Đại Nghiệp Nữ Đế


“Tô Minh Hàng ăn cơm mềm* đến nghiện rồi.

” Khuôn mặt trắng nõn của Tạ Vân Sơ không chút biểu cảm.


*Ăn cơm mềm: ý chỉ ăn bám phụ nữ

Nguyên Bảo nghe ra hàn ý trong lời nói của Tạ Vân Sơ, vội tiếp lời: “Hắn còn trộm mười hai viên hồng ngọc hạt lựu mà ngoại tổ mẫu của Đại tiểu thư và người lưu lại, mới đầu còn liều chết không nhận, cho đến khi Đại tiểu thư báo quan, Tô Minh Hàng mới thừa nhận là hắn lấy hồng ngọc đi tặng Trưởng Công chúa, xin chức vị còn trống trong Chủ sự Kim bộ….

Sau đó Đại tiểu thư mới biết Tô Minh Hàng lén lút giữ lại hai viên hồng ngọc hạt lựu, trong đó một viên Tô Minh Hàng dùng để lấy lòng kỹ nữ.

Về sau Tô Minh Hàng vì muốn chuộc thân cho kỹ nữ đó nhưng không đủ bạc còn đi tìm Đại tiểu thư đòi bạc, Đại tiểu thư không có bạc, Tô Minh Hàng liền đánh Đại tiểu thư mấy ngày liền không xuống được giường.



Tạ Vân Sơ đang bước xuống bậc thang liền dừng bước, khớp tay siết chặt, khớp xương phát ra tiếng, nói: “Tiếp tục nói…”


“Về sau bên ngoài đồn rằng chức Chủ sự Kim bộ sẽ rơi vào tay người khác, Tô Minh Hàng nghĩ đến thứ tử Tạ Vân Tiêu là bạn học của nhi tử Trưởng Công chúa, liền lo lắng không yên đi bái kiến, quay về nói rằng… chỉ cần tiểu thư chúng ta khấu đầu trước tiện nhân Tào thị mẹ đẻ của Tạ Vân Tiêu kia, vậy thì chức vị Chủ sự Kim bộ kia sẽ là của hắn ta!”

“Tiểu thư nói tuyệt đối không quỳ gối trước mặt tiện thiếp hại chết muội muội, cái thứ không phải người kia còn đạp tiểu thư một cước, lúc đó Đại tiểu thư đã có thai hai tháng…”

Cơn giận của Tạ Vân Sơ trực tiếp xông thẳng lên đỉnh đầu.


Hắn dám!

Trưởng tỷ vẫn đang mang thai đứa con của hắn ta!

Hổ dữ còn không ăn thịt con, hắn còn không bằng súc sinh!

“Lưu ma ma nói, súc sinh Tô Minh Hàng kia túm tóc Đại tiểu thư, kéo Đại tiểu thư từ trong phòng ra ngoài, giống như phát điên đập Đại tiểu thư vào tường… vào bồn hoa, đập vào thân cây, đập đến mức một cái hố lớn toàn máu vẫn không dừng tay! Nếu không phải có Vĩnh Hà, Vĩnh Mai hai người không quan tâm sống chết cướp Đại tiểu thư về, thì Đại tiểu thư sớm đã bị Tô Minh Hàng đánh chết rồi.




“Vĩnh Hà nói với nô tài… lúc đại phu đến, Đại tiểu thư chỉ có hít vào không có thở ra, nói là đã qua thời gian chữa trị tốt nhất, Đại tiểu thư liền ngất! Máu trên đầu tiểu thư đến bây giờ vẫn còn đó!”

Biết tình cảnh của trưởng tỷ, nàng hận.


“Lưu ma ma còn nói, Đại gia và cô nãi nãi căn bản không quan tâm sống chết của Đại tiểu thư, Lưu ma ma tự chủ trương đưa Đại tiểu thư về Vĩnh Gia, đưa đến chỗ Đại gia và cô nãi nãi bên đó! Cô nãi nãi nói với Lưu ma ma, quay về nhốt Đại tiểu thư lại, bớt nói lại, đừng chọc giận cô gia, con nối dõi mới là quan trọng nhất, cho chút thuốc bổ liền đuổi Lưu ma ma đi.



“Còn bên Đại gia… là Đại phu nhân ra mặt, Đại phu nhân nói vốn dĩ là chuyện xấu trong phủ, bọn họ là người ngoài không được can thiệp, trái lại còn làm hỏng tình cảm giữa tiểu thư và cô gia, bảo tiểu thư nhẫn nhịn, phu thê đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hòa, bảo tiểu thư dỗ dành cô gia là ổn!”

Máu trong người Tạ Vân Sơ cuồn cuộn, cười nhạt một tiếng.


Tốt lắm!

Một Vĩnh Ninh Bá phủ lụi bại, có nhi nữ có hy vọng trở thành sủng phi của Đại hoàng tử, lại khiến họ sợ thành như thế này, đến chất nữ ruột thịt sống chết thế nào cũng không quan tâm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận