Đại Thúc Ngộ Thượng Lang

Tiếng chuông điện thoại tiếp tục vang nhưng Lâm Mộ Thiên lại do dự rốt cuộc có nhận hay không, Lâm Việt nghiêng đầu thần thái bình tĩnh nhìn y.

“Sao lại không nhận điện thoại?” Lâm Việt nhẹ giọng nhắc nhở y.

“Tôi…… Tôi không muốn nhận.” Lâm Mộ Thiên có chút khiếp đảm giương mắt nhìn về phía thanh niên tuấn mỹ thần sắc bình tĩnh bên cạnh mình (T.T tội thúc chứ), trong lòng y tràn ngập lo lắng cùng bất an _ nếu là Thư Diệu gọi tới vậy sẽ làm sao bây giờ……

“Ồn quá.” Lâm Việt liếc mắt nhìn nam nhân một cái, hắn liền dập điếu thuốc trong tay, chuẩn bị xoay người đi nhận điện thoại. Nam nhân nếu không nhận vậy hắn tự mình đi nhận, tiếng chuông điện thoại làm cho hắn thật khó chịu.

“Tôi tự tiếp.”

Dưới tình huống không có biện pháp, Lâm Mộ Thiên đành phải nhanh hơn Lâm Việt một bước, tiếp điện thoại.

“Alo……”

Lâm Mộ Thiên thật do dự mở miệng, y cẩn thận nhìn Lâm Việt, phát hiện Lâm Việt đang chăm chú nhìn mình, y liền khẩn trương gấp bội.

“Mộ Thiên, thật có lỗi, hôm nay lúc gần về tôi quên nói với anh đêm mai có một party thương mại lớn muốn anh tham dự. Party tổ chức ở cảng du thuyền sang trọng, anh nhất định phải tham dự đúng giờ nhé!” đầu kia điện thoại truyền đến tiếng nhắc nhở khẩn trương của người đại diện, người đại diện tràn ngập có lỗi giải thích, “Thật sự xin lỗi, trễ như vậy còn quấy rầy anh……”

Lâm Mộ Thiên lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thì ra là người đại diện gọi tới, hại y còn tưởng rằng là Thư Diệu……

Y lễ phép đáp ứng rồi mới chậm rãi ngắt điện thoại, nếu có thể y thật muốn quăng điện thoại ra xa, để không đến mức khiến cho y lo lắng đề phòng giống đang làm chuyện xấu như vậy. (=.,=)

Lâm Việt vốn còn muốn hỏi bức tranh kia đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, hắn nhớ rõ ngày đó bức tranh kia là bị Nhiên Nghị mang đi. Bức tranh xuất hiện ở trong nhà nam nhân chính là một nguyên nhân, không hề nghi ngờ bức tranh này khẳng định là Nhiên Nghị đưa cho y. Hắn không muốn suy đoán, cũng không muốn tưởng tượng mối quan hệ giữa nam nhân và Nhiên Nghị, nhìn nam nhân lộ ra biểu tình khẩn trương, hắn liền mất hứng thú đi tìm căn nguyên vấn đề. Lâm Việt trước giờ đều luôn bình tĩnh, nay trong lòng lại nổi lên tư vị khổ sở.

“Là người đại diện gọi tới, trước khi tan tầm cô ấy quên nhắc nhở tôi lịch ngày mai, cho nên cố ý gọi tới……”

“Em cũng chưa hỏi gì cả, anh không cần giải thích với em.” Lâm Việt ngắt lời nam nhân, hắn hy vọng nam nhân không đối với hắn sợ hãi như vậy, không đến mức khiến Lâm Việt cảm thấy bản thân cứ như yêu quái ăn thịt người.

Bất quá nam nhân chủ động giải thích với hắn, điểm này vẫn khiến nội tâm hắn cảm giác vui sướng, này chứng tỏ nam nhân rất để ý cảm giác hắn.

“Cậu nghỉ ngơi sớm một chút đi, ngày mai chắc cậu còn có rất nhiều chuyện phải làm, gần đây công ty không ổn định, cậu cũng mệt mỏi, ngủ đi.” Lâm Mộ Thiên kéo chăn, kéo cái chăn tụt xuống bên hông lên bao trùm khuôn ngực trần trụi của hai người.

Lâm Việt nhìn nam nhân trong chốc lát, mới chậm rãi nhắm mắt lại, im lặng dựa vào mặt nam nhân nghỉ ngơi. Hơi thở nhẹ nhàng kia phun ở trên mặt nam nhân, giống như lông chim nhẹ nhàng phất qua mặt y.

Đêm nay, Lâm Việt ôm nam nhân ngủ thẳng đến hừng đông, đây là giấc ngủ thoải mái nhất trong gần mấy tháng qua. Bình thường không có Lâm Mộ Thiên ngủ bên cạnh, hầu như mỗi đêm hắn đều mất ngủ, có lẽ đã quen sự tồn tại của nam nhân, hắn mới có thể đối với y ỷ lại như thế. Những lúc ngủ không được Lâm Việt lại đi tìm từng bạn giường đến thay mình làm ấm giường, nhưng những người đó chỉ làm hắn cảm thấy phiền chán và không tự nhiên.

Cảm giác ôm hoàn toàn không giống với khi ôm nam nhân, hơn nữa trên thân nam nhân phát ra loại hơi thở đặc thù, cùng với mùi tóc thơm ngát, làm cho hắn cảm thấy bình tĩnh lại thoải mái, đó là thứ mà người khác không có.

Đó là mùi của anh hai……

Làm cho Lâm Việt yêu thích không buông tay.

Lâm Mộ Thiên vốn nghĩ tới Lâm Việt sau khi tỉnh sẽ rời đi, dù sao Lâm Việt cũng là giám đốc của công ty, bình thường có rất nhiều việc cần hoàn thành. Nhưng Lâm Việt lại không có rời đi, cả buổi sáng mọi việc đều xử lý thông qua điện thoại và phân phó trợ lý làm.

Hôm nay y cũng không có hoạt động gì, chỉ có buổi tối cần tham dự một party thương mại lớn, cho nên ban ngày hai người liền ở nhà nghỉ ngơi. Tình cảnh hiện tại khiến y nhớ tới cuộc sống ở chung mấy tháng trước.

Bình tĩnh lại tự nhiên, lại mang theo ấm áp nhàn nhạt, có lẽ là huyết thống ràng buộc nên trong lòng nam nhân đối với em trai Lâm Việt này, y luôn có nhiều hơn một phần quan tâm.

Có đôi khi chính nam nhân cũng không rõ, rốt cuộc ở trong lòng y ai quan trọng hơn…… ( Thúc tự hỏi trong lòng thúc mấy thằng cầm thú ai quan trọng hơn – beta )

Trong lúc đó, Lâm Việt đi xuống gara đem túi giấy da chứa ảnh giường chiếu của nam nhân lấy lên lầu, hắn ngồi ở trên sô pha mở ra nhìn nhìn một hồi vẫn tìm không ra manh mối. Mấy tấm ảnh này bị cắt xén rất kỹ thuật, nhìn không ra phòng và bối cảnh xung quanh, rất khó phán đoán người còn lại trong ảnh là ai???? Bất quá chuyện này hắn không tính để cho nam nhân dính líu vào, hắn đã tìm người đi thăm dò, giờ chỉ cần chờ tin tức.

“Anh hai, anh suy nghĩ cái gì mà chăm chú như vậy, cẩn thận phỏng tay.” Lâm Việt mặc áo ngủ đi vào phòng bếp, ổn định cái tay đang cầm bình cà phê của nam nhân. Nếu không phải hắn xuất hiện đúng lúc, cà phê nóng bỏng kia đã làm phỏng tay nam nhân.

“Không nghĩ gì cả……” Lâm Mộ Thiên vững vàng buông bình cà phê xuống, trong lòng ít nhiều nghĩ mà sợ.

Lâm Việt có chút đăm chiêu tiếp nhận cà phê nóng mà nam nhân đưa qua, hắn nhẹ nhàng nhấp một ngụm: “Thời gian không còn sớm, thu dọn một chút rồi chuẩn bị xuất phát.” Nam nhân thế này mới biết, thì ra Lâm Việt cũng tham dự hoạt động thương mại đêm nay.

……

Đêm đó bảy giờ, Lâm Mộ Thiên cùng Lâm Việt hai người trang phục chỉnh chu, ngồi trên chiếc Hummer thân dài của Lâm Việt đi vào cảng. Từ thảm đỏ đi tới đã đón vô số phóng viên, dưới sự chú ý của vô số người, cùng với ánh đèn chiếu vào, đón tiếng thét chói tai của fan hâm mộ đi lên du thuyền xa hoa thật lớn. Hôm nay là ngày chiếc du thuyền xa hoa có tên “Tiểu Thái Thản” chính thức thử hàng, cũng là ngày cắt băng khánh thành.

Trên du thuyền, vô số nhân vật nổi tiếng, tai to mặt lớn tập hợp lại, hiện trường đều là ngôi sao, hơn nữa nhân vật xã hội nổi tiếng cũng đại đa số là những người thường xuyên được đề cập trên tin tức. Khi Lâm Mộ Thiên tới hiện trường liền nhìn thấy không ít gương mặt quen thuộc từng thấy ở trên TV và tạp chí, nhìn thấy trường hợp hoành tráng lại hoa lệ như vậy, nam nhân dù có trì độn như thế nào cũng biết được “Bọn họ” khẳng định cũng tới đây. (bọn họ là ai thì biết giồi nhỉ:3)

Người tiến đến tham gia hoạt động rất nhiều, không thể từ trong đám đông tìm ra thân ảnh mấy người kia. Nếu nói đêm nay là một hoạt động thương mại lớn, còn không bằng nói là một buổi tiệc xa hoa của những nhân vật xã hội nổi tiếng.

“Hoan nghênh quý khách hôm nay tới tham dự buổi lễ ra khơi của du thuyền, du thuyền của chúng tôi chủ yếu phục vụ giải trí là chính. Nó vừa chở quý khách ra biển, đồng thời, còn có thể thưởng thức nhiều dịch vụ trên du thuyền sang trọng, hi vọng quý khách có một tuần thật vui vẻ trên du thuyền, xin mời quý khách tận tình hưởng thụ……” MC đêm nay là người dẫn chương trình nổi tiếng của làng giải trí, là một MC nổi tiếng.

Đứng trong đại sảnh lộng lẫy, hoa lệ như hoàng cung, Lâm Mộ Thiên trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người. Mọi người đều chú ý người đàn ông bình thường ở trên TV nhìn hàm hậu, chân nhân, lại ôn nhuận, thân sĩ này.

Trong đám người, có người cảm thấy hứng thú bàn luận về Lâm Mộ Thiên —

“Đó là Lâm Mộ Thiên sao? Sao so với trên TV nhìn thuận mắt hơn nhiều?” người phụ trách Công ty giải trí Đông Tinh đánh giá nam nhân giữa đám người.

“Hắn đúng là không quá ăn ảnh, người thật cũng bình thường, có điều khí chất hấp dẫn các rạp phim.” Một ông chủ lớn của công ty nào đó đưa ra đánh giá.

“Ông chủ của hắn trước kia nổi danh như vậy, ai lại không biết hắn, ông chủ hắn chính là người cầm quyền công ty giải trí Phong Xa đời trước, cái người làm việc ngoan độc kia đó.” Một nhân vật trung niên nổi tiếng nào đó cảm thán. (nói về lão ba thúc mà sao lại nói là ông chủ của thúc nhở >’’


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui