Đại Ma Vương

Ma công mỗi lần đột phá, ấn ký thần thức cũng theo đó thay đổi theo. Năm đó ở Csia đại lục, ma công của Hàn Thạc còn chưa đạt đến cảnh giới như bây giờ, ấn ký thần thức so với bây giờ là hoàn toàn bất đồng.
Thần thức có diệu dụng vô cùng, thay đổi ấn ký cũng không phải là chuyện khó khăn. Hàn Thạc lúc đi vào Ác Ma phong thì ấn ký của thần thức theo đó thay đổi, biến thành giống như lúc đấu với Rosie ở Csia đại lục.
Nữ thần nhền nhện Rosie thấy Hàn Thạc nghe xong lời quát mắng vẫn định xông đến, trong lòng đã không còn kiên nhẫn nữa, chuẩn bị động thủ giết chết hắn trước Ác Ma phong.
Rosie đang ở tại Ám Ảnh thành nên phải tuân theo quy củ của Ám Ảnh thành, nàng ta không thể chủ động hạ sát thủ với các thần phía đó. Nhưng nếu mà có người tự ý xông vào lãnh địa của mình, nàng ta lại đã nhắc nhở mà còn dám tiến vào, vậy coi như là đã khiêu khích tới mình. Do đó nàng ta có ra tay giết chết cũng coi như có đạo lý, không hề làm trái quy củ của Ám Ảnh thành.
Hắc Ám thần lực của Rosie đã chuẩn bị xuyên vào Ác Ma phong, chợt nghe Hàn Thạc nói một câu:
- Rosie, ngươi còn nhớ rõ ta không?
Rosie không lập tức động thủ đối phó Hàn Thạc mà hơi nghi hoặc khó hiểu dò xét đối phương. Sự nghi hoặc trong lòng nàng ta càng lúc càng lớn, đến khi ấn ký thần thức của Hàn Thạc biến hoá triệt để, Rosie ở trong hang động âm u nói:
- Hoá ra là ngươi!
- Không sai, lúc trước ở Csia đại lục,chúng ta cũng từng đối thoại rồi. Hiếm thấy ngươi còn nhớ rõ ta, rất tốt, rất tốt!
Hàn Thạc ung dung đi vào Ác Ma phong, không hề để ý đến từng bước hung hiểm bên trong, miệng vẫn tiếp tục:
- À, đúng rồi, lần trước ta đã tới, số thần tinh ngươi cất giữ kia cũng bị ta đoạt được, ngươi hẳn có ấn tượng chứ?
Ở bên trong lòng núi, Rosie nghe vậy giận tím mặt, cười lạnh:
- Xem ra hôm nay ngươi tới đây đặc biệt tìm chết mà!
Từng con nhện nhỏ từ sâu trong lòng núi bò ra, vòng qua người Hàn Thạc, đi thẳng ra cửa động phía sau hắn. Chúng phụt ra tơ nhện, nhanh chóng bịt kín cửa động lại, trên bề mặt toả ra ba động của Hắc Ám thần lực vô cùng mãnh liệt. Bạn đang đọc tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Hàn Thạc nhìn thấy tình huống phía sau vô cùng rõ ràng, hắn biết lần này Rosie đã động sát tâm rồi. Tuy nhiên Hàn Thạc cũng không thèm để ý, lần này và lần tới trước đó căn bản không giống nhau. Hiện giờ đối mặt với Rosie, hắn không cần ẩn nấp nữa.
Dám đến đây đã chứng minh sự tự tin của hắn rồi.
Từng con nhện nhỏ ở sau lưng Hàn Thạc kết lưới. Hàn Thạc với tốc độ cực nhanh đã vượt qua hang đông quanh co, thẳng theo hướng cái động cực lớn Kim Giáp thi đã từng đào vào. Nữ thần nhền nhện Rosie với thân hình to lớn chiếm cứ ở khu trung tâm, một cái mạng nhện toả ra khắp mọi ngõ ngách. Khuôn mặt xinh đẹp của nàng ta ngẩng lên đối diện Hàn Thạc, hiện ra một đôi mắt âm u lạnh lẽo vô tình.
Nếu không nhìn đến thân hình to lớn của nữ thần nhền nhện, chỉ đơn thuần nhìn vào khuôn mặt kia, người bình thường đều sẽ động lòng. Khuôn mặt ấy xinh đẹp động lòng người, đôi mắt xa xăm, đôi môi đầy đặn phơn phớt hồng. Dù nhìn thế nào cũng là bộ dạng của một mỹ nhân.
- Rosie, ngươi cũng là một Thượng vị thần, vì sao lại ở nơi hang động vĩnh viễn không có ánh mặt trời này? - Hàn Thạc mỉm cười bước đến, trước tiên dò xét xung quanh một lượt, sau đó mới điềm nhiên như không hỏi.
Đôi mắt âm u lạnh lẽo của Rosie ngưng tụ trên người Hàn Thạc, cũng không trả lời vấn đề của hắn. Ở trong đó, nó như coi tên kia chỉ là một Trung vị thần, nàng ta không rõ vì sao một Trung vị thần lại đến đây tìm chết?
Rosie trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhất là khi Hàn Thạc thong dong, rõ ràng là có chỗ dựa nên không hề lo sợ gì vậy. Đối với hắn, nàng ta cực kỳ oán hận nhưng ngược lại không dám manh động.
- Ta lần này trở lại là dự định cùng ngươi thanh toán một khoản nợ cũ!
Thấy Rosie chưa trả lời, Hàn Thạc cũng không hỏi nhiều, mỉm cười nhìn nàng ta nói ra mục đích chuyến đi này:
- Lúc trước ở Csia đại lục, ngươi lợi dụng thần nô Ardele của ngươi thiếu chút nữa là đã hại chết ta. Về sau lại sai khiến ả ta làm loạn lên ở lãnh địa của ta. Ngươi nói bây giờ nên làm sao đây?
- Ngươi hỏi ta làm thế nào?
Giọng của Rosie đột nhiên rít lên, cười lạnh:
- Ở vị diện hạ cấp kia, ngươi luôn phá hỏng chuyện tốt của ta, cưỡng gian rồi giết chết tín đồ của ta! Sau khi tới vị diện này, lại còn trộm thần tinh của ta, ngươi còn dám hỏi ta làm thế nào? Tiểu tử, ta bất kể ngươi có cái gì để dựa vào, hôm nay dám vào đến đây thì đừng mong sống mà ra ngoài!
- Dường như bên trong hang động của ngươi không có thần tinh nữa rồi, ôi, xem ra lần này không lấy được đủ chiến lợi phẩm! - Hàn Thạc nhìn quanh một vòng, sau đó mới nhẹ nhàng thở dài, có phần bất đắc dĩ.
Kẻ này rõ ràng là đến đây kích nộ Rosie, làm cho nàng ta nhớ tới lúc trước hắn ở trên Ác Ma phong đã ăn cắp thần tinh của mình. Thế là Rosie không kiềm chế nổi nữa, lúc này tiếng rít cực kỳ chói tai vang lên, vọng khắp ngọn núi Ác Ma mãi không dứt.
Khi tiếng rít nổi lên, tiêm trảo (vuốt) sắc bén của Rosie như một ngọn trường đao lớn, đột nhiên bổ về phía Hàn Thạc.
Từng ngọn trảo lập lòe ánh sáng yếu ớt, Hắc Ám thần lực như là nước di động bên trong tiêm trảo. Cùng lúc đó, Hắc Ám thần chi lĩnh vực đột nhiên triển khai. Vốn trong lòng núi đang mờ tối, bỗng chốc rơi vào trong bóng đêm tuyệt đối đưa năm ngón tay ra cũng không nhìn thấy. Hắc Ám nguyên tố từ bốn phương tám hội tụ về hướng thần chi lĩnh vực của Rosie, theo đó Hắc Ám nguyên tố tích tụ lại càng ngày càng nhiều, tất cả ánh sáng nơi này đều bị bóng tối nuốt hết.
Rosie thấy Hàn Thạc đến rất quỷ dị, bộ dạng lại như có chỗ dựa không hề sợ hãi cho nên không dám coi thường hắn chút nào. Nàng ta vừa ra tay đã xuất toàn lực, coi Hàn Thạc là một cao thủ đồng cấp bậc với mình!
Hàn Thạc hai mắt nhìn thẳng Rosie, vẻ mặt bình tĩnh. Mãi cho đến khi tiêm trảo của Rosie bổ tới, mới đưa mười bảy thanh phi kiếm ra.
Tâm tuỳ vừa động, mười bảy thanh phi kiếm phía sau hắn như là khổng tước khai bình (chim khổng tước xòe đuôi), cản lại toàn bộ tiêm trảo của Rosie. Phi kiếm so với tiêm trảo còn sắc bén hơn, mặt trên mang theo toan độc (axit) có lực ăn mòn khủng bố cùng với hàn độc. Chỉ nghe một tràng âm thanh như là sắt thép va chạm vào nhau truyền đến, tiêm trảo Rosie bổ ra như tia chớp thì tốc độ thu hồi càng nhanh hơn.
Chỉ một lần va chạm, Rosie cũng cảm nhận được vừa rồi trên phi kiếm của Hàn Thạc có lực ăn mòn đáng sợ. Nó vừa đụng vào tiêm trảo của nàng, lực ăn mòn và hàn độc lập tức thông qua tiêm trảo thấm vào trong cơ thể nàng. Tiêm trảo lúc đầu dùng để giết Hàn Thạc bên trong chứa Hắc Ám thần lực, ngược lại toàn bộ dùng để chống đỡ hàn độc và ăn mòn rồi, căn bản không thể phát huy tác dụng cần phải có nữa.
May mà từ đầu Rosie đã toàn lực công kích không vì cho rằng đối phương là Trung vị thần mà khinh địch, nếu không thì chỉ đòn thứ nhất thôi nàng ta đã phải ăn quà đắng rồi.
- Tiểu tử, ngươi dùng là loại lực lượng gì thế? Vì sao thị lực không bị ảnh hưởng chút gì vậy? Còn nữa, thần khí của ngươi sao lại âm độc như vậy? -Sau một đòn, Rosie lúc này rít lên.
Mười bảy thanh phi kiếm được Ma Nguyên lực quán chú vào, tiêm trảo của Rosie chạm vào một cái ngay lập tức phát hiện ra một luồng lực lượng rất lạ lẫm, toan độc và hàn độc trên về mặt phi kiếm càng thâm độc bá đạo. Nó làm cho nàng ta lập tức lại càng hoảng sợ, nhìn Hàn Thạc càng lúc càng cảm thấy sâu xa khó lường, càng thêm không dám coi thường!
- Ngươi quản được sao? - Hàn Thạc cười hắc hắc, mười bảy thanh phi kiếm sừng sững ở sau lưng đột nhiên vọt ra thẳng đến chỗ Rosie với thực lực quả thật là Thượng vị thần trung kỳ!
Mười bảy thanh phi kiếm rít lên phóng tới, không đếm xỉa gì đến không gian tuyệt đối Hắc Ám của Rosie, lấy quỹ tích A Tị Đồ Thần kiếm trận bao phủ nàng ta. Rosie có thực lực Thượng vị thần trung kỳ, nếu không mượn lực lượng của Đỉnh Linh, Hàn Thạc cũng không thể không toàn lực ứng phó!
Tiếng rít của phi kiếm ở bên trong hang động cực kỳ chói tai, so với tiếng kêu của Rosie lúc trước có phần giống nhau. Tuy nhiên bởi vì là mười bảy thanh phi kiếm vì phóng cực nhanh, so với tiếng rít chói tai rõ ràng của Rosie thì càng mạnh hơn, ngân cũng lâu hơn.
Từng tiếng rít lạc vào tai của Rosie làm cho nàng ta cảm thấy tâm thần không yên. Cũng không hề suy nghi nhiều, tóc trên đầu Rosie như tơ nhện chợt vờn bay, từng con nhện nhỏ theo mái tóc bạc đang uốn lượn kia nhẹ nhàng xuất hiện. Số lượng chúng lên đến hàng trăm hàng ngàn con. Chỉ cần liếc mắt qua cũng khiến người ta có cảm giác sởn tóc gáy.
Từng con nhện nhỏ bên trong có Hắc Ám thần lực của Rosie ban cho. Hàng trăm ngàn con cùng tràn qua, nếu để cho chúng bao phủ cũng không phải chuyện vui vẻ gì.
Từng con nhện nhỏ được Rosie dùng mái tóc dài tống ra, tiêm trảo của nàng ta liên tiếp lập lòe khua lên. Quanh người hình thành một màn ánh sáng màn đen sẫm, vững vàng ngăn trở mười bảy thanh phi kiếm của Hàn Thạc.
Rosie đối với sự đáng sợ của chúng rất cố kỵ. Những con nhện nhỏ bị nàng ta dùng để công kích Hàn Thạc, cũng không ngừng dùng chúng để phòng ngự đối với mười bảy thanh phi kiếm.
A Tị Đồ Thần kiếm trận tự nhiên không phải dễ dàng đối phó như thế. Mặc dù không có sức mạnh của Đỉnh Linh nên không thể thi triển ra A Tì địa ngục, nhưng lấy trụ cột nhất trận pháp diễn luyện ra cũng rất khó ngăn cản. Nhất là mười bảy thanh phi kiếm bản thân còn mang theo sự ăn mòn khủng bố và hàn độc, cái này lại càng không dễ đối phó.
Một tràng âm thanh va chạm "Leng keng leng keng" vang lên. Mười bảy thanh phi kiếm bắn ra chạm vào màn sáng đen sẫm do tiêm trảo Rosie múa lên hình thành. Màn ánh sáng đen sẫm dưới sự công kích mãnh liệt của hai loại độc đã khiến cho Hắc Ám thần lực của Rosie tiêu hao kinh người, làm cho nàng ta khổ không thể tả!
Rosie trong lòng kêu khổ không thôi, không ngừng ra lệnh cho hàng trăm hàng ngàn con nhện nhỏ, khiến chúng mau chóng cắn chết cái tên đầu sỏ này.
Nhìn thấy từng con nhện nhỏ líu ríu khoan khoái vọt tới, Hàn Thạc cười lạnh. Hắn vẩy tay theo hướng những con nhện nhỏ kia, Lục Lân Sa vừa rơi dưới, từng con nhện nhỏ vừa đụng vào lập tức dấy lên những luồng lửa lân tinh yếu ớt. Lân hỏa (lửa lân tinh) do hắn đặc biệt luyện chế ra có thể đốt cháy bất cứ thứ gì. Hàng trăm hàng ngàn con nhện nhỏ vốn vô cùng dày đặc, vừa bị Lục Lân Sa vẩy lên, tức thì toàn bộ bốc cháy.
Lục Lân Sa cũng là một loại ma khí cực kỳ ác độc, nhất là đối với những con nhện nhỏ mà sinh mệnh lực không quá mạnh kia, quả thực chính là sát khí lớn nhất. Trong tiếng đốt cháy "lách tách", chúng líu ríu thét lên chói tai không dứt, trong không khí đầy mùi vị khét lẹt.
Đang liều mạng chống lại mười bảy thanh phi kiếm, nữ thần nhền nhện Rosie đem hy vọng gửi gắm toàn bộ lên những con nhện nhỏ kia. Giờ vừa thấy chúng bị lân hoả bao trùm, toàn bộ đều bốc cháy lên, Rosie đột ngột biến sắc, đau lòng nhìn từng con nhện nhỏ trong biển lửa bị đốt cháy thành từng điểm đen nhỏ. Nàng ta cất lên một tiếng rít, chỉ thấy cả mạng nhện đang bao phủ trong lòng núi bỗng chốc lắc lư, đột nhiên chộp về phía Hàn Thạc. Mạng nhện kia vô cùng to lớn, tốc độ trùm xuống vừa nhanh chóng lại vừa bất ngờ, Hàn Thạc trong nhất thời cũng không kịp phản ứng
Dưới tình huống bất ngờ không kịp đề phòng, Hàn Thạc bị cả mạng nhên to lớn kia bao lại, từng sợi tơ nhện vô cùng linh hoạt, vừa chạm đến người hắn là cố hết sức bám vào. Chỉ trong nháy mắt, tất cả tơ nhện đều đã thu chặt lại, Hàn Thạc bị nhốt cứng lại.
Hắc Ám thần lực bởi vì bị mười bảy thanh phi kiếm công kích không ngừng nên tiêu hao càng lúc càng lớn. Đột nhiên một tiếng cười lạnh nói:
- Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi!
Nói xong, Hắc Ám thần lực của Rosie thấu nhập vào trong lòng núi mà nàng ta luôn luôn tu luyện ở trong. Nhờ vào sự bao phủ của Hắc Ám thần chi lĩnh vực, những sợi tơ chứa Hắc Ám thần lực kia trói chặt ma thể của Hàn Thạc. Tơ nhện có Hắc Ám thần lực truyền vào thêm, từng sợi càng thêm linh hoạt cứng chắc.
Một bộ phận tơ nhện vẫn cuộn chặt lấy Hàn Thạc, còn một bộ phận lại thả ra. Chúng như là những mũi châm nhọn hướng về phía Hàn Thạc đâm tới.
Thiên Ma Bất Diệt thể tự động vận chuyển. Ở tầng thứ hai, lực phòng ngự càng thêm kinh người, từng sợi tơ như kim nhọn đâm vào ma thể của Hàn Thạc như là đâm vào mặt trên của nham thạch cứng rắn nhất, còn truyền đến một tràng âm thanh "đinh đang" nghe rất trong trẻo êm tai, ngay cả da thịt của Hàn Thạc cũng không đâm thủng.
- Làm sao có thể? - Bên kia Rosie rít lên từng tiếng lớn. Căn bản nàng ta không ngờ thân thể đối phương mạnh mẽ như vậy, bỗng chốc tâm tình đại loạn, không biết phải làm gì cho đúng.
"Đang đang đang..." Từng sợi tơ nhện chưa từ bỏ ý định vẫn đâm vào trên người Hàn Thạc, thế nhưng lại không thể thật sự tổn thương tới hắn.
- Không phải uổng công suy nghĩ nữa, những sợi tơ nhện này chỉ tiếp nhận được quá ít Hắc Ám thần lực, căn bản không tổn thương được ta! - Bị tơ nhện vây khốn, mặc dù không thể giãy dụa, nhưng hắn vẫn bình tĩnh. Thần thức một mặt khống chế mười bảy thanh phi kiếm tiếp tục công kích Rosie, một mặt châm chọc đối phương.
- Ta cũng không tin ngươi toàn thân đao thương bất nhập! - Rosie kêu to thất thanh, từng sợi tơ nhện quanh co hướng về phía lỗ tai, lỗ mũi, con mắt của Hàn Thạc.
- Vậy thì ta sẽ cho ngươi triệt để hết hy vọng! - Hàn Thạc mỉm cười, lực khống chế mạnh mẽ biến từng miếng thịt nhỏ chặn trước tai, mũi. Mắt hắn cũng nhắm lại, nhếch miệng. Tơ nhện đâm tới cũng không được đành phải trở về.
Từng sợi tơ nhện chỉ có thể tiếp nhận Hắc Ám thần lực một cách giới hạn. Loại công kích cỡ này nếu là tấn công cao thủ khác, dù là loại như Hắc Thiên và Thanh Lâm cùng thực lực như Rosie, khi đối phó cũng cực kỳ đau đầu. Một khi bọn họ bị tơ nhện quấn lấy, nàng ta lại lợi dụng phương thức này công kích, cho dù là Thanh Lâm và Hắc Thiên cũng có thể bị đâm thành tổ ong, rất có khả năng bị Rosie giết chết rồi.
Đáng tiếc, Rosie lại đụng phải Hàn Thạc.
Bản thân ma thể Hàn Thạc đã vô cùng mạnh mẽ dẻo dai. Thiên ma bất diệt thể sau khi đạt đến tầng thứ hai, lực phòng ngự càng tăng mạnh. Tơ nhện lại chứa Hắc Ám thần lực có hạn, tất nhiên là không thể tổn thương đến hắn.
Rosie vừa thấy Hàn Thạc chẳng những toàn thân đao thương bất nhập, hơn nữa ngay cả lỗ mũi và lổ tai đều có thể tùy tâm điều khiển, ó cảm giác như ban ngày thấy quỷ. Người tu luyện ma công như Hàn Thạc cho tới bây giờ Rosie tự nhiên chưa từng gặp, nàng ta căn bản không thể tưởng được có người có thể tu luyện lực khống chế tới mức thần kỳ như thế.
Nhìn thấy những công kích của mình hoàn toàn vô dụng, thêm nữa còn phải ngăn cản mười bảy thanh phi kiếm nên tiêu hao rất nhiều Hắc Ám thần lực, Rosie đột nhiên thoái lui rất nhanh không còn lòng dạ dây dưa nữa. Nàng ta căn bản không thể đến gần để gây tổn thương cho Hàn Thạc, song lại thấy đối thủ bị cuốn lấy, nên cũng cho rằng Hàn Thạc cũng không thể giữ nàng ta lại được, lúc này chính là thời cơ tốt nhất để rời đi!
- Tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi rồi, hôm nay không tiếp nữa, ta sớm muộn cũng sẽ tìm ngươi báo thù! - Rosie hai mắt âm u lạnh lẽo, oán độc trừng mắt với Hàn Thạc, đã chuẩn bị đi khỏi Ác Ma phong.
Vừa thấy Rosie muốn chạy, Hàn Thạc dùng lực để thoát ra khỏi sự vướng mắc của tơ nhện trên thân mình. Nhưng mà bởi vì mười bảy thanh phi kiếm cần Ma Nguyên lực của hắn để chống đỡ, thế nên hắn cũng không thể toàn lực thoát ra. Mỗi một sợi tơ nhện kia đều có Hắc Ám thần lực của Rosie, bám chi chít trên người hắn ứng phó, thật đúng là không dễ dàng thoát ra như vậy.
- Chúng ta hôm nay chỉ xem như là ngang tay, lần này thần lực của ta tiêu hao quá lớn, còn có mấy dạng công kích không phát huy được. Lần sau ta nhất định sẽ cho ngươi mất mặt! - Rosie trầm tĩnh trừng mắt liếc Hàn Thạc, để lại một câu.
Nói là nói như vậy, nhưng Rosie biết lần này nàng ta đã thua rồi. Nếu như nàng ta không rời đi mà vẫn không gây được tổn thương cho Hàn Thạc thì mười mấy thanh phi kiếm kia không ngừng làm hao mòn nàng ta, thần lực của nàng ta sớm muộn cũng sẽ tiêu hao hết, đến lúc cuối cùng người chết nhất định sẽ là nàng ta!
- Rosie, ngươi chạy không thoát đâu! - Thoát ra mấy lần không được, Hàn Thạc cười lạnh. Vừa dứt lời, một thanh phi kiếm từ trước người Rosie bay trở về, rất nhanh chém về phía tơ nhện đang bám chặt trên người.
Chỉ là tơ nhện của Rosie đích thực là bền vững kiên cố, một kiếm chém xuống cũng chỉ có vài sợi đứt ra. Chỉ dựa vào một thanh phi kiếm mà chặt đứt tất cả tơ nhện, quả thật còn cần một chút thời gian.
Chỉ có điều Rosie hiển nhiên không cho Hàn Thạc có thời gian chặt toàn bộ đứt tơ nhện. Khi áp lực rõ ràng buông lỏng một chút, nàng ta cũng không dám tiếp tục nói lời thừa với đối thủ, vừa ngăn cản mười sáu thanh phi kiếm, vừa theo hướng bên ngoài Ác Ma phong bỏ chạy. Tiêm trảo của nàng ta liên tục bổ vào trong lòng núi, từng tảng đá lớn rớt xuống, dùng để ngăn cản những thanh phi kiếm truy kích đằng sau.
Linh quang lóe lên, mười sáu thanh phi kiếm toàn bộ được thu về. Quang mang bắn ra, chúng không ngừng lượn vòng quanh người hắn, từng sợi tơ nhện bị chém đứt.
Rất nhanh chóng, Hàn Thạc đã được giải thoát khỏi mớ bòng bong kia. Thần thức phát động một chút, hắn lập tức cảm ứng được phương hướng Rosie chạy trốn, lập tức dùng Ma Động Cửu Thiên thuật đuổi theo. Rosie hôm nay thần lực tiêu hao quá lớn, đây chính là cơ hội tốt để tiêu diệt nàng ta. Nếu bỏ lỡ hôm nay, sau này muốn tìm nàng ta cũng không dễ dàng nữa.
Rosie mặc dù chạy trốn nhanh chóng, nhưng mà tốc độ truy kích của Hàn Thạc còn nhanh hơn. Nàng ta vừa mới chạy ra được mấy trăm dặm, đối thủ đã đứng chắn ở trước mặt. Không nói hai lời, mười bảy thanh phi kiếm lại được sử dụng. Lần này bản thân Hàn Thạc cũng không nhàn rỗi, khoảnh khắc phi kiếm vây chặt lấy Rosie, hắn nhằm thẳng hướng nữ thần nhện, hóa thân ngoại thân Huỷ Diệt hệ hoá thành Lục Ma Phong, được Hàn Thạc cầm trong tay.
- Đợi đã, chúng ta thực ra cũng không có thù hận gì không thể giải được, những thần tinh kia ta không cần nữa! - Nhìn thấy Hàn Thạc như hung thần ác sát vọt tới, Rosie thực sự luống cuống. Đánh thì đánh không lại, trốn thì lại không thoát, nàng ta không biết phải làm như thế nào cho phải, giọng nói bắt đầu tỏ ý chịu thua.
Hàn Thạc đã dự tính trước, không nói một lời, hai tròng mắt nhìn chằm chằm Rosie, khuôn mặt lãnh khốc, rõ ràng không muốn buông tha nàng ta.
- Ta đầu hàng, nguyện làm người hầu! - Rosie thấy Hàn Thạc bất động, vội la lên.
Đại Ma Vương
Quyển 5


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui