Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 258: HƯNG VINH LÊN ĐƯỜNG


Dịch giả: Luna Wong


“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi nói.”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói: “Ta làm người thỉnh tụng của Lộ Thủ Chính, vốn chỉ cần biện tụng có tội cho Lộ Thủ Chính là được, nhưng bởi vì án đặc thù, có đủ ba vị bị cáo.”


“nên, Đỗ mỗ chỉ có thể bao biện làm thay, đổi góc độ khác, để phản bác Tiết tiên sinh một vòng.”


“Vì Ngũ Tuấn Phong và Vệ Chính An có hay không có tội, trực tiếp liên quan đến người thỉnh tụng ta phải chịu tội nặng hay nhẹ và nhanh chóng phán quyết, ta biện tụng trong tình lý.”


Nàng nói xong, Tiết Nhiên quay đầu đến nhìn nàng, cười lạnh một tiếng, nói: “Không được, ngươi đã là tụng sư của bị cáo, lại biện tụng cho nguyên cáo, ngươi đây là phạm quy, không chỉ không hợp lý cũng trái pháp luật.” Dứt lời, chắp tay với Quế vương nói: “Còn thỉnh đại nhân bác bỏ, bằng không, tất cả kết quả thẩm tra xử lí của bản án, khó có thể làm cho người tin phục.”


Quế vương nhíu mày, nói: “Tin hay không phục dựa vào bổn quan sao, hiện tại mời tụng sư rồi, ngươi biện chứng thoả đáng, đương nhiên để người tin phục. Dong dài!”


“Đỗ Cửu Ngôn ngươi nói chuyện.”


Hắn biết, vương gia ngồi công đường xử án tất nhiên sẽ thiên vị giúp Đỗ Cửu Ngôn, nhưng không có nghĩ đến, hắn thiên vị minh mục trương đảm như vậy!


“Đại nhân nói có lý, tin phục không tin phục, phải xem tụng sư biện tụng.” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, ngữ điệu biến đổi, nói: “Bất quá, Tiết tiên sinh không phục, đã như vậy, vậy thỉnh tụng sư khác lên đường đi.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía Tất Kiến Hùng, “Tất lão gia, ngươi có nguyện ý thỉnh tụng tại đường không, để Đậu Vinh Hưng Đậu tụng sư biện tụng cho ngươi?”


“Ta nguyện ý.” Tất Kiến Hùng nói.


Tiết Nhiên ngẩn ra, hắn đã nhìn ra, Đỗ Cửu Ngôn hiển nhiên là sớm dặn dò qua Tất Kiến Hùng, bằng không Tất Kiến Hùng sẽ không đáp ứng dứt khoát như vậy.


Phải biết rằng, Đỗ Cửu Ngôn là tụng sư của bị cáo.


Mà, nếu như Đậu Vinh Hưng không có chuẩn bị, lại làm sao có thể đến lúc lên sân khấu biện tụng.


Tụng sư có kinh nghiệm hơn nữa, cũng không có khả năng không làm chuẩn bị cùng điều tra, liền trực tiếp lên sân khấu biện tụng.


“Đậu Vinh Hưng.” Quế vương nhìn về phía Đậu Vinh Hưng sau lưng Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi đã thụ ủy thác của nguyên cáo, như vậy, ngươi chính là tụng sư của nguyên cáo, ngươi nói chuyện.”


Lúc nói chuyện, Quế vương lạnh lùng liếc mắt Tiết Nhiên một cái.



Biện không thắng ngươi liền giết chết ngươi.


“Vâng!” Đậu Vinh Hưng khẩn trương nhìn Đỗ Cửu Ngôn. Đỗ Cửu Ngôn thấp giọng nói: “Nên nói cái gì thì nói cái đó.”


Đậu Vinh Hưng xác nhận, tằng hắng một cái, tiến lên đây, nói: “Chỉ…Chỉ với bốn điểm mới vừa rồi Tiết tiên sinh liệt kê, ta làm phản chứng.”


“Thứ nhất, ta không biết Tiết tiên sinh làm sao thí nghiệm, nhưng lúc quan phủ tra chứng, cũng từng làm thí nghiệm như thế, bao quát ta cũng từng cùng làm thí nghiệm. Từ Đức Khánh lâu đi ra Thiệu An nhai theo dõi theo đuôi, quả thực trên đường phố ban đêm trống trải, Lộ Thủ Chính không có phát hiện, đây không bình thường.”


“Thế nhưng, hai người này đi cũng không phải là Thiệu An nhai, mà là đi đường vòng, từ trong ngõ hẻm bên cạnh Đức Khánh lâu, vòng qua hai ngõ nhỏ chặn ngang. Con đường này Đỗ tụng sư và đông gia Đức Khánh lâu Đổng Đức Khánh cùng nhau, trước sau đi qua bốn lần.”


“Xuyên qua, thời gian vừa vặn, càng không thể nào bị Lộ Thủ Chính phát hiện.”


“Nếu Tiết tiên sinh tồn chất vấn với chuyện này, có thể hạ đường tự đi nghiệm chứng một lần.”


“Về điểm thứ hai, không cần chứng thêm, rượu có tội hay không, ngoại nhân cũng không thể nhìn ra. Thường ra ngoài uống rượu nên là người rất quen thuộc, đương sự không muốn uống rượu, vô luận có chuyện hay không đều có thể giả say.”


“Thứ ba, về hiện trường không có chứng cứ, đây không thành lập.”


Lúc nói chuyện Đậu Vinh Hưng nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn. Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía hắn gật đầu, thấp giọng nói: “Rất tốt.”


Đây là lần đầu tiên hắn biện tụng án hình sự, mặc dù không phải tụng sư sân nhà, nhưng đối với hắn mà nói, lại là cơ hội học tập cực tốt.


“Thi ngỗ tác, ” Đậu Vinh Hưng nhìn về phía thính đường Thi Đại, “Làm phiền ngươi!”


Bookwaves.com.vn

Thi Đại tiến lên đây.


Tất cả mọi người nhìn Thi Đại, chỉ thấy hắn đang cầm hai món được đặt trong khay, đầu lông mày của Tiết Nhiên ninh chặt, lập tức nhận ra, một bên là viện phục của thư viện Thanh Sơn, tổng cộng hai kiện, hiển nhiên là y phục của hai người Ngũ Tuấn Phong và Vệ Chính An. Một bên là một vật hắn chưa từng thấy qua, chính là thịt nát từ trong miệng Tất Vi cạy ra.


Thịt nát đã xem là miếng thịt ở tay trái Lộ Thủ Chính.


Thi Đại giũ hai kiện y phục ra, trước mặt của mọi người, xuất ra một bàn chải, chấm vào giấm khám nghiệm tử thi, cọ trên y phục được người giặt sạch.


Trong mùi dấm nồng nặc, sắc mặt của Ngũ Tuấn Phong trắng bệch nhìn về phía Vệ Chính An.


Vệ Chính An hướng về phía hắn lắc đầu.



Ngũ Tuấn Phong hít sâu một hơi, bình phục tâm tình.


“Hai kiện y phục này, các ngươi nhận ra chứ?” Lúc chải dấm, Đậu Vinh Hưng hỏi hai người.


Vệ Chính An trả lời: “Vạt áo trong viện phục có thuê tên của từng người, nếu Thi tiên sinh đã lấy tới, nói vậy đã xác nhận rồi.”


“Đúng!” Thi Đại gật đầu, “Hai kiện y phục đúng là từ chỗ của các ngươi, do bạn cùng phòng của các ngươi xác nhận xong đưa cho ta.”


Hắn giũ hai kiện y phục, bên trên có thêu tên của Ngũ Tuấn Phong và Vệ Chính An.


Mọi người nín hơi, thời gian từng điểm từng điểm qua đi, chỉ thấy tay áo trái của Ngũ Tuấn Phong, ống tay áo phải của Vệ Chính An đều có không ít vết máu, mà rõ ràng nhất còn lại là tay phải của Vệ Chính An cùng với vạt áo ở phần tim bên trái có mấy vết máu nhỏ như móng tay.


“Vết máu a!” Có người kinh hô một tiếng, “Người tuyệt đối là bọn họ giết.”


Thi Đại cầm quần áo nộp cho Hoàng thư lại, lập tức giao khay cho Đậu Vinh Hưng, hắn chắp tay lớn tiếng nói: “Phương pháp thử máu này, là phương pháp ghi lại trong《 Nghiệm Thi Lục 》, nếu còn nghi vấn muốn hỏi cứ thỉnh ngỗ tác khác đến nghiệm, Thi mỗ nguyện gánh chịu tất cả trách nhiệm cho hành sự hôm nay.”


Hắn nói xong, chắp tay lui ra.


Tiết Nhiên nhìn lướt qua quần áo dính máu, sắc mặt rất an tĩnh, hắn lui về phía sau một bước, cầm lấy biện từ trong tay Khu Hằng lật xem.


“Giống như mọi người thấy, trên hai kiện y phục có vết máu. Vết máu bên tay trái của Ngũ Tuấn Phong, là bởi vì hắn là một người thuận tay trái, mà Vệ Chính An là tay áo phải, là bởi vì hắn quen dùng tay phải.” Đậu Vinh Hưng nói: “Cái phương hướng này, phù hợp với thương trên người người chết.”


“Quanh thân người chết tổng cộng có ba chỗ thương, trừ vết thương cái trán Lộ Thủ Chính thừa nhận, còn dư lại vai trái và ngực, mà thương vai trái là do người quen dùng tay trái đâm!”


“Bên trên, là bằng chứng thứ nhất.” Đậu Vinh Hưng nói xong, lấy thịt nát trong khay ra, “Khối thịt này tương đương vừa khớp, bởi vì trên tay Lộ Thủ Chính cũng vừa mới bị cắn rớt một miếng thịt.”


“Mọi người tham dự điều tra, bao quát Thi Đại ở bên trong, đều thẩm tra đối chiếu xác nhận, khối thịt này thuộc về Lộ Thủ Chính. Nhưng trên thực tế cũng không phải.”


“Trên miếng thịt nát nhỏ này, có lỗ chân lông cực nhỏ. Mọi người chúng ta có thể thấy, vị trí bắp tay này, chỉ có vết nhăn trên tay mới có thể thấy được lỗ chân lông.”


“Lộ Thủ Chính, màn đêm buông xuống lúc người chết cắn ngươi, ngươi dùng ngọc chẩm đánh đầu của nàng, nên có phải lập tức hôn mê không?”


Lộ Thủ Chính lắc đầu, “Không phải, sau khi ta đánh nàng, nàng buông tay của ta, hướng về phía ta mắng một câu, nàng muốn ăn thịt uống máu của ta đời đời kiếp kiếp thành quỷ đều sẽ không bỏ qua cho ta.”


“Vậy là được rồi!” Đậu Vinh Hưng nhìn về phía mọi người, nói: “Người chết trước khi bị đánh ngất xỉu, từng nói qua một câu nói dài như vậy. Nếu như trong miệng nàng hàm chứa thịt, thì không cách nào nói ra được. Hơn nữa, người chết nói nàng muốn ăn thịt Lộ Thủ Chính, nên, ta kết luận lúc đó người chết đã nuốt khôi thịt nàng cắn ra này vào bụng.”



“Như vậy, vừa lúc ăn khớp với ngôn ngữ nàng mắng, như vậy, khối thịt này đến từ đâu?” Đậu Vinh Hưng phản vấn.


Quế vương gật đầu, nói: “Là trên người Ngũ Tuấn Phong và Vệ Chính An?”


“Đại nhân minh giám, phải!” Đậu Vinh Hưng nói: “Nên, thỉnh đại nhân an bài người kiểm tra thực hư trên người của hai người, tất nhiên có vết thương bị người cắn trên người một người.”


Quế vương nói: “Thi Đại, ngươi tới kiểm tra thực hư!”


Tiết Nhiên nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, nguyên lai nàng tự đi tra lại ra nhiều chứng cớ như vậy.


Ngũ Tuấn Phong vô ý thức ôm cánh tay, kinh khủng bất an nhìn về phía Vệ Chính An.


Bookwaves.com.vn

“Đừng sợ.” Lúc nói chuyện Vệ Chính An bỗng nhiên nắm tay phải của Ngũ Tuấn Phong lên, bỗng nhiên cắn vết thương cũ của hắn.


Bả Tử một bước nhanh về phía trước, đá Vệ Chính An ngã lăn, đao đã gác ở trên cổ của Vệ Chính An, lạnh lùng thốt: “Trên công đường, nếu còn làm càn, giết không tha!”


“Đẹp.” Quế vương gật đầu, chỉ vào Ngũ Tuấn Phong và Thi Đại nói: “Nghiệm!”


Thần sắc Tiết Nhiên đổi đổi, tay chắp sau lưng, buộc chặt, hắn ghé mắt nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn.


Đỗ Cửu Ngôn dáng dấp ngoại nhân, xem náo nhiệt.


Tiết Nhiên quay mặt đi, hai chứng cứ, bằng Đậu Vinh Hưng đã chỉnh lý xong án tình, xem ra đồ Đỗ Cửu Ngôn chuẩn bị so với hắn nghĩ còn nhiều hơn.


Tốc độ cũng nhanh hơn hắn nghĩ.


“Sư huynh.” Ngũ Tuấn Phong nhìn Vệ Chính An.


Khóe miệng Vệ Chính An đều là máu, hàm răng cũng rớt ra hai cái răng, hắn cắn chặt môi cùng máu nói: “Đừng sợ!”


Ống tay áo của Ngũ Tuấn Phong bị vén lên, thình lình một vết thương bị cắn, lộ trước mắt mọi người.


Thi Đại so với thịt nát, nói: “Đại nhân, hoa văn hai khối phi thường tương tự!”


“Ân.” Quế vương hơi gật đầu, nhìn về phía Ngũ Tuấn Phong, nói: “Khai đi, còn muốn thề thốt phủ nhận?”


Ngũ Tuấn Phong không nói lời nào, khóc hết sức mình.


Quế vương nhìn giận, nói với Đậu Vinh Hưng: “Nói tiếp.”


“Có hai chứng cứ này, đủ để chứng minh, Ngũ Tuấn Phong và Vệ Chính An hai người đã đến hiện trường, áp dụng gian chiêm.” Đậu Vinh Hưng chắp tay nói: “Thỉnh đại nhân minh biện.”


“Đậu tiên sinh có tiến bộ, một đoạn biện từ này nói trật tự rõ ràng, ta nghe thanh thanh sở sở.”



“Vậy khẳng định, đều hơn nửa năm, hắn khẳng định có tiến bộ a.”


Đậu Vinh Hưng một tay mồ hôi, chắp tay lui về, Đỗ Cửu Ngôn giữ hông đái của hắn, đợi hắn đứng vững thấp giọng nói: “Tiểu tử, tiền đồ khả kỳ!”


Nhãn tình của Đậu Vinh Hưng sáng lên, cúi thấp đầu ngượng ngùng cười.


“Tiết Nhiên, ” Quế vương hỏi: “Hôm nay còn có cái gì có thể nói?”


Tiết Nhiên tiến lên một bước, chắp tay nói: “Học sinh làm biện tụng có tội.”


Ngoài cửa một trận tiếng động lớn ồn ào truyền đến, có người thấp giọng nói: “Tiết tiên sinh đây là nhận thua?”


“Suỵt! Đây là bắt đầu, đầu to chân chính ở phía sau.”


“Đầu to cái gì?”


“Tiết tiên sinh muốn biện án này phân chia trách nhiệm với Đỗ tiên sinh. Đều có tội, tội của người nào tương đối nặng, đây mới là trọng điểm vụ án này phải biện.”


Lúc này mọi người mới chợt hiểu, mong đợi nhìn trong huyện nha.


“Các ngươi. . . Các ngươi ba súc sinh!” Tất Kiến Hùng khóc lớn, chỉ vào ba người, “Các ngươi trả nữ nhi cho ta, trả nữ nhi cho ta!”


Lộ Thủ Chính sợ rụt một cái, cúi thấp đầu không dám nói lời nào.


Vệ Chính An đỡ Ngũ Tuấn Phong, hai người sắc mặt nặng nề, dựa sát chung một chỗ.


“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi có gì dị nghị với phạm tội sự thực của Lộ Thủ Chính không?” Quế vương hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói: “Hồi đại nhân, không có.”


“Được!: Quế vương vỗ kinh đường mộc, nói: “Bản án liên quan đến ba bị cáo, kinh qua hai lần phạm tội tàn hại, khiến người bị hại chết thảm. Nhưng trách nhiệm trong đó làm sao phân biệt, làm sao phân chia còn chưa rõ, hiện hai phe bị cáo đều mời tụng sư, như vậy, hiện tại nhị vị tự do biện tụng có tội.”


Đỗ Cửu Ngôn và Tiết Nhiên chắp tay xác nhận.


Tiết Nhiên nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, Đỗ Cửu Ngôn cũng nhìn về phía hắn, Tiết Nhiên nói: “Thứ tự đến trước và sau, Lộ Thủ Chính tiến vào xâm phạm trước, liền do ngươi tố tụng trước.”


“Vậy Đỗ mỗ không khách khí.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


—— lời nói ngoài ——


Đậu Vinh Hưng lần đầu tiên biện hình sự, bốp bốp bốp bốp.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận