Đại Minh Tinh


"Là vậy sao? Bệnh của Tiêu tổng có chút phiền phức nha." Lâm Tri bị Tiêu Minh trói chặt hai tay, cách một lớp quần áo vẫn có thể cảm nhận được vật cứng nóng của ai kia.

Lâm Tri rất nhanh cảm thấy thỏa mãn, kỹ thuật của Tiêu Minh cậu đã nếm thử, cậu vừa nghĩ tới thì đã bắt đầu cảm thấy không nhịn được, bàn tay bị Tiêu Minh nắm khẽ cọ cọ, tràn ngập ý tứ câu dẫn.
"Vì vậy tôi mới đến tìm cậu, nghe nói bác sĩ Lâm rất có kinh nghiệm ở phương diện này." Tiêu Minh bị cậu làm tới tâm ngứa, dương v*t lại lớn hơn một vòng, hắn cố ý đỉnh đỉnh thân dưới, nhìn thấy bàn tay của Lâm Tri đặt ở thân dưới của mình khiến hắn càng thêm dục hỏa đốt người, càng muốn trừng trị yêu tinh này.
"Tiêu tổng đã tìm đúng người rồi, bệnh này của ngài chỉ có tôi trị được thôi." Lâm Tri cười tươi, cậu có thể cảm nhận được sự xao động của Tiêu Minh, lần làm tình trước đã đủ chứng minh sự thích hợp của bọn họ, lúc này nếu tên đã lên dây thì chẳng có lý lại phải nhịn.
Lâm Tri đẩy Tiêu Minh ngồi lên ghế, đầu lưỡi vươn ra liếm lộng đôi môi dày kia, cậu hôm nay đeo một cặp kính gọng vàng, lúc không nói chuyện đem đến cho người ta cảm giác tao nhã.

Đây là lần thứ hai Tiêu Minh nhìn thấy Lâm Tri đeo kính, trước đây hắn luôn cảm thấy, vị tiểu minh tinh này có một khuôn mặt xuất sắc như vậy hoàn toàn sẽ không thể đem đến cảm giác khác nữa, nhưng trước mắt là gọng kính vàng cùng cánh mũi thanh tú, đôi môi căng đầy, trên khuôn mặt trái xoan trắng mịn hiện lên một tầng ửng hồng, nhưng lại đem đến một chút cảm giác yếu đuối, nổi bật lên sự cấm dục tận sâu bên trong, hắn phải thừa nhận, cậu vô cùng xinh đẹp, hắn thậm chí không thể đem ánh mắt rời khỏi cậu.

Lâm Tri kéo ra cạp quần Tiêu Minh, thả ra đại gia hỏa khiến người ra thèm muốn kia.

dương v*t cứng rắn thẳng tắp rơi vào tay Tiêu Minh, phát ra âm thanh vang dội.

Lâm Tri bật cười, tò mò cầm lấy đại gia hỏa của Tiêu Minh vuốt ve, giống như là cậu đang chăm chú chẩn đoán bệnh.
"Tiêu tổng, tôi thấy chỗ này của ngài rất nóng nha, còn sưng to như vậy, xem ra là bệnh cũng không nhẹ a." Lâm Tri tràn ngập ý tứ trêu đùa nói, cái tay cũng trở nên hư hỏng, vốn dĩ kích thước côn th*t Tiêu Minh đã rất lớn, lúc này lại bị kích thích lộ ra bộ dạng dữ tợn, côn th*t xanh tím dựng thẳng, từ lỗ nhỏ phía trên quy đầu to lớn nhỏ ra một ít dịch, tỏa ra hương vị tanh nồng.

Lâm Tri bị câu dẫn tới sắp không chịu nổi, nuốt một ngụm nước miếng, kẹp chặt chân, không ai có thể hiểu được sự uy mãnh của Tiêu Minh hơn cậu, nếu như có thể, cậu muốn lập tức ăn hắn vào bụng, chứ không phải tiếp tục chơi cái trò chơi sắm vai nhàm chán này.
"Bác sĩ Lâm, cầu xin cậu cho dù giá nào cũng phải chữa khỏi cho tôi." Lâm Tri cho tới bây giờ vẫn không thể tin được Tiêu Minh lại có năng lực diễn xuất cao như vậy, tuy rằng vẻ mặt cùng giọng điệu của hắn vẫn không thay đổi nhiều.
"Cái này là do ngài nói nha, tôi là một bác sĩ, trị bệnh cứu người là trách nhiệm của tôi, ngài là bệnh nhân của tôi, tôi tự nhiên sẽ dùng hết khả năng của mình để chữa cho ngài." Lông mi Lâm Tri khẽ lay động, ngữ khí mang theo chút bất mãn, rõ ràng mình là một bác sĩ hết mình chữa trị cho bệnh nhân.
Sau đó, Lâm Tri nhanh nhẹn cởi ra quần áo trên thân, một lần nữa đem đôi chân thon dài trắng nõn bày ra trước mắt Tiêu Minh, lớn mật khóa ngồi trên đùi Tiêu Minh, cách dương v*t nhếch cao của hắn một đoạn nhỏ.

"Người ngoài đều nói bác sĩ Lâm có biện pháp trị liệu rất tốt, hiện tại xem ra lời đồn vô cùng chính xác." Tiêu Minh kéo dài âm cuối, hài hước nhìn thoáng qua nơi tư mật của Lâm Tri.

Ngọc hành của Lâm Tri vô cùng thanh tú, hoa huy*t phía dưới có chút sưng, tựa hồ là do lần trước chơi quá hăng, vẫn chưa thể khôi phục lại hoàn toàn.

Bất quá tiểu hoa huy*t rõ ràng đã động tình, nước chảy ra không ít, cứ như vậy cọ lên một bên chân Tiêu Minh.
"Đây là đương nhiên, không hề lừa gạt ngài, bệnh này của ngài khó trị nên mới cần tôi ra trận." Lâm Tri đơn giản là trợn mắt nói mò, cậu đem côn th*t của Tiêu Minh đặt trong tay tỉ mỉ thưởng thức, càng ngày cơ thể càng ngứa ngáy khó chịu, cơ thể không ngừng nhớ lại cảm giác lúc trước bị thao lộng, huyệt kính nhỏ hẹp bị côn th*t thô to điên cuồng thao làm, không ngừng phát ra âm thanh, chặt chẽ không một chỗ hở, loại tư vị này khắc sâu vào trong tâm trí khiến cậu mỗi khi nghĩ lại đều thèm muốn.
"Bác sĩ Lâm từng xem bệnh này rồi sao?" Tiêu Minh biết Lâm Tri đang nói đùa, nhưng vẫn đặt câu hỏi mang theo mùi giấm, hắn bị Lâm Tri ấn nằm ở trên ghế sa lon, ngửa mặt nhìn sang, càng cảm thấy môi của Lâm Tri vô cùng khả ái, khiêu gợi, hắn nhịn không được duỗi ngón trỏ ra khẽ cọ sát.
"Đương nhiên là không, đây là lần đầu tiên tôi xem bệnh này, lúc trước chỉ là lý luận suông, cho nên tôi không chắc sẽ chữa khỏi hoàn toàn bệnh này của ngài, bất quá Tiêu tổng yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết mình." Lâm Tri nháy mắt mấy cái, cặp mắt hoa đào nheo lại càng trở lên câu nhân, Tiêu Minh dùng ngón tay trỏ sờ môi dưới của cậu, cậu cũng không khách khí mở miệng ngậm ngón tay kia, khẽ cắn cắn uy hiếp.
"Bác sĩ Lâm không cần lo lắng, có bao nhiêu biện pháp thì dùng bấy nhiêu, nơi đó của tôi sưng lớn khó chịu, có phải là do bệnh trở nên nghiêm trọng?" Lâm Tri không ngừng châm lửa khiến hắn khó chịu nhưng không có chỗ phát tiết, chỉ có thể nhìn chằm chằm tiểu huyệt trước mắt mà nuốt nước miếng.
"Như vậy đi, tôi sẽ chữa trị cho ngài nhanh một chút." Lâm Tri nỗ lực bày ra bộ dáng lo lắng, dáng vẻ tràn đầy tâm sự, nhưng khóe miệng nhếch cao làm bại lộ tâm trạng của cậu.

Nếu Tiêu Minh để cho cậu chữa bệnh, cậu liền sẽ giúp hắn trị tốt, chỉ là biện pháp chữa trị thật khó nói.

Lâm Tri lúc này đang ngồi xổm phía bên trên côn th*t của Tiêu Minh, d*m thủy bên trong tao huyệt chảy xuống thấm ướt quy đầu.
Tiêu Minh vội vã muốn tiến vào tiểu huyệt ấm áp, Lâm Tri vậy mà lại đạp hắn không cho hắn tiến vào, Tiêu Minh chỉ có thể trơ mắt nhìn Lâm Tri chăm sóc đại gia hỏa kia, từ đầu đến cuối chỉ là vờn quanh, ngay cả quy đầu cũng chưa có tiến vào.
Lâm Tri cắn môi dưới, thịt heo bổng mỗi lần đều chọc vào miệng huyệt nhưng không thể tiến vào, cậu cần đảm bảo bên trong đủ nước, như vậy sẽ không giống lần trước bị thao tới sưng đỏ, sẽ mất một đoạn thời gian mới có thể khôi phục bình thường.
Lâm Tri tự mở rộng một hồi, rốt cục cũng thấy không sai biệt lắm, bên trong huyệt đã ướt nhẹp, huyệt thịt cũng khôi phục sự co dãn, cậu lập tức đỡ lấy côn th*t của Tiêu Minh nhắm ngay tiểu huyệt từ từ nuốt vào.
"A...!Thật thô...!Không chịu được..." Lâm Tri không cảm thấy đau, chỉ là dị vật chọc vào hoa kính đem đến cảm giác vô cùng đáng sợ, cảm giác tê dại rất nhanh đã truyền đi khắp cơ thể, mà cảm giác này chỉ khi tao huyệt bị thao mới cảm nhận được, nó rất sung sướng.
"Bác sĩ Lâm...!Ân, tôi thấy thần sắc của ngài không tốt, ngài giúp tôi chữa bệnh sẽ bị đau sao, nếu không ngài đừng chữa cho tôi nữa, nếu làm ngài khó chịu thì thật sự không tốt."
"Đừng nói nhảm, tôi đã đáp ứng giúp anh xem bệnh...!Ân...!Thì nhất định sẽ đem bệnh chữa khỏi...!A!" Lâm Tri nuốt hơn phân nửa côn th*t của Tiêu Minh, còn một đoạn không thể ăn vào, vì hoa huy*t quá chật hẹp lại còn bị kích thích nên càng xoắn chặt lại, dù cố gắng thế nào cũng không thể đẩy vào, cuối cùng lại khiến lượng lớn d*m thủy theo khe hở chảy ra ngoài, thấm ướt hết bộ lông của hắn.

Lâm Tri gần như mất hết kiên nhẫn, hoặc là không làm hoặc là làm tới cùng, dùng sức ngồi xuống đem cả căn côn th*t ăn vào, quy đầu to lớn nghiền qua hoa tâm đem đến một trận run rẩy dữ dội, hoa huy*t bị kích thích tới cao trào, phun ra lượng lớn d*m thủy.
Hết chương 9..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui