Đại Mộng Chủ

Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

"Vật này tên là Hoàng Tuyền Trúc, là một loại linh trúc đặc thù ở Quỷ giới, Thẩm mỗ trước kia ngẫu nhiên đạt được." Thẩm Lạc cầm Hoàng Tuyền Trúc lên, sau đó thu vào trong ngực, cũng không giấu diếm.

"Lần này tiểu nữ tử có thể được Vô Ảnh Ngọc hoàn chỉnh, toàn bộ nhờ Thẩm đạo hữu. Đại ân không thể tạ ơn, ngày sau nếu Thẩm đạo hữu muốn dùng vật này, cứ mở miệng là được." Tạ Vũ Hân trầm mặc một chút, sau đó mở miệng nói.

"Vậy đa tạ Tạ đạo hữu." Trong lòng Thẩm Lạc vui mừng, thần thông Vô Ảnh Ngọc thật là kinh người, sau này tất nhiên có lúc hắn cần dùng.

"Lại nói, không biết Thẩm đạo hữu đến quỷ thị, muốn mua thứ gì? Tiểu nữ có lẽ giúp được một hai." Tạ Vũ Hân lập tức hỏi.

"Cơ hội Quỷ thị khó có được, Thẩm mỗ đến mua đan dược phụ trợ tiến giai Tích Cốc kỳ." Thẩm Lạc nói rõ mục đích của mình, cũng không giấu diếm.

"Tài nguyên Quỷ thị mặc dù phong phú, nhưng đan dược phá cảnh Tích Cốc kỳ lại phi thường khó có được, toàn bộ quỷ thị đoán chừng chỉ có Vô Thường các mới bán." Tạ Vũ Hân trầm ngâm nói.

"Tạ đạo hữu cũng biết Vô Thường các?" Thẩm Lạc nghe vậy, hơi kinh ngạc nhíu mày.

"Đại danh Vô Thường các vang dội, chỉ cần thoáng hiểu rõ Quỷ thị, sao lại không biết." Tạ Vũ Hân cười yếu ớt nói.

Thẩm Lạc ồ một tiếng.

"Thẩm đạo hữu nếu chưa mua, tiểu nữ lại hiểu rõ một chút Vô Thường các, nguyện ý bồi Thẩm đạo hữu đi một chuyến, xem như hơi báo đáp hai ân tình vừa rồi." Tạ Vũ Hân còn nói thêm.

"Tạ đạo hữu nguyện ý theo giúp ta, tự nhiên ta vô cùng cảm kích. Bất quá sẽ không làm chậm trễ chuyện của đạo hữu chứ? Theo ta được biết, thời gian quỷ thị mở ra cũng còn không nhiều." Thẩm Lạc đầu tiên là vui mừng, sau đó chần chờ nói.

"Không sao, chuyện ta muốn đã làm xong, mà ta cũng đang muốn đi Vô Thường các nhìn một chút." Tạ Vũ Hân nhìn Vô Thường các phía xa một cái, nói.

"Nếu thế, vậy chúng ta cùng đi." Thẩm Lạc thấy vậy, không chối từ nữa.

Hai người đi đến quầy hàng trước, Tạ Vũ Hân bán hai tấm phù lục kia với giá thấp hơn, đổi được mười lăm khối tiên ngọc, đều đưa hết cho Thẩm Lạc.

Thẩm Lạc vốn chỉ muốn thu hồi chín khối tiên ngọc đã đưa cho Tạ Vũ Hân, nhưng nàng kiên trì dị thường, nhất định muốn Thẩm Lạc nhận lấy mười lăm khối tiên ngọc này. Thẩm Lạc chối từ không được, đành phải nhận lấy.

Hai người lập tức đi vào trước cửa Vô Thường các, theo dòng người tiến nhập vào trong.

Tiến vào đại môn, trước mắt hắn sáng tỏ thông suốt, một sảnh tròn khổng lồ lớn mấy chục trượng xuất hiện ở phía trước, mặt đất dán mỹ ngọc trắng noãn hình vuông, nhìn rất là tinh mỹ hoa lệ.

Mà bốn phía sảnh lớn là các quầy hàng hình khuyên, vòng quanh sảnh lớn.

Trong cửa hàng là kệ hàng san sát, bày ở trên đều là các loại linh tài, linh thảo, các loại khoáng thạch, thậm chí còn có yêu đan Yêu thú, mà số lượng hay là phẩm chất, đều cao hơn một bậc so với các cửa hàng bên ngoài.

Trong cửa hàng lưu lượng khách đông đảo, thỉnh thoảng có thể nghe được tiếng ngạc nhiên, không biết có phải do thấy được bảo vật chính mình khao khát đã lâu không.

"Vô Thường các chia làm bốn tầng, mỗi một tầng bán ra đồ vật cũng khác nhau. Tầng thứ nhất bán linh tài, tầng thứ hai bán phù lục, phù khí, pháp khí, tầng thứ ba mới là đan dược, chúng ta đi thẳng lên tầng ba đi." Tạ Vũ Hân giới thiệu, bước lên thang lầu một bên sảnh lớn thông lên thượng tầng.

"Vậy tầng thứ tư là buôn bán vật phẩm gì?" Thẩm Lạc tò mò hỏi.

"Tầng thứ tư cũng không phải là nơi buôn bán vật phẩm, mà là Vô Thường các dùng để tổ chức hội đấu giá, hội trao đổi, không biết hôm nay có cử hành không. Bảo vật chân chính không tìm thấy ở chỗ cửa hàng dưới này, chỉ có trên những hội giao lưu kia mới có thể xuất hiện." Ngữ khí Tạ Vũ Hân tràn đầy vẻ kích động, tựa hồ rất mong đợi những hoạt động kia.

Thẩm Lạc những ngày qua nói chuyện phiếm với Mã chưởng quỹ, cũng đã được nghe nói đến hội đấu giá và trao đổi hội giữa các tu sĩ, nên cũng rất hiếu kỳ.

"Thật sao? Vừa rồi trên quầy ven đường nhặt được chỗ tốt lớn không biết là vị nào." Trong miệng hắn đùa giỡn với Tạ Vũ Hân.

"Loại chuyện này là ngẫu nhiên vạn người không được một, căn bản là biến số." Tạ Vũ Hân trợn nhìn Thẩm Lạc một cái, bước chân nhẹ nhàng leo lên thang lầu, bộ dạng rất khác vẻ băng lãnh lúc ở Bạch phủ.

Thẩm Lạc tự nhiên cảm thấy Tạ Vũ Hân biến hóa vi diệu, trong mắt hiện lên một tia cổ quái, nhưng cũng không phát hiện.

Trong lúc hai người nói chuyện, rất nhanh đã tới tầng ba. Không gian nơi này so với tầng thứ nhất nhỏ hơn rất nhiều, nhưng bố cục cửa hàng vẫn không thay đổi, vẫn là một cái quầy hàng hình khuyên, bên trong đặt không ít kệ hàng, trong kệ hàng trưng bày các loại đan dược, linh dược đầy rẫy, hơn xa mấy cửa hàng đan dược hắn thấy lúc trước.

Thẩm Lạc trông thấy cảnh này, sinh ra mấy phần lòng tin với Vô Thường các, đang muốn đi vào trong đó, lại bị Tạ Vũ Hân giữ chặt ống tay áo.

"Ngươi xem nơi đó, hôm nay tầng bốn quả nhiên có thịnh hội!" Tạ Vũ Hân ra hiệu nhìn về hướng cầu thang thông lên tầng bốn.

Thẩm Lạc quay đầu nhìn lại, ngay cửa bậc thang lên tầng bốn có một cái cửa gỗ đen kịt, giờ phút này cánh cửa mở rộng, hai bên cửa là hai tên hắc giáp quỷ vật hình người, ẩn ẩn có âm thanh từ phía trên truyền xuống.

Trên thân hai con hắc giáp quỷ vật này có hắc khí lượn lờ, lộ ra hai cỗ uy áp to lớn, xem ra tu vi tối thiểu cũng là Tích Cốc kỳ trở lên.

Thẩm Lạc thở dài một tiếng, Kiến Nghiệp thành lớn như vậy, tu sĩ Tích Cốc kỳ có thể nói là phượng mao lân giác, cho tới bây giờ đều là tồn tại được người kính ngưỡng, nhưng đến quỷ thị nơi này thì khắp nơi đều thấy được.

Hắn thở dài, càng thêm kiên định quyết tâm đi vào cảnh giới này.

"Tạ đạo hữu muốn đi lên nhìn xem?" Thẩm Lạc âm thầm hít sâu một hơi, nhìn về phía ánh mắt kích động của Tạ Vũ Hân đã khôi phục bình tĩnh, hỏi.

"Tự nhiên là muốn, chỉ là tầng thứ tư cũng không phải ai cũng có thể đi lên, nghe nói cần tư cách nhất định. Những người ngoại lai chúng ta khẳng định là không có hi vọng rồi." Tạ Vũ Hân thở dài thăm thẳm.

Vào thời khắc này, một trận tiếng bước chân từ phía dưới truyền đến, một thân ảnh đi tới.

Thần sắc Thẩm Lạc và Tạ Vũ Hân cùng khẽ động, người tới là một thanh niên nam tử màu da đen kịt, ngũ quan cơ hồ không khác thường nhân, bất quá khí tức tản ra là quỷ vật không thể nghi ngờ.

Thanh niên da đen này có thân hình cực kỳ cao lớn, Thẩm Lạc cao chừng một nửa gã, đứng ở nơi đó giống như một tiểu cự nhân. Dịch tại bạch ngọcc sách. Thẩm Lạc và Tạ Vũ Hân đứng cách mấy trượng, cũng có loại cảm giác ngưỡng mộ đối phương.

Thanh niên da đen cũng chú ý tới ánh mắt hai người Thẩm Lạc, liền liếc qua bên này.

Trước mắt Thẩm Lạc đột nhiên tối đen, tinh thần lực trong đầu hỗn loạn không ngừng, hô hấp cũng khó khăn theo.

Thần sắc Tạ Vũ Hân bên cạnh cũng có chút mất tự nhiên.

Cũng may thanh niên da đen chỉ quét nhìn hai người một cái, rất nhanh thu hồi ánh mắt, loại cảm giác thần hồn áp bách kia lập tức biến mất.

"Ngưng Hồn kỳ!" Thẩm Lạc cảm thấy hãi nhiên.

Lấy hắn trong mộng cảnh hiểu rõ Ngưng Hồn kỳ, loại tình huống vừa rồi, chỉ có tiến giai cảnh giới Ngưng Hồn kỳ, thần hồn mới bắt đầu thuế biến, tinh thần lực cường đại đến trình độ nhất định mới có thể làm được.

Thanh niên da đen không tiến vào cửa hàng tầng ba, mà đi thẳng đến cầu thang thông tầng bốn, lật tay lấy ra một lệnh bài nhỏ màu trắng, lắc lắc trước mặt hai tên hắc giáp quỷ vật kia.

"Cái đó là..." Trong lòng Thẩm Lạc chấn động, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui