Đôi nam nữ hai bên đứng cùng nhau, trước mặt là người bí ẩn áo đen...Người bí ẩn vẫn ung dung như không có gì khó khăn, thấy biểu hiện này của hắn, hai kẻ bắt cóc Nam cũng rất thận trọng, hai đòn đánh trước đó của gã đàn ông chẳng thể chạm đến một sợi tóc của kẻ này, hơn nữa chúng còn chưa biết thực lực và diện mạo đối phương ra sao !"Cùng lên !"Tên đàn ông nói, xong, hắn bắt đầu vận khí toàn thân, xung quanh có vòng tròn đỏ rực hiện ra, ả đàn bà bên cạnh hắn cũng vậy, nhưng của ả là vòng tròn màu xanh.Hít một hơi thật sâu, cả hai tức thời xông lên, hét lớn :"Hồng Lam song quyền !"Cùng lúc, hai đấm mang theo uy thế kinh người xuất hiện, một xanh một đỏ, kết hợp hết sức thâm ảo.
Nam ở bên trong xe trông thấy cảnh tượng này, mắt sáng rực, cứ như cảnh đánh nhau trong phim vậy, thậm chí còn ảo diệu hơn ! Cỗ lực lượng này cũng đủ để Nam từ xa cảm thấy đáng sợ, thầm lo cho kẻ thần bí kia...Đòn đánh của hai tên bắt cóc đã cận kề sát gần tới người áo đen, dù vậy, hắn vẫn đứng im, khi lực lượng trực tiếp chạm vào hắn, Nam đang tưởng tượng người kia sẽ như thế nào thì đột nhiên...cảnh tượng không ngờ đã xảy ra..."Phá !!"Một tiếng hô...Sau đó...không có sau đó nữa...mọi thứ...gần như trở lại với ban đầu !Người thần bí vẫn đứng đó mà chẳng hề bị xây xước gì, đòn tần công nhắm vào hắn đã biến mất trong hư không.
Còn về phía hai kẻ kia, sớm đã ngã lă ra rất, nằm bẹp dí, điều kì lạ là cơ thể bọn hắn lại chẳng có một vết thương nào !Dù vậy, chúng trông vô cùng chật vật, cứ như sắp xếp tới nơi, rên đau đớn....Hồi lâu sau, gã đàn ông mới khó khăn mở miệng :"Đại...đại..hiệp xin..xin tha mạng...tiể..u nhân sai rồi !!!"Hắn van xin người bí ẩn trong sự nhọc nhằn, lăn qua lăn lại hết sức đáng thương...Người bí ẩn vẫn điềm nhiên trước cảnh tượng trước mặt, mặc kệ hai người khổ sở thế nào không quan tâm...Nam có chút nổi da gà, tưởng tượng bản thân là hai kẻ đáng ghét kia quả thật đau đớn ! Hắn cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, tự nhiên có một cao thủ xuất hiện, cứu hắn sao !?.....Cuối cùng, người bí ẩn rốt cuộc cũng buông tha cho hai kẻ bắt cóc.
Bọn chúng mệt mỏi ngồi dậy, quỳ lậy thân ảnh trước mắt, miệng không ngừng van xin :"Đại nhân tha mạng...đại nhân tha mạng !"Thấy vậy, người bí ẩn chầm chậm chất vấn :"Ai phái các ngươi bắt cóc hắn !?""Tiểu nhân...tiểu nhân...""Nói !!"Người bí ẩn quát, hai kẻ giật bắn người đành khai thật :"Dạ, đó là trưởng lão Triệu Hàn của Triệu gia !""Vì sao hắn lại sai các ngươi làm chuyện này !?""Việc này...chúng ta đều không biết !"Nói xong, hai kẻ đó liên tục khấu đầu, mong thoát chết.
Người bí ẩn trầm tư một lát, rồi nói:"Giao sợi Dây Sinh Mệnh cho ta, nếu không ta khiến các ngươi sống không bằng chết!"Bọn chúng nghe vậy có chút sững sờ, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đặt tay lên ngực như lấy ra một cái gì đó, đột nhiên, trên tay bọn chúng lần lượt xuất hiện hai sợi dây màu trắng, cung kính đưa cho người bí ẩn.Nắm hai sợi dây này, người bí ẩn lập tức ra lệnh cho hai kẻ bắt cóc :"Các ngươi về nói với Triệu Hàn rằng đã hoàn thành xong việc rồi cút ngay cho ta, nghe rõ chưa !"'Dạ...dạ ! vâng...vâng!"Hai kẻ đó không hiểu vì sao người bí ẩn không trực tiếp giết chết chúng, nhưng được tha mạng đã là chuyện tốt rồi, chúng vội vã chạy khuất mắt....Người bí ẩn ung dung đi tới chiếc xe ngựa, vén tấm màn lên...Nam xuất hiện trong tầm mắt của hắn, cả hai nhất thời nhìn nhau, hắn không thể nói được gì vì đã bị bịt miệng rồi..."Ngài có phải là Triệu Thiên Nam, Triệu thiếu gia không !?" Người bí ẩn ôn tồn lên tiếng.Nam ngập ngừng gật đầu, thấy thế, người bí ẩn làm ra hành động không ngờ...Hắn quỳ xuống hô to :"Tham kiến Triệu thiếu gia !"Nam bất ngờ, rốt cuộc, từ khi nào bản thân có thuộc hạ mạnh mẽ như vậy, ngay cả trong kí ức của Thiên Nam kia cũng không có ấn tượng về người trước mắt này !Sau khi cúi lậy hắn, người bí ẩn nhanh chóng tháo dây thừng và bịt miệng trên người hắn ra.
Lúc này, Nam mới thấy thoải mái, chứng kiến người bí ẩn tiếp tục quỳ lạy dưới chân mình, hắn khó xử nói :"Ngươi làm gì vậy...ta mới là người cần cảm tạ ngươi mới đúng !"Nghe vậy, người bí ẩn vẫn quỳ bái, mở miệng :"Thuộc hạ không dám, thuộc hạ có tội vì đã cứu nguy trễ, mong thiếu gia trách phạt""Trời ơi, không...không mà, ngươi...ngươi cứ đứng lên đi !"Nam gãi đầu, hắn quả thật không quen, kiếp trước hắn vẫn hay bị bắt nạt, đau đớn đến mức quỳ lạy kẻ khác không đứng lên được, chưa từng nghĩ đến sẽ có ai quỳ trước mình !"Tạ thiếu gia !""Được rồi !"__________________________________________________________________________________ _ _ _ _ _Đối mặt với người bí ẩn, Nam nghi vấn :"Ngươi sao lại cứu ta, ta chưa từng gặp qua ngươi mà !?"Người bí ẩn thành thật trả lời :"Ta vốn dĩ chính là thuộc hạ của ngài !""Thuộc hạ sao !!??"Hắn thắc mắc, không để hắn chờ lâu, người bí ẩn tiếp tục giải thích :"Ta từng may mắn được mẫu thân ngài cứu nguy thoát chết, vì vậy, ta đã thề rằng bản thân sẽ làm trâu làm ngựa cho gia đình của ngài, không ngờ, sau đó ta bị kẹt trong một bí cảnh suốt mấy chục năm, do thế nên ngài mới không biết ta, sau khi ta thoát ra, hay tin nương nương và tông chủ đã biến mất, ta vội vàng trở về đây, trên đường đi ta phát hiện ra ngài bị bắt cóc nên ra tay tương trợ !""Vậy, vì sao ngươi nhân ra ta là con của mẫu thân !?""Trên người ngài có một chiếc ngọc bội hình còn cá chép, bảo vật đó là thứ mà mẫu thân ngài sở hữu, với lại, khi ta trông thấy diện mạo của ngài giống hệt nương nương nên ta đoán rằng ngài chính là quý tử của nương nương !"Nam gật gù, Linh Thư nói không sai, hắn không dễ chết, coi như lần này gặp may mắn, lại còn có thêm một thuộc hạ cực bá đạo !Rồi như nhớ tới điều gì đó, hắn thắc mắc với Linh Thư :"À, mà...cái gọi là sợi Dây Sinh Mệnh là gì mà khiến cho hai kẻ kia lập tức ngoan ngoãn là gì vậy ?""Đó là sợi dây kết nối linh hồn với bản thể, gần như ai cũng có, nếu đứt đồng nghĩa ngươi sẽ đi đời !""Ồ !"Nam hiểu rồi, rồi hắn hỏi tiếp :"Vậy ta có sợi dây sinh mệnh không ?""Không !!"****************Một câu nói đầy dứt khoát, Nam mộng bức ho sặc sụa, đúng rồi ha, không thể tu luyện thì làm sao có sợi Dây Sinh Mệnh chứ !Đến đây, hắn lại thấy việc mình phải làm trước mắt để đạt đỉnh thiên hạ thật nhiều !Híp mắt nhìn người bí ẩn phía trước, hắn cũng thầm thấy vui mừng vì có một thuộc hạ miễn phí chất lượng lượng cao ngay khi vừa xuyên đến dị giới này."Ngươi tên là gì ?" Nam tò mò."Tên ?"Người bí ẩn ngẩn người...Đã bao lâu rồi mới có người gọi tên hắn !?Bất chợt, hắn lâm vào trầm tư, nhớ về quá khứ...."Gọi ngươi...là Thập Tứ đi !""Tạ nương nương !"Hắn thật vui vẻ với cái tên mới này, đó là tên do người có ân trong như núi với hắn đặt cho, hắn quý trọng nó hơn ai hết !Hồi tưởng, người bí ẩn bật cười, cảm xúc lâng lâng, phát ra tiếng nói :"Ta...ta là Thập Tứ !""Thập Tứ ?"Cái tên nghe thật lạ, có lẽ là biệt danh của hắn thôi, Nam đoán thế........."Nè, vì sao ngươi lại thả bọn bắt cóc đi vậy !""Điều này...xin thứ lỗi...ta khiến ngài không vui phải không !?""Không, ta chỉ không hiểu thôi !"Nam lắc đầu, chăm chú nghe Thập Tứ giải thích..."Thật ra...ta đã nắm được tình hình tại Triệu gia, biết rằng Triệu Hàn muốn phế thiếu gia để ngồi vào ghế tông chủ, vì vậy, ta không muốn để hắn nghi ngờ, ta kêu hai kẻ kia về báo hoàn thành nhiệm vụ để khiến hắn mất cảnh giác với chúng ta, nghĩ rằng ngài đã chết, từ đó không đưa người truy sát ngài nữa, nếu không làm vậy, liệu khi thấy những kẻ mà mình giao nhiệm vụ đột ngột biến mất không phải sẽ sinh nghi sao ?"Nam vỗ trán, thật suy nghĩ thấu đáo a ! Hắn càng đánh giá cao sự thông minh của Thập Tứ hơn, đúng là cao thủ có khác, trí tuệ dư thừa !"Ta nghĩ chúng ta nên để tên Triệu Hàn yên vị ở ngôi tông chủ một thời gian, sau cùng ta với ngài sẽ đòi lại vị trí đó, hiện tại ngài nên rời khỏi đây một thời gian !"Nghe ý kiến này, Nam cũng không có gì để nói, mong rằng ngày sau còn có cơ hội báo thù, Triệu Hàn, Thiên Nam ta rất chờ mong được đấu với ngươi.........