Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 241: AI BÁO ỨNG ĐÓ


Dịch giả: Luna Wong


“Nội bộ Tây Nam thật đúng là phức tạp.” Đỗ Cửu Ngôn vừa đi vừa nói với hai người: “Lưu tiên sinh không thích lục đục với nhau, đi Tàng Quyển các cũng không phải chuyện xấu.”


Khâu Thính Thanh nói: “Tiên sinh cũng nói Tàng Quyển các tốt vô cùng. Nhưng là chúng ta khổ sở, lại không biết làm cái gì.”


“Các ngươi đi học cho giỏi, học tập cho giỏi. Chờ tiên sinh ra nhìn thấy các ngươi có tiến bộ, chính là chuyện hắn muốn nhìn thấy.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Khâu Thính Thanh lại gần, “Cửu ca, ngươi thu chúng ta đi.”


“Không thu.” Đỗ Cửu Ngôn ghét bỏ nói: “Nuôi không nổi ăn không ngồi rồi.”


Khâu Thính Thanh lắc lắc vai, ôm cánh tay của Đỗ Cửu Ngôn: “Cửu ca, hai chúng ta thật đáng thương, bị người xa lánh chèn ép. Đừng nói năm nay chính là chờ mười năm nữa chúng ta cũng không có cơ hội lên đường.”


“Thuộc Chu Luật chưa?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Đọc Chu Luật hà phòng điều 434 cho ta nghe.”


“434?” Vẻ mặt Khâu Thính Thanh phát mộng, lắc đầu, “Ngươi, ngươi đột nhiên hỏi ta hỏi ta nghĩ không ra a.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn Phương Hiển Nhiên, hắn đọc: “Phàm Hoàng Hà trong vòng một năm…”


“Hoàng Hà?” Đỗ Cửu Ngôn gõ đầu của hắn, “Sau ngươi không nói Trường Giang luôn đi? Chu Luật chưa học thuộc, đã muốn đến Tam Xích đường tai họa ta. Tiếp tục trở về tai họa Tây Nam đi.”


Phương Hiển Nhiên ôm đầu gương mặt ủy khuất, “Không, không phải Hoàng Hà sao? Ta nhớ kỹ đúng là vậy.”


“Đó là 433.” Đỗ Cửu Ngôn phất tay áo đi ở phía trước, hai người theo ở phía sau, Phương Hiển Nhiên nói: “Cửu ca… Cửu ca lần trước, ta bị La Thanh Miêu lợi dụng, ta hiện tại đã biết.”


Đỗ Cửu Ngôn ừ một tiếng, nói: “Hiểu là được a.”


“Không nghĩ tới hắn dối trá đê tiện như vậy.” Phương Hiển Nhiên gắt một cái, nói: “Cư nhiên lợi dụng ta đi dụ ngươi. May là ngươi thông minh, không có lộ ra.”


Đỗ Cửu Ngôn bị tức nở nụ cười, dừng lại nhìn bọn họ, nói: “Các ngươi mạo hiểm bị người phát hiện cho rằng gian tế nguy hiểm, liền vì đứng ở trên đường nói chuyện trời đất cùng khóc thảm với ta sao?”


“Không đúng không đúng. Còn có một việc.” Phương Hiển Nhiên nhớ tới, “Tiết tiên sinh bị mất chức, hiện tại trong thư viện là Lục tiên sinh tiếp thủ.”


Đỗ Cửu Ngôn không ý muốn.


“Mấu chốt là, Tiết tiên sinh làm tụng sư, hắn bây giờ là tụng sư tổ chữ giáp.” Phương Hiển Nhiên nói.



Điều này làm cho Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc, “Hắn… Sẽ không dự định làm tụng sư, so cao thấp với ta chứ?”


Phương Hiển Nhiên và Khâu Thính Thanh đều gật đầu.


“Tất cả mọi người cho là như vậy, mục đích của Tiết tiên sinh làm tụng sư, chính là vì nhất quyết thư hùng với ngươi.” Khâu Thính Thanh nói.


Thật đúng là vinh hạnh a, Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, phất phất tay nói: “Ta phải đi về học miễn cho gặp Tiết tiên sinh lợi hại của các ngươi, không thể thắng thật xinh đẹp ta sẽ tiếc nuối.”


Lúc nói chuyện nàng đi.


Khóe miệng Phương Hiển Nhiên run lên, nói với Khâu Thính Thanh: “Cửu ca thật đúng là tự tin a.”


“Ngươi nói, Cửu ca sẽ thắng, hắn thắng có thể làm hội trưởng của chúng ta hay không? Nếu như có thể làm hội trưởng Tây Nam thì tốt rồi.” Khâu Thính Thanh nói.


Phương Hiển Nhiên ngẫm lại đã cảm thấy rất mỹ diệu, “Vậy tiền đồ của Vậy chúng ta sáng lạng rồi.”


Hai người tán gẫu trở về Tây Nam.


Đỗ Cửu Ngôn đi Tam Xích đường, Tiền Đạo An đang chờ nàng đến, “Ngươi quay về thật đúng lúc, ‘Lưu đại nhân’ có thể dựa vào không?”


“Lúc xử án hắn không hồ đồ.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vụ án của ngươi không phải là không lên công đường sao, hiện tại lại muốn lên?”


Tiền Đạo An gật đầu, nói: “Hạ gia không đưa tiền ra, đối phương yêu cầu bồi lại, ta kiến nghị bọn họ lên công đường.” Lúc nói chuyện, đưa tài liệu mình sửa lại cho Đỗ Cửu Ngôn xem, “Ngươi xem một chút.”


Nam tử mù mắt yêu cầu bồi ngân hai trăm lượng.


Hạ, Lưu hai nhà đều không phải là giàu có, bồi hai trăm lượng đã là giá trên trời, huống hồ Hạ gia nói cái gì cũng không chịu thường tiền.


Bookwaves.com.vn

“Lưu gia cáo Hạ gia cùng ra tiền không tốt.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Tiền Đạo An: “Không bằng để nam tử thụ thương mắt mù cáo, cáo hết hai nhà Lưu Hạ, vậy mọi người có thể ngồi xuống hảo hảo hiệp thương.”


Tiền Đạo An ngẩn ra, nói: “Nhưng người tới tìm chúng ta thỉnh tụng là Lưu gia, như vậy được không?”


“Đây là biện pháp thỏa đáng nhất. Người bị thương yêu cầu bồi thường giá quá cao, ngươi nói cho hắn biết, nếu như hai nhà có tiền hắn yêu cầu bồi hai vạn lượng không phải là không thể được, nhưng hai nhà đều không giàu có, hắn vừa mở miệng hai trăm lượng, kết quả cuối cùng chính là hai nhà rơi vào túng quẫn không đủ khả năng, liền quỵt nợ không trả.”


“Cuối cùng hắn vẫn chỉ có thể lấy được bấy nhiêu tiền đó. Dù là hắn cáo quan, nha môn cũng không có biện pháp tốt hơn..” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Không bằng ít chút tiền, trong phạm vi hai nhà có khả năng chi trả, lại không đến mức ép bọn họ cửa nát nhà tan, hắn có được bồi thường, tranh cãi cũng triệt để giải quyết xong.”


“Được, ta đây đi giải thích chuyện này với Lưu đại thẩm, lại tìm người bị hại, để hắn đi nha môn trình đơn kiện.” Tiền Đạo An nói.



Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Mọi người nói chuyện trước đi. Công phu sư tử ngoạm không có ý nghĩa, nếu không lấy được tiền mở cũng vô dụng.”


“Mang theo Đậu Vinh Hưng, da ngươi mỏng, để hắn đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Tiền Đạo An bật cười, “Ta đi tìm hắn.” Lúc nói chuyện hắn đi sát vách, kéo Đậu Vinh Hưng đang muốn ngủ lên.


“Ai nha Tiền huynh, tự ngươi đi là được a, buổi chiều ta cũng hẹn người thỉnh tụng a. Ta rất nghiêm túc đối xử với tụng án của ta, ta muốn lên công đường.” Đậu Vinh Hưng nói.


Tiền Đạo An nói: “Cửu Ngôn nói da ta mỏng, bảo ngươi đi cùng ta.”


“Di, Cửu ca trở về rồi sao?” Đậu Vinh Hưng quay đầu lại, liền thấy Đỗ Cửu Ngôn đang ngồi ở sau bàn, nâng hai gò má hướng về phía hắn phất tay.


Đậu Vinh Hưng hô: “Cửu ca ngươi đừng đi a, ta nhận một đại tụng án, buổi tối chúng ta tâm sự.”


“Đã biết, đi đi đi đi.” Tâm tình của Đỗ Cửu Ngôn khá hơn, “Gần đây tụng án còn không ít, xem ra đại nhân sẽ rất bận.”


Như vậy nàng cũng có thể đi mỏ ở mười ngày nữa tháng.


Thật sự là không muốn gặp lại Quế vương.


Nhìn thấy hắn liền nghĩ đến cha của củ cải nhỏ, nghĩ tới thân thể của nàng từng. . . Ân. . . Đỗ Cửu Ngôn xoa trán, “Đau đầu!”


“Đỗ Cửu Ngôn, ” Kiều Mặc xuất hiện ở cửa, mí mắt của Đỗ Cửu Ngôn vừa nhảy, ghét bỏ nói: “Làm gì?”


Kiều Mặc nói: “Chúng ta gia ăn nhiều, muốn ngươi mua chút tiêu thực hoàn cho hắn.”


“Ngươi không thể tự đi mua?” Đỗ Cửu Ngôn cả giận nói.


Kiều Mặc lắc đầu, “Gia nói muốn ngươi mua. Nếu ngươi không mua hắn sẽ chống chết. Hắn chết ở Thiệu Dương, toàn bộ Thiệu Dương cũng sẽ không may!”


“Đến lúc đó ngươi ngươi chính là một tội nhân, toàn bộ người của Thiệu Dương cũng sẽ hận ngươi. Các tiểu cô nương cũng sẽ không thích ngươi nữa, hồn phách của gia cũng sẽ mỗi ngày dây dưa ngươi, cho ngươi không được an bình.” Mặt Kiều Mặc đỏ bừng, một chút cũng không muốn nói những lời này.


Hắn cảm thấy những lời này của gia bọn họ nói, rất không có khí khái.


“Đã biết.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Đỗ Cửu Ngôn ra ngoài, Kiều Mặc đi theo phía sau nàng, lại nói thầm: “Gia nói, thuận tiện mua thêm chút đồ ăn mang theo, hắn tiêu thực xong sẽ đói.”



“Hắn sẽ đói chết, đói chết rồi. . .”


Đỗ Cửu Ngôn xua tay, “Mạng của gia các ngươi rất quý giá, ta đã biết.”


Đỗ Cửu Ngôn đi mua hai cái màn thầu, mua một lọ tiêu thực dược hoàn, lúc đi ra đụng phải Liễu thị, sắc mặt nàng đỏ thắm từ bên trong kiệu đi xuống, thấy Đỗ Cửu Ngôn hành lễ, nói: “Đỗ tiên sinh tới dược phô nhà của ta mua thuốc, người ngã bệnh sao?”


Đỗ Cửu Ngôn mới phát hiện, nơi này là dược phô Nghiêm gia, nàng lại cười nói: “Một vị bằng hữu ngã bệnh. Ngày khác trò chuyện tiếp, ta đi đưa cho bằng hữu trước.”


“Tiên sinh đi thong thả.” Liễu thị nói.


Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn đi huyện nha, gõ cửa, bên trong truyền đến lên tiếng trả lời buồn buồn, Đỗ Cửu Ngôn đẩy cửa đi vào, liền thấy Quế vương nằm ở trên giường, thấy là nàng hừ một tiếng, xoay người qua không để ý tới nàng.


“Vương gia.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đây là báo ứng a. Sau này ngươi phải thành thật chút không nên chiếm tiện nghi của ta, không thôi nhất định sẽ có báo ứng.”


Quế vương lại hừ một tiếng, nằm nghiêng mặt hướng bên trong.


“Uống thuốc đi.” Đỗ Cửu Ngôn đổ thuốc ra, lại rót nước cho hắn, Quế vương cũng không để ý nàng, Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, nói: “Nếu ngươi chết, toàn bộ người của Thiệu Dương đều có thể làm chứng, là tự ngươi tìm đường chết.”


Quế vương lại hừ một tiếng.


“Vương gia ngoan a.” Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Mau uống thuốc nga, xuống xong bụng sẽ không to nữa.”


Quế vương nhăn nhó trở mình quay qua nhìn nàng.


Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía hắn cười, “Uống thuốc a.”


“Có phải báo ứng hay không?” Quế vương hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn rất kiên quyết lắc đầu, “Không phải. Là báo ứng của ta, thật đó.” Trước đây nàng không nên ở Tân Hóa thấy việc nghĩa hăng hái làm bảo vệ quốc gia, như vậy nàng cũng sẽ không trêu chọc Quế vương.


Mọi người chết già không vãng lai, chết già không biết, thật tốt a.


Nên, là báo ứng của nàng không phải của Quế vương.


“Đây còn không sai biệt lắm.” Quế vương đứng lên uống thuốc, vừa nằm xuống, Đỗ Cửu Ngôn đắp chăn cho hắn, “Vương gia ngoan, ngủ đi.”


Quế vương nói: “Ngươi đi đi, nhìn thấy ngươi bụng càng phồng.”


Đỗ Cửu Ngôn cầu còn không được, “Vậy vương gia người nghỉ ngơi thật tốt, ta đi đây.” Cả mặt đều là tiếu ý nàng đứng dậy muốn đi, Quế vương tức giận nói: “Ngươi ly khai thật cao hứng?”


“Không có không có.” Vẻ mặt Đỗ Cửu Ngôn không muốn, “Vương gia xinh đẹp như hoa, Đỗ mỗ ly khai lưu luyến không rời.”


Quế vương hài lòng một chút, “Đi đi, đi đi.”



Đỗ Cửu Ngôn cẩn thận mỗi bước đi mở rộng cửa đi ra.


Vừa đóng cửa nàng thở phào nhẹ nhõm, ra viện tử liền thấy Bả Tử đang ở khoanh tay trên hành lang chờ nàng.


“Ta sắp chết rồi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngày hôm nay ta bị thua thiệt, lòng dạ không thuận.”


Bả Tử hỏi: “Ngươi không phải đi Dương gia trang sao?”


“Gặp phải vương gia a, hắn đã ở Dương gia trang, oan gia ngõ hẹp.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nếu hắn không đi, có thể có ngày nào đó ta nhịn không được, diệt khẩu hắn không?”


Bả Tử trầm mặc một hồi, nói: “Ta thấy, ngươi vẫn là nhìn một chút trước tương đối khá.”


“Bởi vì chuyện đánh cuộc?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Bả Tử gật đầu, “Có hắn làm huyện lệnh, chí ít sẽ không thiên vị giúp Tây Nam.”


“Rất phiền a.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Hắn ngày hôm nay phát hiện mặt của ta rất trắng, nên uy hiếp ta, ngươi nói có tức hay không?”


Bả Tử không nói chuyện.


“Ta về nhà, ngươi cũng về sớm một chút đi.”


Đỗ Cửu Ngôn về nhà, củ cải nhỏ đang ghé vào trên bàn vẽ bức tranh, thấy nàng tiến đến tranh thủ lúc rảnh rỗi tiếng chào, Đỗ Cửu Ngôn đi qua, thấy bức tranh trên giấy là một cái đầu tròn, mũi miệng đều lệch, mắt như chuông đồng, “Tự vẽ mình?”


“Vẽ ngươi a” Củ cải nhỏ hiến vật quý nói: “Cha a, giống ngươi không a.”


Đỗ Cửu Ngôn đau phổi, che ngực nói: “Ta đi ngủ, ngươi vẽ tiếp đi.”


Nàng luôn nghĩ, tại sao nàng xuyên qua, biến thành Tần Cửu Yên.


Trước hôm nay, nàng nhận định nhất định là tổ sư gia cho rằng, chỉ có nàng có thể cứu vớt Đại Chu, nên lôi kéo nàng tới.


Nhưng hôm nay cái ý nghĩ này của nàng cải biến rồi.


Rất có thể, nàng là bởi vì thiếu nợ đôi phụ tử này, vượt qua nghìn năm để trả nợ.


Đỗ Cửu Ngôn ngủ, trong mộng mở thấy Quế vương đuổi theo sau nàng, gọi nàng vương phi, muốn nàng cùng đi Quảng Tây tạo phản, cộng chế đại nghiệp, lưu danh bách thế.


Nàng bị tỉnh lại, nghe được có người cô cô gõ cửa phòng nàng, nàng xoay người cầm chủy thủ dưới gối đầu, nói: “Ai?”


—— lời nói ngoài ——


Cửu gia ngày hôm nay rốt cục ngộ ra được nàng vì sao chuyển kiếp. Không phải tổ sư gia hiệu triệu, là tới trả nợ! Ha ha ha ha hắc


Nhớ kỹ, phiếu, đoạt tiền lì xì, nhắn lại!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận