Nghe tiếng động lạ bên tai, mặt Cẩu ca đầy vẻ do dự.
Hắn ta muốn chạy ngay nhưng Trụ Tử là người cùng làng, bỏ đối phương lại thì lương tâm không yên.
“Đừng lo chuyện bao đồng nữa, chúng ta mau rời khỏi đây.
”
Người mặt tàn nhang cũng thấy hành động của Cẩu ca, nếu đối phương có thể tỉnh lại thì đã tỉnh lâu rồi.
Hắn ta tiến tới giật mạnh chiếc hộp vàng khỏi tay Trụ Tử.
Mục đích của chuyến đi này là đồ tùy táng, nếu không mang chiếc hộp vàng đi thì hắn ta không cam lòng.
Cẩu ca thở phào nhẹ nhõm, nhưng mặt vẫn giận dữ: “Ngươi làm gì vậy?!”
“Giờ hắn ta đã thành ra thế này, dù ra ngoài cũng chưa chắc sống được.
”
Người mặt tàn nhang nhìn Trụ Tử nằm trên đất, vết thương này tuy không quá nặng, nhưng ra ngoài chắc chắn tốn nhiều tiền chữa trị.
Họ không phải người thân, không cần tốn nhiều tiền vì một người như vậy, nếu chết ở đây thì càng tốt, lúc chia phần cũng ít đi một người.
Nghe tiếng động phía sau càng lúc càng lớn, người mặt tàn nhang cầm hộp vàng quay đầu chạy, giờ họ có chạy thoát hay không còn chưa biết.
Chưa kể còn mang theo gánh nặng này.
Cẩu ca do dự một chút rồi cũng đứng dậy chạy theo người mặt tàn nhang.
Trong lối đi hẹp của ngôi mộ vang lên tiếng bước chân hoảng loạn, hai người chạy thục mạng, lối đi không dài nhưng lúc này lại dài đến kỳ lạ.
Tiếng động phía sau càng lúc càng lớn, họ không dám quay đầu, chỉ biết chạy thục mạng, cuối cùng cũng đến được lối vào.
Vừa đến lối vào, họ nghe thấy một tiếng nổ lớn, âm thanh vang dội khiến tai họ đau nhói.
Cùng với tiếng nổ, mặt đất dưới chân họ rung chuyển dữ dội.
“Chuyện gì xảy ra vậy? Động đất à? Hay là do xác sống kia gây ra?”
Mặt người mặt tàn nhang tái nhợt, không kịp nghĩ nhiều, vội vàng chui ra khỏi lối vào, Cẩu ca theo sát phía sau.
Vừa ra ngoài, hai người họ liền cảm nhận được rung chấn mạnh hơn, thậm chí không thể đứng vững, mặt đất không xa bị nứt ra, lối vào cũng bị lấp kín.
Điều này khiến hai người thở phào nhẹ nhõm, suýt nữa họ đã bị chôn vùi dưới lòng đất.
Động đất ngày càng mạnh hơn.
Người mặt tàn nhang ôm chặt chiếc hộp vàng, quyết không để tuột tay, tới khi không thể đứng vững được nữa hắn ta lại nằm xuống, lo sợ bị đá rơi hoặc cây đổ đè chết mình nên liếc nhìn xung quanh rồi di chuyển cơ thể đến chỗ an toàn hơn.
Không biết bao lâu sau, rung chấn cuối cùng cũng dừng lại, hai người ngẩng đầu lên, đều có chút mơ hồ.
Người mặt tàn nhang lo lắng nói: “Đây là động đất thật à? Hay là do xác sống kia?”
Cẩu ca lắc đầu, hắn ta cũng không biết, nhưng dù là gì thì cũng đã giúp họ rất nhiều.
“Chúng ta mau đi thôi, nếu là động đất thì sẽ còn dư chấn.
”
Nhìn lối vào bị lấp kín lần cuối, hai người quay đầu chạy xuống núi.
Vì trận động đất vừa rồi nên đường xuống núi khó đi hơn nhiều, nhưng họ không dừng lại mà chạy thục mạng, cho đến khi hoàn toàn rời khỏi khu vực đó, chắc chắn mình đã an toàn mới thở phào nhẹ nhõm.
Hai người nằm trên đất, thở hổn hển, nghỉ ngơi một lúc lâu mới hồi phục.
Nhìn chiếc hộp vàng trong tay, họ nhìn nhau cười.
“Ha ha ha~ Chúng ta phát tài rồi!”
Chuyện của Trụ Tử thì cả hai đều ngầm hiểu không nhắc đến.
“Mau mở ra xem bên trong có gì?”
“Đừng vội, dù không có gì thì chỉ riêng chiếc hộp vàng này cũng đủ cho chúng ta sống sung túc cả đời.
”
Chẳng qua bên trong chắc chắn có thứ gì đó, lúc cầm họ đã cảm thấy có gì đó lắc lư bên trong.
Cẩu ca hào hứng xoa tay, không thể chờ đợi mở hộp ra, nhưng ngay lập tức, nụ cười của hắn ta liền đông cứng lại.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin