Liên minh Liệp thần giả dưới sự liên kết của hai người Gandalf, Dalca từ từ xác định được mục tiêu. Dalca, Dagmar, Athelstan tiến công Ma Ẩn cốc Hàn gia. Bickmore, Gandalf phụ trách Logue. Regis, thống lĩnh Phong thần vực Miller, Đại Địa thần vực Josiah đối phó Orthos, mấy thống lĩnh còn lại phân biệt xử lý Thiel và Vassis.
Nói tóm lại, lực lượng của mười hai đại thống lĩnh liên minh Liệp thần giả rõ ràng vượt qua Vùng đất hỗn loạn. Dựa theo thực lực của liên minh này, nếu không có gì bất ngờ, ngũ đại quân chủ Vùng đất hỗn loạn rất khó chống lại.
Nghị quyết xong, mười hai đại thống lĩnh Liệp thần giả đều triệu tập thủ hạ của mình, chia làm năm đội ngũ phân tán ra, từ năm hướng đi về Vùng đất hỗn loạn.
Bên Dalca có Athelstan, Dagmar, ba cường giả có cảnh giới Chủ thần. Tuy nói lực lượng của Dagmar hao tổn rất nhiều, song trong tay Athelstan và Dalca cao thủ vẫn nhiều như mây, hơn nữa còn có một Salas cực kỳ quen thuộc Vùng đất hỗn loạn dẫn đường, lần tiến công này nhằm vào Ma Ẩn cốc, rất rõ ràng chiếm ưu thế tuyệt đối.
Tiến theo hướng Ma Ẩn cốc Hàn gia được một khoảng thời gian, Salas đột nhiên mở miệng:
- Ma Ẩn cốc chỗ Hàn gia ngụ có rất nhiều kết giới cường đại, trong cốc quanh năm mây mù lượn lờ, trong màn sương mù này còn có chứa kịch độc, rất khó ứng phó. Lúc trước ta từng dẫn thủ hạ tấn công Ma Ẩn cốc, khi đó Bryan cũng không có ở đó, nhưng dù vậy, ta cũng tổn thất nặng nề, càng không thể phá hủy Ma Ẩn cốc!
Chiến đấu rất nhanh sẽ mở màn, thời điểm này tình báo vô cùng quan trọng, vừa nghe Salas nói ra tình hình của Ma Ẩn cốc, Dalca, Athelstan đều hết sức lưu ý, nghiêm túc lắng nghe.
Chỉ có Dagmar có chút không yên lòng, đôi mắt giống như độc xà lập lòe sắc âm độc, không chờ Salas nói tường tận toàn bộ tình hình Ma Ẩn cốc, hắn đã cắt ngang:
- Salas, chỉ là một sơn cốc nhỏ, cho dù kết giới phong ấn rất nhiều thì có thể chống đỡ được bốn người chúng ta tàn phá sao?
- Ta không rõ lắm, nhưng mà năm đó sau khi ta xâm nhập vào bên trong sơn cốc, vẫn cứ bị một loại lực lượng kỳ dị làm khốn đốn rất lâu. - Salas trước kia vẫn còn vô cùng kiêng kị Dagmar, nhưng mà từ sau khi gã đổi tính bởi vì mảnh thần cách, hắn dần có phần xem thường, bởi Salas nhận thấy Dagmar mặc dù điên cuồng nhưng lại không đủ bình tĩnh, với hắn mà nói cũng không đáng sợ.
- Lực lượng kỳ dị?
Dagmar cười lạnh, con ngươi như độc xà liếc xéo Salas, châm chọc:
- Salas, không phải bản thân ngươi quá yếu đấy chứ? Lực lượng một cái sơn cốc, dựa vào cái gì có thể vây khốn được cao thủ cảnh giới Chủ thần như ngươi?
Hừ một tiếng, Salas thần sắc không vui, cả giận nói:
- Dagmar, tin hay không tùy ngươi, ta chỉ kể lại trải nghiệm của ta thôi. Dù sao lần hành động này ta không có người nào tham gia, đến lúc đó thủ hạ các ngươi toi hết, đừng trách ta không nhắc nhở trước!
- Dagmar. Khi ở Vùng biển mê mang chúng ta đều đã giao thủ với Bryan. Ngươi hẳn là biết hắn cùng chúng ta không giống nhau. Còn nữa, ngươi đã sớm quen biết Hàn Hạo, lại đã từng giao chiến với hắn, chắc là nhận ra trên người hắn cũng có một loại lực lượng chúng ta không hiểu rõ. Đúng không?
Dalca mở miệng, nói vẻ ngưng trọng:
- Lần này chúng ta chẳng những phải phá huỷ Ma Ẩn cốc, xử lý bọn người Bryan, Hàn Hạo kia. Hơn nữa không thể làm cho mình bị thương tổn quá lớn. Ngươi cũng biết, thằng cha Gandalf kia bụng dạ tâm địa gian giảo. Nếu chúng ta tổn thất lực lượng quá lớn ở Hàn gia, thì thời điểm tương lai phân phối ích lợi sẽ phải chịu thiệt rất nhiều. Cho nên chúng ta hay là nghe đề nghị của Salas đi.
Dalca vừa nói như vậy, Dagmar cười âm trầm, nói:
- Ừm. Ngươi nói có lý.
Nhìn Salas, Dagmar nói như áy náy:
- Ngươi nói tiếp đi, ta sẽ nghe nghiêm túc. Hắc hắc...
Salas miễn cưỡng gật đầu, trầm ngâm một chút mới tiếp lời:
- Ma Ẩn cốc không tầm thường. Ta chỉ nhắc nhở các ngươi sớm một tiếng, để tránh đến lúc đó không có chuẩn bị sẽ ăn phải quả đắng. Trừ lần đó ra, ta còn tra được ở quanh Ma Ẩn cốc còn có một khu vực. Chỗ đó là nơi đóng quân thủ hạ Liệp thần giả của Hàn Hạo, cách Ma Ẩn Cốc rất gần. Địa phương đó thủ vệ chẳng nghiêm mật như Ma Ẩn cốc...
Vừa nghe đến hai chữ Hàn Hạo, người Dagmar cứng đờ, ánh mắt âm độc đảo một vòng, nhìn Salas hỏi:
- Ngươi có đề nghị gì?
- Hàn Hạo và Hàn gia quan hệ không đơn giản. Ý của ta là tới đó, xem có thể phá hủy địa phương không có phòng vệ gì đó trước tiên hay không. Ầy. Các ngươi đừng coi thường lực lượng trong tay Hàn Hạo. Tên kia đã thống lĩnh tất cả Liệp thần giả Vùng đất hỗn loạn. Chính là một người dưới ngũ đại quân chủ có lượng cao thủ trong tay nhiều nhất! - Salas giải thích.
- Tốt lắm, tới chỗ gã Hàn Hạo trước cũng được. - Dagmar có vẻ khẩn cấp. Mục tiêu chủ yếu lúc này của hắn chính là mảnh thần cách trong tay Hàn Hạo. So với dụ hoặc từ mảnh thần cách của Tử Vong lực lượng, cái gọi là lợi ích tương lai của Vùng đất hỗn loạn, Dagmar vốn không xem ra gì.
- Salas ngươi khá quen thuộc Vùng đất hỗn loạn, vậy có vấn đề gì không? - Dalca cau mày hỏi, đề nghị của Salas cùng kế hoạch của hắn hơi xung đột, nhưng hắn thấy bộ dáng cấp bách của Dagmar, biết gã này khẳng định sẽ đi qua đó trước, cẩn thận suy nghĩ, chủ ý này tuy rằng không như ý nghĩ của hắn, nhưng dường như cũng không có vấn đề gì.
Mặc cho Dalca thần thông quảng đại cũng tuyệt không ngờ được Salas đã âm thầm gặp mặt Hàn Thạc, hơn nữa đã đạt thành hiệp định. Dù sao Salas gần như có thể nói là bị Hàn Thạc bức ra Vùng đất hỗn loạn. Với cái nhìn của Dalca, giữa hai người có cừu hận khó có thể hóa giải, làm sao hắn lại liên tưởng đến việc này, cảm thấy hành động của Salas chỉ muốn toàn lực hủy diệt Hàn gia.
- Ta không biết có vấn đề gì hay không, nhưng ta nghĩ lực phòng ngự chỗ đó khẳng định không bằng Ma Ẩn cốc, nếu chúng ta ở đó mà chịu thiệt hại nghiêm trọng, ta nghĩ chúng ta không cần phải đi Ma Ẩn cốc nữa. - Salas trầm giọng nói.
- Ngươi thấy sao? - Dalca do dự một chút, ánh mắt tìm kiếm dừng lại trên người Athelstan.
- Như vậy cũng được, mượn địa phương kia làm nóng người trước, thuận tiện nhìn xem có thể tìm ra mảnh thần cách cho Dagmar hay không. - Athelstan đáp thản nhiên.
- Có ý tứ, hắc hắc! - Dagmar kêu nhỏ, cảm thấy Athelstan thoạt nhìn thuận mắt không ít.
- Thế cứ như vậy đi. - Dalca cuối cùng gõ nhịp, chợt quay sang Salas hỏi tường tận tỉ mỉ tình hình bên kia, đoạn phân phó thủ hạ thay đổi phương hướng tiến lên.
......
Ma Ẩn cốc, Hàn gia.
Đám Zoch, Romont, Rosie, Ngũ Hành giáp thi, Boland tụ tập hết cả lại, ngay cả nhóm gần đây bận việc thu lấy thể ngộ lực lượng từ trong viên cầu thủy tinh gồm Stratholme, Phoebe… cũng đều từ trong tu luyện tràng đi ra.
- Dalca, Dagmar, Athelstan, tam đại thống lĩnh liên minh Liệp thần giả dẫn theo thủ hạ Liệp thần giả đã tới đây, trừ ba người kia ra, có một Salas... - Zoch sắc mặt ngưng trọng, báo cáo tình thế trước mắt cho Hàn Thạc.
Nghe được tin tức này, phía Hàn gia thần tình ai nấy đều nghiêm túc, ngay cả gã thường ngày hi hi ha ha Gilbert cũng bắt đầu trầm mặc ít thấy.
Ba kẻ kia đều là cao thủ có cảnh giới Chủ thần, nếu thêm cả Salas nữa, vậy tương đương với bốn đỉnh cấp cường giả đang đến đây. Lực lượng như thế, đúng là Hàn gia chưa bao giờ từng gặp phải, so với bốn người này mà nói, bọn họ ở Khô Cốt thành đụng phải Shiel cùng Sa Đà quả thực không đáng nhắc tới.
- Tình hình chính là như vậy.
Hàn Thạc liếc mắt lướt qua mọi người, thản nhiên nói:
- Từ hôm nay trở đi, phong bế Ma Ẩn cốc, bất luận kẻ nào cũng không thể tự tiện rời khỏi cốc một bước!
- Chúng ta không rời khỏi Ma Ẩn cốc, những Liệp thần giả kia có thể đi vòng, tiến thẳng vào nội địa Thâm cốc hay không?
Al Merrick ngẩn ra, rồi chợt nghi hoặc nói:
- Dựa theo hiệp nghị với bọn Thiel, chúng ta không phải phụ trách một phương hướng này sao? Nếu mặc cho bọn Dalca vượt qua, tiến vào trung tâm Thâm cốc Vùng đất hỗn loạn, việc này thật vô cùng nghiêm trọng!
- Không phải lo lắng, Dalca khẳng định sẽ đến Ma Ẩn cốc, mục đích của hắn lần này cũng không phải xông thẳng tới Thâm cốc, mà là vì huỷ diệt hoàn toàn chúng ta! - Hàn Thạc cười tự tin, trấn an Al Merrick.
Vừa nghe Hàn Thạc nói như vậy, Al Merrick gật đầu, không nói thêm gì nữa. Hắn quen Hàn Thạc không phải ngày một ngày hai, chỉ liếc nhìn vị gia chủ Hàn gia đầy thâm ý, hắn biết trong lòng Hàn Thạc sớm đã có kế hoạch, hẳn đã suy xét tường tận mọi vấn đề.
- Cũng không cần rời khỏi Ma Ẩn cốc, chúng ta chỉ cần chờ, đợi bọn Dalca đến đây là được!
Ánh mắt Hàn Thạc lướt qua nét mặt từng người, đoạn cười nói:
- Nếu bọn chúng thật sự định đi vòng xông thẳng vào Thâm cốc, vậy để cho bọn chúng đi là được, dù sao người Hàn gia chúng ta ở Thâm cốc cũng đã nhận được mệnh lệnh, lúc này chắc là bắt đầu rút lui rồi!
- Theo ta thấy, ngươi vốn không quản sống chết của Thâm cốc thì phải? - Lão yêu Stratholme ngây người một hồi, bỗng nhiên cười hỏi.
"Ha ha!"
Hàn Thạc cười vang, nói:
- Thâm cốc bị hủy thì cứ để nó hủy, có năm đứa Hàn Thổ, Hàn Kim ở đây, tạo lại một cái Thâm cốc cũng không phải chuyện khó khăn gì. Về phần sống chết của những người trong Thâm cốc đó thì có quan hệ gì với ta chứ? Nếu chết thì cứ để cho bọn họ chết đi, có thể may mắn sống sót tương lai mới đủ tư cách làm tôi tớ Hàn gia!
Lời vừa nói ra, bọn lão yêu Stratholme biết ngay rằng Hàn Thạc bừng bừng dã tâm, hình như là tính mượn cơ hội này đưa toàn bộ Thâm cốc vào bản đồ Hàn gia.
- Bryan, ngươi nói chuẩn bị cho chúng ta dược tề đề cao thần lực, có manh mối không?
Stratholme lòng ngứa ngáy, cười ha ha hỏi:
- Tâm cảnh của ta đã đủ rồi, chỉ cần thần lực cùng tăng lên, ta lập tức có thể cùng tiến thêm một bước!
- Yên tâm đi, tài nguyên dược tề của các ngươi đang ở trên đường. Hắc hắc, nhiều Liệp thần giả như vậy đưa đến cửa, đến lúc đó ta sẽ luyện chế ra vô tận thần lực đan dược cho các ngươi dùng! - Hàn Thạc ung dung lại hạ một loạt mệnh lệnh, dặn dò người Hàn gia trong khoảng thời gian này chú ý cẩn thận, nhưng về những bố trí tỉ mỉ thì không nói nhiều.
......
Tại một cái sơn cốc cách Ma Ẩn cốc không xa, trên ba ngọn núi bóng người lắc lư, hình như đang bận rộn cái gì đó.
Phía trên một vách đá khuất nẻo, Hàn Hạo tập trung tinh thần quan sát đoàn người đang lướt qua lại như bay trên ba ngọn núi, thỉnh thoảng gọi một tên thủ hạ đến thấp giọng phân phó vài câu.
Trên ba ngọn núi không biết từ khi nào đã bị khắc vô số phù văn rất lớn. Những văn tự hình thù kỳ lạ này đám thủ hạ của Hàn Hạo không một ai biết, cũng không biết xuất hiện từ thời điểm nào, bọn họ chỉ dựa theo phân phó của hắn mang từng thùng mực nước đen đặc mùi vị tanh hôi xộc vào mũi giội lên những ký hiệu này.
Phù văn hình thù kỳ lạ bị mực nước giội lên, bốc lên từng luồng khói nhẹ đen thui, nhưng lại không theo gió tản đi, chỉ lượn lờ chung quanh những ký hiệu đó, có vẻ vô cùng quỷ dị thần kỳ.
Trung tâm lòng núi bị đào thành vô số chỗ trũng, bên trong được nhét đầy năng lượng tinh thạch. Những năng lượng tinh thạch này vừa rơi xuống giữa, liền lập tức phóng ra ánh sáng lấp lánh rực rỡ đặc hữu, phóng ra năng lượng cực kỳ rõ ràng, từ đó lại theo một số ống dẫn đặc thù chảy về phía các góc trong lòng núi.
Ba ngọn núi dưới sự bận rộn của thủ hạ Tiểu Khô Lâu đã thay đổi hoàn toàn so với trước kia, có vẻ quỷ khí âm u, khiến người ta cảm thấy có loại nguy hiểm vô danh.
- Không có việc gì chứ?
Hàn Thạc đột nhiên đứng bên cạnh Tiểu Khô Lâu, nhìn thoáng qua thương thế ở ngực hắn, đoạn hỏi:
- Nghe Zoch nói ngươi trước đó đụng phải Dagmar? Hừ, hắn không làm gì ngươi chứ?
Tiểu Khô Lâu phất tay, ý bảo những thủ hạ bên cạnh tạm thời rời đi, sau đó mới trả lời:
- Cái thân thể này dù sao chỉ là bán thành phẩm, chờ sau khi bản thể con trở về sớm muộn gì cũng phải vứt bỏ, không có quan hệ gì.
Dừng một chút, hắn hỏi Hàn Thạc:
- Phụ thân, người đầu tiên tới là Vassis.
Hàn Thạc sửng sốt, chợt gật đầu cười, nói:
- Tốt lắm, xem ra Vassis ở thời điểm mấu chốt lại đáng tin cậy.
Trầm ngâm một chút, hắn nhíu mày hỏi:
- Hai tên Thiel, Logue tự nhiên là muốn ngươi chết, lúc đó khẳng định sẽ không hiện thân. Hừ, Orthos đâu? Ngươi có phát hiện hắn có hành động dị thường gì hay không?
- Orthos đến muộn một chút, nhưng hình như cũng đang vội vàng đuổi tới, con không nhìn ra hắn có vấn đề gì. Có điều vẫn cảm thấy hắn đến hơi muộn một chút... - Tiểu Khô Lâu đáp.
- Ừ, ta biết... :
Hàn Thạc trầm ngâm một chút, chợt nhìn đoàn người đang bận rộn, cười nói:
- Salas đưa bọn chúng đến đây, hiện tại chắc là đang trên đường, hắc hắc, muốn diệt Hàn gia chúng ta, chúng ta cho bọn hắn kinh ngạc chơi!
- Phụ thân, người có quen một tiểu cô nương tên là Adelina hay không? - Tiểu Khô Lâu đột nhiên hỏi.
Hàn Thạc ngẩn ra, kỳ quái nhìn Tiểu Khô Lâu, nói:
- Ngươi làm sao biết Adelina? Ừm, ta đương nhiên biết nàng ta, quan hệ với nàng ta cũng không tệ, làm sao vậy?
- Con đã giao thủ với nàng ta.
Thấy Hàn Thạc có chút nghi hoặc, hắn bổ sung thêm:
- Là bản thể của con ở Vận Mệnh thần vực giao thủ với nàng ta. Nàng ta rất lợi hại, trong tay còn có một món thần khí chắc là cường giả tu luyện Vận Mệnh lực lượng tặng cho nàng...
Tiểu Khô Lâu thuật lại tình huống hắn gặp và giao thủ với Adelina cho Hàn Thạc.
Chờ sau khi Tiểu Khô Lâu nói xong, Hàn Thạc trầm ngâm một chút, đột nhiên cười nói:
- Nàng ta đến Vùng đất hỗn loạn tìm ta sao? Ha ha, tốt lắm, có nàng ta ở trong này, chúng ta lại có thêm vài phần bảo đảm! Nếu nàng ta ở Ma Ẩn cốc, cho dù là Chủ thần có được thần cách đến đây cũng phải có chút cố kỵ!