Hàn Thạc lạnh lùng nheo mắt nhìn xoáy vào Địch Âu, hững hờ gật đầu không nói gì thêm, sau đó liếc Vaeni rồi đi đến chỗ kết giới ma pháp ở bên trong quảng trường.
Khi đi qua chỗ viện trưởng Emma, bà hiền hậu nhìn hắn, hiền từ hỏi:
- Ngươi tên gọi là Bryan à?
Hàn Thạc sửng sốt, nghi hoặc nhìn viện trưởng cất tiếng hỏi lại:
- Vâng ạ, tại sao người lại biết được?
- Ha ha, ta đương nhiên là biết ngươi rồi, trong chuyến đi U Ám sâm lâm ngươi đã có công lớn với Vong Linh hệ. Ừm, đi vào giao đấu đi, ngươi quả thực là một tiểu tử có triển vọng đó. - Emma cười nhẹ, nhìn Hàn Thạc chậm rãi nói.
Từ ánh mắt của bà, Hàn Thạc cảm giác được có ẩn ý gì đó nhưng hắn nghĩ không ra. Cũng chả hỏi gì thêm, hắn lễ phép gật đầu với viện trưởng đi tiếp về phía sân đấu.
Sau khi được Emma mở kết giới ma pháp, Hàn Thạc cùng nhóm người Hắc Ám hệ và cả năm người của Quang hệ ung dung tiến vào bên trong sân đấu. Vừa tiến vào, hắn đột nhiên phát hiện tầm nhìn bên trong này khác hẳn với bên ngoài. Từ bên ngoài nhìn vào sân đấu thì mặc dù cảm giác bên trong tối tăm mờ mịt nhưng các vật thể đều có thể nhìn thấy một cách rõ ràng.
Nhưng giờ đứng ở trong hắn mới phát hiện xung quanh sân đấu tối tăm hơn rất nhiều so với bên ngoài. Ở khắp nơi đều có những làn sương mù mờ ảo bay lơ lửng, có các loại cây cối, giả sơn, khe rãnh làm cho cả sân đấu biến thành một bãi mô phỏng chiến trường đầy rẫy chướng ngại vật. Bạn đang đọc truyện được tại
Trong vòng kết giới ma pháp này, Hàn Thạc không dám phóng xuất Nguyên Ma ra vì dẫu sao bên ngoài cũng có rất nhiều người đang quan sát. Chẳng những có ma đạo sư của các hệ mà còn có đích thân viện trưởng Emma là một Đại ma đạo sư Không gian hệ. Có nhiều nhân vật lợi hại như vậy quan sát, hơn nữa ở chính bên trong này còn có kết giới tồn tại, hắn cũng không dám mạo hiểm.
Cho dù không thông qua Nguyên Ma, nhưng não vực Hàn Thạc giờ đây đã được mở rộng nên cũng không hề chịu chút ảnh hưởng nào của sương mù và bóng tối. Thính giác và thị giác của hắn vượt trội hơn bất kỳ một gã đệ tử nào có ở bên trong khu vực tỷ đấu này.
Tầm nhìn xa của đôi mắt giúp Hàn Thạc phát hiện nhóm năm người Quang hệ do Cơ Long chỉ huy tựa hồ đang bố trí một cái gì đó, trái lại bốn người bên Hắc Ám hệ lại đang ngồi ủ rũ, vẻ mặt ngao ngán.
Suy cho cùng là sau khi mất đi Fred, sau đó lại nói chuyện với Địch Âu, biết Địch Âu đã hết hy vọng với trận tỷ đấu lần này, để cho bọn họ xuất chiến chẳng qua cũng chỉ là cho có mà thôi.
Trong trận tỷ đấu mà đã nắm chắc phần thua, bọn họ đương nhiên không muốn tham dự để bị mất thể diện. Bất quá Địch Âu đã ra lệnh thì không thể không tuân thủ, nên cũng khó trách bọn họ lại chán nản, không có một chút sĩ khí nào. Ngày từ lúc bắt đầu tiến vào tỷ đấu trường, cả bọn cũng không hề thảo luận với Hàn Thạc về phương hướng trước mắt. Xem chừng đã xác định sẽ làm theo như lời của Địch Âu là cứ tùy tiện hành động, cẩn thận một chút là được.
Hàn Thạc đứng một chỗ quan sát rõ biểu hiện của bốn người. Hắn thấy cũng không cần phí lời với bọn chúng, chỉ ngâm xướng một vài đoạn chú ngữ ma pháp, triệu hồi ra mấy khô lâu và cương thi chiến sĩ.
Các khô lâu và cương thi chiến sĩ xuất hiện với tốc độ nhanh hơn vài phần so với bình thường. Tất cả sáu khô lâu chiến sĩ và ba cương thi chiến sĩ cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã hiện ra ở bên trong tỷ đấu trường, tốc độ nhanh đến mức đáng ngạc nhiên, dường như là cùng một lúc vậy.
- Ồ, tốc độ niệm chú ngữ triệu hoán của người này nhanh đến lạ thường a. Không ngờ lại có nhiều sinh vật triệu hoán như vậy xuất hiện ra chỉ trong nháy mắt.
Những người quan sát đều là sư phụ và đệ tử ma pháp của các hệ. Bọn họ tự nhiên hiểu được tốc độ ngâm xướng một loại ma pháp phải đi đôi với tốc độ ngưng tụ tinh thần lực, tạo thành sự phối hợp cực kỳ ăn khớp mới có thể thực hiện được. Nếu khoảng giãn cách thời gian giữa hai loại ma pháp rất ngắn thì cho thấy tốc độ ngưng tụ tinh thần lực là vô cùng mau lẹ, bởi vậy khi chứng kiến Hàn Thạc triệu hồi ra nhiều sinh vật hắc ám như vậy trong thời gian ngắn như thế thì mọi người đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Ngay cả viện trưởng Emma mắt cũng sáng lên, vô cùng hứng thú nhìn về phía Hàn Thạc, dường như rất kỳ vọng vào hắn.
- Hừ, ma pháp Quang hệ là khắc tinh của các sinh vật hắc ám, lúc này hắn triệu hồi ra sinh vật hắc ám chỉ tổ lãng phí tinh thần lực, giữ lại để sử dụng thêm vài loại Vong Linh ma pháp thật sự còn tốt hơn.
Một vị sư phụ Hắc Ám hệ nhìn Hàn Thạc nói mỉa mai.
Vaeni ngồi ở bên cạnh nghe được rất rõ những lời nói này, khuôn mặt trở nên giận dữ, miệng khẽ hừ lạnh một tiếng.
Hàn Thạc lúc này trong lòng không khỏi ngấm ngầm sung sướng. Trước đây khi triệu hồi ra nhiều sinh vật hắc ám như vậy thì hắn tiêu hao không ít tinh thần lực, nhưng lúc này triệu hoán ra cả một đống trước mặt lại cảm thấy tinh thần lực hao tổn cực kỳ ít ỏi. Điều này nói lên rằng nhờ có hiệu quả của quả Dagmar nên tinh thần lực của hắn dường như cũng nhờ đó tăng lên nhiều.
Hắn tiếp tục ngâm xướng Vong Linh ma pháp. Trên mặt đất lại có thêm một số khô lâu chiến sĩ và cương thi chiến sĩ, còn có cả mấy thực thi quỷ.
Xong xuôi, Hàn Thạc một mình đi tới một góc ở bên trái tỷ đấu trường. Nơi này chung quanh có giả sơn, giả thụ bao quanh, hơn nữa còn có sương mù bao phủ, bởi vậy các đệ tử Quang hệ và Hắc Ám hệ đều không thấy được hành động của hắn.
Tới nơi, các sinh vật hắc ám theo mệnh lệnh của Hàn Thạc vung vũ khí trong tay, bắt đầu nhanh chóng bố trí cạm bẫy.
Khô lâu chiến sĩ sử dụng cốt đao làm việc rất nhanh lấy dây thừng thắt thành thòng lọng rải khắp nơi. Sau đó lợi dụng một cái rãnh có sẵn đào cho rộng và sâu hơn, bố trí thành một cái bẫy. Thực thi quỷ nhanh chóng vận chuyển bùn đất đến phía trước xây đắp thành một bức tường để cản trở người bên ngoài tiến vào, còn cương thi chiến sĩ sử dụng mộc côn trong tay giã cho bùn đất thật tơi xốp ra.
Ba loại hắc ám sinh vật được Hàn Thạc dùng tinh thần lực điều khiển. Từ lúc bắt đầu phân chia công việc, hợp tác với nhau đâu vào đấy, công khai bố trí hố bẫy nguy hiểm ngay trước sự chứng kiến của bao nhiêu thầy trò các hệ ở bên ngoài quảng trường, giống như một người thợ săn đang tỉnh táo đi săn bắt thú.
Một số người ban đầu còn giễu cợt, giờ thấy có nhiều sinh vật hắc ám đến như vậy xuất hiện, nhanh chóng làm việc, bố trí hố bẫy thì vẻ mặt từng người từ chỗ cười nhạo trước đây cũng bắt đầu trở nên thận trọng.
- Vong Linh pháp sư chỉ cần có tinh thần lực đủ mạnh là có thể liên tục không ngừng triệu hồi ra các sinh vật hắc ám. Một công trình cần phải dùng số lượng lớn phu khuân vác thì cũng chỉ có ma pháp sư Vong Linh hệ có thể lợi dụng vô số sinh vật hắc ám thực hiện được, điểm ưu thế này thì bất cứ hệ nào khác đều không thể bằng được. Cách làm của tiểu tử này đã lợi dụng đến mức tối đa những ưu thế của sinh vật hắc ám Vong Linh hệ, đầu óc hắn thật là rất linh hoạt, ta thấy trận tỷ đấu lần này không chừng sẽ rất hay đấy. - Viện trưởng Emma mỉm cười liếc nhìn Địch Âu của Hắc Ám hệ, cất tiếng nói khẽ.
Khẽ hừ một tiếng, Địch Âu sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nói:
- Bố trí được những cạm bẫy đó thì làm sao chứ, chỉ những kẻ bị dẫn dụ đi vào thì mới có tác dụng. Ta nghĩ rằng tiểu tử Vong Linh hệ này khó mà làm được như vậy. Khi hắn vừa xuất hiện trước mặt đệ tử Quang hệ, hàng loạt ma pháp công kích đã có thể để đánh ngã hắn, vậy tốn bao công sức cũng làm gì chứ.
Mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng Địch Âu không khỏi có chút hối hận, thầm nghĩ nếu trước đây phân phó bốn đệ tử đồng tâm hiệp lực với Hàn Thạc thì nói không chừng có thể dẫn đệ tử Quang hệ tới hố bẫy, cuộc tỷ đấu lần này biết đâu lại có hy vọng.
Đáng tiếc lúc này trận tỷ đấu đã chính thức bắt đầu, Địch Âu dù hối hận như thế nào chăng nữa thì cũng không còn biện pháp thực hiện.
Hai người Địch Âu và Emma trò chuyện to nhỏ, Vaeni ngồi bên cạnh lại không nói một lời. Mắt nàng giờ dán chặt vào người Hàn Thạc, một khắc đều không rời, bất kể những lời châm chọc khiêu khích của những người ở chung quanh.
Có người nói khi một người đàn ông chăm chú làm việc thì đó là thời khắc có sức hấp dẫn nhất của anh ta. Đó chính là Hàn Thạc trong thời điểm này. Vẻ mặt trầm tĩnh, hành động không chút hoang mang lo lắng, khóe miệng thậm chí còn mang nét bình tĩnh lạnh lùng tự tin. Hơn nữa mọi hành động của hắn hiện giờ hoàn toàn đều là vì Vaeni, cho nên đối với Vaeni lúc này, Hàn Thạc thật sự là có một sức hấp dẫn kỳ diệu không thể giải thích được.
Phía trong, mọi ồn ào bình luận, khen chê của mọi người chẳng mảy may tác động đến Hàn Thạc. Hắn sau khi tiến nhập vào bên trong tỷ đấu trường thì coi như không nghe, không thấy những gì ở bên ngoài vì sự che khuất của kết giới.
Các sinh vật Hắc ám vẫn như trước chăm chỉ làm việc. Hàn Thạc đã truyền đạt mệnh lệnh xong thì bắt đầu di chuyển ở giữa những cây đại thụ và giả sơn, thân hình giống như là một bóng ma vô thanh vô tức tiến đến gần đám đệ tử Quang hệ và Hắc Ám hệ ở trung tâm.
Động tác của Hàn Thạc không nhanh vì không muốn thi triển ra tốc độ quá cao. Nhưng điều kỳ lạ là hắn dễ dàng vượt qua khoảng sáng giữa hai cái bóng của cây đại thụ và giả sơn mà một đệ tử bất kỳ chỉ cần thoáng chú ý một chút là có thể thấy.
Nguyên lai điều này rất tinh tế. Các đệ tử khi hành động đều không ngừng quay đầu quan sát chung quanh, thường thường trong một sát na bọn họ dịch chuyển tầm nhìn hoặc chớp mắt, Hàn Thạc mới có thể vượt qua giữa hai cái bóng tối. Loại sát na này người bình thường muốn nắm bắt được thì thật là khó như lên trời, thậm chí có thể nói là một kỹ năng thần kỳ, nhưng bây giờ hắn đã thật sự làm được.
Cứ như vậy, Hàn Thạc xuôn xẻ luồn đi trong các bóng tối, thẳng đến chỗ hòn giả sơn trung tâm của Quang hệ và Hắc Ám hệ mà quỷ thần không hay. Các vị sư phụ và đệ tử ở bên ngoài quan sát đều thấy vô cùng kỳ lạ là tại sao Hàn Thạc cứ từ từ đi tới gần đám người kia, nhưng bọn kia lại tựa như không hề phát hiện ra hắn. Loại hiện tượng kỳ diệu này làm cho bọn họ cảm thấy có chút kỳ quặc.
Nhưng mấy nhân vật có nhãn lực kinh người như Emma và các ma đạo sư thì đều biết đến điểm dị thường này. Emma mắt sáng ngời, sau đó không nói gì thêm. Hai ma đạo sư Phong hệ và Thủy hệ lúc đầu chỉ liếc mắt nhìn qua nhưng sau đó đổi thành một vẻ khiếp sợ, từ chỗ có vẻ không chú ý liền tức khắc tập trung tinh thần lực chăm chú nhìn về phía Hàn Thạc.
Địch Âu sắc mặt càng thêm âm trầm. Hắn cũng không nghĩ rằng Hàn Thạc không ngờ lại có sức phán đoán và nhãn lực tốt đến mức như thế, trong lòng kinh hãi, ánh mắt bất giác nhìn Vaeni ở phía sau tự hỏi không biết loại năng lực thần kỳ này của Hàn Thạc có phải do Vaeni truyền thụ cho không.
Sau cùng, Hàn Thạc dừng lại trong bóng tối của một ngọn giả sơn, toàn thân bất động. Các đệ tử Quang hệ đứng lên, phân tán ra, bước đi chầm chậm nhẹ nhàng, vừa chú ý chung quanh vừa từ từ đến gần chỗ của Hắc Ám hệ. Trên đường tiến bọn chúng lợi dụng cây đại thụ và giả sơn ở chung quanh để giấu kín tung tích của bản thân, xem ra cũng không vì việc Fred không tham gia mà khinh địch.
Trái lại, bốn người bên Hắc Ám hệ lại uể oải đi đến khu trung tâm. Vẻ mặt của mỗi người đều buồn rười rượi, miệng không ngừng oán trách tuôn hết ra những ủy khuất ở trong lòng. Với tình trạng bọn họ như thế này mà phải đối mặt với Quang hệ thì phỏng chừng ngay trong đợt tấn công đầu tiên sẽ bị đánh cho tan tác.
Đột nhiên, một gã đệ tử Quang hệ khi đi ngang qua bên phía Hàn Thạc lại chọn đúng bóng tối của ngọn giả sơn nơi Hàn Thạc ẩn nấp. Hắn chú tâm vào phương hướng mà các đệ tử Hắc Ám hệ sắp xuất hiện nên không hề đề phòng xung quanh, vô tình tiến tới gần ngọn giả sơn mà Hàn Thạc đang đứng.
Gã đệ tử Quang hệ này cách người gần nhất khoảng mười bước. Ngay từ khi mới bắt đầu đến nơi, gã nhìn lướt chung quanh ngọn giả sơn một lượt, sau khi phát hiện không có gì khác thường thì cũng không để ý thêm nữa, buông lỏng cảnh giác tiếp tục tiến bước.
Hàn Thạc ở trong bóng tối, thân hình cùng bóng núi cơ hồ hợp thành một thể. Mọi người ở bên ngoài quan sát, thấy gã đệ tử Quang hệ này đến gần Hàn Thạc ở chỗ bóng tối thì đều nín thở, cả khán đài đột nhiên trở nên lặng ngắt như tờ.
Đột biến bỗng xảy ra trong chớp mắt. Hàn Thạc ở chỗ bóng của ngọn giả sơn, tựa như một ác ma ẩn nấp trong bóng tối thình lình vươn ra, một tay bịt miệng, tay kia khống chế thân thể gã đệ tử Quang hệ, kéo vào trong bóng tối.
Trong khi gã đệ tử Quang hệ còn đang kinh hãi, Hàn Thạc đã đánh một quyền vào sau gáy làm hắn mềm nhũn người ra, lập tức ngất đi. Sau đó lôi gã vào trong sâu, rất nhanh đổi lấy quần áo của hắn, đàng hoàng bước ra khỏi bóng tối, chậm rãi đi tới gần khu vực trung tâm.
Năm gã đệ tử Quang hệ lúc đó mỗi người cách nhau khoảng mười bước, vẫn có thể nhìn thấy người bên cạnh, nhưng vì có sương mù và trời tối nên không thể thấy rõ mặt mũi đồng bọn mà chỉ có thể thông qua quần áo để phán đoán người. Hơn nữa mùa đông tất cả đều mặc quần áo dày, hình thể đều có chút mập mạp hơn, bởi vậy Hàn Thạc xuất hiện cũng không khiến cho bất cứ ai chú ý.
Chỉ là các sư phụ và đệ tử ở bên ngoài quảng trường lại nhìn thấy hết mọi việc nên giờ đây ở bên ngoài trở nên huyên náo điên cuồng với những âm thanh hỗn tạp chói tai. Nhóm người Vong Linh hệ lúc này đột nhiên trở thành nhân vật chính, mấy người Lisa hò hét như điên khùng, là nơi huyên náo nhất trong cả quảng trường ồn ào.
- Trời ơi, không thể tưởng tượng nổi, không ngờ hắn lại có thể đánh ngã một người rồi!
- Năm người Quang hệ trợn tròn mắt quan sát lâu như thế mà sao lại không phát hiện ra hắn tới gần, điều này có thể sao!
- Hắn bây giờ thành một người Quang hệ, ta thấy lần này bọn Quang hệ sẽ gặp phiền toái lớn rồi. Ha ha, có đồng đội bên cạnh đột nhiên biến thành bom nổ chậm mà lại không một ai phát hiện ra, điều này có thể rất thú vị đấy!
"........."
Những ý kiến bàn luận "không thể tưởng tượng nổi" liên tiếp vang lên, các đệ tử đến giờ đều có chút khó tưởng tượng nổi, nhưng bây giờ sự việc đã xảy ra ngay trước mắt khiến bọn họ không thể không tin.
- Vaeni sư phụ, tên đệ tử này của ngươi cũng có chút biểu hiện đấy!
Địch Âu ở bên cạnh, khuôn mặt nãy giờ vẫn lạnh lùng đã trở nên hòa hoãn hơn nhiều, quay sang nói với Vaeni ở bên cạnh. Vẻ mặt Vaeni vẫn bình thường nhưng lông mày thỉnh thoảng lại nhướng lên, rõ ràng là đang cố nén hưng phấn.
Vaeni thấy trong lòng khoan khoái dễ chịu, lạnh nhạt liếc nhìn Địch Âu, cất giọng mỉa mai nói:
- Làm gì có chuyện đó, đưa hắn vào chẳng qua là để cho đủ số lượng mà thôi, Địch Âu sư phụ quá khen rồi.
Địch Âu ngạc nhiên không nói gì thêm, thần sắc cũng có vẻ có chút khẩn trương, mắt quay sang quan sát trận tỷ đấu bên trong quảng trường, chú ý theo dõi những diễn biến tiếp theo.
Giờ khắc này, trong lòng Vaeni tràn ngập vui sướng. Từ trước tới nay bởi vì hệ của nàng nhỏ yếu nên nàng vẫn bị người ngoài châm chọc chế giễu. Bây giờ nhờ oai phong của Hàn Thạc, ánh mắt của người ngoài nhìn nàng cũng tràn ngập vẻ ngạc nhiên và khó tin. Nàng liên tục chế nhạo Địch Âu mà Địch Âu cũng không phản bác lại, chuyện thật chưa bao giờ xảy ra.
Thực ra điều này cũng dễ hiểu. Mỗi người đều có lòng tự cao tự đại, nhất là Vaeni vẫn thường xuyên bị người đả kích, giờ đây tình thế đột nhiên đảo ngược nên cảm giác vui sướng dễ chịu của nàng càng mãnh liệt gấp trăm lần. Lúc này nhìn lại Hàn Thạc, thì phát giác là nhìn cái gì cũng thấy vừa mắt dễ chịu, khóe miệng vô tình lại nổi lên một nét cười vui vẻ.
Hàn Thạc ở bên trong trận đấu đương nhiên không biết những biểu hiện của hắn đã gây ra sự hỗn loạn thật lớn ở bên ngoài. Hắn vẫn tỉnh táo bước những bước chân nặng trịch cùng với bốn đệ tử Quang hệ khác đồng thời chậm rãi đến gần khu vực trung tâm.
Bốn đệ tử Hắc Ám hệ từ một phương hướng khác dần dần xuất hiện. Bọn họ đội hình phân tán nhưng vẫn duy trì một khoảng cách thích hợp với nhau. Sau khi tập hợp lại, bốn đệ tử Hắc Ám hệ vốn đang đi bỗng đột ngột dừng bước.
Bốn đệ tử Hắc Ám hệ miệng ngâm xướng phát ra hai cái Hôn Thụy thuật, thêm cả hai ma pháp Hắc Ám chi thủ. Hai cái Hôn Thụy thuật bay xoáy tròn đánh về phía Hàn Thạc và một đệ tử Quang hệ khác ở hai bên rìa, hai Hắc Ám chi thủ cũng đột nhiên hình thành trên bầu trời u tối, hướng về phía hai đệ tử Quang hệ khác ở giữa chộp tới.
Quang hệ đội trưởng Cơ Long đứng ở chính giữa, mắt lạnh lùng, không chút phản ứng chăm chú quan sát tất cả mọi diễn biến. Bởi vì những đòn đánh của Hắc Ám hệ cũng không hề có một đòn nào tấn công vào người hắn, có lẽ chính bọn kia cũng biết chiêu thức này đối phó với Cơ Long không có hiệu quả.
Hàn Thạc cũng bị một chiêu Hôn Thụy thuật tấn công, lúc này liền nghiêng người, di chuyển vài bước rất nhanh, dùng phương thức ứng phó Hôn Thụy thuật của đệ tử Hắc Ám hệ né tránh.
Một gã đệ tử đứng ở bên cạnh Hàn Thạc, sau khi Hắc Ám chi thủ xuất hiện trên đỉnh đầu, vẫn như trước chẳng lo lắng gì. Một chiêu Quang kiếm trảm thình lình xuất hiện, nhằm về phía Hắc Ám chi thủ trên trời cao đánh tới.
Vào lúc này, trên không trung xuất hiện liên tiếp hai thanh cốt mâu nhanh như tia chớp đâm trúng vào Quang kiếm trảm. Chỉ nghe "bốp bốp" hai tiếng, cốt mâu và Quang kiếm trảm hóa thành ánh sáng màu trắng tiêu tan đi. Cũng trong lúc này, ma pháp Linh Hồn chi thống nương theo Hắc Ám chi thủ đồng thời xuất hiện trước mặt một đệ tử Quang hệ đang đứng ở chỗ này.
Biến hóa phát sinh đột ngột, hoàn toàn làm cho tinh thần của gã đệ tử Quang hệ này rối loạn. Hắn không kịp phản ứng để tránh né nên để ma pháp Linh Hồn chi thống đánh trúng thân thể, sau đó Hắc Ám chi thủ đột nhiên vươn tới túm chặt lấy thân thể.
- Đức Long, ngươi thế nào rồi?
Cơ Long ở nơi xa, vừa thấy tình hình đằng này thì lập tức khẽ quát lên một tiếng rồi lập tức chạy đến.
Lúc này gã đệ tử tên gọi Đức Long của Quang hệ vừa bị trúng ma pháp mới kịp có phản ứng. Mặc dù vừa rồi Hàn Thạc ngâm xướng với thanh âm cực nhỏ, nhưng bởi vì khoảng cách giữa hai người quá gần nên hắn vẫn nghe được.
Lúc này Đức Long vẻ mặt lo lắng cố gắng hướng về phía Cơ Long nhắc nhở phải chú ý Hàn Thạc. Đáng tiếc hắn bị Hắc Ám chi thủ túm chặt, hô hấp càng ngày càng gấp gáp, lại bị tên đệ tử Hắc Ám hệ vẻ mặt hưng phấn đứng ở đằng xa sử dụng lực thi triển Hắc Ám chi thủ bóp cho hôn mê bất tỉnh.
Ngoại trừ gã đã ngất đi này, các đệ tử Quang hệ khác đều ung dung ứng phó với đòn tần công của Hắc Ám hệ. Cơ Long không gặp phải bất cứ đòn tấn công nào, chạy rất nhanh tới gần Đức Long để xem tình trạng của hắn.
Giữa Hàn Thạc và Cơ Long chỉ cách bởi tên Đức Long đang hôn mê này. Khi Cơ Long di chuyển, Hàn Thạc cũng đồng thời tiến đến gần Đức Long, tựa hồ cũng muốn xem tình trạng của hắn.
Quang hệ đội trưởng Cơ Long đến gần Đức Long trước. Hắn vừa mới ngồi xổm xuống, đang định xem xét tình trạng của Đức Long thì có ba thanh cốt mâu lần lượt hiện ra, phía sau còn có hai mũi cốt tiễn được bổ sung thêm ma pháp Linh hồn chi thống.
Cơ Long đang ngồi chồm hổm, trong giây lát lấy làm kinh hãi, sau đó đột nhiên đứng thẳng lên, rốt cục từ phía chính diện nhìn thấy khuôn mặt của Hàn Thạc thì không khỏi hét lớn một câu:
- Không tốt.
Liền đó ngâm xướng rất nhanh một đoạn chú ngữ, phóng xuất ra một đạo ma pháp Quang hệ là Sóng xung kích. Ma pháp xuất phát từ ngực hắn theo hình nửa vòng tròn đánh thẳng ra phía trước. Mấy thanh cốt mâu, cốt tiễn và cả ma pháp Linh hồn chi thống đều bị phá hủy ngay tức khắc.
Tuy nhiên đến khi ma pháp sóng công kích tan đi thì ngay sau đó lại có vài mũi cốt tiễn bay đến, điều này làm cho Cơ Long chấn động, nhanh chóng lùi lại để tránh.
Phóng xuất ma pháp căn cứ vào tinh thần lực mạnh hay yếu, tốc độ ngưng tụ nhanh hay chậm mà thời gian gián cách giữa hai lần phóng xuất ma pháp có thể rút ngắn, nhưng về lý thuyết, ma phát có tính sát thương càng mạnh thì hao phí tinh thần lực càng nhiều, thời gian gián cách giữa chúng càng lớn. Như loại ma pháp cốt tiễn có uy lực rất nhỏ này thì hao phí rất ít tinh thần lực nên khoảng cách giữa hai lần phóng xuất ma pháp cũng rất ngắn.
Xem tình thế hiện tại, sau khi Cơ Long phóng xuất ra ma pháp Sóng công kích thì chắc chắn là phải cần một khoảng thời gian tạm dừng để nghỉ ngơi. Đáng tiếc là Hàn Thạc không cho hắn có bất cứ một cơ hội nào, ba mũi cốt tiễn từ phía sau bắn tới khiến cho hắn có chút bối rối, tránh né không kịp bị một mũi cốt tiễn bắn trúng mông.
- Billy là do tên Vong Linh hệ kia giả trang. Tên này thâm hiểm quá, trước tiên hãy đuổi đánh hắn đã.
Bị cốt tiễn cắm vào mông, Cơ Long xoa mông sau đó thình lình hét toáng lên.
Hai đệ tử Quang hệ khác ở đằng xa đang tránh né đòn tấn công của Hắc Ám hệ, vừa nghe Cơ Long gào to như vậy cũng chỉ sửng sốt một chút, rồi lập tức phối hợp với Cơ Long tấn công về phía Hàn Thạc.
Lúc này, Hàn Thạc mới cười dài một tiếng, cao giọng nói:
- Ngã xuống ngất đi thì tính là bị loại rồi. Các ngươi bây giờ có ba người đánh với chúng ta năm người, ta nghĩ các ngươi muốn thắng cũng không phải dễ dàng đâu!
Dứt lời, Hàn Thạc không tiếp tục dừng lại ở đó, dùng tốc độ tương ứng với một ma pháp sư bình thường chạy trốn về nơi trước đó đã bố trí hố bẫy. Bọn Cơ Long ba người sửng sốt một giây, sau đó Cơ Long kiên quyết nói:
- Đuổi đánh tên kia trước, bốn gã Hắc Ám hệ khác đã không còn ý chí chiến đấu nữa, sẽ thu thập bọn chúng sau.
Hai gã Quang hệ khác vừa nghe Cơ Long nói như vậy thì đồng thời gật đầu, cùng hắn xông về phía Hàn Thạc. Còn bốn đệ tử Hắc Ám hệ liếc mắt nhìn lẫn nhau một cái, sau đó một người quát:
- Con bà nó, chúng ta bây giờ năm người còn bọn chúng chỉ có ba người thì sợ cái gì nữa, đánh cho bọn chúng một trận nhừ tử đi.
Tiếp đó, chỉ thấy Hàn Thạc chạy phía trước, ba gã Quang hệ gấp gáp đuổi theo phía sau, còn bốn tên Hắc Ám hệ lại hùng hục đuổi theo bọn Cơ Long ba người, hình thành một cảnh tượng quái lạ.
Lúc này ở bên ngoài quảng trường lại nổi lên một đợt huyên náo, nếu nói Hàn Thạc vừa rồi ở trong bóng tối đánh ngã một người còn có yếu tố may mắn, nhưng khi ra tay tấn công Cơ Long thì đã sử dụng tốc độ phóng xuất ma pháp rất nhanh bắn Cơ Long bị thương vào mông. Điều này đã chứng minh thực lực của Hàn Thạc tuyệt đối không phải tầm thường.
Hơn nữa, trước đó bọn họ đã thấy Hàn Thạc bố trí hố bẫy, giờ đây lại thấy hắn chạy đến nơi ấy thì lập tức biết hắn có những suy nghĩ thâm hiểm đến mức nào.
- Ối, đáng chết, sao lại có thể như vậy được!
Mặt vẫn mỉm cười tin chắc thắng lợi, Quang hệ ma đạo sư Forenda lúc này nhịn không được rên lên một tiếng, xuất hiện tình hình kiểu này hiển nhiên là hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.
- Vaeni sư phụ, đệ tử này của ngươi rất lợi hại a. Không nghĩ rằng Vong Linh hệ còn có người tài giỏi như thế, thật sự là không thể tưởng tượng nổi!
Mấy vị sư phụ vốn thường xuyên chế giễu Vaeni đột nhiên thay đổi thái độ, đều quay sang cảm khái.
Giờ khắc này là thời điểm oai phong đắc ý nhất của Vaeni trong suốt bao nhiêu năm ở Vong Linh hệ. Hành động của Hàn Thạc đã giúp nàng chiếm được lòng kính trọng của mọi người. Vaeni trong lòng ngạc nhiên vui mừng như điên nhưng chỉ mỉm cười dè dặt, nói rất bình thản:
- Không có gì cả, Vong Linh hệ của chúng ta có rất nhiều nhân tài, chỉ là tất cả mọi người tương đối ít thể hiện ra mà thôi, bây giờ các ngươi chắc hẳn đã biết rằng kiến thức của các ngươi trước kia nông cạn biết bao nhiêu rồi chứ!
Lời này vừa nói ra, mấy vị sư phụ ở bên cạnh nhìn nhau ngạc nhiên, không nghĩ rằng vì Hàn Thạc thể hiện oai phong đã khiến cho khí thế của Vaeni lập tức cũng dâng cao như thuyền lên theo nước vậy.
Đại Ma Vương