Đái Trứ Không Gian Thượng Đại Học

Hai người cũng không có tế bào lãng mạn, về nhà liền vào phòng sinh hoạt nam sương phòng xem TV. Có thể là ăn hơi nhiều, ai cũng không muốn động đây mà nằm ở nhà.

Đèn lòng đỏ ở ngoài được thắp lên, hòa cùng ngọn đèn mờ nhạt trong phòng chiếu lên sân rất ấm áp, vì giữa trưa ăn nhiều, lại ăn hơi trễ, buổi tối chỉ ăn ít hoa quả cũng không đói bụng.

Khúc Phàm nhìn đồng hồ thấy hơn chín giờ, “Anh đi về, sáng mai anh qua ăn sáng.”

Thước Nhạc nhìn Khúc Phàm, cắn môi dưới, “Hay là hôm nay đừng đi.”

Khúc Phàm cảm giác tim mình dường như ngừng đập, “Việc này không tốt đi!” Mới vừa nói xong liền thấy người đang ngồi trên sô pha nhìn mình khinh bỉ “Ở không ở thì thôi.”

Cười hì hì ngồi vào cạnh cậu, “Đỡ phải anh chạy qua chạy lại.” Thước Nhạc thấy Thước Nhạc không để ý tới anh, chẳng qua trên mặt hiện lên ửng đỏ.

Hai người lẳng lặng xem TV, đông sương phòng chảy nhè nhẹ không khí ám muội, trên TV phát cái gì e là hai người cũng nói không ra.

Kim đồng hồ chỉ mười giờ đúng, Khúc Phàm ho nhẹ, “Ngày mai còn có việc, đi ngủ sớm chút đi.”

Thước Nhạc ừ một tiếng tắt TV, đi ra ngoài cửa, thấy bầu trời hạ tuyết mịn, trong viện im ắng.

Vào nhà giữa, Thước Nhạc tìm bộ đồ ngủ, “Anh mặc bộ này đi, em mặc hơi lớn có lẽ vừa với anh.” Cậu cũng không nói bộ quần áo này là cậu chọn cho Khúc Phàm.

Khúc Phàm nhận đồ ngủ vui tươi hớn hở đi tắm rửa, đứng dưới vòi phun, tốc độ tắm mau hơn, điều chỉnh nhiệt độ nước hơi lạnh chút, đè áp dục vọng đang xôn xao, không thể vội vàng xao động như vậy.

Khúc Phàm chưa từng ngủ lại ở tứ hợp viện, một cái là vì trong viện còn có Lâm thúc Lâm Thẩm, một cái khác là ý nghĩa bất đồng, ở chỗ này ý nghĩa Thước Nhạc chân chính chấp nhận anh, không giống như trước đó, ở tại nhà anh, giờ rốt cục thông qua khảo sát, tiến dần từng bước, tại giây phút đặc biệt thế này, làm sao mà anh lại không xao động cho được.

Thước Nhạc ở ngoài chuẩn bị giường xong, nghĩ nghĩ, chỉ để lại một bộ chăn bông.

Thấy Khúc Phàm bước từ phòng tắm ra, Thước Nhạc cầm áo ngủ nói “Anh ngủ trước đi.” Bước nhanh hơn đi vào, đồng dạng là nước ấm nhưng tốc độ của cậu chậm hơn nhiều, mỗi ngày đều tắm trên người cũng không bẩn, song cậu vẫn cọ xát rất lâu, ở trong phòng tắm lau cho tóc khô, mới đi ra, trước khi đi ra lấy một bình sứ có hình hoa lan trong ngăn tủ dưới.

Bước qua bình phòng, thấy Khúc Phàm dựa vào cạnh giường, lật tạp chí, rõ ràng tâm tư không ở trên sách, ánh mắt đều không có tiêu cự.

Trong lòng vui vẻ, đem màn ngăn sát đất hạ xuống, quay đầu lại Khúc Phàm đã đặt tạp chí lên tủ đầu giường nhìn cậu.

Đỏ mặt bước lên giường, thuận tay thả màn xuống, bình thường là không thả xuống, nhìn qua rất giống trang sức, giờ thả xuống, hai người ở trong một không gian, gần đến có thể cảm nhận được hô hấp của đối phương, xuyên qua ánh sáng hôn ám của ngọn đèn đầu giường thấy ánh mắt sáng ngời của đối phương.

Hôn nhẹ dừng ở trên môi càng lúc càng sâu dầy, hai tay nắm chặt mang theo mồ hôi, cơ thể ma xát, hỏa thăng cao, đêm nay vẫn còn rất dài.

Mở mắt to, liền thấy thân thể lửa nóng của người kia bên cạnh, tỉnh táo lại, tư vị đau nhức tê dại giống như chạy một vạn mét chỉ có cậu lĩnh hội, cũng may không khó chịu như trong tưởng tượng.

Ngẩng đầu nhìn khuôn mặt anh trong giấc ngủ, một buổi tối qua đi, người này dường như có gì đó không giống, khuôn mặt không phải quá đẹp trai, lúc không cười còn có vẻ hơi lạnh lùng, không có vẻ thanh tú như người trẻ tuổi đương thời, màu da hơi tối, ngày thường ở bên nhau tính tình anh rất tốt, bất quá Thước Nhạc cũng biết lúc Khúc Phàm làm việc rất bình tĩnh quyết đoán tàn nhẫn, càng hiểu biết càng thích, nhưng cũng lo lắng sự nguy hiểm của công việc của anh, có khi một hai cái cuối tuần không gặp, lúc gặp lại đều có thể cảm giác được sát khí trên người anh, mà cũng không có cách nào ai bảo anh là cảnh sát đâu.

“Uhm, tỉnh sao, ngủ tiếp đi, còn rất sớm.” Khúc Phàm cảm thấy bảo bối trong lòng giật giật, hí mắt hôn trán cậu, dùng chân kẹp chặt cậu vào trong lòng.

Cả đêm bị anh ôm đến cứng ngắc, “Không còn sớm đều sắp bảy giờ, hôm nay còn có việc.”

Tay Khúc Phàm đặt ở trên người Khúc Phàm cũng không thành thật “Không gấp, khó chịu không? Hôm nay em nghỉ ngơi đi, trồng cái gì em vẽ ra, khẳng đinh biến thành xinh đẹp cho em.”

Thước Nhạc cũng không dây dưa “Trên người hơi nhức, ai bảo anh không tiết chế.” Nếu không phải sự mềm dẻo của cơ thể cậu tốt, đổi thành người khác thử xem, khẳng định dậy còn không nổi.

Nhếch miệng nở nụ cười đắc ý “Hắc, không phải là tại em cổ vũ sao?” Nhìn sao cũng giống con mèo trộm được cá.

Vỗ anh một cái “Được rồi đừng mãi dính trên người em, đêm qua gọi điện nói thế nào, hẹn mấy giờ? Sắp xếp thế nào, nếu không anh gọi lại hỏi thử ăn cơm chưa, nếu chưa đến đây ăn đi. Anh đi đón đi. Chỗ này cũng không dễ tìm.”

Thân thể kề sát cọ cọ, “Bọn tiểu tử xấu xa đó khẳng định còn chưa dậy. Làm cơm cái gì, đợi lát nữa anh ra ngoài ngõ mua ít sữa đậu nành bánh quẩy ăn là được rồi.” Dù thế nào cũng không thể làm cho bảo bối của anh mệt.

Thước Nhạc ngồi dậy, đêm qua lúc sau cậu cũng mơ hồ, chỉ nhớ rõ Khúc Phàm lau thân thể cho cậu, nhìn áo ngủ cởi ra cũng không biết anh để đâu.

‘Ba…’ mông bị vỗ một cái, dừng lại động tác bước ra, ngồi trở về, trừng mắt người nằm ở đó cười hắc hắc, hô một tiếng, xốc chăn lên, “Đi, đem quần áo lại đây, đừng mới sáng sớm liền lu bu.” Đem chăn cuốn lại quanh người.

Cười hì hì ngồi xuống, người này từ lúc mở mắt thì không ngừng tươi cười. Đứng lên cũng không che đậy, đồ ngủ đều vắt lên giá áo bên giường. Chính anh mặc trước, sau đó cầm quần áo của Thước Nhạc “Để anh giúp em mặc đi.”

Dây dưa hơn nửa giờ mới mặc xong quần áo, Khúc Phàm cũng không cần đi đón, gọi điện thoại, quả thực chưa dậy đâu, bảo qua đây ăn cơm kết quả một đám xuất ra tốc độ khi huấn luyện, hỏa tốc hướng tới bên này. Đều là hình cảnh e là bản đồ Bắc Kinh đều học thuộc lòng, tìm chỗ này rất dễ dàng.

Không để Khúc Phàm đi mua sữa đậu nành bánh quẩy, chạy trước đến một bên giết gà vặt lông. Gà và vịt hôm qua đã lấy từ không gian ra, kết quả cùng Khúc Phàm qua lễ tình nhân, hai con gà và một con vịt lại sống thêm một đêm.

Lâm thúc Lâm thẩm ở bên kia cũng biết hôm nay bên này phải trồng cây, buổi sáng nghe thấy trong viện có động tĩnh liền chạy lại hỗ trợ, Lâm thúc và Khúc Phàm xử lý bên ngoài, Thước Nhạc và Lâm thẩm cùng nhau làm bữa sáng, cháo gà loãng, bánh rán đậu đỏ và bánh mì nhân thịt, còn có khoai tây chiên, dưa leo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui