Những sợi tơ nhỏ bé bỗng xuất hiện ở khu vực thần chi lĩnh vực đang giao thoa với nhau, chỉ có Hàn Thạc mới có thể cảm nhận rõ ràng được chúng chứ nhìn bằng mắt thường thì không thể phát hiện ra. Cố gắng cảm thụ thêm một chút, Hàn Thạc mới phát hiện ra những sợi tơ kia dường như là tín ngưỡng lực đến từ thần hồn trong Csia đại lục và Thâm Uyên giới.
Tín ngưỡng lực có thể làm gia tăng lực lượng của thần chi lĩnh vực, còn có thể luôn luôn vận chuyển những tia thần lực mong manh đến cho hắn. Thần lực do tín ngưỡng của những người phàm trần biến hóa thành mặc dù yếu ớt đến mức chỉ có thể cảm giác được như một điểm nhưng lại cuồn cuộn không ngừng, tích lũy quanh năm suốt tháng cũng trở thành một luồng thần lực đáng kể.
Cho tới giờ, tuy Hàn Thạc vẫn có thể cảm nhận được tín ngưỡng lực đang vận chuyển những tia thần lực yếu ớt đến cho hắn nhưng chưa bao giờ cảm giác được tác dụng của tín ngưỡng lực đối với thần chi lĩnh vực. Đến lúc này, Hàn Thạc mới cảm nhận được rõ ràng về việc này.
Những sợi tín ngưỡng lực thông thường xuất hiện dày đặc ở bên trong khu vực giao thoa của thần chi lĩnh vực. Hơn nữa, Hắc Ám kết hợp theo quỹ tích của Hủy Diệt pháp tắc không ngừng xoay tròn chung quanh Hàn Thạc. Những tia tín ngưỡng nhỏ bé không ngừng uốn lượn, tia này quấn vào tia khác, tết lại thành những sợi tín ngưỡng to lớn hơn.
Có điều là chỉ có thần hồn của Hàn Thạc mới cảm thụ được những biến hóa này, nhìn bằng mắt thường thì không thấy có mảy may biến hóa.
Càng lúc càng có nhiều luồng khí tử vong thù hận hội tụ điền cuồng vào trong thần chi lĩnh vực, Hàn Thạc cũng không cần dùng chút lực lượng hoặc kỹ xảo nào. Hắn còn chợt phát hiện rằng ba đại kết giới già yếu, sợ hãi, suy yếu đã chủ động hình thành ở bên trong lĩnh vực mới, bên trong mỗi kết giới đều tràn ngập những sợi tơ nhỏ bé mà mắt thường không thấy được. Những sợi tơ này dường như có thể hấp thu Tử Vong nguyên tố đang cuồn cuộn tràn vào, hơn nữa còn thay đổi kết cấu tạo thành ba đại kết giới này.
Đột nhiên, uy lực của ba đại kết giới không ngừng được tăng cường. Hàn Thạc có thể cảm nhận rõ ràng rằng sức ảnh hưởng của ba đại kết giới đang mở rộng nhanh chóng, chồng chéo lên nhau rồi bao trùm toàn bộ thần chi lĩnh vực.
Lấy Hàn Thạc làm trung tâm, những sợi tơ mang theo tín ngưỡng lực ôn hòa hút lấy Tử Vong nguyên tố đang cuồn cuộn đổ vào rồi theo phương thức của Hủy Diệt pháp tắc mà uốn lượn xung quanh hắn, không ngừng thay đổi kết giới bên trong lĩnh vực, khiến cho lực lượng của ba đại kết giới càng ngày càng mạnh.
-Ồ!
Rosie buột miệng kêu lên kinh ngạc. Cô ta bỗng nhiên cảm nhận được một khu vực khác thường bên người Hàn Thạc, bèn khẽ hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
Hàn Thạc bừng tỉnh lại. Hắn lập tức ý thức được lúc này cũng không phải là lúc để tâm cảm thụ những đặc điểm của lĩnh vực mới. Hai đối tượng giờ đã bị hút hết toàn bộ sinh mệnh lực, Hàn Thạc bèn triệu hoán những phi kiếm còn đang cắm trên người của An Kha và tên trung vị thần tu luyện Hủy Diệt pháp tắc quay về. Xác bọn chúng dần dần biến thành máu loãng.
Mái tóc màu trắng bạc của Rosie đã bị nhuộm thành đỏ rực. Nàng ta lạnh lùng đứng giữa đám thi thể, chăm chú nhìn Hàn Thạc bằng ánh mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên nghi hoặc.
Mười mấy Thần Vệ của An Kha không có một ai sống sót, tất cả đều bị Rosie giết sạch. Thông qua ma đầu, Hàn Thạc có thể cảm ứng được rất nhiều cao thủ của Simon gia tộc đang nhanh chóng tiến về phía này.
- Đi! - Hắn khẽ hô lên rồi nhanh chóng chạy đi.
Hai người vừa rời khỏi thì đã thấy Sidine và Chandler dẫn mấy trăm Thần Vệ tinh nhuệ của gia tộc Simon chạy đến.
Cảnh tượng trước mặt chúng vô cùng thê thảm. Thi hài la liệt, thân thể của Thượng vị thần An Kha đã bị hòa tan một nửa, mất sạch sinh mệnh lực.
Căn bản không cần suy nghĩ nhiều, thân thể đang tan dần ra thành máu loãng của An Kha đã chỉ rõ ai là hung thủ. Sidine chưa bao giờ cảm thấy phẫn nộ như hiện giờ. Thực lực của Simon gia tộc đang suy giảm mạnh, một Thượng vị thần chết đi càng làm cho khó khăn thêm chồng chất. Hơn nữa, An Kha còn là em trai vợ hắn. Hắn bắt đầu cảm thấy không biết sẽ phải báo cáo gia tộc như thế nào.
- Tộc trưởng, làm thế nào đây?
Chandler tiến đến gần Sidine, trầm giọng nói:
- Hai kẻ kia thoắt ẩn thoắt hiện, thực lực lại khủng bố như vậy. Chúng ta phải làm gì mới có thể truy giết được bọn chúng đây?
Chandler không giống như An Kha, đã tận mắt nhìn thấy hai người Hàn Thạc thể hiện sức sát thương khủng bố ở cửa thành U Mạc thành. Chandler là người của Simon gia tộc, tất nhiên thù hận Hàn Thạc và Rosie đế tận xưng tủy, nhưng đằng sau lòng thù hận đó còn có sự kinh sợ đối với hai người này. Hắn biết nếu một chọi một thì chỉ e ngay cả Sidine cũng không phải là đối thủ của gã thanh niên lạnh lùng hà khắc đó. Cho nên lúc nào hắn cũng dẫn theo một lượng lớn Thần Vệ, sợ sẽ gặp phải sự cố nào đó. Làm người phải luôn cẩn thận.
Cũng chính bởi vì hắn thận trọng và Hàn Thạc cũng không tìm tới hắn, nên hắn mới được yên ổn nhưng lại không rõ nguyên nhân vì sao An Kha bị giết chết. An Kha chết có ảnh hưởng rất lớn đối với Chandler. Hắn bắt đầu lo lắng rằng mình sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo.
- Phát tín hiệu, nói là đã phát hiện ra hai tên đó ở khu vực lân cận!
Sidine sa sầm mặt suy tính một lúc lâu, đột nhiên hét lên. Ngừng một chút, hắn nói tiếp:
- Tất cả mọi người phải tập trung lại, không được khinh thường đi tách ra. Những người tách ra đi trước đã chết hết rồi, ta thì trọng thương nên nếu không phải bất đắc dĩ thì tuyệt đối không được động thủ làm lộ thân phận.
- Tộc trưởng! Ý của người là Thành chủ đại nhân nói láo?
Chandler ngây người, nhìn quanh một vòng rồi hạ giọng hỏi.
Sidine lắc đầu, khẽ thở dài rồi nói:
- Thành chủ tất không đùa trong thời điểm loại này đâu. Huống chi theo hiểu biết của ta thì ông ấy tuyệt không phải là một kẻ nói năng bừa bãi.
Sidine nhìn kỹ Chandler một lượt rồi nói tiếp:
- Lời Thành chủ đại nhân nói hoàn toàn không sai. Tên kia chẳng những không chạy trốn mà ngược lại còn biến chúng ta thành con mồi. Điều này cho thấy một điều là có lẽ hắn còn mạnh hơn thành chủ đại nhân một chút!
Chandler nghe thấy mấy câu này, tức thì biến sắc mặt. Căn cứ theo lời Sidine, thầm suy nghĩ thêm một chút, sắc mặt hắn lại càng thêm khó coi, trong lòng tưởng tượng đến một Thượng vị thần siêu việt, chỉ không mang trên người thần cách chủ thần mà thôi. Bởi vậy, hắn càng thêm hoảng sợ, có chút bối rối hỏi:
- Vậy phải làm sao bây giờ?
- Đừng nghĩ đến việc giết bọn chúng nữa. Gia tộc chúng ta đã bị hao tổn quá nhiều lực lượng, chỉ cần có thể thoát khỏi dãy núi này là được rồi.
Sidine tỏ vẻ nhịn nhục nhưng vẫn nói vớt thêm:
- Không được để gia tộc chúng ta đụng độ với hắn. Mặc kệ cho họ đi trước, cũng nên để bọn chúng gánh chịu một chút tổn thất chứ. Nếu không khi về U Mạc thành, địa vị của gia tộc Simon chúng ta có thể sẽ bị thách thức đó!
Hắn là tộc trưởng của Simon gia tộc, vì lợi ích của gia tộc nên không thể không đưa ra lựa chọn khó khăn này. Kinh nghiệm nhiều năm chiến đấu khiến cho Sidine có năng lực quan sát rất nhạy bén. Cũng giống như lần trước hắn phán đoán Hàn Thạc nhất định sẽ quay lại thành, sự quyết đoán lần này của hắn lại lần nữa chính xác.
Nhờ Thiên Ma Bất Diệt Thể nên thực lực của Hàn Thạc được đánh giá quá cao, lúc này cũng khá là đau đầu. Đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Rosie, Hàn Thạc không biết nên giải thích như thế nào nữa.
Lúc trước hấp thu An Kha, vì có mười bảy lưỡi phi kiếm ngăn trở nên Rosie không trông thấy rõ sự việc. Nhưng sau đó Hàn Thạc động thủ hấp thu một trung vị thần tu luyện Hủy Diệt lực lượng khác thì Rosie đã nhìn ra hắn đang làm việc gì, lập tức giật mình kinh hãi.
Liệp thần giả ở Chúng Thần đại lục đều là những kẻ vô cùng đặc biệt, Rosie hiển nhiên cũng biết một toán Liệp thần giả, nhưng khi tận mắt chứng kiến Hàn Thạc hấp thu gã trung vị thần tu luyện Hủy Diệt lực lượng kia thì trong lòng cực kỳ kinh hãi vi căn bản không ngờ Hàn Thạc lại là một Liệp thần giả khét tiếng xấu xa.
Sau khi hai người thành công rút khỏi khu vực đó, Rosie vẫn cứ nghi hoặc nhìn hắn, khiến Hàn Thạc cảm thấy vô cùng mất tự nhiên. Đi tới một vùng cây cối um tùm, Hàn Thạc quay lại hỏi:
- Vì sao ngươi lại nhìn ta như vậy?
- Tự ngươi cũng phải biết chứ?
Rosie nhìn thật kỹ Hàn Thạc và hỏi:
- Ngươi là Liệp thần giả?
- Không phải!
Hàn Thạc kiên quyết phủ nhận rồi nghiêm túc giải thích cho Rosie:
- Liệp thần giả là bọn người không thể khống chế được ham muốn hấp thu ở trong lòng, bị lòng tham lam choán hết tâm trí, chỉ luôn muốn hấp thu thần lực của người khác để đề cao thực lực của bản thân. Bọn chúng có liên minh và cơ cấu tổ chức riêng. Trong tâm trí bọn chúng, ham muốn hấp thu đã chiếm chỗ của lý trí. Chỉ cần bọn chúng không chết thì ham muốn này vẫn còn tồn tại, khiến bọn chúng không ngừng tìm cách hấp thu người khác!
- Điểm này không cần ngươi giải thích! Ta ở Chúng Thần Đại Lục lâu hơn ngươi rất nhiều, biết rất rõ câu chuyện về Liệp thần giả!
Rosie dừng một chút rồi bình tĩnh nói:
- Chẳng lẽ, ngươi có cái gì khác với bọn chúng?
- Tất nhiên là khác chứ!
Hàn Thạc mỉm cười nói:
- Ta có thể vượt qua ham muốn kia, hoàn toàn không bị nó ảnh hưởng đến tâm trí. Chỉ cần ta không muốn, cho dù ngươi có trói một người đặt ở trước mặt ta thì ta cũng có thể không hấp thu hắn. Bọn chúng là một đám người bị lòng lam khống chế và chi phối, còn ta thì khác vì ta có thể khống chế được lý trí của bản thân, không bao giờ làm loại việc này.
- Ta không tin. Ta chưa từng nghe nói đến bất kỳ ai có thể vượt qua được ham muốn đó. Loại việc này một khi đã bắt đầu thì sẽ không thể ngừng lại được nữa!
Rosie nhíu cặp lông mày dài thanh mảnh, khẽ thở dài nói:
- Tại sao ngươi lại trở thành loại người đó?
Hàn Thạc mỉm cười, đáp:
- Ta có phải loại người vậy hay không thì ngươi phải biết rất rõ mới đúng! Nếu quả thật ta là Liệp thần giả, mọi hành động của ta tất phải nhằm mục đích hấp thu kẻ khác. Nhưng ngươi ở cùng ta bấy lâu nay, đã bao giờ phát hiện ta hành động vì cái mục đích là để hấp thu kẻ khác hay chưa?
Nghe Hàn Thạc nói như vậy, Rosie chợt sửng sốt, ngẫm nghĩ thì thấy lời nói của Hàn Thạc vô cùng có lý. Nàng đi cùng với Hàn Thạc trong khoảng thời gian không hề ngắn, nếu theo cách nói của bên ngoài về Liệp thần giả thì bọn người này bị nội tâm điều khiển, nếu sau một khoảng thời gian không hấp thu được người khác thì sẽ vô cùng khó chịu, không làm chủ được hành động của mình.
Rosie và Hàn Thạc đã ở cùng một nơi trong một khoảng thời gian dài. Vì thân phận chủ tớ nên Rosie căn bản không bao giờ rời xa Hàn Thạc, trong suốt thời gian này, nàng thực sự không phát hiện Hàn Thạc có hành động gì khác thường cả, mọi biểu hiện của hắn chẳng những hoàn toàn bình thường mà còn tỏ rõ tâm trí hắn cực kỳ vững chắn, khả năng khống chế bản thân đã đạt tới trình độ siêu phàm.
Một nhân vật như vậy rõ ràng là khác hẳn so với các đặc trưng của Liệp thần giả. Trong lòng Rosie có chút phân vân. Qua một lúc lâu, cô ta mới bán tín bán nghi hỏi:
- Không ai có thể khắc phục được điều đó, ngươi nói ngươi có thể sao?
- Ta nghĩ nhất định là có người khắc phục được, chỉ là người bình thường không biết mà thôi.
Hàn Thạc khẽ cười một tiếng, nói:
- Sự thật như thế nào, ngươi hãy từ từ suy nghĩ thêm đi. Thời gian chúng ta đi cùng nhau còn dài lắm!
- Ta tạm thời tin ngươi!
Rosie lẩm bẩm nói, nhưng đột nhiên nhớ đến điều gì đó và lại kinh hãi kêu lên:
- Đúng rồi. Ta nhớ là vừa rồi, khi ngươi hấp thu gã trung vị thần tu luyện Hủy Diệt lực lượng thì ngươi rõ ràng ở đàng kia. Nhưng dường như ngươi cũng đang chém giết ở cách đó không xa. Chẳng lẽ ngươi dùng cái loại sinh mạng hóa thân để hấp thu? Nếu như vậy, đúng là ngươi không chịu ảnh hưởng rồi!
Phân thân đã làm cho Rosie nảy sinh nghi hoặc. Hàn Thạc biết hắn và Rosie còn đi chung với nhau trong thời gian dài, cô ta sớm muộn cũng sẽ biết bí mật về phân thân. Do dự một chút, Hàn Thạc nói:
- Cũng gần như vậy.
Trong lúc nhất thời khó mà giải thích rõ ràng được nên Hàn Thạc cũng không nói nhiều, định chờ sau này Rosie phát hiện ra thì mới nói tiếp.
Rosie cũng không truy hỏi thêm nữa nhưng trong lòng vẫn tràn ngập tò mò về Hàn Thạc. Tuy nhiên thấy Hàn Thạc tỏ ý không muốn nói cụ thể, Rosie cũng không tiện kỳ kèo thêm mà chỉ nhìn hắn không rời mắt.
Simon gia tộc đã bỏ đi. Hàn Thạc lợi dụng ma đầu quan sát thêm một lát, phát hiện tất cả Thần Vệ của Simon gia tộc đều tụ tập lại một chỗ. Hắn hiểu rằng lần này Sidine đã có ý đề phòng nên không còn dễ dàng tìm được cơ hội động thủ nữa.
Những gia tộc khác của U Mạc thành nhận được tin báo của Sidine, giờ đang lũ lượt kéo về tập trung ở đây. Thấy Thần Vệ đến càng ngày càng nhiều, Hàn Thạc và Rosie bèn nhanh chóng rời khỏi khu vực này.
Khi toán người của Thành chủ U Mạc thành Hofstede đến nơi thì Hàn Thạc và Rosie đã bỏ đi xa rồi. Bọn chúng tiến hành lùng sục toàn bộ khu vực chung quanh, bố trí kết giới ở khắp nơi nhưng cũng chẳng phát hiện được gì. TruyệnFULL.vn - http://Janet
Một lúc sau, đám người này lại một lần nữa phân tán ra, lấy gia tộc làm đơn vị, tiếp tục tìm kiếm trong dãy núi. Mấy Thần Vệ trưởng mới từ U Mạc thành đến cũng ào ào tham gia, hoặc là hợp vào một gia tộc hoặc là hành động một mình. Phạm vi tìm kiếm càng lúc càng mở rộng thêm.
Trong nửa tháng, Hàn Thạc lại có cơ hội để bất ngờ, tàn nhẫn hạ sát thủ. Hắn không để cho đại bộ phận cao thủ đến gần mà dựa vào sự hỗ trợ của ma đầu không đâu không có mặt để lẩn tránh. Gần trăm Thần Vệ và hai tên Thượng vị thần của Hofstede gia tộc và Hawke gia tộc đã liên tiếp bị giết chết trong nửa tháng này.
Bất kể đám người Hofstede cẩn thận đến thế nào, đề phòng đến mức nào thì số lượng thương vong chỉ có tăng mà không giảm. Chỉ cần rời xa nhau một khoảng cách nhất định, thảm án tự nhiên sẽ phát sinh. Sau đó cho dù bọn họ lùng sục thế nào cũng không thể tìm thấy bóng dáng của Hàn Thạc và Rosie. Ở trong dãy núi rộng lớn này, Hàn Thạc và Rosie tựa như hai bóng ma vô hình không ngừng chém giết những Thần Vệ bên cạnh bọn chúng khiến bọn chúng nghĩ nát nước nhưng vẫn vô kế khả thi.
Nỗi sợ hãi bao trùm lên tất cả các Thần Vệ bình thường, ngay cả vài Thượng vị thần của một số gia tộc cũng sợ đến mất mật. Bọn chúng không dám phân tán ra nữa mà tập trung lại một nơi, trong phạm vi nghe được tiếng hô hoán của nhau. Không còn có ai dám coi khinh hai hung thủ đang ẩn hình trong dãy núi kia nữa.
Hofstede cảm thấy nửa tháng này là thời gian nhục nhã nhất trong cuộc đời của hắn. Gần như tất cả cao thủ của các gia tộc trong U Mạc thành đều đã được huy động đến, vậy mà ngay cả bóng dáng của đối phương cũng không thấy, ngược lại còn không ngừng có người bị giết. Loại cảm giác này dồn ép hắn đến mức phát điên lên. Hofstede càng ngày càng hấp tấp, đôi khi còn không khống chế được bản thân, chỉ cần các Thần Vệ bên cạnh có chút sơ sẩy là ra tay nghiêm trị.
Những Thần Vệ này đi theo Hofstede đã nhiều năm, hiển nhiên biết rằng hắn đến trạng thái này là đã hoàn toàn điên cuồng rồi. Không một ai dám trêu chọc hắn, thậm chí không người nào dám đến gần hắn nữa. Ngay cả đến vài trưởng giả của Hollis gia tộc cũng cảm thấy thấp thỏm, sợ Hofstede trong lúc điên cuồng không thèm để ý gì nữa, ngay cả đối với bọn họ cũng dám ra tay động thủ.
- Cứ trốn trốn tránh tránh như vậy thì có ra cái gì! Có khí phách đi ra một chọi một với ta! Mẹ nó, ta thề không cần một tên Thần Vệ nào trợ giúp! - Hofstede điên cuồng rống lên trong các khu rừng cây, sóng âm cứ lan truyền xa mãi.
Hắn đã bị điên rồi. Loại hành vi quá thất thố này căn bản không phải là cách làm của một đại thành chủ. Trong nửa tháng qua, sự điềm tĩnh và khôn ngoan của hắn đã tiêu ma hết. Dưới tình thế dùng mọi phương pháp đều không mang lại hiệu quả, Hofstede đã đánh mất bản thân mình.
Chỉ thấy hắn vừa lớn tiếng gầm thét, vừa một mình bay nhanh về phía trước. Mỗi khi có Thần Vệ đến gần, Hofstede lập tức trợn mắt nhìn rồi quát lạnh:
- Cút đi!
Hắn thực sự chuẩn bị đánh tay đôi với Hàn Thạc một trận!
Các Thần Vệ vốn sợ tâm tính lúc này của Hofstede, vừa thấy hắn chủ động ra lệnh cho mình đi xa ra thì trong lòng ai nấy đều cảm thấy nhẹ nhõm, vui vẻ tuân lệnh lui lại, mặc hắn một thân một mình bay ra đằng xa. Ban đầu, các cao thủ của Hollis gia tộc còn có ý đi theo, nhưng nghĩ đến thực lực cực cao của Hofstede, trong trạng thái điên cuồng hắn càng trở nên đáng sợ, bọn họ cuối cùng cũng không còn lo lắng cho Hofstede nữa.
Ở cạnh Hofstede đã rơi vào trạng thái vô cùng nóng nảy này, đối với mọi người mà nói, là một loại cực hình. Thấy hắn chủ động rời đi, những tên Thần Vệ của Hollis gia tộc còn thầm kêu may mắn, lòng nghĩ cho dù ngươi muốn làm gì thì hai kẻ kia cũng không dám chủ động trêu chọc vào. Chúng ta muốn quản cũng không được, vậy thì không quản nữa.
- Ra đi. Lăn ra đây! - Hofstede gầm rống giận dữ suốt dọc đường, dần dần tách khỏi đoàn người.
Tiếng rống của Hofstede cực kỳ to, Hàn Thạc và Rosie ở cách xa trăm dặm vẫn có thể nghe thấy rõ ràng. Rosie nhận thấy sự giận dữ và điên cuồng của Hofstede thì điềm nhiên cười, quay sang nói với Hàn Thạc:
- Ngươi xem. Tên kia bị ngươi bức bách đến mức sắp điên rồi!
Sau nửa tháng thời gian, Hàn Thạc đã chứng minh cho Rosie thấy mình hoàn toàn có thể khống chế tâm trí. Ngay trước mặt Rosie, chỉ cần nàng ta nói không thì Hàn Thạc đều có thể mỉm cười mà dừng tay, không tiến hành hấp thu những Thần Vệ bị bắt. Năm lần bảy lượt như vậy, Rosie cuối cùng cũng tin vào lời Hàn Thạc.
Khi Hàn Thạc chứng minh rằng hắn khác hẳn bọn Liệp thần giả, Rosie đã cực kỳ kinh ngạc, nhưng sau đó nàng cũng không còn ngăn cản Hàn Thạc hấp thu nữa. Nàng ta nhận thấy mặc dù hành vi của hắn giống như bọn Liệp thần giả nhưng lại cao hơn bọn kia hẳn một tầng.
- Hắn đã điên rồi! - Hàn Thạc gật gật đầu, đồng ý với Rosie. Trong nửa tháng, hai phân thân đều đã hấp thu đủ thần lực, giờ đang trong quá trình tiêu hóa. Một khi tiêu hoá xong, có thể tiến bộ thêm được hay không còn phải trông vào sự lĩnh ngộ về lực lượng của hai phân thân nữa.
- Ta nghĩ chúng ta cần phải rời đi thôi. Đám Thần Vệ kia đã tập trung một chỗ, không còn cơ hội để ra tay nữa! - Rosie đề nghị.
Hàn Thạc lắc đầu cười, nói:
- Không cần gấp!
Trước vẻ mặt nghi hoặc của Rosie, hắn nói tiếp:
- Đúng là đám Thần Vệ kia đã tập trung lại một chỗ, nhưng không phải là có kẻ đang một mình tách ra hay sao?
Rosie sửng sốt, kinh hãi hô lên:
- Ngươi chuẩn bị đối phó với Thành chủ U Mạc thành ư? Hắn là Thượng vị thần hậu kỳ đó, mà còn đang trong trạng thái nổi điên nữa! Chẳng lẽ ngươi muốn điên theo hắn sao?
Hàn Thạc gật đầu, cười nói:
- Hắn đã biểu hiện đủ thành ý rồi. Sao ta lại để cho hắn thất vọng chứ?
Đại Ma Vương
Quyển 5