Đại Minh Tinh


"Em làm sao vậy?" Thanh âm Tiêu Minh có chút trầm thấp, bao hàm tình dục, nhưng sắc mặt hắn lúc này không quá tốt, lạnh lẽo tới mức khiến người khác có cảm giác bị đông lạnh, may là Lâm Tri không sợ hắn, thần sắc vẫn bình thường, động tác tay cũng không ngừng lại.

Lâm Tri bĩu môi không nói chuyện, chuyên tâm hầu hạ cự vật dưới háng Tiêu Minh.

Tiêu Minh không phải không thể hỏi, chỉ là hắn không thể vứt bỏ mặt mũi của mình.

Rất nhanh hắn đã vứt suy nghĩ muốn tra hỏi đi, hô hấp trở nên trầm trọng.

Miệng của Lâm Tri rất tuyệt, hơn nữa kỹ xảo ở tay cũng rất tốt, dương cụ của nam nhân rất nhanh trở nên phấn chấn, quy đầu thậm chí còn hưng phấn chảy ra dịch nhờn.

Lâm Tri bật cười, xoa xoa hai quả trứng của Tiêu Minh, nam nhân này còn cố tỏ ra nghiêm chỉnh, côn th*t thì hoàn toàn khác, vô cùng thành thật, hơi khiêu khích một chút liền đứng lên, "Không phải đã nói với anh rồi hay sao, nhớ anh"
Tiêu Minh bày ra sắc mặt không tốt, Lâm Tri lại giống như dỗ trẻ con, không ngại mùi vị trên côn th*t đưa nó vào trong miệng.

Lâm Tri chuyển động lưỡi liếm lên quy đầu cực đại, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên đưa tay chỉnh sửa mái tóc bị mồ hôi làm ướt nhẹp của mình, vừa vặn đối diện với Tiêu Minh.

Tiểu minh tinh đầu tóc rối loạn, quần áo xộc xệch, mồ hôi lăn xuống trên khuôn mặt trắng nõn, cuối cùng biễn mất trong cổ áo mở rộng, xương quai xanh duyên dáng lộ ra ngoài, trên cánh môi còn dính một chút bạch dịch, nhìn vô cùng quyến rũ, tràn ngập màu sắc tình dục.

Hô hấp của Tiêu Minh trở nên trầm trọng, côn th*t bị đối phương cầm trong tay cũng trở nên lớn hơn.


"Cốc cốc"
Tiêu Minh đã không thể chịu được kích thích mà Lâm Tri đem kéo lại, chuẩn bị thỏa hiệp thì phía ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, rõ ràng là muốn phá hủy chuyện tốt của hai người.

"Ai?"
"Là tôi, Tiêu tổng.

Có một văn kiện khẩn cấp cần ngài xem qua" Trợ lí đặc biệt của Tiêu Minh khóc không ra nước mắt, nếu không phải vì giám đốc bộ phận tiêu thụ có việc gấp, thì dù đánh chết y cũng không dám phá hoại chuyện tốt của boss, cuộc sống sau này của y sẽ đi đâu vê đâu đây.

"Vào đi." Tiêu Minh cho Lâm Tri một ánh mắt, ra hiệu cậu tránh đi một chút.

côn th*t cương cứng của hắn cũng vì tình huống bất ngờ mà mềm xuống một chút, tuy rằng vẫn còn rất lớn nhưng không dữ tợn như trước.

Lâm Tri nghe lời tìm chỗ trốn, nơi này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Tiêu Minh, hắn vừa định mở miệng nói chuyện thì trợ lý đã đẩy cửa vào, Tiêu Minh lập tức dừng lại, thôi quên đi, nếu cậu muốn tránh ở dưới gầm bàn thì kệ cậu vậy.

Chỉ là gầm bàn có chút chật, không biết cậu có thể chịu được bao lâu.

"Tiêu tổng, đây là văn kiện bộ phận tiêu thụ đưa tới." Y đã theo Tiêu Minh nhiều năm, sự hiểu biết về Tiêu Minh không thua kém bất kỳ ai, tuy rằng lúc này văn phòng gọn gàng, chỉnh tề, giống y đúc bình thường.

Nhưng y vẫn cảm thấy bầu không khí khác lạ, càng miễn bàn tới việc Lâm Tri vừa vào đây, giờ đã không thấy đâu, vô cùng khả nghi.

Tiêu Minh không được tự nhiên động động cơ thể, cầm lấy văn kiện từ tay trợ lí, thấy không yên lòng, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Lâm Tri có thể lớn mật như vậy, lại có thể ở trước mặt người khác trốn dưới gầm bàn hắn làm loạn.

Trợ lí không dám gây ra tiếng động, chắp tay đứng trước bàn làm việc, thần sắc ngoan ngoãn, rất giống một tiểu tức phụ bị khinh thường.

Bình thường Lâm Tri không có cơ hội khi dễ vị đại tổng tài này nên hôm nay quyết định bằng bất cứ giá nào cũng phải để hắn nếm thử mùi vị mặc người làm thịt.

Dùng một tư thế quỳ không mấy thoải mái ở dưới gầm bàn, còn phải lo lắng xem có bị đập đầu vào bàn không, duy nhất không thay đổi chính là bàn tay cùng cái miệng trêu chọc Tiêu Minh, cậu dùng đến mọi cách, một bên xoa nắn, một bên liếm hôn.

Hôm nay cậu sẽ không nghe lời Tiêu Minh nữa, cậu muốn làm theo ý mình.

"Tiêu tổng..." Vị trợ lý nào đó đứng hồi lâu vẫn chưa thấy boss nói chuyện.


Ngoại trừ lúc đưa văn kiện thì toàn bộ quá trình y đều bị boss coi như không khí.

Y chỉ có thể thầm thương xót cho mình, y không muốn chọc giận boss, nhưng công việc thì vẫn phải làm, thật là rối rắm mà.

"Hả...?" Tiêu Minh chỉ ứng lại một tiếng, thanh âm của hắn trầm hơn bình thường, hắn cũng không muốn nói nhiều, sợ sẽ bị phát hiện điều bất thường.

Lâm Tri còn đang toàn tâm toàn ý hầu hạ đại gia hỏa của hắn.

Khoang miệng ấm áp tuy chỉ có thể nuốt vào một nửa nhưng vẫn đem đến khoái cảm tuyệt vời, đây là còn chưa nói đến kỹ xảo mút liếm của Lâm Tri, nếu không phải có người ở đây thì hắn đã cắm toàn bộ cự vật của mình vào sâu bên trong cổ họng mê người kia.

Có lẽ vì có người ở đây nên phản ứng của Tiêu Minh so với bình thường còn mãnh liệt hơn, văn kiện đặt trước mặt nhưng nửa chữ hắn cũng không xem lọt, trên mặt cố gắng giữ bình tĩnh, thật khó mà.

"Tiêu tổng, văn kiện có vấn đề gì sao?" Trợ lí đợi nửa ngày mà vẫn chưa thấy Tiêu Minh mở miệng, trong lòng nơm nớp lo sợ, còn tưởng là y chọc giận đại boss nên boss mới soi văn kiện kỹ như vậy, thảm rồi, tiền thưởng tháng này của y coi như đi tong.

Ở chỗ trợ lý không thể nhìn thấy, Tiêu Minh bị Lâm Tri trêu chọc tới tước vũ khí đầu hàng.

Tinh dịch của Tiêu Minh rất nhiều nhưng Lâm Tri hoàn toàn không ghét bỏ, nuốt hết toàn bộ, cuối cùng lại còn chép chép miệng.

Miệng nhỏ phía trên được đút no nhưng miệng nhỏ phía dưới thật đói nha.

Tiêu Minh vội vàng ký văn kiện, đưa cho cấp dưới, muốn lập tức đuổi người ra ngoài.


Lâm Tri thật là tùy hứng, động tác càng ngày càng lớn mật, nếu trợ lí còn chưa đi thì có lẽ hắn sẽ trình diễn đông cung sống trước mặt y mất.

"Sao lại để hắn đi?" Lâm Tri chậm rãi chui ra, trong giọng nói tràn ngập trêu đùa.

Cậu đương nhiên không biết mình đã đốt ra một đống lửa lớn, nếu biết thì cậu sẽ không dại dột làm như vậy, thỏ nóng nảy còn có thể cắn chết người chứ nói chi Tiêu Minh chính là một con sói.

Lâm Tri còn chưa nói hết đã bị Tiêu Minh nắm bả vai kéo qua, quay lưng phía hắn nằm úp sấp lên bàn.

Quần áo bị cởi ra với tốc độ ánh sáng, cậu còn chưa kịp phản ứng đã bị vật cứng kia đâm vào trong tiểu huyệt, một đường vọt thẳng tới tao tâm, khiến cho tiểu huyệt nhỏ bé căng ra đến cực đại.

"A..." Lâm Tri vừa phát ra một tiếng rên rỉ thì nam nhân phía sau đã như gắn mô tơ không ngừng đánh xuyên, dục hỏa đốt người khiến Tiêu Minh so với dã thú còn đáng sợ hơn, hoàn toàn mất đi vẻ lạnh lùng, cương nghị, nhã nhặn lúc bình thường.

"Từ bỏ...!Căng quá...!Ân a..." Lâm Tri là một người thức thời, co được thì dãn được, nhìn thấy Tiêu Minh điên lên thì có chút sợ hãi, nhục đạo nhạy cảm, không chịu nổi tần suất trừu sáp đáng sợ như vậy, mới bị đâm vài cái đã phun nước, ngọc hành phía trước cũng dựng thẳng chảy ra dịch nhờn, thân thể thật sự không thể chịu được loại trêu đùa này.

Hôm nay cậu đốt lửa trêu chọc người khác, cuối cùng lại đốt đến người mình, muốn chạy thì không kịp nữa.

Hết chương 21..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận