Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 256: CHỨNG CỨ GIẤU KÍN


Dịch giả: Luna Wong


“Tiết tiên sinh!” Vệ Chính An hành lễ, nói: “Ta hai người mặc dù đã đồng ý khẩu cung, nhưng là vu oan giá hoạ, khẩu cung sẽ có ảnh hưởng chứ?”


“Ảnh hưởng tất nhiên là có.” Tiết Nhiên nói: “Thế nhưng ảnh hưởng không lớn, ngươi hãy yên tâm.”


Vệ Chính An xác nhận, “Tiết tiên sinh, người nhất định phải cứu cứu chúng ta, ta và Tuấn Phong đều là vô tội.”


Nhìn hắn, “Ngươi bây giờ nói hết chuyện đêm đó ra một lần, ta muốn nghe lời thật. Nếu như lừa ta nửa câu, án tử thua thứ mất đi chính là mạng của ngươi!”


Vệ Chính An thấp giọng nói một lần chuyện đêm đí, “… Ta và sư đệ đi vào, vốn có không có ý định thế nào, nhưng là… Nữ nhân kia người trần truồng ở trên giường, sư đệ tiến lên xem hỏi ta, có phải giống như nữ nhân là thành thân với ta không.”


“Ta cũng chưa từng thấy qua, nhưng nữ nhân đều là vậy, ta đã nói phải. Sư đệ đi tới… Hắn vừa khóc vừa… Nói khó chịu, để ta cũng thử, ta, ta thử. Chúng ta còn cùng nhau thử một lần, sư đệ nói sau này hắn và thê tử ta có thể cùng nhau hầu hạ ta.”


“Nữ nhân kia nửa đường tỉnh lại, sư đệ để cho nàng câm miệng, nàng cắn sư đệ, sư đệ dùng kéo đâm bả vai của nàng.”


“Chúng ta thu thập y phục, nữ nhân kia cư nhiên nhân lúc chúng ta không chú ý, muốn mở rộng cửa ra ngoài, ta kéo nàng trở về, rút kéo ra, giết nàng.”


“Sau đó ta lau sạch sàn nhà, xác nhận không có để lại bất luận đầu mối gì, rồi rời đi.” Vệ Chính An nói.


Tiết Nhiên chán ghét nhìn về phía Vệ Chính An, “Đã hết?”


(Luna: Chớ nói TN, ta cũng thấy ghê nữa)


“Đã hết.” Vệ Chính An nói: “Tiết tiên sinh, người muốn biện tụng vô tội hay biện tụng có tội? Chúng ta một chút chứng cứ đều không có để lại, bọn họ cáo không được chúng ta.”


Tiết Nhiên đóng tập lại, “Có để lại chứng cứ hay không, cái này ta sẽ đi tra chứng, về phần biện tụng thế nào, ta sẽ xem mà làm.”


Hắn đứng dậy muốn đi, Vệ Chính An nói: “Tiết tiên sinh, hiện trường đều là chứng cứ của Lộ Thủ Chính.”


Tiết Nhiên đi ra.





“Đỗ tiên sinh, lần này người tới là kiểm chứng một lần nữa sao?” Tất Kiến Hùng đón Đỗ Cửu Ngôn và Đậu Vinh Hưng tiến đến.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Ta nhận thỉnh tụng của Lộ Thủ Chính, hiện tại lấy thân phận tụng sư đến tra hiện trường.”


“Đỗ tiên sinh, người… Người làm sao có thể cho Lộ Thủ Chính thỉnh tụng.” Tất Kiến Hùng lau nước mắt, nói: “Hung thủ giết người nên chém đầu a, người không thể biện tụng cho bọn họ.”


Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Mỗi ngành có quy củ riêng, ta hành sự trong quy củ, cũng không có gì không thích hợp. Tất lão gia cũng không cần lo lắng, là hung thủ thì không thể chạy trốn khỏi trừng phạt nghiêm khắc của luật pháp.”


“Nhưng là… Nhưng là người lợi hại như vậy…” Tất Kiến Hùng sợ nói.



Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Ta lợi hại hơn nữa cũng không có khả năng biện người chân chính có tội thành vô tội.” Nàng dừng một chút, nói: “Tất lão gia không cần lo lắng.”


Tất Kiến Hùng thở phào nhẹ nhõm, suy nghĩ một chút, cẩn thận hỏi: “… Ta đây có cần thỉnh một tụng sư hay không?”


“Việc này trước khi thăng đường ta sẽ nói với ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Nếu như Tiết Nhiên làm vô tội, nguyên cáo nên suy xét thỉnh tụng sư.


Tất Kiến Hùng nghe ra ý tứ trong lời nói của Đỗ Cửu Ngôn, vội chắp tay nói: “Vâng, vâng. Ta nghe Đỗ tiên sinh.”


“Nếu ngươi có tố cầu khác, ngươi có thể đi nói với Lưu đại nhân. Tỷ như để đối phương bồi thường kinh tế cho ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Tất Kiến Hùng ngẩn ra, “Đây cũng có thể?”


“Có thể. Ngươi tìm người viết giùm đơn kiện trình nha môn, nói rõ ràng tố cầu của ngươi, đại nhân sẽ xét thỏa mãn.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Việc này ta không thích hợp nhiều lời với ngươi.”


Tất Kiến Hùng hiểu, liên tục xác nhận.


Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn và Đậu Vinh Hưng ở tiệm tạp hóa dưới lầu đi một vòng, lại lên lầu hai.


“Đây là căn phòng án phát a.” Đậu Vinh Hưng có chút khẩn trương, tiểu tâm dực dực tiến đến, đi sát tường, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Cửu ca, còn đầu mối?”


Đỗ Cửu Ngôn liếc hắn một cái, “Ngươi rất khẩn trương?”


“Ta không, không khẩn trương.” Đậu Vinh Hưng nói.


Đỗ Cửu Ngôn thấp giọng nói: “Lúc trước đến, là tìm chứng cư gây bất lợi cho Lộ Thủ Chính, hiện tại trở lại, là một góc độ khác.” Nàng mở chăn lên nhìn kỹ, “Tạo hóa trêu người Tiết tiên sinh quả nhiên nhìn ta không vừa mắt a.”


“Biện cho hắn hoa rơi nước chảy!” Đậu Vinh Hưng cả giận nói.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Được, hoa rơi nước chảy, đau chảy nước mắt!”


“Vậy phải xem bản lãnh của ngươi.” Thanh âm của Tiết Nhiên từ ngoài cửa vang lên, Đỗ Cửu Ngôn xoay người lại nhìn thoáng qua, Tiết Nhiên đang tiến đến, nàng cười, nói: “Tiết tiên sinh nghe trộm người khác nói chuyện, bất nhập lưu a.”


Tiết Nhiên nói: “Nói xấu người khác, nhập lưu?”


“Ta đang trần thuật sự thực.” Đỗ Cửu Ngôn chỉnh lại chăn đệm, cười khanh khách nói: “Tiết tiên sinh không nên bịt tay trộm chuông a.”


Tiết Nhiên hừ lạnh một tiếng, “Cuồng vọng!”


Đỗ Cửu Ngôn xuất môn, nhớ tới cái gì nhắc nhở: “Tiết tiên sinh, phải đứng đắn một chút a, không thể làm giả.”



Tiết Nhiên giận dữ, quay đầu lại đang muốn đáp lời, Đỗ Cửu Ngôn cũng đã đi.


“Bại hoại!” Hắn cả giận nói.


Đỗ Cửu Ngôn vây bắt bốn phía tiệm tạp hóa, Đậu Vinh Hưng hỏi: “Cửu ca, ngươi tìm cái gì?””


“Tìm một con mèo!” Ngỏ hẻm này người đến người đi, chính là không thấy có mèo.


Đậu Vinh Hưng không rõ.


“Tất lão gia, nhà ngươi có nuôi mèo không? Hoặc, hàng xóm hai bên, chung quanh có mèo không?” Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại tới hỏi Tất Kiến Hùng.


Tất Kiến Hùng nói: “Nhà của ta không có nuôi mèo, phụ cận có hay không ta không chú ý. Cái này có trọng yếu không, có muốn ta giúp ngươi một tay hỏi một chút hay không?”


“Được, ngươi hỏi một chút.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay chậm rãi đi tới.


Đậu Vinh Hưng không hiểu nhìn nàng, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Lộ Thủ Chính nói lúc hắn xuống lầu, bởi vì bị tiếng mèo kêu đột nhiên dọa phải, cho nên mới phải đỡ cầu thang té lộn mèo một cái.”


“Cái này tìm được rồi cũng vô ích a, mèo không biết nói.” Đậu Vinh Hưng nói.


Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Hiện tại rất nhiều chứng cứ gây bất lợi cho Lộ Thủ Chính, nhưng đối phương lại không có lưu lại gì cả. Nên, ta phải kiểm tra lại, không thể bỏ qua bất kỳ thứ có khả năng nào.”


Đậu Vinh Hưng gật đầu.


Tra xong bên này, một mình Đỗ Cửu Ngôn đi nha môn.


Lộ Thủ Chính nghe được tiếng bước chân, cọ một chút đứng lên, “Đỗ tiên sinh, Đỗ tiên sinh lúc nào thăng đường, ta, ta rất sợ hãi, ta hối hận.”


“Hối hận hữu dụng, ngươi cũng không cần ở nơi này.” Đỗ Cửu Ngôn dọn một cái ghế qua đây ngồi xuống, chỉ chỉ trên mặt đất, “Ngươi cũng ngồi.”


Lộ Thủ Chính ngoan ngoãn ngồi dưới đất.


“Ta hỏi, ngươi đáp, không nên nói lời vô ích!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Lộ Thủ Chính gật đầu.


“Năm đó, vì sao ngươi khi dễ Ngũ Tuấn Phong?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Lộ Thủ Chính hồi ức, suy nghĩ một chút nói: “Ta, ta cũng không lý do gì, chính là không thích bộ dáng của hắn. Suốt ngày nói chuyện thì nhấc cổ họng lên, người khác khẽ động hắn sẽ khóc, ta thấy liền phiền.”


“Khi dễ mấy lần?” Đỗ Cửu Ngôn nói.



Lộ Thủ Chính trả lời: “Ta ở thư viện nửa năm, tổng cộng đi đọc sách không quá mười ngày. Nhiều lắm khi dễ qua ba lần.”


“Ngươi tè trong túi của hắn?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Lộ Thủ Chính không nhớ rõ, “Nên, nên là có đi.”


“Thật là người đáng ghét.” Đỗ Cửu Ngôn quét hắn một mắt, “Đánh như thế nào?”


Lộ Thủ Chính nói: “Kỳ thực cũng không có động thủ chân chính, ta cười nhạo hắn, bản thân hắn lòng dạ hẹp hòi vẫn ghi nhớ.”


“Ngươi ngồi đừng nhúc nhích.” Lúc nói chuyện Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy cầm tập ghi chép của mình, đập hai cái lên đầu Lộ Thủ Chính. Lộ Thủ Chính ôm đầu nói: “Ngươi, ngươi làm sao có thể đánh người?”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhìn ngươi không vừa mắt. Đánh một trận ta thoải mái một chút.”


Lộ Thủ Chính mắt lệ uông uông, cũng không dám nói lời nào.


“Lại hồi ức một lần, tình hình vào lúc ban đêm, tinh tế một chút.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Lộ Thủ Chính tinh tế nói chuyện từ lúc bản thân tỉnh ngủ, đến sau khi phạm án ly khai tiệm tạp hóa cùng với về nhà ra một lần.


“Ngươi đánh nàng xong, nàng lập tức ngất đi, hay ngừng một chút? Thời gian ngất, tay ngươi như trước bị nàng cắn, hay đã thả lỏng?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Lộ Thủ Chính nói: “Nàng không có lập tức ngất, mà là trừng ta mắng ta một câu. Sau đó mới ngất.”


“Mắng cái gì?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Lộ Thủ Chính nói: “Nàng nói nàng sẽ ăn thịt uống máu ta, thành quỷ đều sẽ không bỏ qua cho ta. Nói xong liền hôn mê.”


“Những lời này vì sao không nói sớm!” Đỗ Cửu Ngôn cả giận nói.


Lộ Thủ Chính lắc đầu, “Ta, ta cho rằng không hữu dụng, liền thôi.”


“Tiếp tục suy nghĩ, không nên giả vờ thông minh lướt qua cái gì.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Lúc ngươi xuống lầu, nghe mèo kêu kêu thế nào?”


Bookwaves.com.vn

Lộ Thủ Chính nói: “Điều này rất trọng yếu sao? Ta, ta không quá chú ý, chỉ kêu một tiếng liền thôi, đại khái là như vậy.” Hắn học tiếng mèo kêu, như đè cổ họng hoặc là bị người đè đầu kêu lên.


“Ngươi nghỉ ngơi đi.” Đỗ Cửu Ngôn mang theo vở ra ngoài, Lộ Thủ Chính ở phía sau hô: “Đỗ tiên sinh, ngươi. . . Ngươi phải giúp ta a, ta làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi!”


Đỗ Cửu Ngôn không để ý tới hắn đi ra lao phòng đi tìm Thi Đại.


“Làm sao vậy?” Thi Đại đang chỉnh lý hồ sơ, thấy nàng đến nói: “Di thể của Tất cô nương đưa đi nghĩa trang rồi, nếu như ngươi tra sợ rằng phải đi nghĩa trang.”


Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Khối thịt bị cắn xuống kia, ta xem lại.”


Thi Đại lấy thịt ra cho nàng xem, | Có vấn đề gì không?”


Đỗ Cửu Ngôn dùng giấy trắng nâng khối thịt kia đứng ở dưới mặt trời, nhìn hồi lâu mới trả lại cho Thi Đại, thấp giọng ghé vào lỗ tai hắn nói một câu, Thi Đại ngẩn ra, cũng cầm thịt nói: “Quả thực?”


Hắn cũng cầm thịt ra ngoài xem, lập tức kinh hãi quay đầu lại nhìn nàng, sắc mặt trắng bệch.


“Không có việc gì.” Đỗ Cửu Ngôn nói với hắn: “Bảo tồn cho tốt, chớ làm mất.”



Thi Đại hoảng hốt gật đầu, Đỗ Cửu Ngôn nghĩ đến một việc, “Rửa đi vết máu, có biện pháp nào lần thứ hai hiển hiện ra hay không?”


“Có thể!” Thi Đại trả lời: “Trong《 Nghiệm Thi Lục 》 lão tổ tông chúng ta truyền, ta cũng từng thử.”


Nhãn tình của Đỗ Cửu Ngôn sáng lên, “Được, chờ ta lấy đồ tới cho ngươi.”


Thi Đại xác nhận.


Đỗ Cửu Ngôn lần thứ hai đi tiệm tạp hóa Tất ký, Tất Kiến Hùng theo nàng hỏi: “Đỗ tiên sinh, còn muốn tra? Nơi này ngươi đi năm lần rồi, còn có thể có thu hoạch sao?”


“Ta rất rảnh rỗi.” Đỗ Cửu Ngôn nói xong, thấy Hàn thị ôm nhi tử đi ra, thấy nàng chào một cái, nói: “Đỗ tiên sinh hảo.”


Đỗ Cửu Ngôn đi tới, “Tiểu hài tử lớn lên rất tốt a, khoẻ mạnh kháu khỉnh.”


“Chính là làm ầm ĩ.” Hàn thị cười nói.


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tiểu hài tử đều như vậy, hài tử nháo đằng càng có sức sống.” Nàng nói ngừng lại, vừa rồi Tất Kiến Hùng hắt hơi một cái, sợ hài tử trong tay Hàn thị mở mắt ra, oa một tiếng khóc lên.


Hàn thị vội ôm dụ dỗ, Đỗ Cửu Ngôn không có kinh nghiệm gì, thuận miệng hỏi: “Ngủ không sâu thế sao?”


“Đúng vậy, có chút thanh âm liền tỉnh.” Hàn thị nói.


Tất Kiến Hùng càu nhàu, “Ban đêm không ngủ được, cũng không biết nuôi thế nào.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn thoáng qua Hàn thị, xoay người lên lầu.


Tất Kiến Hùng nhìn Hàn thị, nói: “Còn không ôm trở về, không phải nói không thể trúng gió sao?”


Tiểu hài tử rầm rì liền ngủ.


“Vâng!” Hàn thị xác nhận, ôm tiểu hài tử trở về phòng, bỗng nhiên trên lầu truyền tới động tĩnh rầm một tiếng, lại là một tiếng kêu sợ hãi, Tất Kiến Hùng sợ hết hồn, không đợi hắn lên tiếng, nhi tử hắn oa một tiếng khóc lên.


“Đỗ tiên sinh, người làm sao vậy?” Tất Kiến Hùng đang muốn lên lầu.


Đỗ Cửu Ngôn xuất hiện ở trước cửa sổ, hướng về phía hắn phất phất tay, “Không có việc gì, té lộn mèo một cái mà thôi.” Nàng nói xong nghiêng tai nghe tiếng khóc của hài tử, mâu quang khẽ nhúc nhích.


“Ngươi làm việc của ngươi đi, ta và Hàn thái thái nói chút kinh nghiệm nuôi hài tử.” Đỗ Cửu Ngôn nói với Tất Kiến Hùng.


Tất Kiến Hùng nhìn thoáng qua Hàn thị, đi phía trước coi chừng cửa hàng.


“Ngồi đi, chúng ta tâm sự.” Đỗ Cửu Ngôn ngồi xuống ở chính đường, Hàn thị ôm nhi tử buồn ngủ, tiểu tâm dực dực ngồi xuống.


Đỗ Cửu Ngôn nhìn nàng, hỏi: “Ngươi hận phụ nữ Tất Kiến Hùng?”


Hàn thị bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn nàng, nhanh chóng lắc đầu, “Không, không hận. Nhà của ta rất nghèo, có thể gả qua đây còn giúp đệ đệ cưới tức phụ, ta đã rất cao hứng. Ta không hận.”


—— lời nói ngoài ——


Hôm nay canh tư kết thúc lạp! Cảm tạ trường bình, viết đều rất tốt a, đều cũng có tài hoa muội tử a!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận