Đại Sư Tỷ Sống Lại Tay Trái Ăn Dưa Tay Phải Nuôi Bé Cưng


“Hoàng thượng, thần phụ thật sự không có mưu hại Ngũ hoàng tử.

Thần phụ rời khỏi chỗ là bởi vì quần áo bị bẩn, cần phải đi thay ạ.”
Vân Mộng ngẩng đầu nhìn biểu tình của Vĩnh An Đế, tiếp tục giải thích:
“Thần phụ là được thái giám đưa đến Ngự thiện phòng, chứ không phải tự mình tới đó.

Xin hoàng thượng điều tra rõ.”
Vĩnh An Đế nghe lời giải thích, cũng không để ý đến Vân Mộng, bởi vì… Hắn đang bận bị giọng nói của mọi người hấp dẫn.
[Điều tra? Điều tra cái lông gì? Tra ở đâu ra?Thái giám dẫn đường đã chết đuối trong ao sen, những người khác đều chỉ trích cô từng tiếp xúc với thức ăn.

Cho dù cô có 800 cái miệng cũng không giải thích được đâu, không ai có thể chứng minh cô vô tội cả.


Tề vương phi à Tề vương phi, sao cô không yên phận làm kẻ chết thay đi chứ hả, cô sẽ được ghi công đấy.]
[Ngũ hoàng tử chết đi, nhất định phải có người chôn cùng.

Nếu một Tề vương phi không đủ, vậy thì để cả Tề vương phủ chôn chung cho vui thì được rồi.]
[Hahaha, mình thật tốt bụng mà! Ấy vậy mà mình lại đồng tình với Tề vương phi cơ đấy.]
[Thật xin lỗi, Tề vương phi.

Mặc dù cô đã là góa phụ, không có gì uy hiếp, nhưng ai bảo lúc mẹ cô còn con gái đã xúc phạm bổn cung chứ? Bổn cung ấy à, được cái thù dai và nhớ lâu là giỏi, chẳng qua khi ấy thời cơ chưa đến mà thôi.]
[Aiz, Ngũ đệ đáng thương của ta, em chết rất thảm nhưng nếu em không chết thì ngôi vị Thái tử sẽ rơi vào tay em.

Cho nên em nhất định phải chết, hí hí.]
[Ngũ hoàng tử chết rồi, đá cản đường được bớt đi một cục, ngôi vị Thái tử sẽ rơi vào tay ai đây?]

Chẳng lẽ nhân cơ hội gây chuyện, kéo các hoàng tử khác xuống nước rồi cùng nhau giết chết, để lại hoàng đế không có người thừa kế và phải chọn người thừa kế trong tộc.
Này, đó là cơ hội của con trai tôi.

"
“Tề vương phi, ngươi đã giết con trai của ta, ta và ngươi tuyên thệ.

Cho dù hôm nay ngươi có nói cho Hoa Nhi biết, ta cũng sẽ chôn ngươi cùng với con trai ta.”
“Ánh mắt của hoàng đế thật đáng sợ.

May mắn thay, công chúa Tề đã nhận lỗi và không ai nghi ngờ rằng tôi là người đã đầu độc cô ấy.
Hơn nữa, ta là thái giám riêng của Ngũ hoàng tử, bọn họ sẽ không bao giờ nghĩ rằng ta sẽ bị Hoàng hậu mua chuộc, hiện tại ta rất an toàn.
Đáng tiếc chưa có cơ hội nhét túi giấy tẩm độc vào người Tề vương phi, đeo vào người cũng không an toàn, đành phải tìm cơ hội vứt đi.

"
......


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận