"Cái gì Linh Cấp...hơn cả Linh Cấp chứ !!?"Nam lắp bắp, chẳng lẽ hắn nghe nhầm rồi, cái kiếm gỗ này mà Linh cấp, thậm chí nó ở một đẳng cấp mà hắn chưa từng biết đến..."Xin lỗi, ta không thể tiết lộ cấp bậc thực sự của nó !"Quả nhiên, thanh kiếm này là bảo vật, hắn mừng khôn xiết, thế này giống như vừa vào game mà nhặt được ngay đồ ngon, có mặt hàng này có khi về sau Nam chẳng cần sợ bố con thằng nào nữa...Không còn chút thái độ khinh thường, Nam lập tức ôm kiếm gỗ vào lòng, nâng niu như muốn hòa quyện vào nó vậy !"Ngây thơ, ngươi tưởng với thực lực của ngươi hiện giờ có thể một kiếm quét sạch tinh cầu ư !?""Ha ???"Nam làm mặt nai, vậy là...ta không phát huy được sức mạnh của nó sao !?Linh Thư thở dài, nàng đành giải thích :"Đẳng cấp của nó quá cao dĩ nhiên ngươi không thể thi triển được rồi, dù vậy, nó cũng cực kì cứng cỏi, thích hợp chiến đấu đối kháng tầm gần !"Nam nghe vậy có chút phũ phàng, nhưng thứ này cũng coi như món vũ khí đầu tiên của hắn !_____________________________________________________________________________________________________________________________________________Ngắm nhìn thanh kiếm gỗ một chút, Nam chợt phát hiện một dòng chữ nhỏ trên thân kiếm : "Cửu Dương chí thiên, Cửu Âm chí địa, Âm mất Dương tan, Dương thịnh Âm suy !"Từng chữ, từng chữ một khắc sâu vào tâm khảm của hắn, mặc dù hắn không hiểu ý nghĩa của nó là gì....Bên cạnh dòng chữ đó còn in rõ 3 từ được khắc vô cùng tinh tế : "Cửu Dương kiếm !"Vậy là thanh kiếm gỗ này có cái tên khá mĩ miều là Cửu Dương kiếm, giống như Cửu Dương trong dòng chữ kia........Nam vừa động ý niệm với Thần Thư, Cửu Dương kiếm liền biến mất, hắn không muốn dắt thanh kiếm này theo người, nhỡ chẳng may làm mất thì toang nên đành cất nó vào thần thức, nơi hắn chứa Thần Thư cùng Hồn Đế đại công pháp !Yên tâm, Nam cũng dần trở lại bản thể.
Điều đầu tiên hắn thấy là...một bồn nước tắm đen xì, cùng với một mùi cực kì khó chịu !!!Nam ngỡ ngàng, nhăn mặt."Cái gì vậy, ghê quá !!"Nam than vãn, ngay lập tức nhảy ra khỏi cái bồn tắm này, trên người đầy vệt đen bẩn thỉu...Sửa soạn, tắm rửa lại một chút, hắn mới thở dài, cái thứ tởm lợm đen xì kia...cứ như là phân vậy, ghê gớm vô cùng !"Cái đó...là từ cơ thể ngươi đấy !"Đột nhiên, Linh Thư lên tiếng.
Nam tỏ ra kinh ngạc, từ khi nào ta bẩn như vậy !?"Ngươi không hiểu sao ? Đó chính là tàn dư trong cơ thể ngươi, tẩy thủy đã giúp ngươi loại bỏ chất cặn bã rồi !"Linh Thư tiếp tục giải thích.
Lúc này Nam mơi gật gù, hóa ra là thế, tẩy thủy còn tác động đến bản thể của hắn mà.Nam khoan khoái vươn dài, hắn thấy nguồn sinh lực trong ngươi quá mức dồi dào, gấp nhiều lần so với ban đầu.
Bất giác, hắn nhìn qua tầm gương bên cạnh, muốn xem khuôn mặt mới của mình ra sao, cả ngày hôm nay hắn vẫn chưa có cơ hội chứng kiến diện mạo bản thân.Hiện lên trong chiếc gương đó...là một khuôn mặt cực kì đẹp trai.
Không ngờ tên Thiên Nam này cũng sở hữu nhan sắc cực phẩm như vậy, hắn thầm hài lòng, ít nhất ông trời cũng không tệ bạc với hắn quá, cho hắn một diện mạo quả thật vượt ngoài tưởng tưởng của hắn !Không chỉ có khuôn mặt, thân người của Nam cũng thay đổi, săn chắc hơn nhiều, lại còn tăng chiều cao nữa, sấp sỉ một mét 8.
Triệu Thiên Nam này ngày trước là một tên thiếu gia 14 tuổi, trông rất gầy gò, yếu ớt, giống hệt hắn kiếp trước, vậy mà chỉ sau một lần tẩy thủy thôi mà nó đã thay đổi hoàn toàn, không thể phủ nhận sự cải thiện đáng kể về thể chất của tẩy thủy !Ngưng việc tự sướng, Nam bây giờ mới chú ý, dường như đang có một nguồn lực nào đó lưu động trong lục phủ ngũ tạng của mình, điều kì lạ là nguồn lực ấy rất ngoan ngoãn để cho hắn di chuyển, Nam thử dùng ý động đưa cỗ lực lượng kì lạ này sang tay phải, bất ngờ...Một tia khí vô hình bắn mạnh ra bên ngoài !!"A...Nóng...Nóng !!!!!!"Nam hét lên đau đớn, mau chóng khụy gối ôm tay của mình, hắn thấy cứ như là mình bị liệt rồi vậy, mất hết cảm giác !Vị trí mà tia khí đó đi qua chính là một chiếc bàn nhỏ, giờ đây nó đã vỡ tan tành, thậm chí còn đang dần nóng chảy.
Chứng kiến khung cảnh lộn xộn ấy, môi Nam không ngừng co giật, cái quái quỷ gì vậy, rốt cuộc thứ lực vừa rồi là gì !?Khi hắn đang trong cơn đau đớn, tiếng nói của Linh Thư lần nữa vang lên :"Đó là Linh Khí ! Ngươi đột phá Nhất đỉnh Tam đoạn rồi !""Hả ??"Đột phá từ khi nào vậy, hắn ngay cả tu luyện còn chưa từng, lập tức đột phá đến 3 cấp, quá ảo diệu rồi !"Chẳng lẽ là do Tẩy Thủy !"Nam bừng tỉnh, hắn chỉ có lần tu bổ cơ thể duy nhất là do Tẩy Thủy thôi, không lẽ Tẩy Thủy bá đạo như thế ? Chẳng những giúp hắn trở thành người bình thường, tăng cường thể chất, mà còn khiến hắn đột phá tu vị sao !Không để hắn chờ lâu, đáp án đã được Linh Thư đưa ra :"Tẩy Thủy không làm cho ngươi đột phá, nó chỉ là thúc đẩy khả nắng hấp thu linh khí của ngươi thôi, người bình thường mỗi một nhịp thở đều hít linh khí vào cơ thể, khi tu luyện thì tốc độ hấp thu linh khí sẽ cao hơn rất nhiều, nhưng còn đối với ngươi, được Tẩy Thủy giúp ngươi thở thôi cũng hơn những kẻ tu luyện khác, với lại, khi ngươi loại bỏ tạp chất trong ngươi, số linh khí tích tụ bấy lâu qua sẽ như ong vỡ tổ tràn vào, giúp ngươi tăng cấp nhanh như vậy !"Nàng nói một tràng dài không ngừng, trong long cũng thầm hoan hỉ vì không ngờ Thần Thư lại tặng cho Nam món quà lớn đến vậy, có thể hiện tại hắn chưa biết rõ công dụng thật sự của Tẩy Thủy, nhưng rồi qua thời gian, hắn sẽ có những tiến bộ kinh người đó chứ ! Có thể nói quá trình tu luyện của Triệu Thiện Nam bắt đầu từ đây.....................Nam nén đau ngồi lại giường, Linh Khí vẫn quấy rồi đôi tay của hắn khiến hắn nhức mỏi không ngừng, hắn cố gắng điều khiển nó trở lại đan điền, nhưng khổ nỗi, cứ đi đến đâu, sức nóng càng lan tỏa đến đấy, Nam vặn vẹo khắp người, từ bàn tay, cho đến vai , rồi ngực, cuối cùng mới đến bụng, không lúc nào Nam không khó chịu cả, hắn mím môi, cắn chặt răng, dù cho có bị hành hạ như kiếp trước cũng không đau bằng như lúc này.
Gần một phút trôi qua, rốt cuộc nỗi thống khổ của hắn cũng dừng lại, thầm sợ hãi thứ Linh Lực này, chẳng biết người trong dị giới mỗi lần dùng đến Linh Lực kiểu gì, khi suốt ngày bị hành hạ như hắn chứ ?Như hiểu được thắc mắc của Nam, Linh Thư không ngần ngại nói bên tai :"Chẳng qua đây là lần đầu ngươi sử dụng Linh Lực thôi, tiếp xúc nhiều sẽ quen tay, hơn nữa, người khác có thể dùng linh lực thoải mái là bởi họ rất ít khi tăng quá nhiều cấp, mà nếu tăng cấp liên tục dĩ nhiên sẽ để lại di chứng, có những người vì truy cầu thực lực nên đã chết bất đắc kì tử, ngươi chỉ bị đau đớn một chút thôi nên không sao hết !"Nghe lời động viên của nàng, Nam cũng sinh ra chút lo âu, có lẽ thời gian sau này hắn nên tu luyện nghiêm túc, tránh rước họa vào thân !Ngồi nghỉ ngơi một lát, hắn mới nhận ra, ngoài trời tối rồi.
Thời gian Tẩy Thủy không đơn giản chỉ là vài phút mà nó kéo dài cả mấy tiếng liền, bất quá, sự thoải mái nó mang đến khiến Nam cũng chẳng quan tâm thời gian là mấy !Bất chợt, tiếng bụng hắn vang lên ục ục, lại đói sao, vừa rồi hắn ăn rất nhiều cơ mà , sao lại tiêu hóa xong rồi !?Nam đành vác cơ thể mệt mỏi xuống dưới lầu kiếm thức ăn, đây là một ngôi nhà nghỉ có kết hợp phòng ăn ở bên dưới, khá là thuận tiện để sinh sống, đồng thời những nhu thiết yếu ở đây đều có đủ.Nam vừa mới bước tới phòng ăn đã gặp ngay Thập Tứ đang ngồi thẫn thờ, hắn thấy khá thú vị, muốn trêu tên thuộc hạ này một chút, tiện thể thử nghiệm xem sức mạnh của mình.Dồn Linh Khí vào tay như vừa rồi, Nam hướng tới Thập Tứ làm ra tư thế bắn súng, hắn như vậy có coi là đánh lén không, nhưng hắn mặc kệ, đằng nào Thập Tứ chẳng là cao thủ, bị đánh từ đằng sau chắc cũng có phòng bị chứ !Nhắm thật chuẩn, Nam cắn răng phóng hết lực ra ngoài, lần này, tia khí bắn rất nhanh, xuyên thẳng tới đầu Thập Tứ, luồng khí của Nam dần đến gần hắn hơn, nhưng Thập Tứ lại không có chút phòng vệ nào, đến khi nó chạm vào người hắn, hắn nhẹ gõ bàn một phát....Luồng khí Nam bắn ra biến mất không một chút dấu tích, không có một tiếng động nào phát ra, đống thời...một tia sáng nhỏ phát ra từ cơ thể Thập Tứ đi thẳng tới vị trí của Nam.
Hắn còn không kịp nháy mắt, tia sáng đó đã xuyên thấu người hắn...Nam câm nín, một cơn đau thấu xương ập tới, nhưng cơn đau ấy không kéo dài...vì Nam đã ngã gục bất tỉnh rồi !!!______________________Mơ màng chậm rãi mở đôi mắt mệt mỏi, Nam không nhận ra được điều gì nữa, hắn chỉ nhớ mình vừa mới bắn Linh Khí vào người Thập Tứ, sau đó liền bất tỉnh !Chờ thêm một chút cho đầu óc được thông thoáng, Nam ngoảnh mặt dáo dác nhìn quanh, đây là căn phòng của hắn mà, ai đã đưa hắn vào đây..."Ngài tỉnh rồi !"Đột nhiên, một tiếng nói của nữ nhân cất lên.
Nam giật mình ngồi phắt dậy...Ánh mắt của hắn xuất hiện một cô gái ngồi ngay bên giường !"Cô là ai, sao lại vào phòng ta ?"Hắn nhìn thẳng vào nàng, rồi, hắn ngây ngốc...Cô gái này...đẹp quá !Ngoại trừ Linh Thư ra, đây là lần đầu tiên hắn gặp mặt một mĩ nhân như thế này ! Nhưng khoan ! Nàng là ai ? Vì sao lại vào đây !? Thập Tứ đâu rồi ?Nam hơi phòng bị, nhăn mặt, thấy hắn biểu lộ như vậy, cô gái nghiêng đầu, lát sau, nàng làm mỉm cười, nói :"Ta là...Thập Tứ đây, thiếu gia không nhận ra sao ?"Nam gần như đứng hình, hắn mới nghe gì vậy, nàng là Thập Tứ, thuộc hạ của hắn sao ?Hắn khó tin, lắp bắp hỏi lại :"Cô thật sự..thật sự là Thập Tứ !"Phải, ta là Thập Tứ đây !"Nàng xác nhận.Nam và nàng 4 mắt nhìn nhau, hắn không hiểu sao một cô gải kiều diễm như nàng lại phải che giấu thân phận thật của mình.Thấy hắn cứ nhìn mình như vậy, Thập Tứ liền đỏ mặt, vội cúi đầu xuống..."Ta ta...thật sự xin lỗi ngài ! Ta lúc đó cứ tưởng có người muốn hành thích nên mới đánh trả, ta...ta thật sự không biết đó là ngài !"Thập Tứ lập tức xin lỗi, thật ra ngay từ khi Nam định ra tay bắn nàng, nàng đã cảm nhận được rồi, chẳng qua nàng giả vờ ngồi đó, nàng cảm thấy người này chỉ là tên Nhất đỉnh Tam đoạn nên cũng chẳng thèm để ý đó là ai !Nam không để ý tới lời xin lỗi mà hắn...lại quan tâm giọng nói của nàng...Thật dễ nghe a !Bao năm qua hắn chưa từng tiếp xúc với nữ sắc, huống chi ngay bây giờ bên cạnh lại có một cô gái dễ thương xin xắn như vậy, hắn không vui mừng muốn chết mới là lạ !Thấy hắn không trả lời, Thập Tứ chậm rãi ngước mặt lên, bất ngờ bắt gặp khuôn mặt cười cười đầy sung sướng của Nam bị dọa cho hết hồn !Nhận ra bản thân hơi thiếu lễ độ, Nam trở lại với bộ dáng ban đầu, thành thật hỏi chuyện : Ngươi, vì sao lại phải che đậy dung nhan? Ta thấy...ngươi....quả thật rất đẹp mà !"Thập Tứ có chút ngập ngừng, xong, nàng cũng quyết định kể ra sự thật..."Chuyện này...Ta...thật ra mang một cơ thể khá là đặc biệt, do thế ta đã bị người truy đuổi rất nhiều, trong lúc hoạn nạn, mẫu thân của ngài đã ra tay tương trợ cứu vớt ta, nương nương căn dặn ta tuyệt đối không được tiết lộ mình là nữ nhi, nếu không sẽ tiếp tục bị truy bắt, nên ngài đã cho ta chiếc khăn che mặt này, để đảm bảo ta không bị lộ !"Nghe kĩ từng lời Thập Tứ nói ra, Nam hoàn toàn tin tưởng, cũng tò mò không biết cơ thể của nàng rốt cuộc là làm sao !? Tuy nhiên, hắn cũng không tiện hỏi sâu, bì mật cụa nàng đã không muốn tiết lộ thì thôi vậy !"Ngươi nói vậy, vì sao ngươi lại để lộ khuôn mặt của mình cho ta thấy ?"Nam nghi hoặc.
Thập Tứ tỏ ra lúng túng, lần nữa, nàng lại ngại ngùng.
Thấy vậy, Nam hơi khó hiểu, có gì mà xấu hổ chứ ?"Ta...vừa rồi, ta không khéo đánh ngài bằng một loại công pháp đặc biệt mà chỉ có ta mới phá được, nên trong lúc nguy cấp, ta đành làm ra hành động rất...liều lĩnh để cứu ngài !!!"Hành động gì ?"Đến đây, mặt Thập Tứ đỏ như trái cà chua, che mặt, lí nhí phát ra âm thanh đáng yêu nhỏ như muỗi kêu :"H....ôn ~~~ !"..............................