Đại Minh Tinh


Sắc mặt Lâm Tri biến đen, Tiêu Minh nói như vậy khác gì từ chối cậu, thử xem là cái gì, muốn thử bao lâu, nếu thỏa mãn thì sẽ như thế nào, nếu không hài lòng thì lại như thế nào?
Trái tim Lâm Tri lạnh lẽo, cậu định rút người ra, cứ coi như mấy ngày trước mình tìm một món đồ chơi tình dục hình người thôi, kém hơn nữa thì cứ coi là bị chó cắn, không tổn thất gì cả, còn được một cái xe tốt, không tính là thiệt.

Tiêu Minh phát hiện ý đồ của Lâm Tri, thì mới biết mình nói sai, hắn nhất thời nóng ruột, lôi kéo cánh tay Lâm Tri không cho cậu đứng lên, thanh niên bị hắn kéo lảo đảo một cái, rồi ngã ngồi xuống lại, dương v*t nóng bỏng lần nữa đâm vào tử cung, làm Lâm Tri thoải mái đến run run, hết lần này tới lần khác không thể phát ra tiếng, môi dưới bị răng đập trúng xuất hiện một cái lỗ nho nhỏ, rỉ ra một giọt máu khiến người ta giật mình, Lâm Tri lại hồn nhiên chưa phát giác, cậu đang cố gắng kiềm chế tiếng rên rỉ, lại nghe thấy tiếng Tiêu Minh bên tai, "Anh không có ý muốn đùa giỡn tình cảm của em, em nghe anh giải thích đã được không?"
Tiêu Minh vốn đã không biết nói gì, Lâm Tri lại còn hiểu lầm ý tứ của hắn, khiến hắn càng nóng vội hơn, lời nói cũng trở nên lộn xộn, may mắn là cuối cùng cũng nói được ra hết.

Toàn bộ quá trình Lâm Tri không hề nói gì, giống như đi vào cõi tiên, mà cậu cũng không nghe lọt được bao nhiều.

Lúc này Tiêu Minh đã ngồi dậy, tay hắn vòng ra sau lưng Lâm Tri.

Bởi vì khẩn trương nên tay có chút run, khác hoàn toàn với phong cách oai phong trên thương trường.

Hắn ngồi nghiêm chỉnh giống như đang đợi người trừng phạt.

Tiêu Minh luôn cảm thấy chuyện tình cảm chắc chắn sẽ cản trở hắn, nhưng Lâm Tri lại không giống như vậy, trong mắt hắn cậu là một người hoàn hảo, hắn nguyện ý vì Lâm Tri dâng lên tất cả, thậm chí là bản thân, nhưng hắn lại không thể chiến thắng được nội tâm của mình, hắn sợ bị lừa gạt, càng sợ bị vứt bỏ.

Tiêu Minh lớn lên trong một gia đình không có tình cảm, đến tận tuổi này mới gặp Lâm Tri.

Hắn biết chỉ cần mình gật đầu, tiểu minh tinh xinh đẹp này chắc chắn là của hắn, nhưng hắn không làm được, sự lo lắng trong nội tâm hắn vẫn chưa hết, đây cũng là nguyên nhân mấy ngày nay hắn trốn tránh Lâm Tri.

Bác sĩ tâm lý nói tính cách của hắn có chút thiếu hụt, điều này là do khi còn nhỏ gia đình không quan tâm, loại thiếu hụt này sẽ khiến hắn trở nên thô bạo trong chuyện tình cảm, thậm chí có thể nặng hơn là bạo lực, hơn nữa vấn đề này sẽ theo hắn cả đời, dù uống thuốc hay làm bất kì cái gì khác cũng không thể chữa được.


Vậy mà Lâm Tri còn muốn tìm tới trong thời điểm này.

Nếu như không giữ được cậu, bản thân chắc chắn sẽ mất đi cậu.

Tiêu Minh cảm thấy mình không còn đường để quay đầu nữa, hắn không thể mất đi Lâm Tri, nên mới đưa ra kiến nghị hai người thử xem, hắn chỉ muốn cho Lâm Tri tiếp thu mình, nếu Lâm Tri không thể tiếp nhận được thì hai người có thể hảo tụ hảo tán, mình cũng không đến mức hãm quá sâu, mà Lâm Tri cũng không phải con giun trong bụng hắn, lời nói của hắn lại không minh bạch, vô duyên vô cớ làm người ta tức giận.

"Em đã biết." Lâm Tri nghe lời nói của Tiêu Minh vô cùng rõ ràng, cậu rất cao hứng khi Tiêu Minh nói ra những lời này, đồng thời cũng có chút thương cảm.

Tuy nói như vậy, nhưng cơn giận của cậu còn chưa tan, chỉ là một cái bệnh nhỏ, nói thẳng không phải tốt hơn sao, lãng phí thời gian, tức giận tới lòng cậu cũng thấy đau, sắc mặt hơi dịu xuống, ngữ khí vẫn lành lạnh.

"Em..." Tâm Tiêu Minh trầm xuống, trong đầu hiện ra rất nhiều suy nghĩ, có phải Lâm Tri không chịu tha thứ cho thái độ trước đây của mình hay không, hay là cậu bị bệnh của hắn dọa sợ?
"Đứa ngốc..." Lâm Tri ôm lấy Tiêu Minh, cậu không hề để ý việc tính cách của hắn thiếu hụt, muốn bạo lực sao, mình là nam nhân, đến lúc đó ai bị thương còn chưa biết được, "Chúng ta có thể thử xem."
"Em luôn cảm thấy em chính là thuốc của anh." Lâm Tri ghé vào bên tai Tiêu Minh khẽ nói.

Tiêu Minh cảm thấy choáng váng, hắn ôm lấy thiếu niên xinh đẹp trong lòng, lần đầu tiên hắn cảm thấy ngọt ngào đến như vậy.

Cậu là của hắn, tuy rằng có chút khúc mắc, nhưng theo thời gian chắc chắn sẽ càng hòa hợp, Tiêu Minh vô cùng cao hứng.

Lần này hắn so với lần trước còn ôn nhu hơn, tình yêu khiến con người ta lún sâu, liều chết triền miên, hai người quấn quýt hồi lâu cho đến khi cả hai đều cảm thấy mệt mỏi.

Lâm Tri không nhịn được che mặt, cũng không phải tám trăm năm chưa làm, thật sự không biết tiết chế mà.

Nhưng khi cậu hồi tưởng lại khoái cảm ấy, thì cảm giác phóng túng không có gì không tốt.


Lúc trở về, hai chân Lâm Tri có chút thoát lực, nhưng vẻ mặt vẫn cố tỏ ra bình tĩnh, chẳng qua ý cười trên khóe miệng không thể che giấu, đặc biệt là khi trợ lí ở bên cạnh tỉ mỉ quan sát, càng cảm thấy quen mắt.

Trong đầu hiện lên ý nghĩ mơ hồ, là cái gì nhỉ, thẳng đến khi Lâm Tri bước vào thang máy, y vẫn chưa nghĩ ra.

Trợ lý cũng không quấn quýt, có lẽ là vì Lâm Tri khá nổi tiếng, nên bản thân cảm thấy quen thuộc cũng không có gì lạ.

Bất quá khiến y cao hứng là Tiêu tổng hôm nay tâm trạng không tệ, nói chuyện cũng dễ hơn bình thường.

Sau khi trở về, Lâm Tri liền đi xem tin tức.

Vừa vặn trên mạng có hình ảnh và video hôm đi dự lễ trao giải.

Tướng mạo Lâm Tri xuất chúng, thân hình thon dài cân xứng, đôi chân thon dài.

Mà điều làm mọi người ngạc nhiên là, hôm đó Lâm Tri trang điểm khá đậm, đôi mắt hoa đào càng trở nên nổi bật, xương gò má cao cùng hai má hơi hồng, đôi môi đỏ như máu.

Trên người là bộ lễ phục đoan chính, cổ áo dựng lên khiến người ta có cảm giác được sự nghiêm túc từ Lâm Tri.

Nhiếp ảnh gia chọn góc rất tốt, tấm ảnh đem khí chất kiêu ngạo, cấm dục của cậu hoàn toàn lộ ra.

Đúng là tìm được chỗ may trong xui mà, Lâm Tri giống như một huyết tộc* cao quý, vừa nguy hiểm vừa ngạo mạn, khiến người ta phải khuất phục dưới chân cậu.


*Huyết tộc: ma cà rồng.

(Mấy nay tui đang đọc truyện thể loại này.

Ai có truyện gì hay hay review cho tui với)
Tấm ảnh vừa được đăng lên, bình luận đã tăng lên vùn vụt.

Fan hâm mộ của Lâm Tri đều là những người có tố chất rất cao.

Nhưng đám người tinh anh, ưu nhã này chứng kiến tấm ảnh thì đều đồng loạt phá công, tiếng kêu rên vang lên khắp nơi.

Fan hâm mộ của cậu điên cuồng bình luận bên dưới tấm ảnh, trong nháy mắt đã có hơn mười vạn lượt bình luận.

Trước đây, mỗi lần đi thảm đỏ, việc đang ảnh như vậy cũng xảy ra rất nhiều lần.

Nhưng hiển nhiên vị này chính là fan của Lâm Tri, chín tấm ảnh, mắt cá chân, cổ tay đều được đặc tả, ngay cả cần cổ thanh tú cũng bị đưa lên.

Tất cả mọi người đều rơi vào trạng thái mê muội.

Mấy năm nay Lâm Tri rất hồng*, phong thái ổn định, bất quá cây to thì đón gió lớn, một đám người không có sự nhẫn lại bắt đầu hắc* cậu.

Nhưng Lâm Tri hoàn toàn không để mắt tới, chỉ có fan ở trên mạng đại chiến mấy trăm hiệp với những người đó.

*Hồng: nổi tiếng
*Hắc: bôi đen.


Nhắc tới đây thì đứng là vận khí của Lâm Tri không tốt lắm, dù cổ áo đã được dựng lên cao nhưng vẫn không thể chia giấu được dấu hôn.

Mà vị này lại vừa vặn chụp ảnh đặc tả cổ cậu, xuyên qua lớp áo sơ mi, có thể thấy được những đốm hồng nho nhỏ lúc ẩn lúc hiện, nhìn kỹ sẽ phát hiện, chỉ là người bình thường cũng sẽ không chú ý tới.

Mà đối với đám người hắc cậu, thì đây chính là một chuyện khiến người ta hưng phấn.

Bọn họ không ngừng đăng bài, sử dụng các từ ngữ thô tục để chửi mắng cậu lạm tình, sinh hoạt cá nhân rối loạn.

Fan cũng đứng ngồi không yên, có dấu hôn thì sao, thần tượng của bọn họ còn chưa kết hôn lại càng chưa có người yêu, chẳng lẽ không thể giải quyết nhu cầu của bản thân.

Dù cho suy nghĩ này khiến các cô tan nát cõi lòng nhưng các cô từ sớm đã giác ngộ, tuổi của Lâm Tri không còn nhỏ nữa, cho dù có truyền ra loại tin tức này cũng chẳng có gì là kì quái.
Mạng xã hội thật là lợi hại, người chụp tấm ảnh này không hề nghĩ là mình sẽ đưa tới một hồi huyết tinh như vậy.

Tấm ảnh kia sang ngày thứ hai đã lên đầu đề.

Người bình thường đều đoán là cậu có người yêu, hơn nữa thái độ của mọi người cũng khá tốt, sự tình cũng không đáng ngại.

Hết chương 23
Chúc mừng tui đạt được 500 lượt follow.

*Tung bông, tung bông*
Cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong xuốt thời gian qua.

我爱你们.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận