Đại Trí Nobita

Vì nơi này lệch múi giờ tới 14 giờ nên khi Nobita vươn vai chào buổi sáng thì trời cũng bắt đầu tối.

Ngay khi tỉnh dậy thấy trần nhà xa lạ làm Nobita hoảng hồn tưởng mình lại xuyên việt lần nữa.

Nhưng khi thấy Doremon và Sumire tức giận ở bên cạnh thì thở phào nhẹ nhõm và hỏi

“Đây là đâu thế mọi người sao lại trông có vẻ giận dữ thế.”

Sumire tuy tức giận vô cùng nhưng dù sao “thủ hộ giả” trong mắt cô vẫn còn có cân lượng,uy nghiêm nên tường thuật lại vụ việc.

Nobita nghe thế thì giật mình, biết mình đã phạm lại sai lầm thì đành nhận lỗi.

“Xin lỗi mọi người, tại do ta tính toán là chuyến này mọi người đều bình an nên mới thế. Do ta quá lệ thuộc vào năng lực của mình”

Sumire nghe Nobita nói là quá lệ thuộc vào năng lực thì cũng giật mình vì cô cũng đang trên bờ vực như thế.

May mà có lần này sai lầm đồng thời cảnh tỉnh cô và Nobita, chuyện này nói lớn không lớn nói nhỏ cũng không nhỏ nhưng đỡ hơn là những chuyện hệ trọng quan hệ đến tồn vong của thế giới.

Nobita cúi người xin lỗi Doremon và Sumire thì ngẩng đầu lên và nói tiếp

“Sumire, thời gian này cô có biểu hiện rất tuyệt nên ta quyết định cho cô vay mượn toàn bộ năng lực của mình, tuy năng lực gốc của ta là nhìn nhưng trong quá trình đó tổng kết ra quy luật làm thành nhiều năng lực đặc biệt với nó cô có thể tự bảo vệ mình và bảo vệ người khác.”

Rồi chần chừ hồi lâu Nobita nói tiếp

“Đồng thời ta nhờ cô một chuyện đó là khi nào cần hãy sử dụng năng lực này để khóa hoàn toàn năng lực của ta vì ta thấy trong tương lai nó sẽ cứu ta một lần”

Không để Sumire nói gì Nobita đã hoàn tất quá trình truyền năng lực.

Doremon ở bên thì tức giận nói

“Cậu không tin tưởng tớ hay sao?”

Tuy rằng mới chỉ có mấy tháng nhưng tình hữu nghị của Doremon và Nobita đã đạt đến mức có thể trách mắng nhau về điều đó. Nobita thấy Doremon giận thì quay sang nghiêm túc nói

“Linh hồn của cậu không phù hợp với năng lực của tớ”


Doremon nghi vấn hỏi

“Vì tớ là robot?”

Nobita lắc đầu nói

“Không phải, không riêng mình cậu trên thế giới này cũng có rất ít người tớ có thể truyền năng lực toàn bộ, Sumire là một trong số những người phù hợp và tớ tin tưởng nhất”

Doremon biết rõ lý do thì không truy vấn nữa, trong khi đó Sumire thì đang cảm nhận những thay đổi của mình nhưng bị Nobita cắt ngang

“Sumire, năng lực ta truyền rất nhiều cần thời gian dài tiêu hóa, cô dẫn ta tới chỗ cô bé kia đi, ta thấy thật có lỗi với người ta”

Sumire gật đầu đồng ý

“Rồi, theo tôi”

xxxxxxxxxxxxxxxx

xxxxxxxxxxxxxxxxxx

Cô bé cứu mọi người khỏi khủng bố cũng là một trong số những con tin. Tuy rằng là bị ngất nhưng chỉ do dùng năng lực quá mức, không có gì nguy hiểm chỉ cần tịnh dưỡng vài ngày là khỏe hắn.

Nhưng có Doremon sử dụng “hộp chữa bệnh” thì chỉ trong chốc lát cô đã có thể chạy nhẩy.

“Anh Nobita?”

Đáng ra cô bé được Doremon chữa trước khi Nobita tỉnh đã được xuất viện vì đã khỏe. Nhưng không phải họ không muốn đi mà họ không thể đi. Và cô bé lúc này cũng bị ép trên giường bệnh đặc biệt nếu không nhờ có “thẻ ưu tiên” của Doremon thì dù là Sumire lên tiếng cũng không thể vào.

“Nonko, là em phải không?”

Bóng hình bao năm nay Nobita hằng mong nhớ, hắn hối hận thậm chí cả giấc ngủ ban đêm thứ mà hắn tôn thờ nhất cũng bị cắt ngang.

Hắn mong ngày này rất lâu rồi, nhưng khi thấy tình trạng cô bị gần như trói lại giường bệnh với chi chít ống dẫn dịch và máy đo điện đồ cùng với khu lồng giam đặc biệt nhìn thế nào cũng giống như là nhân thể thí nghiệm


Nobita không nhịn được nổi giận lôi đình. Khí tức ôn hòa lười biếng thường ngày không còn mà thay vào đó là sát khí ngụt trời.

Ông của Nonko trước kia cũng từng làm trong quân đội tham gia chiến tranh nhưng cũng bị sát khí của Nobita làm cho hoảng sợ.

Nobita lúc này gần như điên cuồng cực độ vì trước kia hắn cũng thế. Hắn cũng từng bị thí nghiệm từng bị dày vò từng ngày. Từ khi có nhận thức chỉ muốn chết đi cho xong. Nhưng sau cùng hắn vẫn sống.

Tuy rằng năng lực của Nobita chỉ là nhin thấy những thứ mắt thường không thể nhìn thấy. Nhưng như thế là đủ, hắn đã tìm ra loại năng lượng thích hợp nhất và cách tu luyện thích hợp nhất cho cơ thể này.

Vì mới trong giai đoạn thử nghiệm vì thế giới này về mặt vi mô khác hoàn toàn với thế giới trước của hắn nên hắn không có sử dụng bừa bãi.

Nhưng lúc này cơn giận dữ đã làm cho năng lượng này không bị kìm tỏa nữa và gần như muốn bọc phát ra ngoài.

Sumire cũng bị ảnh hưởng bởi sát khí mãnh liệt của Nobita may mà có Doremon là người máy may mắn cứu tràng

“Bình tĩnh lại Nobita, đấy là Nonko muốn như thế.”

Nói không có lẽ không được nên Doremon còn lấy bảo bối “ đũa đảo ngược” đảo ngược người của Nobita hai lần thì mới đủ kích thích làm cho Nobita tỉnh lại.

Còn tại sao lại lả “đũa đảo ngược” thì là do Doremon quá cuống cầm đại hoặc nói chính xác là cầm lộn, tính mèo ú là thế lúc quan trọng thì kiếm mãi không ra thứ cần thiết.

Nonko lúc này cũng thoát khỏi ảnh hưởng bởi sát khí điên cuồng của Nobita nên cũng nhanh chóng thêm lời

“Anh Nobita là do năng lực của em không kiểm soát được nên phải làm thế”

Không khí lúc này trở nên khá lúng túng vì sau lúc Nobita bùng nổ thì mọi người đều rơi vào tính trạng cạn lời.

Sau cùng vẫn là Nonko mở lời đánh vỡ trầm mặc

“Anh Nobita, anh đến đây làm gì?”

Lúc này Nobita mới giật mình, đưa tay vào áo lấy ra chiếc dày đỏ kỷ niệm năm nào


“Anh chỉ muốn xin lỗi về chuyện năm xưa, đồng thời cảm ơn em chuyện bắt cóc khi nãy”

Tuy rất cảm động vì từng ấy năm mà Nobita vẫn còn nhớ chuyện năm xưa đồng thời lặn lội từ Nhật Bản sang đây, vì hoàn cảnh gia đình mà Nonko cũng già dặn rất nhiều so với lứa tuổi, cô bé biết một cậu bé muốn qua nước ngoài khó đến thế nào, hơn hết gia cảnh nhà Nobita cũng thuộc diện không tốt cho lắm.

Nhưng lúc này Nonko còn một điều lo lắng hơn. Nonko sợ hãi Nobita thấy năng lực của mình. Cô sợ Nobita suy nghĩ rằng cô như quái vật và cũng sợ hãi cô như những người khác. Năng lực của cô là không thể khống khống chế và lúc nào cũng có thể thổi bay những người trước mặt.

“Anh có sợ em không? Lúc này đây bất cứ lúc nào em cũng có thể thổi bay anh đấy.”

Nobita nghe thế thì cười rộ lên xoa đầu Nonko

“Anh thì nghĩ ngược lại nhé. Tổng năng lượng trong người em còn không bằng một góc của anh thì anh sợ cái gì?"

Sau đó biểu diễn dùng tay nướng trái cây. Đồng thời còn diễn siêu nhân điện quang, thánh quang tỏa chiếu…

“Tinh thần lực và linh hồn anh phù hợp với quang năng, em thấy đấy sử dụng rất như ý, em có muốn theo anh về Nhật bản để luyện tập không”

Nonko lúc nảy từ choáng váng sang vui mừng đến chẳng biết làm sao

“Nhưng phải để em xin phép ông bà bố mẹ đã”

Nobita tính ra rất có ác cảm với ông của Nonko nên coi như không nghe thấy gì mà nói

“Em yên tâm, đây cũng coi như chữa bệnh cho em mà, họ chắc chắn sẽ đồng ý. Anh bây giờ rất có tiền việc làm hộ khẩu lo ăn ở gì anh bao hết cho”

Ông của Nonko bị sát khí của Nobita ảnh hưởng lúc này mới bừng tỉnh lại. Tuy rằng còn sợ hãi nhưng vì cháu gái ông ta can đảm nói

“Không được Nonko đừng nghe nó dụ dỗ, ở đây ta chắc chắn sẽ tìm ra cách chữa cho cháu.”

Nobita cũng chẳng thèm nể mặt

“Chưa nói ông có giải quyết được không nhưng tình hình tài chính công ty ông dạo này khá có vấn đề ấy, với lại bây giờ ông quan sát bên ngoài xem rồi quay lại xem có còn tự tin nói thế không”

Ông của Nonko nữa tin nửa ngờ quan sát bên ngoài thì giật nẩy mình

“Thời gian ngưng đọng???!!!”

Đó tất nhiên là bảo bối “đồng hồ thời gian” của Doremon rồi, vì tránh phiền phức Doremon đã sử dụng nó từ trước


Ngay cả thời gian còn ngưng đọng được thì lúc này ông của Nonko ngoài sợ hãi chẳng còn cái gì trong đầu.

Nhưng thái độ của Nobita làm Nonko bực mình

“Anh Nobita đấy là ông của em đấy, anh đừng nên vô lễ với ông như vậy"

Nobita lúc này cũng qua cơn tức giận nên cũng không trịnh thượng láo cá nữa. Mà tính ra hắn cũng chẳng cần kính lão đắc thọ vì tính tuổi linh hồn thì tuổi ông của Nonko còn chưa lên được hàng số lẻ tuổi của hắn.

Nhưng vì để Nonko vui vẻ Nobita chấp nhận lật mặt như lật sách. Dùng nụ cười nịnh hót nói với ông của Nonko

“Ông thấy đấy, Cháu chắc chắn có thể làm cho Nonko vui vẻ, hãy cho cô ấy về Nhật đi”

Nhưng ông của Nonko thở dài

“Nhưng ta lỡ ký kết với chính phủ để có tài chính chữa bệnh cho Nonko rồi.”

Không để ông ta nói tiếp

“Chuyện của chính phủ là chuyện nhỏ, chỉ cần 3 tiếng mọi giấy tờ cho Nonko sẽ hoàn thành, lúc đó ông chỉ cần đưa cả gia đình qua Nhật là được.”

Thị uy trần trụi thị uy, Nobita nói thế khác gì đe dọa là ngay cả chính phủ còn thua ta.

Sumire ở bên dự thính nãy giờ nghe Nobita hổ báo thì truyền âm nhắc nhở

“”Thủ hộ giả” đại nhân, giấy tờ làm nhanh thế tôi không làm được, dù sao cô bé này là trường hợp đặc biệt”

Nobita làm ra vẻ tự tin và thần bí truyền âm hồi đáp

“Để ta lo, giờ ta cho cô thấy năng lực lợi hại nhất của Nobita này”

Sau quay sang Doremon

“Doremon giúp tớ với!”

Doremon lúc này đang coi chuyện vui thì bị trúng đạn bị thương của Nobita

“Sao lại là tớ”

“Vì cậu là Doremon”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận