Đại Tiểu Thư Của Tôi

"Đại Sơn, sao anh được nhiều cô gái hoan nghênh vậy?"
Tề Ái không khẩu vị để ăn nữa quay sang nhìn Huệ Đại Sơn chằm chằm, đây không phải lần đầu tiên cô gặp các cô gái tỏ tình với anh.
"Anh sẽ không. . . . . . cùng những cô gái kia qua lại chứ?"
"Đại tiểu thư, ăn nhanh lên, giờ nghỉ trưa sắp hết rồi."
Huệ Đại Sơn liếc mắt nhìn dĩa mỳ Ý trước mặt Tề Ái, cô mới ăn có hai nĩa.
"Đại tiểu thư, không phải em học tiết đầu sao? Ăn nhanh lên còn về trường học, nếu không sẽ không kịp."
"Ừm!" Tề Ái gật đầu, sau đó lại mãnh liệt lắc đầu."Đại Sơn, em hỏi anh trước! Sao Anh lại nói sang chuyện khác?"
Hừ! Cô mới không dễ bị gạt! Tề Ái không chịu ăn bất cứ thứ gì.
Cô từ nhỏ đã hay cáu kỉnh, khi lớn lên cô đã biết tự kiềm chế, nhưng gặp Huệ Đại Sơn cô không che dấu tính cách của mình.
"Anh cũng không biết có nhiều cô gái hoan nghênh anh như vậy, mấy cô gái đó anh không quen biết, sao anh có thể cùng qua lại cùng họ?"
Huệ Đại Sơn cũng không hiểu, tại sao lại có nhiều cô gái thích anh, mỗi ngày đều có cô gái đến tỏ tình với anh. Anh cũng không muốn để ý đến.
Anh trả lời câu hỏi của Tề Ái, rồi cầm nĩa đưa cho cô.
"Đại tiểu thư, em ăn nhiều một chút, nhìn em gầy quá."
Trong mười phút , Huệ Đại Sơn đã ăn cơm xong, mà Tề Ái ăn cũng sắp hết. Từ lúc còn nhỏ, hai người bọn họ thường cùng nhau ăn cơm, Huệ Đại Sơn luôn quan tâm và dụ dỗ cô ăn.
Nghe được câu trả lời, Tề Ái mỉm cười hài lòng, Huệ Đại Sơn từ nhỏ đã hay thẹn thùng.
"Đại Sơn, anh đút em ăn có không được?"
Cô làm nũng với anh, Tề Ái không quan tâm đến việc cô và anh đang ăn cơm ở gần trường học. Trừ người trong nhà, Huệ Đại Sơn là người thân nhất với Tề Ái, ở trước mặt anh cô mới có thể là mình chân thật nhất.

"Hừm! Nghe thật hạnh phúc! Các ngươi muốn làm như vậy sao? Huệ Đại Sơn, chuyện như vậy mà em cũng làm?"
Dư Gia Hi và đội trưởng Lâm Tùng Thiết ở bên đường thấy Huệ Đại Sơn và Tề Ái, liền đi theo bọn họ vào tiệm ăn, hai người bọn họ ngồi phía sau Huệ Đại Sơn, vừa ăn cơm vừa làm đội chó săn .
Huệ Đại Sơn và cô gái xinh đẹp này là đề tài bát quái tiêu biểu của đội! Dư Gia Hi không quan tâm, hắn chỉ không hi vọng cô gái xinh đẹp này là bạn gái của Huệ Đại Sơn.
Lúc Tề Ái yêu cầu Huệ Đại Sơn đút cô ấy ăn, thì người nghe lén ở phía sau Dư Gia Hi thiếu chút nữa phun ra canh đang ăn.
"Đàn anh, anh nghe lén chúng tôi nói chuyện?"
Tề Ái đỏ mặt nhìn chằm chằm người ở sau lưng Huệ Đại Sơn, không biết hắn nghe được bao nhiêu? Mới vừa rồi cô ghen mặt chắc là rất xấu.
"Không có! Người đẹp, anh không phải cố ý nghe hai người nói chuyện, anh cùng đội trưởng đi ăn cơm vừa vặn nghe được!"
Dư Gia Hi giải thích, khuỷu tay của hắn thuận thế đẩy về sau lưng Huệ Đại Sơn.
"Đại Sơn, cô ấy là bạn gái của em sao? Tại sao cô ấy lại hung dữ như vậy? Nơi này có nhiều người đang nhìn, em phải dạy dỗ lại bạn gái mình mới được? Em đó! Tính cách thật thà, bị em gái xinh đẹp này ăn hiếp!"
Dư Gia Hi cố tình nói lớn tiếng, thu hút nhiều người xem.
Có rất ít người đàn ông chịu đựng được cô gái ở trước mặt mọi người ngang ngược, thật là mất mặt!
Bị đang anh phê bình, Tề Ái mặt đỏ bừng, nhưng tính tự ái cao làm cho cô không thể lùi bước.
"Đại Sơn, em muốn anh đút em ăn." Hai Tề Ái má đỏ bừng, thở phì phò, dám đùa bỡn cô, Tề Ái nổi cáu."Nhanh lên một chút!"
Huệ Đại Sơn đánh về phía sau đột ngột, lập tức thấy nghe tiếng hét thảm của Dư Gia Hi.
"Ưm hừm! Em giết người! Dám đánh lén anh? Đại Sơn, em có phải không muốn sống hay không?"
"Đàn anh, nghe lén người khác nói chuyện và tung tin đồn lung tung là hành vi xấu."

Anh biết bọn họ sẽ về xã đoàn nói lung tung, Huệ Đại Sơn giả làm người xấu cảnh cáo bọn họ.
Không lay chuyển được mệnh lệnh ngang ngược của Tề Ái, anh lấy nĩa từ trong tay cô, đút thức ăn vào miệng cô.
Chuyện này cũng không phải là lần đầu tiên.
Huệ Đại Sơn không nói bọn họ biết, anh từ nhỏ đã đút đại tiểu thư ăn, nếu anh và đại tiểu thư không bằng tuổi thì anh cũng đã là bà vú của đại tiểu thư !
Động tác của Huệ Đại Sơn tỉ mỉ, anh dùng nĩa cuốn sợi mì đưa vào miệng Tề Ái.
"Đại tiểu thư, em ăn nhiều một chút."
Mới mấy năm không gặp, bộ dáng mảnh khảnh của Tề Ái làm Huệ Đại Sơn đau lòng, nếu anh ở bên cạnh cô, tuyệt đối sẽ không để cô gầy như vậy.
Hai vị phía sau cằm đều muốn rớt xuống vì kinh ngạc, Đại Sơn ở trước mặt mọi người đút đồ ăn cho cô gái kia?!
"Đại Sơn. . . . . . Cô ấy nói gì em cũng làm sao? Chuyện tổn thương lòng tự trọng như vậy em cũng làm?"
Dư Gia Hi vẫn cho Huệ Đại Sơn là một người lãnh khốc vô tình, mặc kệ là cô gái xinh đẹp như nào hắn cũng không động lòng.
Hắn và đội trưởng Thiết đều muốn Huệ Đại Sơn làm nhân vật trung tâm của đội Judo, vì tương lai họ sẽ đem đội Judo giao cho Đại Sơn!
Nhưng không ngờ, người hoàn mỹ trong lòng họ lại bị một cô gái ép tới gắt gao.
Theo kinh nghiệm của bọn họ, đội viên nào bắt đầu yêu đương, bất luận nam nữ, đều lần lượt rời khỏi đội. Bởi vì tình yêu luôn chiến thắng tất cả.
Học và yêu đã khó bảo toàn rồi, câu lạc bộ là gì chứ? Sinh viên bắt buộc hoàn thành ba loại học phần, câu lạc bộ là cái không cần thiết nhất.
Đội trưởng và bọn họ không quen bạn gái, không phải bọn họ không có người theo đuổi, bọn họ không muốn vì phụ nữ mà lãng phí thời gian, họ tập trung vào câu lạc bộ, làm cho câu lạc bộ càng lớn mạnh, đội viên càng nhiều, bọn họ hy vọng sẽ có một người mạnh mẽ để nối nghiệp, khi bọn không còn làm nữa, người đó sẽ đem đội Judo làm cho lớn mạnh hơn.
Bọn họ chọn trúng Huệ Đại Sơn là học sinh mới nhập học, nhưng không ngờ cậu ta bị tình yêu làm ù quán.

Nhìn Đại Sơn bây giờ khác nhau một trời một vực với ngày thường, làm cho Dư Gia Hi giận đến nghiến răng.
"Đại tiểu thư, em ăn nhiều một chút, có được không?"
Huệ Đại Sơn dịu dàng nhìn Tề Ái, anh lập ra một kế hoạch, trong thời gian ngắn nhất đem đại tiểu thư vỗ béo .
"Được." Tề Ái miệng đầy sợi mì nở nụ cười, mắt cô nhìn hai người phía sau Huệ Đại Sơn đang hoảng sợ đến ngớ ngẩn.
"Đại Sơn, anh bảo bọn họ đi đi! Nhìn bọn họ làm em không muốn ăn."
Hừ! Hai người này thật đáng ghét, quấy rầy cô và Đại Sơn ăn cơm, nói xằng nói bậy, còn nghĩ muốn dạy hư Đại Sơn của cô, coi như bọn họ và Đại Sơn ở cùng một xã đoàn, cũng không nên khi dễ người như vậy chứ?
Tầm mắt Huệ Đại Sơn lạnh lùng quét qua hai người sau lưng là Dư Gia Hi và Lâm Tùng Thiết.
"Đàn anh, nếu các anh ăn no rồi thì nhanh rời đi, không cần chiếm chổ của người khác".
"Này! Đại Sơn, em thấy sắc quên bạn?" Dư Gia Hi không còn gì để nói, vẻ mặt bi phẫn "Em làm cho chúng tôi quá thất vọng!"
Kế hoạch của hắn và đội trưởng còn chưa có triển khai! Thế nhưng đã bị bóp nát từ trong trứng nước?!
"Đàn anh, nét mặt của anh cũng quá khoa trương? Anh có gia nhập vào đội kịch sao?" Huệ Đại Sơn không chút do dự tố cáo Gia Hi.
"Em! Em Em Em . . . . . . Không có lễ phép! Làm sao em có thể hoài nghi sự trung thành của anh đối với đội Judo? Anh sống là đội viên đội Judo, chết là ma đội Judo, anh sao có thể đi tham gia câu lạc bộ khác?"
Hôm nay Dư Gia Hi đã thấy rõ diện mạo thực Huệ Đại Sơn, thì ra Huệ Đại Sơn không giống như người mà bọn họ tưởng tượng, xem ra kế hoạch của hắn và đội trưởng phải ngừng lại.
"Đàn anh, em không tiễn!" Huệ Đại Sơn không để ý tới hai người họ, đem bọn họ xem như không khí, động tác chuyên chú cuốn mỳ Ý lên, nghiêm túc đút cho đại tiểu thư ăn!
Không có việc gì quan trọng hơn việc này.
Dư Gia Hi nhìn chằm chằm cô gái phá hư kế hoạch của hắn .
Tề Ái cũng không chịu yếu thế nhìn chằm chằm hắn.
※※ ※※
"Đại Sơn, tại sao anh lại đút em ăn bánh ngọt?"

Tề Ái bất mãn nhìn chằm chằm khối bánh ngọt trước mắt, đó là đồ ăn cô thích nhất. Nhưng thích thì thích, cô đã ăn hai phần ba khối bánh ngọt này rồi, ăn nữa sẽ làm cô nôn! Tề Ái chán ghét đẩy tay Huệ Đại Sơn ra.
"Lấy ra, em không ăn nữa! Anh muốn đem em biến thành tiểu Trư à?"
"Đại tiểu thư, em gầy hơn so với trước kia, ăn nhiều một chút, mập lên mới đẹp."
Thắt lưng cô mãnh khảnh, người khác nhìn vào rất thích, nhưng Huệ Đại Sơn không thích, anh muốn đem Tề Ái nuôi thành tiểu Trư.
"Em rất gầy sao?" Tề Ái cúi đầu xem xét thân thể của mình, cái đầu nhỏ quay trái quay phải kiểm tra, sau đó mím môi hỏi: "Đại Sơn, có phải anh chê dáng người em hay không xấu?"
Tề Ái kéo tay Huệ Đại Sơn đặt lên ngực mình."Mặc dù em gầy, nhưng nơi này dậy thì rất tốt! Đại Sơn, anh sờ xem, nơi này không giống khi còn bé nữa!"
Anh không ngờ Tề Ái làm như vậy, tay Huệ Đại Sơn đụng lên nơi đẩy đà nhất của cô.
"Đại tiểu thư, sao em có thể làm như vậy!"
Huệ Đại Sơn vội vàng thu tay lại, trong nháy mắt hai gò má đỏ lên, ngực của đại tiểu thư thật mềm, anh đã nhanh chóng thu bàn tay lại nhưng lòng bàn tay anh vẫn còn cảm giác mềm mại.
Tề Ái ngồi lên đùi cường tráng của anh, dựa cả người vào anh, cô bắt đầu tiến hành kế hoạch của mình.
Tề Ái và Vương Hạo Phàm đã thảo luận rất lâu, Vương Hạo Phàm cho là đàn ông nên chủ động nhưng với tính cách của Huệ Đại Sơn thì không, nên cô phải chủ động với anh, bởi vì anh sẽ không bao giờ tỏ tình với cô.
Dĩ nhiên, bước đầu tiên là làm cho Huệ Đại Sơn dẫn cô về phòng anh.
Cuối cùng ông trời cũng giúp cô, buổi tối thứ sáu, kí túc xá nữ cúp điện, nguyên nhân là do con chuột cắn đứt dây điện của máy phát điện, nên không cách nào khôi phục lập tức, lợi dụng cơ hội này Tề Ái tiến vào phòng ở của anh.
Tắm sữa tắm cùng loại với Huệ Đại Sơn, cô bước ra khỏi phòng tắm, Huệ Đại Sơn gọi cô đến ăn điểm tâm là món cô thích nhất.
Sau khi ăn uống xong, Tề Ái không quên mục đích tối hôm nay cô đến đây!
Tối nay, cô nhất định leo lên giường "ăn" sạch sành sanh anh.
Bất chợt cô nhớ tới nụ cười quỷ dị của Vương Hạo Phàm, Tề Ái đánh cuộc cùng Vương Hạo Phàm xem tối hôm nay cô có thể trải qua đêm đầu tiên lãng mạn với anh hay không?!
Cô nhất định sẽ không thua! Người thắng cuộc sẽ được ăn vặt miễn phí một học kì, Tề Ái không muốn lãng phí tiền tiêu vặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận