Đám cưới ngoài trời rộng lớn, bãi biển hôm nay bỗng nhiên cũng yên bình kì lạ.
Trương Nhạc Hạo xem ra đã rất mong chờ khoảng khắc này, anh đi qua đi lại, kiểm tra rất kỹ, đảm bảo mọi thứ phải tốt nhất mới có thể yên tâm.
Cẩm Nhiên kệ nệ chiếc bụng bầu hơn 8 tháng tuổi sánh bước cùng đại minh tinh lòng mình, Trình Nhất Dương.
Mặc dù biết bản thân bây giờ có thể không phù hợp với không khí náo nhiệt như đám cưới nhưng cô vẫn muốn tới chúc mừng Nhạc Hạo, người anh trai tuyệt vời nhất trong lòng cô.
- Cẩm Nhiên, em đi từ từ thôi, cẩn thận.
- Ông xã à, em biết rồi mà, anh yên tâm đi.
- Phải luôn nắm tay anh đấy.
- Đã nghe rõ!
Nhạc Hạo bước lại khẽ cười chào đón hai vị khách quý.
Vui thì có vui thật nhưng Nhạc Hạo cũng vô cùng lo lắng cho Cẩm Nhiên.
Biết điều đó nên cô cũng lên tiếng trấn an anh.
- Em ổn mà, mọi người đừng lo lắng quá.
- Được rồi, mau ngồi lại ghế đi.
Nhạc Hạo lo lắng cô đứng lâu sẽ đau chân nên nhanh chóng cho người tìm chỗ cho cô và Nhất Dương.
Đợi khi cả hai người bọn họ đi rồi anh mới để lộ ra nét hồi hộp không yên.
Không biết Phả Hoa đã như thế nào rồi, thật mong ngóng được nhìn thấy cô xinh đẹp trong bộ váy cưới mà.
Sân khấu rộng lớn, chú rể hôm nay thật phong đổ, phong cách soái ca ngôn tình này thật khiến cho người người ngưỡng mộ.
Trương Nhạc Hạo đứng đó, ánh mắt chỉ hướng về nơi cổng chào, có vẻ như anh đang mong chờ từng giây từng phút để gặp cô dâu đời mình.
Phả Hoa được ba cô nắm tay dẫn vào, mái tóc dài hôm nay được búi cao, để vài loạn nhỏ xoăn nhẹ trước khuôn mặt nhỏ, tạo nét công chúa ngọt ngào.
Bộ váy cưới hôm nay Phả Hoa mặc cũng là do một tay Nhạc Hạo lựa chọn.
Chiếc váy cup ngực cổ điển nhưng lại được đính đá một cách tỉ mỉ, hài hòa đến mức khiến người khác không thể rời mắt.
Khoảng khắc nhìn thấy cô, Nhạc Hạo dường như đã khóc.
Đôi mắt ấy đã đỏ lên, long lanh những giọt nước trực trào.
Đưa tay về phía trước, Nhạc Hạo chỉ mong muốn nhanh chóng được nắm lấy tay cô, để khẳng định rằng cái nắm tay này sẽ đi với cô đến cuối đời.
- Con rể, tới lúc ta nên trao con gái cưng của ta cho con.
Chỉ mong rằng ngày tháng sau này hãy chăm sóc nó thật tốt thay phần của ta.
Không biết nói gì, chỉ biết chúc các con ngày ngày vui vẻ, hạnh phúc thì bậc làm cha, làm mẹ cũng an lòng.
- Ba...
- Con gái ngoan, ba yêu con.
Nhạc Hạo nhận lấy tay Phả Hoa từ tay ông Phả.
Anh siết chặt bàn tay, ánh mắt ấm áp kiên định nhìn cô.
- Con hứa.
- Vậy thì tốt rồi.
Hôn lễ diễn ra trong nước mắt của tất cả mọi người, những giọt nước mắt hạnh phúc và ngọt ngào.
Nhạc Hạo của hôm nay chỉ toàn tâm toàm ý mỗi Phả Hoa.
Trước các quan khách hay máy quay, anh cũng chỉ muốn khẳng định bản thân đã yêu cô rất nhiều.
"Cảm ơn em đã luôn cảm thông, thấu hiểu và ở bên anh.
Cảm ơn em đã dành cả thanh xuân cho anh.
Cảm ơn em ngày hôm nay đồng ý cho anh trở thành chồng để chăm sóc em và con của chúng ta.
Anh hứa sẽ trân trọng từng khoảnh khắc bên em.
Anh mãi yêu em”.
Phả Hoa khẽ cười, chủ động hôn nhẹ lên môi anh.
Cô không giống như anh, cô chỉ muốn lời hẹn thề của cô chỉ một mình anh nghe thấy.
Cô muốn anh mãi là người đặc biệt duy nhất trong lòng.
“Giây phút thiêng liêng này, đứng trước mặt những vị khách quý, em hứa sẽ mãi là vợ của anh.
Được đứng ở đây là niềm mong ước của em bấy lâu, kể từ đây em chính thức có thể gọi anh là chồng”.
Bọn họ hạnh phúc hôn nhau trong sự ngọt ngào của tình yêu.
Cẩm Nhiên ngồi bên dưới cũng mỉm cười theo, có lẽ cô đang nhớ lại đám cưới của mình và Nhất Dương.
Cuộc đời này, cưới được anh chính là điều đúng đắn nhất.
- Nhất Dương à, chúng ta đều đã hạnh phúc.
- Ừm, mãi mãi hạnh phúc.
END.