Đại Sư Huyền Học Xuống Núi Làm Thiên Kim Nhà Hào Môn


Tài xế trong nhà đang đợi ở sân bay, vừa nhìn thấy hai người, tài xế đã ân cần mở cửa xe: “Chào mừng tiểu thư về nhà! Tiểu thư, mọi người đều đang ở nhà đợi tiểu thư đấy!”

Rồi lại quay đầu nói với Tô Hoa:“Sếp, thiếu gia cũng ở nhà.



Nghe thấy thiếu gia cũng ở nhà, rõ ràng Tô Hoa có hơi lo lắng, nhưng cũng không nói thêm gì.


Bây giờ cũng không phải là thời gian cao điểm sáng tối, vì vậy một tiếng sau xe đã được lái vào trong khu biệt thự Việt Phủ.



Cây tre rậm rạp tươi tốt đứng thành hai hàng đan xen ngẫu hứng dọc theo đường xe đi, lá tre tươi tốt dần xum xuê đan xen nhau trên phần đỉnh, ánh mặt trời gay gắt và thời tiết nóng hầm hập cứ vậy bị cách biệt ở bên ngoài.


Các tòa biệt thự đẹp đẽ nằm rải rác thấp thoáng bên trong cây cối xanh tươi, đặt mình vào trong đó giống như là cách xa khỏi cái khói bụi của Đế Đô.


Những tòa kiến trúc này kết hợp Trung – Tây hài hòa, ý nhị cơ bản của Trung quốc và biểu tượng kiến trúc, chi tiết của phương Tây bổ sung lẫn nhau, không chỉ có sự đẹp mắt về thẩm mỹ, mà càng quan trọng hơn là sinh sống thoải mái mà gần gũi với thiên nhiên.


Đương nhiên, điểm làm Lam Tâm càng đánh giá cao hơn chính là nơi này nằm ở Tây Nam, hướng về phía Đông Bắc, có thể nói là “Tọa Kim Loan, Nạp Bàn Lũng, Trấn Bảo Tháp, Tụ Bảo Bồn”, là một mảnh thiên đường “Hậu thuẫn vững chắc, triển vọng rộng lớn, vị trí đắc địa, tài chính dồi dào, luôn bình an khỏe mạnh”, nói về mặt phong thủy, đây là một mảnh đất quý hiếm có.


Lan Tâm vừa nhìn cảnh vườn xanh hóa bên ngoài cửa sổ xe, vừa cảm khái: Tô Hoa còn nói là thuộc dạng trung bình, chỉ xem phong thủy của nơi này, là nơi mà một người giàu bình thường có thể mua được sao?

Loại đất tốt này, không chỉ phải có tiền, còn phải có quyền.


Cũng khó trách tướng mạo Tô Hoa hiển thị ấn đường màu đen, gần đây có tiểu nhân làm hại, sự nghiệp không thuận, người nhà thường xảy ra tai nạn.


Những vẫn có một một tầng mây tím bao quanh, mặc dù nhỏ yếu, nhưng có chút ít vẫn còn hơn không.



Không bao lâu sau, xe dừng lại ở trước một ngôi biệt thự, Tô Hoa vui vẻ mở cửa xe: “Lan Tâm, chúng ta tới nhà rồi.



Lan Tâm thu lại cảm xúc, xuống xe, đập vào trong tầm mắt là một cái cổng sân đang mở rộng, trong cổng là một con đường nhỏ trải bằng đá cuội, kéo dài từ cổng tới trước cửa căn biệt thự ba tầng, hai bên là một hàng ghế đá, trên ghế đá sắp xếp các chậu cây, hoa cảnh có hình dáng khác nhau, nơi rộng hơn được hàng rào cao cao ngăn lại, mang máng có thể nhìn thấy vườn hoa, chòi nghỉ mát, còn có hòn non bộ.


Theo lý mà nói, bố cục phong thủy của nơi này rất tốt, sân trước nên giữ nguyên sạch sẽ như này, trồng thực vật hoa cỏ vừa phải, phía Bạch Hổ cũng không trồng cây lớn, không có giàn hoa và tảng đá lớn, thấp thoáng có hoa mẫu đơn, bởi vì hướng Bạch Hổ kỵ đặt đồ bỏ đi, kỵ đặt đồ gỗ nhỏ, nếu không trong nhà sẽ có tai nạn.


Cũng không nhìn thấy có cái gì không sạch sẽ, nhưng Lan Tâm lại nhìn thấy những sợi khí đen đi ra từ hướng Bạch Hổ.


Đương nhiên, những thứ này không phải là trọng điểm, trọng điểm là bây giờ bên trong sân có ba người đang đứng.



Ở giữa là một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi nhưng được bảo dưỡng rất tốt, chính là mẹ ruột Tiêu Nhiên của Lan Tâm, mặt trái xoan, lông mày mảnh dài, tướng mạo rất đẹp, đoan trang trang nhã, tương tự với dung mạo của Lan Tâm, nhưng khí chất lại có khác biệt rất lớn.


Bên trái là anh trai Tô Lập, mặt như điêu khắc, ngũ quan rõ ràng, gương mặt có góc có cạnh vô cùng tuấn tú, vẻ ngoài nhìn có vẻ như phóng túng không câu nệ, nhưng ánh sáng lơ đãng lộ ra trong đôi mắt lại làm người ta không dám xem thường.


Bên dưới đôi mày kiếm lại là một đôi mắt đào hoa hẹp dài, vô cùng đa tình, làm người ta không cẩn thận là sẽ đắm chìm vào trong đó, mũi cao thẳng, trên đôi môi đỏ dày mỏng vừa phải lúc này đang là nụ cười làm người ta chói mắt.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận