CHAP 38
Sáng hôm sau, nó lái baby của nó đi học, vừa chạy xe vào trường, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào chiếc mui trần đang chạy bon bon kia. Mọi người ngạc nhiên cũng phải thôi, vì baby của nó thuộc hàng có số lượng đâu phải có tiền là mua được, vậy mà người lái cái hàng hiếm kia lại là một con nhỏ nghèo mới đáng nói chứ, khi nó vừa cho xe chạy vào bãi đậu, còn chưa kịp tháo dây an toàn thì có cả một đám con gái bu quanh.
- Ô tụi bay nhìn này, mới tỏ tình với đại gia hôm qua, hôm nay đã có siêu xe đi rồi, ghê thật.
- Đúng vậy, ko biết đã bán mất thứ gì rồi.
- Mà Quang Anh cũng hào phóng thật đấy, haha….haha
Lúc này máu lạnh từ trong người nó đã lan khắp người, nó tháo dây an toàn, bước xuống xe, nhìn lần lượt từng con người vừa nói,gằn lên từng tiếng : khôn hồn thì các người câm miệng lại ngay cho tôi, nếu ko, hậu quả thế nào tôi ko lường trước được đâu.
Sau khi nghe xong câu nói có dao và chiêm ngưỡng gương mặt của quỷ atula, bọn họ nhìn nhau, ko ai nói với ai câu gì, nhanh chóng giải tán. Vọng lại đâu đó, có nhỏ nào cũng thông minh và có con mắt nhạy cảm khi lên tiếng nói một câu làm nó giật mình : sao tao thấy cái mặt nó lúc đó giống gương mặt của anh Kỳ Khôi lúc tức giận vậy ko biết.
Ôi bạn khờ ơi, ko phải là giống bình thường đâu mà là một khuôn đúc ra đó, cùng một lò mà lị.
Bước vào lớp, hình như hôm nay nó đi học muộn.
Bằng chứng: cả 4 chàng cùng 3 nàng đã ngồi vào bàn ngay ngắn
Lý do : tối qua sau khi bọn người kia ra về, cái lương tâm bị chó tha của nó đã được trả lại, sau đó cảm thấy cắn rứt ko yên. Hậu quả ko ngủ được -> sáng dậy muộn,( đã vậy còn ra sum xoe cái xe nữa chứ).
Nhìn cái mặt hầm hầm của nó cả bọn đều ngạc nhiên, Nguyên Thảo can đảm ko sợ chết lên tiếng : mày bị sao vậy? mới sáng mà mặt mày bí xị.
- Bị chó cắn. - nó đáp một câu cụt ngủn, giọng ko cao ko thấp, mang âm vực của quỷ, và khuôn mặt thì : đang mang một chiếc mặt nạ được kết tinh từ băng bắc cực. Cả lớp quay xuống vì bất ngờ, tò mò ko biết mới sáng sớm mà ai đã làm cho đại anh hùng của bọn họ tức giận như vậy.Lúc này, nó sẵn sàng chém ngay một cái thớt nào vô tình bay qua và cái thớt ấy nó đã xuất hiện, có ai biết cái thớt đó là ai ko, muôn thuở đó là: Quang Anh.
- Ai làm vợ anh giận vậy, nói anh nghe đi, anh sẽ giải quyết tên đó giùm em. Nó ngước mặt lên nhìn anh, thở hắc một cái, nghĩ thầm “ là vì ai hả? bị sỉ nhục như vậy tất cả là ví đồ con lừa nhà anh vậy mà giờ còn tỏ thái độ vậy. được thôi, giải quyết? được thôi”.
- Là những con chó hay bám theo anh đó, bây giờ tôi có cần giải quyết ko nhỉ? vừa nói nó vừa hất hất mặt nhìn Quang Anh. Nhưng chợt nhớ ra nếu bây giờ mà xử lý anh ta thì chưa được, giờ vẫn chưa đủ 24 tiếng mà. Nghĩ vậy nó lại phán thêm một câu làm cả lớp choáng váng : mà thôi tôi cho tụi nó ăn bã hết rồi, tí nữa đi nhặt xác về làm thịt thôi , rồi giở sách ra đọc mặt kệ ai nghĩ gì.
Hôm nay, Thiên Vũ ngồi cạnh nó nhưng ko nói gì cũng ko chọc khóe làm nó thấy lạ lùng, quay qua nhìn anh mấy lần đều thấy anh đang lạnh lùng đọc sách, tự nhiên nàng ta thấy thiếu thiếu thứ gì đó, bực bội liền nhảy phóc qua bàn của mấy nhỏ bạn mà tám.
Vào giờ học mà nó cứ mãi nghĩ vẩn vơ, sắp tới giờ giải lao rồi, sắp đủ 24 giờ rồi, phải làm sao đây, phải có lý do mới được chứ. Nghĩ ko ra, nó bức bối bực bội trong người lại quay qua nhìn Thiên Vũ, Thiên Vũ thấy vậy thì lên tiếng hỏi : có chuyện gì ? nghe cái giọng lanh tanh của anh, nó thật ko biết làm cách nào để đạp anh một cái cho hả giận. Đang hậm hực với cục tức trong người thì tiếng chuông báo hiệu giờ giải lao đã đến, chưa bao giờ nó thấy ghét cáu tiếng chuông đó như vậy. Theo kế hoạch thì nàng ta sẽ cho toàn trường biết đại công tử hào hoa phong nhã bị con nhỏ nhà nghèo đá sau 24 tiếng, nhưng bây giờ nàng ta vẫn chưa tìm được lý do để đá, đang loay hoay thì có nhỏ nào đó hớt hơ hớt hải chạy vào la lớn :- Khay Vi ra xem đi, xe của bạn bị gì kìa ?