Đại Thiếu Gia Là Đồ Nghiện Vợ FULL


Dương Quang Trường cầm đũa lên gắp rau cải cho Mặc Liên , nở nụ cười ' thân thiện '.

Giọng điệu cứng cáp lạnh lẽo : " Món này cũng rất ngon ! "
Mặc Liên khóc trong lòng một chút , tay run run lùa cơm vào miệng .
Đám bạn học rơi cũng run run theo , thầm nghĩ đây là ghen chứ làm gì mà ngon nổi ..
Cố An thấy vậy , liền gắp cho Mặc Liên một con tôm , ấm áp nói : " Mặc Liên không thích ăn rau.

Nào , em ăn tôm đi.

"
Dương Quang Trường không phản ứng trước câu nói của Cố An , tiếp tục gắp một bông cải xanh vào bát cho Mặc Liên.

" Ăn nhiều thịt quá cũng không tốt , rất dễ béo ! "
Cố An vẫn giữ nụ cười , lại gắp một ít thịt cho Mặc Liên.

" Béo hơn chút nữa thì vẫn đáng yêu ! "
Dương Quang Trường lại gắp rau.

" Hiện tại béo thế này là đủ rồi.

"
Cố An gắp đùi gà.

" Béo một chút nữa mới đáng yêu.

"
Dương Quang Trường : " Bây giờ đã rất đáng yêu , béo chút nữa tôi bế không nổi ! "
Cố An : " Chỉ béo một chút anh đã không muốn bế , hiện tại đã béo như vậy , có phải anh miễn cưỡng bế em ấy đúng không ? "
Dương Quang Trường : " Anh nhầm rồi ! Tôi chỉ nói là không nổi chứ không phải là tôi không bế ! "
Rầm .
Cả bàn đang chăm chú xem drama căng đét thì bị Mặc Liên làm cho giật mình.

Cô nở nụ cười không mấy thân thiện , sắc mặt không hề ổn chút nào.


" Nói qua nói lại , hai người câu nào cũng không thiếu từ béo ? "
" ...!"
Mặc Liên nhìn đống thức ăn ở trong bát của mình , hít một hơi kiềm chế cơn giận.

" Em chỉ có 37 cân thôi.

" Nói tới đây lại không thể kiềm chế được mà quát lớn : " Hai người mới béo ! "
Nói xong cô đứng dậy bỏ đi về phòng , tức muốn bốc hoả .
Dương Quang Trường ngỡ ngàng đứng dậy kéo tay Mặc Liên lại : " Mặc Liên ..

"
Đám bạn thấy vậy liền hùa theo Mặc Liên tìm cách trốn khỏi bàn ăn.

Cả đám đứng dậy , không mặn nhạt nhại lại lời cô :
" Hai người mới béo ! "
" Hai người mới là béo.

"
" Hai người mới béo.

"
Nói xong liền đứng dậy bỏ bát đũa xuống lần lượt đi theo Mặc Liên về phòng .
Hạ Vũ cùng đám bạn ngồi la liệt trong phòng nhìn chăm chú mấy thứ đồ mới lạ ở trong phòng Mặc Liên .
" Thầy làm vỡ laptop là đền luôn cho mày cái máy tính xịn vậy luôn á hả ? "
Mặc Liên chần chừ gật đầu .
Hạ Vũ : " Cái laptop hãng Upler Lim đó cũng gần 700 triệu ..

"
Đám bạn sững sốt ngồi bật dậy , ngữ khí vô cùng kinh ngạc : " Cái gì ? Cái laptop thôi mà 700 triệu ? Nhà mày giàu vậy sao Mặc Liên ? "
Mặc Liên không dám nhận , ngồi tựa lưng lên bàn học gãi gãi mũi .
Hạ Vũ : " Tụi mày nói thầy là Sugar daddy còn gì ? Chút tiền đó có là bao nhiêu ..

"
" Mẹ à.


Mẹ ăn nhiều một chút ! " Cố An gắp thức ăn cho Mặc Ly .
Dương Quang Trường đã đổi lấy bát của Mặc Liên , đem vứt thức ăn mà Cố An gắp cho cô sang một bên , tự nhiên ăn uống .
" Mẹ , món mẹ nấu vẫn ngon như xưa vậy.

"
Mặc Ly cười cười : " Thằng nhóc này dẻo miệng.

"
Dương Quang Trường dằn mạnh đũa xuống đáy bát , chân mài nhíu lại , giọng điệu rất muốn hơn thua : " Lâu lắm con mới ăn được cơm mẹ nấu , hôm nào vợ con cũng nấu ăn đến ngán luôn rồi ! "
Cố An vẫn giữ nụ cười , ấm áp nói : " Nếu là tôi thì tôi sẽ không để em ấy nấu , nhưng nếu là em ấy nấu tôi cũng sẽ không bao giờ nói ngán.

"
Mặc Ly gật gật đầu.

" Chồng tốt đúng là nên như vậy ! "
Dương Quang Trường kinh ngạc , vội quay sang giải thích : " Cô à.

Thật ra là mỗi khi cô đi làm về đều là con nấu cho cô ăn , con đều không cho Mặc Liên động tay vào.

"
" ...!"
Chời chập chững tối thì bạn của Mặc Liên ra về , Cố Vũ cũng về.

Buổi tập diễn cũng bị lãng quên .
Dòng nước ấm áp chảy không ngừng từ trên đầu xuống tới chân , những mảng bọt trắng cũng chảy theo dòng nước trôi đi mất.

Thoải mái , mềm mại triền miên , Mặc Liên đứng mãi ở dưới vòi sen xả sạch bọt trên tóc .
Bao nhiêu mệt mỏi ngày và kí ức ngày hôm đó bỗng nhiên tan biến đi mất , đầu óc trống rỗng , cô nhắm nghiền mắt tận hưởng .
Ánh mắt vô thức nhìn xuống bên dưới , cơ thể cô khi ở trong nước trở nên trắng hơn bao giờ hết , đôi quả đào nhỏ căng bóng .
Đột nhiên trong lòng cô có chút gì đó hơi khó chịu , đầu óc nhớ tới lần bị Dương Quang Trường cọ xát phía bên dưới .
Mặc Liên đưa tay xuống bên dưới chậm rãi cọ nhẹ nhàng , cảm giác không có gì khiến cô phát điên như lần đó .
Hình như là phải dang rộng chân ..

Cô hơi dang ra một chút , ngón tay rụt rè chạm vào miếng thịt đỏ nhỏ ở giữa , đột nhiên giật bắn , cảm giác hơi lạ lại rất kích thích .
Lồng ngực Mặc Liên đập mạnh hơn , hơi thở nặng nề nhanh chóng tắt vòi sen , mặc quần áo đi ra ngoài .
Dương Quang Trường vừa thấy Mặc Liên đi ra đã nhanh chóng bế cô lên , đi tới giường bật máy sấy làm khô tóc cho cô .
Lồng ngực Mặc Liên lại càng đập mạnh hơn , hít thở sâu vẫn không thể kiềm chế được .
Dương Quang Trường vẫn còn giận dỗi chuyện cũ nên không thèm lên tiếng , sấy xong liền mạnh tay đặt máy sấy xuống tủ sau đó ngồi lại , đặt chân dưới sàn , im lặng không nói gì .
Mặc Liên cũng không nói gì , đưa tay vuốt vuốt lại tóc , sau đó đứng dậy muốn tìm nước uống .
Dương Quang Trường kéo tay Mặc Liên lại , gặng hỏi : " Em đi đâu ? "
Cô nuốt nước bọt , lưỡi vô thức đưa ra liếm môi.

" Em đi lấy nước ! "
Anh gật đầu , buông tay Mặc Liên ra , giận dỗi nằm xuống giường.

Hôm nay Dương Quang Trường cũng đã kiên quyết phải cho Mặc Liên thấy anh ôm cô ngủ , dù cô có đuổi cổ anh thì cũng phải một mực ôm cô ngủ .
Cạch .
Mặc Liên cầm cốc nước sắp cạn trên tay đi vào , nhìn thấy cô nhíu mài , Dương Quang Trường hơi xụ mặt kéo chăn đắp người lại .
Dù em có đâm chết anh thì anh cũng phải chết ở đây ..
Mặc Liên uống nốt ngụm nước còn lại , vẫn cảm thấy rất khát , trong lòng cũng rất khó chịu , cô bước nhanh vào phòng tắm .
Dương Quang Trường trở người nhìn cửa phòng tắm , giây sau lại quay đầu ôm gối phụng phịu má .
Thơm quá ..
Mùi anh đào ..
Mùi của Mặc Liên nữa !
Dương Quang Trường dù rất buồn ngủ nhưng lại không ngủ được.

Gối ôm không giống ôm Mặc Liên , bình thường anh lén lút thay gối ôm của cô bằng chính anh đến nghiện , phải chui vào lòng Mặc Liên mới có thể ngủ ..
Cạch .
Nghe tiếng cửa phòng tắm mở , Dương Quang Trường liền nhắm mắt lại giả vờ ngủ .
Nghe thấy tiếng thở dài của cô , Dương Quang Trường buồn thầm trong lòng , mím chặt môi .
Mặc Liên nằm lên giường , ánh mắt động mãi ở trên yết hầu gợi cảm lộ một góc xương quai xanh nam tính.

Ngũ quan tinh xảo được điêu khắc tinh tế , tay cô vô thức nắm cằm anh miết nhẹ tay cái lên bờ môi dưới hồng hào của anh .
Dương Quang Trường đưa tay chụp lấy tay cô ngậm vào miệng , làm Mặc Liên giật mình kêu một tiếng giật tay lại .
" Sao mà ..

thầy còn thức hả ? "
Dương Quang Trường chột dạ , nhưng lại không thể làm lộ được , nếu lộ thì liền bị đuổi đi.

Anh dùng kinh nghiệm học tập khi còn là một cậu tiểu thiếu gia để diễn cho tròn vai " ngủ như chết " , đổi lại là được ngủ với Mặc Liên .
Thấy Dương Quang Trường im lặng , Mặc Liên cũng tin thật sự là anh đã ngủ , cô lại đưa tay lên sờ mặt anh , vuốt nhẹ từ sống mũi xuống môi , rồi lài rề rà lên yết hầu .
Yết hầu của anh lúc này cử động liên tục , má anh cũng hây hây lên .
Mặc Liên tặc lưỡi một cái rụt tay lại .

Dương Quang Trường lại khóc thầm trong lòng .
Em chậc cái gì chứ ? Anh mới là người khó chịu đây này ..
Mặc Liên lại ngồi dậy đi tìm nước uống , nhưng đột nhiên cảm thấy đã uống hai cốc rồi cũng không thấy đỡ khát , cô lục tủ lấy bừa hộp sữa việt quất cắm ống hút vào uống .
Dương Quang Trường vẫn nhắm nghiền mắt không hề động đậy , đột nhiên một bàn tay vươn tới bóp vào hai má anh làm miệng mở ra , rồi một làn môi ấm chạm nhẹ lên , tiếp tục là một dòng sữa chua ngọt tràn vào bên trong vòm họng của anh .
Dương Quang Trường có chút sững sốt , mở toang mắt ra thì thấy Mặc Liên đang nhắm nghiền mắt có vẻ rất tận hưởng , anh không dám động lưỡi vì sợ cô sẽ phát hiện , lồng ngực anh đập như muốn vỡ tung , bên trong ngọt ngào mút mát lưỡi anh , tựa hồ như rất khát , vô cùng khát .
Tiếng kêu của Dương Quang Trường đột nhiên khiến cô cảm thấy rất bồi hồi , phả thẳng hơi thở nặng nề nóng bỏng vào mặt anh .
Hơi thở thơm tho có chút ấm nóng rất dễ chịu , Dương Quang Trường nuốt nước bọt chờ đợi Mặc Liên hôn anh một lần nữa .
" Sao hôm nay ..

"
Sao cơ ? Đừng nói là bị phát hiện rồi nha ..
" Em rất khó chịu ! "
Sao lại khó chịu ? Anh mới là người khó chịu !
" Nhìn thầy em chỉ muốn ..

"
Muốn đuổi anh à ? Em có giỏi thì đuổi đi.

Có chết anh cũng không đi .
" ...!"
Tấm chăn đột nhiên bị Mặc Liên tốc lên , phía dưới cũng đã sững lên , Dương Quang Trường lúc này mới biết cảm giác khi bị từ chối nó đau khổ như thế nào ..
Từng giọt nước mắt cứ rơi trong lòng không ngừng nghỉ .
Đừng đuổi anh mà.

Anh sai rồi ..
Đột nhiên một thứ gì đó đè lên người anh , rất dễ chịu.

Một bàn tay rê từ dưới bụng đi lên lần mò cởi áo anh ra , Dương Quang Trường không biết là Mặc Liên muốn làm gì , chỉ cần cho anh ngủ thì có đâm dao vào anh cũng chịu .
Chỉ là bàn tay của Mặc Liên đã luồn lách sờ mó lên thân thể của anh , cơ thể anh bị nhiễm dục vọng mà đỏ bừng lên , lồng ngực dập dìu hơi thở nặng nề .
Một vết cắn ngọt ngào vào tai anh , chiếc lưỡi nóng bỏng ướt át càng quét vùng cổ đang nổi những sợi gân xanh gợi cảm .
Dương Quang Trường vẫn nằm im thinh thít , sợ rằng khi tỉnh dậy thì Mặc Liên liền dừng lại.

Cơ thể anh dần nóng lên như lửa đốt , nước bọt cứ trào ra làm anh phải nuốt xuống rên rỉ liên tục .
Không bao lâu , vùng cổ và ngực của anh đã đầy dấu răng đỏ hồng , Dương Quang Trường lúc này vẫn phải kiềm chế , anh đã kiềm chế rất lâu rồi , hiện tại kiềm chế một chút nữa thì có là bao ..
Mặc Liên nặng nề thở ra tiếng , cúi xuống bóp cằm anh lấn lướt cạy miệng anh một lần nữa.

Mút mát cho anh kêu ra tiếng , cô đút hai ngón tay vào miệng cho anh mút lấy .
Dương Quang Trường ngậm chặt nuốt nước liên tục làm tay cô như bị hút vào bên trong , cảm giác khiến cô vô cùng kích thích .
Mặc Liên vẫn giữ hai ngón tay trên miệng Dương Quang Trường , cô bắt lấy bàn tay của anh há miệng ngậm lấy ngón chỏ và ngón giữa mà mút mát , tay anh to hơn gấp rưỡi tay của cô , khi ngậm vào thì nước bọt của cô cứ trào ra liên tục lại còn cảm thấy rất thích ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận