhẹn, toàn thân tràn đầy bạo lực, giống như một thích khách nhất kích tất sát.


Với cường độ thần niệm của Lôi Động, muốn điều khiển hai Quỷ Vương cao cấp cùng lúc, trước kia vẫn không thừa lực bao nhiêu. Nhưng hôm nay, trải qua Hỗn Độn Kim Liên tăng lên cùng tẩy lễ, cho nên thực lực của Lôi Động tăng lên trong thời gian ngắn, đãlà tồn tại Nguyên Anh sơ giai đỉnh phong, khoảng cách Nguyên Anh trung giai, chỉ còn một đường nhỏ.

Lại thêm trạng thái Quân Lâm Thiên Hạ đệ nhị biến của Ma ĐếBiến. Cũng khiến thần niệm của hắn tăng lên, tăng trưởng rất mạnh. Cho dù tu vi Nguyên Anh sơ giai đỉnh phong, không ngờđã có thể so với tồn tại Nguyên Anh kỳ đỉnh phong. Ngự sử hai con Quỷ Vương cao cấp, đột nhiên cũng trở nên dễ dàng hơn.

Át chủ bài đã ra, Lôi Động thừa dịp lực lượng còn lưu lại, bắt đầu phát động tổng tấn công. Vô số tự sát quỷ, giống như châu chấu oanh kích Tà Phượng, hai con Quỷ vương, không ngừng du đãng ở bên ngòa, thừa cơ gây rối Tà Phượng.

Tà Phượng đúng là lợi hại, dưới thế công liên tiếp như thế, nàng vẫn có thể sử dụng không gian thuấn di của Phượng Hoàng nhất tộc, gắt gao đuổi theo Lôi Động, lông vũ màu đen mạn thiên hoa vũ. Hình thành một vòng phòng ngự màu đen xoay tròn.

Lôi Động ngẫu nhiên không tránh né kịp nên bị lông vũ đánh trúng, nhưng cũng bị áo giáp rắn chắc ngăn cản được. Nhưng chỉngăn cản được một lúc, áo giáp đã run rẩy vài cái, sau đó ảm đạm mấy phần. Lôi Động bị trọng thương nhưng không ngừng quán trú chân nguyên vào bên trong, muốn tu bổ áo giáp.

Lôi Động tự nhận mình không có sinh mệnh lực khoa trương như Tà Phượng, ngay cả trái tim bị đâm thủng mà bộ dáng như chẳng có gì, tuy nói tu sĩ Nguyên Anh cũng được gọi là bất diệt Nguyên Anh, nhưng Lôi Động cũng không muốn chưa tới đường cùng mà đi đoạt xá, đổi cỗ thân thể khác.

Trong loạn chiến, Tà Phượng từ từ không chịu nổi, dốc sức liều mạng đuổi theo Lôi Động, cho nên xem nhẹ phòng ngự. Sau đóbị tự sát quỷ liên tiếp oanh kích mạnh mẽ. Cho nên khiến nàng tổn thương càng nặng hơn, thực lực đã hạ thấp nhanh chóng.

Lại có hai con Quỷ Vương cao cấp làm cho người ta chán ghét,đổi lại bình thường, Quỷ Vương cao cấp không đặt trong mắt của Tà Phượng. Nhưng hôm nay, hai con Quỷ Vương cao cấp nho nhỏ, nhưng lại tạo thành phiền toái không dứt với nàng. Nhất làcon Quỷ Vương nhỏ bé kia, lại am hiểu ẩn nấp đánh lén. Trong khoảng thời gian ngắn, Tà Phượng bị nó đánh trúng hai cái.

Đường đường la thứ thần thú Hóa Thần kỳ, lại là đế vương của Minh Phượng nhất tộc. Hiện giờ bị tu sĩ Nguyên Anh nho nhỏ của nhân loại bức tới tình trạng này, làm cho Tà Phượng ngoài tức giận ra, nhưng cũng vừa thẹn mà tỉnh táo lại, nàng muốn giết chết tên tiểu tử này, rửa sạch sỉ nhục hôm nay.


Tuy nói song phương đã như dầu cạn đèn tắt, nhưng chung quy vẫn có chút chênh lệch. Không ngừng tiêu hao lực lượng trong thân thể mà bỏ chạy, Thị giác của Lôi Động từ từ mơ ồ, thính giác, xúc giác, thậm chí ngay cả thần niệm cũng yếu đi nhanh chóng. Chỉ sợ không qua bao lâu, bản thân mình sẽ kiệt lực chết trước Tà Phượng.

Đối mặt với lông vũ Phượng Vũ Cửu Thiên ngưng tụ thành vòng xoáy, xé rách tất cả bắn tới. Tâm thần của Lôi Động lạnh buốt, ýnghĩ cũng trở nên yên lặng. Phải chết sao? Lôi Động lúc này thở dài một hơi, vẫn còn rất nhiều chuyện còn chưa làm a. Còn có rất nhiều thứ, hắn không bỏ xuống được.

Nhưng mà, hắn lại cảm thấy quá mệt mỏi, kiên trì quá mệt mỏi, tất cả các lực lượng của hắn, vào lúc này bị rút sạch, vẻn vẹn chỉcòn lưu lại các xác không hồn mà thôi. Thân thể vẫn còn tránh né theo bản năng, nhưng thần trí, vào lúc này từ từ tan rả, ý thức vào thời điểm này càng mơ hồ, lờ mờ như sắp ngủ vậy.

Tà Phượng vốn không kiền trì được nữa, nhưng chấp niệm của nàng, lại không muốn bại bởi tên tu sĩ Nguyên Anh nho nhỏ này, dựa vào huyết mạch thứ thần thú, hắn cũng sắp không kiên trìnổi. Mắt thấy Lôi Động đã sắp sụp đổ, trong lòng Tà Phượng vui vẻ, ngón tay thon dài điểm ra, mấy chục lông vũ xếp thành hình thoi, đâm về phía của Lôi Động.

Không phải nàng không muốn điều động nhiều lông vũ hơn, màbởi vì tình trạng của nàng cũng sắp dầu cạn đèn tắt. Còn cần dựphòng hai con Quỷ Vương khó chơi ở chung quanh, cộng thêm đám quỷ quái xấu xí không chết không thôi, liên tục tự bạo.

Bỗng nhiên, thời gian này. Một tiếng trầm thấp mang theo bén nhọn khủng bố tiếng kêu rồi đột nhiên vang lên, thanh âm kia khó nghe mà lợi hại, phảng phất trực tiếp chui vào Nguyên Anh chi, làm cho người không tự giác sinh ra cảm giác sợ hãi, liền lỗ chân lông đều co rút nhanh.

Một tiếng rít vang lên, ở sâu trong Nguyên Anh của Lôi Động lúc này tràn đầy hoảng sợ, ý nghĩ đã thanh tĩnh lại, nhưng suy nghĩ mông lung bị tiêu trừ hết.

Ánh mắt mệt mỏi đục ngầu, lộ ra một tia tinh mang. Lòng bàn tay cầm Cực phẩm linh thạch, đã không biết lúc nào, hấp thu linh khí sung túc bên trong nhanh chóng, linh thạch hóa thành mạt phấn. Mắt thấy lông vũ của Phượng Vũ Cửu Thiên đã tới trước mặt mình, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.

Lôi Động lúc này thi triển Quỷ Ảnh Độn, thân pháp quỷ mị tránh ra hơn mười trượng, khó khăn lắm tránh được một kích trí mạng kia. Sau đó được an toàn đôi chút, Lôi Động lại có chút ngây người, vừa rồi vô ý thức thi triển Quỷ Ảnh Độn, nhanh chóng hơn bình thường vô số lần a.


Dưới tình huống nguy hiểm tính mạng, kích thích tiềm lực? Hoặc là gì? Sau khi suy nghĩ tinh tế một chút, con mắt Lôi Động sáng ngời, vừa rồi thi triển Quỷ Ảnh Độn một thoáng, hắn cũng không ngờ, nhưng Lôi Động mơ mơ màng màng, vô ý thức dung nhập một tia không gian pháp tắc vào trong nó. Cũng là khó trách, vừa rồi thi triển Quỷ Ảnh Độn, lại phiêu dật mà tự nhiên, giống như một cơn gió nhẹ thổi qua.

Nói thật, Lôi Động đã nghiên cứu và đem lĩnh ngộ không gian pháp tắc vào trong thân pháp của mình từ rất lâu rồi. Nhưng chưa bao giờ thành công, có lẽ bởi vì đối thủ là Tà Phượng, lại am hiểu không gian pháp tắc, thân pháp truy đuổi, đã đem một tia không gian pháp tắc dung nhập vào thân pháp. Lôi Động cùng nàng truy đuổi giao chiến đến nay, hấp thụ kinh nghiệm, cộng thêm lĩnh ngộ trong lòng, trời xuôi đất khiến nên dung nhập không gian pháp tắc vào thân pháp rất tự nhiên.

Không hề nghi ngờ, một khi Lôi Động triệt để dung nhập không gian pháp tắc của mình vào trong thân pháp một cách hoàn mỹ, sẽ có trợ giúp rất lớn với hắn. Tu hành những năm gần đây, Lôi động vẫn cho rằng đây là chuyện vô cùng trọng yếu, nhanh chóng hơn, thường thường vào thời điểm nguy hiểm cực đoạn chạy thoát.

Trên thực tế cũng đúng là như thế, Lôi Động tu luyện những năm gần đây, dựa vào đôi Tu La chi dực, đã nhiều lần trải qua kinh nghiệm biến nguy thành an, nếu không, với những kinh nghiệm đó của Lôi Động, quả quyết không sống tới ngày hôm nay. Nhưng khi tu vi của Lôi Động càng sâu, địch nhân hắn đụng phải càng ngày càng lợi hại, Tu La chi dực cũng từ từ không cần thiết.

Cho dù Tu La chi dực lợi hại, nhưng cũng chỉ là đôi cánh Hóa Thần cấp Tu La Vương làm chủ tài liệu luyện chế thành mà thôi. Có lẽ có thể hoành hành nhất thời trong cùng cấp Nguyên Anh kỳ, nhưng một khi đụng phải cường giả Hóa Thần kỳ chân chính, Tu La chi dực không đủ nhìn.

Cường giả Hóa Thần kỳ phản ứng cực nhanh, chiến khu rộng lớn, lại di chuyển vô cùng tinh chuẩn, Tu La chi dực lộ ra có chút thô kệch, không linh hoạt. Cũng mất đi một ít cường thế khi truyền thừa của Ma Đế, bất luận là Thiên Ma Biến, hay là Chân Ngôn Thuật, đều là những công pháp thực dụng. Từ khi giao chiến với Tà Phượng tới nay, khó khăn lắm mới giữ được tánh mạng.

Nhưng nếu dung nhập một tia không gian pháp tắc vào trong Quỷ Ảnh Độn, vậy thì biến Quỷ Ảnh Độn có chút gân gà này, lập tức thực dụng hơn. Quỷ Ảnh Độn, vốn dùng phiêu hốt bất định, nhanh chóng, chuyển hướng nhạy cảm mà quỷ dị trữ danh. Mà không gian pháp tắc làm chủ lực, sẽ đem thân pháp Quỷ Ảnh Độn tăng lên gấp mấy lần. Cho dù có đối mặt với đuổi giết của Tà Phượng vừa rồi, Lôi Động không thể nói trước có thể dựa vào Quỷ Ảnh Độ mà chiếm tiên cơ, thong dong bỏ chạy, cũng tránh được trận chiến đấu thảm thiết này.

Lôi Động cùng Tà Phượng, song song có chút thất thần. Nhưng thời điểm này, lại có một tiếng rít bén nhọn vang lên, càng dồn dập hơn so với lần trước đó, lại gần hơn rất nhiều.

Cơ hồ là cùng lúc đó, Tà Phượng cùng Lôi Động đồng thời biến sắc, cùng hô lên một tiếng giống nhau:

- Là Phệ Hồn Trùng.


Sở dĩ Lôi Động cùng Tà Phượng có thể nhanh chóng dựa vào tiếng rít mà đoán được tên của Phệ Hồn trùng, toàn bộ là do Trùng Đế ban tặng. Hắn thoáng cái phóng xuất ra ngàn vạn đầu Phệ Hồn Trùng, trùng kích thần kinh của mọi người, cũng khiến cho người ta nhớ kỹ hình dáng và tiếng kêu của Phệ Hồn Trùng.

Nhưng mà, hai tiếng kêu này, không biết vì sao lại làm người ta nghe cảm thấy không được tự nhiên, từ sâu trong linh hồn xuất hiện cảm giác run rẩy sợ hãi. Hồn phách nghe tiếng kêu của nó mà sợ hãi. Mà ngàn vạn con Phệ Hồn Trùng kia, còn xa lắm chưa đạt tới uy thế như vậy.

- Không tốt, là Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương.

Sắc mặt Tà Phượng đại biến. Nàng còn nhớ rất rõ, nàng đã đáp ứng điều kiện của Trùng Đế, đó là giúp hắn thu phục chiếm được Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương.

Nếu là Trùng Đế mang nàng đến một đoàn gần Minh Hà, tựnhiên lúc này, lại có một con Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương ở gần đó. Phệ Hồn Trùng là một chủng tộc có sức chiến đấu hung hãn, tuy sức chiến đấu không tính là đỉnh cấp, nhưng thần thông lại có chút quỷ dị, sống nhờ thần hồn của những yêu thú và chủng tộc có trí tuệ, từng bước xơi tái hồn phách, là cho vật bị ăn hồn phách vô cùng thống khổ. Nếu như không tự sát, chỉ sợ thống khổ càng lâu, sau đó người bị ăn hồn phách mời từ từ chết đi. Yêu trùng khủng bố như thế, ngẫm lại cũng làm cho người ta sợ hãi, sởn hết cả gai ốc.

Đổi lại thời kỳ toàn thịnh của nàng, cũng không quá nguyện ýmột mình đối mặt với một con Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương tu luyện tới Hóa Thần Kỳ, bởi vì nếu không giải quyết con trùng này nhanh chóng, sẽ dây dưa khó thoát. Trước kia chịu hỗ trợ, đó là vì Trùng Đế đưa ra điều kiện quá mức hấp dẫn với nàng, thứ hai, nếu không có một đoàn thủ hạ đi theo, còn có Trùng Đế tinh thông ngự trùng thuật, trên cơ bản là không có tý sơ hở nào?

Nhưng hiện tại, Tà Phượng đời này chưa bao giờ bị thê thảm như thế này, cho dù là mấy năm trước đó bị U Minh Quỷ Đế đánh bại, sau đó nàng dựa vào không gian pháp tắc khắc sâu mà chạy trốn, tuy nói thoát được cũng rất chật vật. Nhưng cũng vì vậy, TàPhượng từ trước đến nay hận U Minh Quỷ Đế thấu xương.

Bất kể nói thế nào, từ khi Tà Phượng tu luyện tới Hóa Thần Kỳđến nay, suy yếu một lần, một lần lại một lần bị mất mặt quálớn, vào lúc này lại bị Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương hành tung xuất quỷ nhập thần xuất hiện, Tà Phượng bắt đầu cảm thấy khổ sở.

Lôi Động nghe được Tà Phượng la một tiếng đầy hoảng sợ, lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng dùng thần niệm còn sót lại truyền âm cho Tà Phượng. Hắn vô cùng tinh tường, bất kể là dựa vào hắn, hoặc là Tà Phượng, đều không có khả năng đối phó với Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương đáng sợ này. Duy nhất có cơ hội giữ được tánh mạng, đó chính là liên thủ với Tà Phượng.

Đương nhiên, nếu không đối mặt với thế cục như thế, Lôi Động cũng không buông tha oán khí cực nặng với Tà Phượng, còn liên thủ đối địch nữa chứ. Nếu tình huống cho phép, hắn ngược lại muốn liên thủ với Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương đối phó với TàPhượng. Đáng tiếc là, các loại trùng từ xưa tới nay vô nguy hiểm, cộng thêm trí thông minh cực thấp mà nổi danh. Cho dù là côn trùng Hóa Thần kỳ, linh trí của nó còn chênh lệch không ít với yêu thú cấp thấp nhưng có trí tuệ cao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận