Đại Tiểu Thư Của Tôi

"Cái gì? Huệ Đại Sơn không chấp nhận bạn? Không thể nào?! Thì ra bạn cũng không phải bách chiến bách thắng (đánh đâu thắng đó), không gì không làm được nha!"
Vương Hạo Phàm đóng lại quyển tiểu thuyết nguyên bản dầy cộm trên đầu gối, tập trung chú ý vào Tề Ái người đứng ngoài cửa.
Chỉ hai phút nữa thôi, Tề Ái liền bị nhốt ngoài cửa kí túc xá.
Kí túc xá trường rất nghiêm! Nếu như bị huấn luyện viên trực bắt được, cô ấy sẽ bị cảnh cáo; nếu quy phạm ba lần, sẽ không được ở kí túc xá trong trường. Nhưng Tề Ái không quan tâm, cô ở kí túc xá trường là do người nhà lo lắng cho an nguy của cô, cho nên họ mới bắt buộc cô ở lại đây!
Chỉ là Tề Ái yêu Huệ Đại Sơn, sớm muộn gì cô ấy sẽ dọn ra ở riêng với Huệ Đại Sơn.
"Tề Ái, mình thật sự rất tò mò!"
"Cái gì?" Tề Ái nằm ở trên giường, khuôn mặt thất vọng.
"Tại sao bạn lại thích Huệ Đại Sơn? Thành thật mà nói, anh ta thật sự là một người đàn ông hấp dẫn vậy sao?"
Dù có rất nhiều người theo đuổi Tề Ái, trong trường có rất nhiều, ở bên ngoài còn nhiều hơn, người có tiền, có tài hoa, đẹp trai, dạng người nào cũng có….Tề Ái đều không chấp nhận, tại sao cô ấy lại cố tình thích một người đàn ông như Huệ Đại Sơn?
A! Tha thứ cho cô vì đã dùng những từ ngữ khó nghe để hình dung Huệ Đại Sơn, nhưng theo quan niệm thẩm mỹ của Vương Hạo Phàm thì người đàn ông cao to lực lưỡng cô sẽ trực tiếp cự tuyệt; còn nữa, trong mắt cô Huệ Đại Sơn căn bản cùng "Đẹp trai" không dính líu với nhau.
"Ưm hừm! Bạn không hiểu đâu!" Tề Ái vùi đầu vào gối.

"Bởi vì không hiểu cho nên mình mới hiếu kì! Bạn nói nhanh một chút ình nghe! Bạn rốt cuộc thích Huệ Đại Sơn ở điểm nào?"
"Đại Sơn anh ấy rất tốt với mình. . . . . ." Tề Ái nhớ lại quá khứ, ánh mắt trở nên mông lung. "Từ xưa tới nay chưa có ai tốt với mình như vậy."
"Làm ơn đi Tề Ái, bạn có biết hay không, người đàn ông đối xử tốt với bạn, nhều đến nổi có thể từ cửa phòng chúng ta xếp tới cửa trường học!" Mắt Vương Hạo Phàm trợn trắng, Tề Ái lúc nhỏ bị mù hay sao?
"Còn nữa, Huệ Đại Sơn đối xử tốt với bạn, tại sao lại cự tuyệt bạn? Cậu ta rốt cuộc có phải là đàn ông hay không? Tự nhiên cự tuyệt một cô gái xinh đẹp?"
"Đại Sơn anh ấy xấu hổ!" Tề Ái đột nhiên ngồi dậy, vội vàng thay người trong lòng biện giải, "Anh ấy thật đáng yêu! Rõ ràng có cảm giác, nhưng vẫn đưa mình trở về."
"Như thế đã làm cho bạn vui mừng vậy sao?" Vương Hạo Phàm nói thêm một câu.
"Ưhm! Anh ấy tốt như vậy, nhưng mình vui mừng không nổi." Tề Ái lại tiếp tục lăn ở trên giường."Haiz! Mình thật sự hi vọng. . . . . ."
"Bạn có phải hay không hi vọng cậu ta biến thân thành đại sắc lang (Sói), đem bạn kéo về nhà ăn sạch sành sanh? Từ đó về sau bạn có thể Quang Minh Chính Đại đi theo cậu ta?"
"Hạo Phàm, bạn làm sao lợi hại như vậy?!" Bị nói trúng tâm sự, Tề Ái ngượng ngùng. "Vậy. . . . . . Bạn cảm thấy mình rất đần phải không?"
Vương Hạo Phàm tiếp tục hỏi."Tề Ái, bạn có điều kiện tốt như vậy, có nhiều người theo đuổi như vậy, tại sao lại yêu cậu ta?"
"Mình không cần đàn ông đẹp trai." Tề Ái nói năng hùng hồn. "Lớn lên ỷ có khuôn mặt đẹp trai, lại hoa tâm làm cho người ta giận muốn chết? Mình khinh thường đàn ông nịnh nọt, mình chỉ muốn tìm một người đàn ông tốt, cả đời này mình và anh ấy sống cuộc sống bình yên."
"Bạn ngụy biện, đẹp trai cũng có nhiều loại nha!"
"Hạo Phàm, hiện tại trọng điểm không phải đẹp trai hay không!" Tề Ái gõ gối đầu, lớn tiếng kháng nghị. "Trọng điểm là anh ấy không muốn thân cận với mình!"
"Bạn tại sao có thể xác định Huệ Đại Sơn thích bạn?"
Vương Hạo Phàm lạnh lùng nói, không ngờ trúng tim đen của cô.
Tề Ái cứng người, nụ cười trong nháy mắt biến mất."Ô. . . . . . Mình không biết! Đại Sơn anh ấy rốt cuộc có thích mình hay không? Anh ấy rốt cuộc. . . . . . Ô. . . . . ."
Nhìn thấy cô ấy khóc, trong nháy mắt Vương Hạo Phàm cảm thấy mình tội ác tày trời, cô vội vã nhảy lên giường Tề Ái, cầm giấy lau đưa cô ấy.
"Được, được, đừng khóc, là mình không đúng, mình không nên hỏi bạn như vậy."
"Hạo Phàm, bạn giúp mình có được hay không?" Đôi mắt Tề Ái long lanh, đáng thương nhìn Vương Hạo Phàm.

"Bạn nói cái gì?"
"Bạn dạy mình làm sao để Huệ Đại Sơn "yêu" mình được không?"
"Này! Bạn xem mình là cái gì? Là sắc nữ chính hiệu hay sao?" Hai hàng lông mày Vương Hạo Phàm bắt đầu dựng ngược lên."Người ta vẫn còn là một cô gái đơn thuần đó! Làm sao dạy bạn quyến rũ đàn ông?"
"Bạn không phải xem nhiều tiểu thuyế "loại đó" sao? Bạn dạy mình đi!"
"Tiểu thuyết nào?"
"Bạn đã xem cuốn tiểu thuyết "Phu nhân Bovary"!
"Phu nhân Bovary? Là tiểu thuyết "loại đó" à? Này! Mình xem là tiểu thuyết văn học của Mỹ!" Mắt Vương Hạo Phàm trợn trắng nhìn Tề Ái, sau đó mặt cô thể hiện sự gian xảo.
"Tề Ái, Huệ Đại Sơn nghe lời bạn như vậy, bạn ra lệnh cho anh ấy nằm im ở trên giường không nhút nhít, cho bạn muốn làm gì thì làm!"
"Nào có dễ như vậy, anh ấy còn không dẫn mình về nhà nữa là!" Tề Ái nghe Vương Hạo Phàm nói bắt đầu ảo tưởng.
Trời ạ! Nếu như cô có can đảm! Thì cô đã "ăn" người đàn ông này vào bụng của mình rồi, làm sao cô còn bị cự tuyệt.
"Mình cảm thấy thời cơ chưa tới? Không bằng lần sau bạn hẹn anh ấy đi dạo phố. Trực tiếp đem anh ấy lên giường!" Vương Hạo Phàm cười lạnh.
Không ngờ Tề Ái cũng có lúc gặp trắc trỡ, ai nha nha nha! Cô nhìn không ra nha, nhìn người không thể nhìn bề ngoài. Huệ Đại Sơn là người có bản lĩnh!
Vương Hạo Phàm thuận miệng đề nghị, Tề Ái lại nghiêm túc suy tính.

"Trực tiếp hẹn anh ấy lên giường, như vậy có thể hay không quá lớn mật?" Tề Ái suy xét.
"Ông trời ơi..! Bạn định làm như vậy thật à?" Vương Hạo Phàm lấy tay gõ đầu Tề Ái. "Bạn, hừm! Muốn một người đàn ông, có rất nhiều phương pháp, phương pháp ngu ngốc nhất chính là sử dụng thân thể của mình, biết không?"
"Ừm!" Tề Ái gật đầu một cái, ngay sau đó liền quấn Vương Hạo Phàm. "Nhưng mình rất yêu Đại Sơn! Nếu anh ấy không phát hiện mình yêu anh ấy, mình phải làm thế nào? Hạo Phàm, bạn chỉ mình đi! Bạn biết cách mà, phải không?"
Vương Hạo Phàm cực kỳ ảo não nhìn Tề Ái.
"Tề Ái, mình không có kinh nghiệm yêu đương, làm sao dạy bạn?"
"Hạo Phàm, mình thấy bạn có nhiều phương pháp, bạn làm quân sư của mình! Có được hay không?"
Hai mắt Tề Ái long lanh nhìn Vương Hạo Phàm, Vương Hạo Phàm đầu hàng.
"Được, được, mình đồng ý giúp bạn, nếu như bạn không sợ bị mình phá hư."
Ngay cả cô còn không có cách nào cự tuyệt khẩn cầu của Tề Ái, thì Huệ Đại Sơn là người đàn ông như thế nào? Thế nhưng có thể cự tuyệt Tề Ái.
Cậu ta giỏi, cậu ta thật sự quá giỏi!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận