Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 243: ĐẦU MỐI KỲ QUÁI


Dịch giả: Luna Wong


Công phu đảo mắt, Oa Tử lại chạy trở về.


“Hàn thị nói nàng mỗi sáng sớm cũng sẽ quét tước. Mỗi một chỗ đều là dùng khăn lau chà lau, ngay cả dưới sàng cũng thế. Nếu như có bụi, Tất tiểu thư sẽ mất hứng.”


“Nàng rất xác định, sáng sớm hôm qua, dưới chân giường không có gì cả.”


Đỗ Cửu Ngôn đứng ở cửa sổ nhìn ra phía ngoài, lầu các rất cao. Thời gian Tất Kiến Hùng xây dựng có thể rất sợ người có thể trèo lên, nên chỉ có để một mặt tường có cửa sổ, các mặt khác đều không có.


Trên tường rào nhà hắn cũng có bày đinh.


“Thi đại ca, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tìm thêm mấy bà đỡ đến, xem có thể nhận ra, người bị hại tổng cộng bị gian chiêm mấy lần không.”


Thi Đại xác nhận.


Quế vương hỏi: “Cái này trọng yếu?” Hắn quả thực thật tò mò, rất khiêm tốn thỉnh giáo.


“Nam tử vóc người rất cao, khí lực rất lớn, thời gian gây án rất hoảng trương, nỗi lòng bất ổn, hẳn không phải là tay già đời.” Đỗ Cửu Ngôn cũng rất kiên nhẫn trả lời, “Dưới thân người bị hại có vết tích bị xé rách, rất có thể không phải một lần gian chiêm.”


“Ý của ngươi là, hung thủ tuổi rất trẻ?” Quế vương hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.


Nếu như không có uống thuốc, ở trong khoảng thời gian ngắn có thể chiêm rất nhiều lần. . . Thân thể nam lớn tuổi rất khó làm được.


“Từ đâu nhìn ra được?” Quế vương nói.


“Giả thiết, hung thủ là một người!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chúng ta thử suy tính.”


“Từ trung y và khỏa khố bị kéo rách của người bị hại, đệm chăn xốc xếch cùng với thời gian phát, lúc hung thủ vào phòng, người bị hại hẳn là đang ngủ say.”


“Hung thủ tiến đến, thấy được dung mạo xinh đẹp của người bị hại đang ngủ, hắn sắc lệnh trí hôn đi tới dâm loạn, người bị hại tỉnh lại, đang trong quá trình dây dưa, người bị hại có thể cắn hung thủ. Hung thủ tức giận bắt được ngọc chẩm đầu giường đập nàng, tiện tay nhét ngọc chẩm vào bên giường. Thương thế này của người bị hại nên bị ngất xỉu, hung thủ nhân cơ hội áp dụng gian chiêm. Có thể thời gian rất dài có lẽ là nhiều lần, sau khi kết thúc, hung thủ có thể chuẩn bị đào tẩu, đúng lúc này người bị hại lần thứ hai tỉnh lại.”



“Lúc hung thủ muốn rời khỏi, đi đến nơi đây. . .” Nàng đứng ở bên cửa sổ, chỉ vào cái sọt châm tuyến phía trên, “Từ nơi này lấy được kéo, trở lại bên người người bị hại vừa tỉnh lại ý nghĩ hỗn độn thân thể hư nhược, một kéo đâm vào bả vai của nàng.”


Bởi vì trên giường có hai vết máu chảy hai hướng bất đồng, mà vị trí và thương trên vai rất ăn khớp.


“Ngay từ đầu hung thủ cũng không định giết người. Nhưng là, khi người bị hại lần thứ hai tỉnh lại, cầu cứu la lên giùng giằng muốn chạy trốn, hung thủ triệt để hốt hoảng, trong lúc vội vàng hắn lấy kéo, đâm vào tâm khẩu của người bị hại.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Y phục và trên tay hung thủ đều dính máu, nên lưu lại dấu tay máu trên tay vịn.”


Lúc nàng nói chuyện, Quế vương vẻ mặt kinh ngạc nhìn nàng, “Không tệ a! Nói rất hay như tối hôm qua ngươi ở nơi này vậy.”


“Đúng vậy, đúng vậy.” Oa Tử nói: “Ta, ta đều tưởng tượng ra hình ảnh.”


Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Ta chỉ là giả thiết, giả thiết này có rất nhiều chỗ ta phán đoán, không thể tin.”


Tất cả mọi người nhìn nàng.


“Thứ nhất, người bị hại trong quá trình này có hô lên hay không, chung quanh có người nghe được hay không?”


“Thứ hai, hung thủ hốt hoảng như vậy, trên mặt đất cũng có thật nhiều vết máu, theo lý, hung thủ sẽ phải lưu lại vết chân, nhưng hiện trường cũng không có.”


“Thứ ba, vết thương, rất kỳ quái.”


Bookwaves.com.vn

Tất cả mọi người theo ý nghĩ của nàng tự hỏi, Quế vương nhìn chằm chằm nàng ánh mắt hơi sáng, không tự chủ được đặt câu hỏi, “Vết thương có vấn đề gì?”


“Ta không hiểu phương hướng vết thương làm sao phân rõ, nhưng là các ngươi xem. Người bị hại bị thương bên trái trán, mà thương trên vai lại ở bên phải.”


Thi Đại gật đầu, nói: “Ta vừa rồi cũng đang tự hỏi vấn đề này. Chẳng lẽ hung thủ có một trợ thủ đắc lực tùy tiện dùng?”


Người bình thường dùng tay phải, cầm đồ đánh đối phương, dùng bên thuận để đánh, mà thương của người bị hại nên là đối nghịch lại với hung thủ.


Nói cách khác, hung thủ dùng tay phải đập cái trán của người bị hại trước, chờ hắn cầm được kéo lúc giết người, lại là dùng tay trái.



“Có thể bởi vì sợ, không cố kỵ cái này hay không?” Oa Tử nói.


Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Tập quán của người mặc dù trong hoảng loạn, cũng sẽ không bởi vậy mà cải biến, nhất là loại chuyện giết người cần khí lực này.”


Oa Tử gật đầu.


“Có phải là hai người hay không?” Bả Tử nói: “Nếu như là hai người, có phải dễ giải thích hơn rất nhiều hay không?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Nếu như là hai người quả thực rất dễ giải thích, tỷ như thân dưới của người bị hại bị xé rách, người bị hại không có cầu cứu, cùng với phương hướng vết thương hai bên bất đồng.”


“Ta tán thành.” Thi Đại nói.


Tiêu Tam đi vào cửa, thấy bọn hắn đang phân tích, chen vào một câu, nói: “Lúc sớm ta tới. Gian phòng và trên thang lầu đã bị người lau.”


“Từng lau rồi?” Đỗ Cửu Ngôn sửng sốt, “Ngươi xác định?”


Tiêu Tam rất xác định, “Đúng, bởi vì phía dưới cùng lầu thang tầng một, có một khăn lau mang máu, hai bên thang rất sạch sẽ, chỉ có dấu chân của một mình Hàn thị ra vào, xác nhận là Hàn thị.”


Tất cả mọi người rất kinh ngạc, Quế vương nói: “Nói như vậy, hung thủ lau lau vết chân lưu lại ở hiện trường, lại cố ý lưu lại một dấu tay máu?”


“Vâng!” Tiêu Tam cười khổ nói.


Đầu lông mày của Đỗ Cửu Ngôn chăm chú nhíu lại, rù rì nói: “Đây cũng quá kỳ quái, tại sao hung thủ phải làm như vậy?”


“Đi hỏi Hàn thị một chút.” Quế vương đứng dậy, lại phân phó Tiêu Tam, “Tìm thêm bà đỡ đến, tỉ mỉ kiểm tra thực hư người bị hại, xem có thể tính ra số lần đêm qua người bị hại bị gian chiêm hay không.”


Tiêu Tam xác nhận.


Đoàn người để lại hai phụ tử Thi Đại, đi xuống lầu.


Dấu tay máu trên thang là tay phải, chỉ có phân nửa, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bả Tử, có nến không?”


“Tiệm tạp hóa có.” Quế vương nói.



Bả Tử đi lấy nến đốt lên.


Tay vịn thang là gỗ thô phớt qua dầu đồng, ném chiếu một cái có thể hơi thấy vân tay, Đỗ Cửu Ngôn tinh tế nhìn, Quế vương thấy nàng xem rất nghiêm túc, hỏi: “Nhìn ra cái gì?”


“Không có.” Đỗ Cửu Ngôn đưa ngọn nến cho hắn, Quế vương cười khúc khích thổi tắt ngọn nến, “Trang mô tác dạng.”


Rồi đi xuống.


Đỗ Cửu Ngôn lườm hắn một cái, đi trong viện.


Tất Kiến Hùng và Hàn thị còn ở trong viện tử.


Hàn thị ôm nhi tử còn đang trong tã lót rúc vai đứng ở dưới mái hiên, Tất Kiến Hùng cách nàng không xa, nét mặt hận không thể ăn nàng.


Bookwaves.com.vn

“Tối hôm qua ngươi đã làm gì?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Tất Kiến Hùng trả lời: “Ta có mấy vị bằng hữu tới, tối hôm qua cùng đi ra ngoài uống rượu.”


“Uống rượu một đêm?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Tất Kiến Hùng lóe ra kỳ từ, trả lời: “Uống. . . Uống nhiều rồi ở lại Hồng lâu một đêm.”


“Đủ cực khổ a, ở Hồng lâu một đêm.” Quế vương lạnh buốt nói: “Đêm nay đổi chỗ khác, đi huyện nha một đêm thứ xem?”


Tất Kiến Hùng sợ hết hồn, khoác tay nói: “Đại nhân, ta. . . Ta nếu như biết trong nhà xảy ra đại sự, nói cái gì cũng không có khả năng đi ra.”


“Hàn thị.” Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Mới vừa rồi ta lúc tiến vào, nghe được các ngươi đang nói cửa hàng một đêm không có đóng cửa? Ngươi nghỉ ngơi lúc này, vì sao không có đóng cửa hàng?”


Hàn thị lau nước mắt, trả lời: “Tối hôm qua lão gia ra cửa dặn dò, nói buổi tối không trở lại, bảo ta chiếu cố đại tiểu thư và cửa hàng.”


“Ta làm xong cơm tối ăn với đại tiểu thư xong, coi chừng cửa hàng, đại tiểu thư an vị trong cửa hàng đọc sách. Sau này bảo bối khóc nháo buồn ngủ, ta nói với đại tiểu thư để cho nàng giữ cửa hàng một chút.”


“Đại tiểu thư đáp ứng xong ta đi hậu viện dỗ hài tử ngủ.”


“Ta, ta cũng không biết sao lại mơ hồ như thế, cho uống sữa xong, ta liền ngủ. Một chút thanh âm đều không có nghe được.”


“Thẳng đến sắp trời sáng ta mới giật mình tỉnh lại, chạy đến vừa nhìn cửa của cửa hàng còn mở. Ta lại tra đồ. Đồ không bị mất thứ gì, thế nhưng sáu lượng bạc vụn trong ngăn kéo đã mất.”



“Ta đây mới sợ, nhanh đi trên lầu xem đại tiểu thư. Sau đó liền. . . Liền thấy đại tiểu thư trần truồng nằm trên mặt đất nằm, ngực cắm một cây kéo, cả người đều lạnh thấu.” Cả người Hàn thị đều đang phát run, “Ta, ta đi báo án, chờ Tiêu Tam gia tới, lão gia nhà ta cũng đã trở về, chuyện về sau các ngươi đều biết.”


Ý nghĩ của Hàn thị rất rõ ràng, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Gian phòng của các ngươi rất gần lầu các, đêm qua ngươi một chút thanh âm cũng không nghe được?”


“Vâng, ta thực sự cái gì đều không nghe được.” Hàn thị trả lời.


Tất Kiến Hùng ở một bên tức giận nói, “Nàng ngủ như lợn chết, cho tới bây giờ đều như vậy.”


Đỗ Cửu Ngôn không để ý tới Tất Kiến Hùng, hỏi tiếp: “Thời gian ngươi lên lầu, có phát hiện dấu tay máu trên thang không?”


“Dấu tay máu?” Hàn thị lắc đầu, “Không, không có ”


Quế vương nói: “Dấu chân thì sao? Có phải là ngươi lau hay không? Khăn lau vứt trên mặt đất bên thang là ngươi bình thường dùng sao?”


“Vâng, khăn lau đó chính là lâu sàn cho đại tiểu thư. Nhưng ngày hôm nay ta chưa lau, sáng sớm đi qua một lần. Ta không thấy được trên mặt đất có vết chân gì đó, lúc đó ta rất, không có chú ý.”


“Ngươi có cừu gia không?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía Tất Kiến Hùng.


Tất Kiến Hùng không chút nghĩ ngợi lắc đầu, “Quan hệ không tốt có rất nhiều, nhưng nếu nói giết người báo thù cho hả giận, khẳng định không đến mức đó.”


“Thế nhưng, thế nhưng Vi Vi có đôi khi ở dưới lầu, các ngươi biết ở Thiệu Dương rất nổi danh, rất nhiều nam vì liếc nhìn nàng một cái, không có việc gì cũng sẽ chạy tới nhà ta, nên. . .nên ta đang suy nghĩ, có phải là người nhớ thương nàng hay không?”


“Cái phương hướng này của ngươi có chút đạo lý.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Các ngươi đêm nhà các ngươi đã từng hướng nhà các ngươi cầu thân, hoặc người nhiều lần cầu thân, dây dưa với Tất Vi cùng với không vui phát sinh qua trong quá trình này, đều dùng danh sách liệt kê viết xuống.”


“Thời gian, nhân vật, nguyên nhân đều ghi rõ ra.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Tất Kiến Hùng gật đầu xác nhận, “Được, được, ta viết ngay.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía Quế vương và Bả Tử cùng với Tiêu Tam.


“Chúng ta tìm một chỗ, ta cùng nhau thảo luận một chút.” Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy đầu mối rất nhiều, thế nhưng mạch lộ cũng rất loạn, nhất là dấu tay trên thang, cùng với tối hôm qua. . . Rốt cuộc là nhiều người cưỡng dâm giết người, hay có một người gây án?


Ý nghĩ của nàng cần giải một chút.


Vài người trở lại phòng nhỏ sát vách gian phòng của Tất Vi, mọi người tìm chỗ ngồi xuống.


Thi Thường Dương đổi sách, ngồi ở cửa ghi lại, Oa Tử thủ ở bên ngoài.


“Đại nhân, người nói trước?” Tiêu Tam nói.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận