60. Quyết định gian nan
Ta trừng!
Ta trừng!
Ta trừng... trừng trừng!
Ninh Tâm vuốt vuốt con mắt mỏi nhừ, mà lại ra nước mắt Bây giờ không phải là khóc không ra nước mắt, mà nàng hiện tại đã khóc rồi đây.
GM mi nhàm chán thì cũng có mức độ thôi chứ....không nói không rằn cứ thế quyết định, mi là kẻ lừa gạt, là kẻ không có nguyên tắc, không có đạo đức!
Nếu như có người phỏng vấn một chút vinh hạnh của bạn thế nào sau khi nhận được 1 Ẩn tàng nhiệm vụ nữa là Duyên định tam sinh ? Sẽ không biết giờ phút này tâm tình của Ninh Tâm cô nương đang là nghiến răng nghiến lợi hận.
Một hận GM vô lương...nhiệm vụ thế là sao? GM mi thật ác Hai hận phần thưởng quá vô duyên, nàng cảm giác mình với trong sạch của Mặc Thương đại thần nếu so với phần thưởng thì đại thần quan trọng hơn... nhất định là muốn vứt bỏ nhiệm vụ này. Vương giả trở về Huyễn Long thạch không có thì thôi, vì cái gì lần này ngay cả tâm lý an ủi cũng không có lại còn trực tiếp tiến hành đã kích tàn khốc trên tinh thần đây?
Ba đáng hận là cái vận may chết tiệt. Người ta vắt óc tìm mưu kế muốn nhận cái Ẩn Tàng nhiệm vụ, nàng vận may lại không ngừng, lần nữa được Ẩn Tàng nhiệm vụ chiếu cố. Nếu số may như vậy sao ở Say khói các lại thế cơ chứ?
Trong màn hình Ninh Tâm cô nương ôm tiểu hồ ly của mình hối hận. Trong hiện thực thì Ninh Tâm hung hăng trừng mắt nhìn màn hình, đập bàn.
Bên này Ninh Tâm là buồn nhưng bên kia Mặc Thương đại thần là cảnh tượng cực kì tốt. (L: sự gian xảo lại lên)
GM khó có được khi cũng sẽ làm chuyện tốt. Mặc Thương nâng cằm lên nghĩ 1 chút, xem ra mình đập phá nhiều tiền như vậy cũng có hồi báo . GM bắt đàu làm bà mai I (L: ha ha... vậy mà gm VN có hồi báo gì đâu)
Vốn là nội tâm hắn cũng là rát rối, dù sao hắn thực tại không rõ Ninh Tâm đối với mình là thái độ gì. Lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển, nếu muốn đoán được ý nghĩ của một nữ nhân là vô cùng khó khăn.Và khi nữ nhân này là Ninh Tâm cô nương thì giá trị độ khó khăn sẽ thẳng tắp thăng đến mức không cách nào sánh bằng. Nhớ lại một chút cái tên bang chủ Thiên hạ bang kia, là vết xe đổ đúng không! Người ta dầu gì cũng là 1 nhân vật có máu mặt trong trò chơi, thứ hai lại là bang chủ của cả 1 bang phái bang chủ, trong trò chơi mỹ nữ, nhân yêu ai cũng muốn có được vậy mà Ninh Tâm mỗi lần nhìn thấy hắn giống như chuột nhìn tháy mèo chỉ có trốn và trốn. (L: đại thần ko tự tin)
Ninh Tâm đối với mình có ỷ lại, nàng đối với mình có tình cảm điều đó hắn trong lòng có thể khẳng định. Nhưng là hắn không dám khẳng định... có lẽ cô nương này trong lòng cô gái này chỉ coi mình như ca ca yêu thích mà thôi.
Này nếu là mình nói, vạn nhát mình có hành động gì không đúng, nếu là hù đến Ninh Tâm làm cho cô áy từ nay về sau đối với mình sẽ trốn tránh như vậy hắn sẽ rơi vào bi kịch.
Nhưng là bây giờ thì khác... bây giờ là GM vội vàng giúp mình se tơ hồng. Vì nhiệm vụ kết hôn ư ? mặc dù Mặc Thương đại thần cảm giác mình lần đầu tiên yêu mà dùng lý do này tiến hành có vẻ không chính đáng, nhưng dùng thì vẫn phải dùng. (L: ai da, phúc hắc...)
[ Hảo hữu ] Mặc thương: Ninh Tâm em lúc trước đã nói qua muốn nuôi anh em còn nhớ rõ chứ?
Trầm mặc một hồi hắn quyết định đánh đòn phủ đầu. Chờ Ninh Tâm cô nương kịp phản ứng thì quyền chủ động cũng ở trên tay mình .
Ninh Tâm bày tỏ giờ phút này rất mê man, đại thần sao tự dưng lại lao qua đề tài này rồi?
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: có, em nhớ.
[ Hảo hữu ] Mặc thương: về sau cũng sẽ vậy sao?
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: vâng, đương nhiên rồi! Lúc trước em nói rồi sẽ liên tục ở bên anh. Cho đến anh ngày nào đó không chơi trò chơi này nừa em mới rời đi. Bất quá chỉ cần chúng ta vẫn còn ở đây, em vẫn sẽ bao dưỡng anh
Này cô nương, ngã một lần phải khôn hơn một chút chứ, vì từ bao dưỡng này còn có nghĩa khác nghĩa đó khiến cô bị nến bao nhiêu đau khổ sao lại vẫn tái phạm nữa đây?
Ninh Tâm vẫn như cũ u mê, Mặc Thương đại thầnng mắt hơi híp, khóe môi cong rất đẹp. (L: gian kế được thực hiện)
[ Hảo hữu ] Mặc thương: lúc trước anh nghe bọn Nước chảy nói, Phù thế niên hoa một mực lưu truyền một sự kiện.
[ Hảo hữu ] Ninh tâm: là gì
Mặc Thương đại thần tư duy toát ra, con Ninh Tâm thực tại lý giải là vô năng.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: mọi người trong Phù thế niên hoa nói em sau này sẽ đối anh bội tình bạc nghĩa.
Gì!
Bội tình bạc nghĩa?
Nàng rất may mắn vừa rồi mình không có uống nước, nếu không tờ báo ngài mai sẽ đưa tin có 1 cô gái rời nhà đi tiệm Net bị sặc chết, nguyên nhân không rõ.
Bội tình bạc nghĩa đó là có ý gì vậy? Thường thì đàn ông sau khi chơi chán thì bỏ là hành vi không có đạo đức. Mình khi nào thì kẻ ác, thành kẻ bại hoại rồi?
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: ~~o ( _ )o ~~ Mặc Thương, anh phải nói với họ rõ cho em, em không có bội tình bạc nghĩa với anh.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: ừ, anh biết. Nhưng mà
Mặc Thương đại thần cố ý nói nửa câu nhìn như có vẻ rất khó xử làm cho Ninh Tâm càng lo lắng . (L: cáo chuẩn bị vồ gà con…)
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: nhưng mà cái gì?
Mặc Thương buông lỏng cái cằm hơi mỉm cười, một tay lại gõ chữ.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: nhưng là em vẫn luôn chưa cho anh một cái danh phận. Em đã nói sẽ liên tục bao dưỡng anh vậy thì cho anh một cái danh phận đi. (L: đại thần mặt quả là khác ng` thường)
~ ( _ )
~
Mặc Thương đại thần không bình thường rồi, Ninh Tâm run rẩy ngón tay gõ từng chữ từng chữ.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: Mặc Thương là anh sao? Thật là anh ư?
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: Thật.. là anh.
Là bản thân anh ư ? điều này lại càng làm cho Ninh Tâm cô nương càng không bình tĩnh.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: Mặc Thương anh đừng làm em sợ, anh làm sao vậy?
Mựặc Thương vỗ trán đau khổ ca thán, cùng cô gái nói chuyện yêu đương ư quá là 1 thử thách năng lực con người và sự kiên nhẫn của hắn. Thôi đành liều đi, đằng nào cũng chết… nói thẳng luôn.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: Ninh Tâm chúng ta kết hôn đi.
Ầm ầm!
Một sấm sét bổ vào đầu Ninh Tâm cô nương, cô gái này cả người đều bối rối, trong đầu trống rỗng bên tai chỉ vang lên đúng 1 câu nói, luẩn quẩn….
“Ninh Tâm! Chúng ta kết hôn đi… kết hôn đi… kết hôn đi…
Thật lâu không thấy người đối diện có động tĩnh hắn cười khổ. Quả nhiên hắn là muốn mượn quyền năng tối cao của GM làm bà mối rồi!
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: nhiệm vụ sau này nhất định phải có phu thê làm tổ đội mới hoàn thành, hai người chúng ta nhất định phải thành lập quan hệ phu thê. Cho nên Ninh Tâm em có thể gả cho anh không?
Ninh Tâm giờ phút này hơi có chút thanh tỉnh. Mặc Thương đại thần nhắc tới đến nhiệm vụ này nàng mới nhớ tới một sự kiện vừa rồi nàng tâm niệm nghĩ muốn buông tha nhiệm vụ lại hoàn toàn không để mắt đến cảm thụ của Mặc Thương đại thần. Tại nhiệm vụ Vương giả trở về hai khối Huyễn Long thạch đều chia cho người khác, đại thần chẳng được. Đối với hắn mà nói thật là không công bằng. Hiện tại vất vả gây ra nhiệm vụ tiếp theo và sau khi hoàn thành ban thưởng sẽ là thuộc về mình và Mặc Thương. Chính mình chỉ cân nhắc đến sự lúng túng vớ vẩn lại hoàn toàn không để mắt đến Mặc Thương. (L: thật may là nàng này còn có cảm giác tội lỗi…)
Nàng cảm thấy ý nghĩ của mình thật sự là quá ích kỷ, quá tùy hứng. …Nhưng là gả cho Mặc Thương đại thần…
Thôi được rồi kệ khí huyết dâng trào, bỏ qua tim đập như sét đánh, nàng cảm thấy lúc này gian phòng đang ngồi thật quá nóng bức, cả người mình giống như lửa phóng đến người nướng chin rồi!
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: Mặc Thương…anh thật sự muốn cùng em kết hôn sao?
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: ừ.
【Hảo hữu】 Ninh tâm: nhưng… nhưng em…
Nhưng đến nửa ngày Ninh Tâm cũng không biết nên nói
Mặc Thương là đại thần trong game Thần thoại, cũng là vị thần duy nhất trong long của nàng. Đối với anh ấy mình nói không ra là tình cảm gì. Không thấy được sẽ nhớ, gặp được thì muốn dựa vào…
Mình luôn được sủng ái che chở. Cảm giác như thế không giống như sự ấm áp mà cha mẹ dành cho nàng. Nếu như nàng sợ hãi, sợ xa lạ nhưng vẫn là như thiêu thân lao đầu vào lửa muốn tiến gần. Cùng Mặc Thương cùng một chỗ nàng nghĩ như 1 giấc mộng. Bởi vì hắn quá ưu tú, ưu tú làm người ta không thể tưởng tượng được.
Quan trọng hơn là nàng không biết mình đối với Mặc Thương đến tột cùng là dạng tình cảm gì.
Mẹ nói mình đối với hắn là thông suốt, động tâm. Nhưng vì cái gì chính mình một chút cũng không có nhận ra chứ?
Mặc dù Mặc Thương đại thần chỉ nói là ở trong trò chơi kết hôn, nhưng Ninh Tâm là một cô bé cố chấp. Có lẽ những người khác có thể đem tình cảm trong trò chơi xem như trò đùa kết hôn lại li hôn, li hôn rồi kết hôn dù sao chỉ là ảo không biết ai với ai. Ai sẽ quản chuyện cô hôm trước là phu nhân Lý gia nháy mắt thành quả vợ của Trần gia chứ?
Nhưng với nàng thì khác dù là chỉ là tình cảm trong trò chơi nhưng với nàng nó sẽ là thật.
Mặc Thương đại thần nói muốn cùng mình kết hôn, thì nàng phải trả ra tất nhiên là tình cảm chân thậtnhất, hoàn chỉnh nhất. Nhưng những thứ này cho tới bây giờ nàng đều chưa từng nghĩ tới, với nàng mà nói Mặc Thương chỉ là nhìn lên mà thôi…vì đó là 1 giấc mộng…. (L: vậy đại thần bị từ chối rồi…..chắc)
Mọi thứ tới quá đột ngột làm cho nàng không rõ ý nghĩ của chính mình, toàn suy nghĩ lung tung. Nhưng một chút nàng có thể xác định lời hiện tại Mặc Thương nói giống như là một chai rượu bay mùi thơm ngát, chờ đợi mình say mê.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: Ninh Tâmmuốn cùng anh ở một chỗ sao?
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: không phải vậy. Nhưng mà anh Mặc Thương có phải là vì nhiệm vụ anh mới muốn cùng em kết hôn không?
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: nếu như anh nói không phải là vì nhiệm vụ ? Anh nghĩ muốn 1 cái danh phận, một kẻ chính thức có thể để cho anh đứng ở bên cạnh bảo vệ em là tướng công của Ninh Tâm. Nếu có thể danh chính ngôn thuận bao dưỡng về sau anh có thể danh chính ngôn thuận chiếu cố em. Anh nói như vậy em tin không?
Ninh Tâm không nói Mặc Thương cũng không biết mở miệng như thế nào. Hai người đứng đối diện nhau cũng không ai biết trong lòng đối phương đang suy nghĩ gì.
Chờ đợi thời gian dị thường mà thong thả, Kha Dĩ Mặc khóe môi vui vẻ cũng dần dần trầm xuống. Hắn đang chờ đợi tuyên án… tuyên án cho tình yêu đầu tiên của hắn, tuyên án 1 là sinh tồn, hoặc là tử vong.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: em không biết quá trình kết hôn… (L: yeah!!!!!!!!!)
Này!
Mặc Thương sững sờ, lại ngạc nhiên mừng rỡ đây coi như là đáp ứng sao?
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: anh biết.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: Hả? Anh từng kết hôn ư?
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: nha đầu ngốc, không có xe không có nghĩa là không biết đi xe. Đi thôi! (L: nhanh nhanh ko thay đổi quyết định thì chết
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: đi nơi nào?
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: Đến nguyệt lão từ, lấy tơ hồng đính hôn đã.
Nguyệt lão từ?
Đợi một chút nàng đột nhiên cảm thấy địa danh này hết sức quen thuộc.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: Mặc Thương anh biết đường đi đến Nguyệt lão từ? (L: ai cũng biết….)
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: đương nhiên.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: vậy lần trước em hỏi anh, sao anh lại nói không biết?
Được rồi cô nương này là nói chuyên lần trước Nước chảy cùng nàng thảo luận về “đường quanh co” của Nguyệt Lão từ cuối cùng nàng xin đại thần giúp đỡ.
Mặc Thương giờ phút này bất đắc dĩ cười khổ, hắn có thể trực tiếp nói cho Ninh Tâm lần trước hắn nói không biết là cố ý chỉnh Nước chảy sao?
Loại chuyện như vậy hay là chờ về sau hãy làm sáng tỏ đi.
【 Hảo hữu 】 Mặc thương: Bách Khoa toàn thư.
【 Hảo hữu 】 Ninh tâm: ách…
Mắt thấy Mặc Thương Ninh Tâm cưỡi mây bay lên 1 đám người núp trong bóng tối rình bắt đầu lo lắng .
【 đội ngũ 】 Phượng Vũ: lão đại bọn họ đi rồi!
【 đội ngũ 】 mưa nhỏ tí tách: bình tĩnh,…có thiên nhãn đây! Chúng ta đợi 1 lát rồi đuổi theo.
【 đội ngũ 】 mãn thiên tinh: như vậy được không? Nếu bị lão Đại phát hiện chúng ta sẽ chết vô cùng thảm.
【 đội ngũ 】 cá nhỏ bơi trong nước: chết ta cũng phải đem chuyện của lão Đại và tiểu Bạch khai quật ra.
Vài người lải nhải một hồi, rốt cục dùng thiên nhãn tìm được nơi Mặc Thương cùng Ninh Tâm dừng chân .
( ⊙o⊙ ) oa
Thiên nhãn hiện tại biểu hiện chính là…? Bọn họ không có hoa mắt chứ… chắc không có hoa mắt chứ?
Là Nguyệt lão từ!
Tất cả mọi người cảm thấy cực độ khiếp sợ.
Nên như thế nào hình dung tâm tình của mọi người giờ phút này đây? Là người ngoài hành tinh tới trái đất, hay con người lên sao Hoả sống đây …
Đật bàn…. lão Đại động tác của ngài quả là nhanh!
Liên : cả 1 đám hóng hớt, theo tác giả tiết lộ sẽ có phần 2 nói về Nước chảy – Lưu Thuỷ, không hiểu khi nam nhân hóng hớt như đàn bà này sẽ gặp đối tượng như nào nhỉ….là ai đây… c hung ta sẽ chờ tác giả nha!
Hôm ta on QQ hỏi, tác giả tiết lộ với ta cũng là người trong Phù thế niên hoa, ta suy nghĩ mãi không ra…