Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 261: TIÊN SINH BẢO TRỌNG


Dịch giả: Luna Wong – đã bão xong, chúc mọi người có thời gian đọc sách thư giãn tại Bookwaves


“Tiết tiên sinh.” Đỗ Cửu Ngôn xoay người nhìn Tiết Nhiên, “Yếu thỉnh Thi Đại xem không?”


Khóe miệng Tiết Nhiên tràn ra máu.


Sắc mặt trắng bệch, lung lay sắp đổ.


“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi không nên quá đáng.” Khu Hằng tức giận rào rạt nhìn Đỗ Cửu Ngôn.


Đỗ Cửu Ngôn không nói với Khu Hằng, nhìn chằm chằm Tiết Nhiên thấp giọng nói: “Vụ án này, ngươi không nên nhận a. Ngươi đoán ngươi quay về Tây Nam là hai bên đường hoan nghênh, hay mặt lạnh trào phúng?”


“Tây Nam ta sẽ không hung hăng như ngươi!” Tiết Nhiên nói.


Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Chờ ngươi trở về sẽ biết.”


Tiết Nhiên hừ một tiếng, cường chống đỡ Khu Hằng đứng thẳng.


“Nghe xử!” Quế vương đứng dậy, quát dẹp đường.


“Lộ Thủ Chính!”


“Vâng!” Lộ Thủ Chính cúi thấp đầu, cả người run.


“Đêm vào trộm cướp, muốn gian không thành lại đánh người bị thương, y theo luật xử giáo giám hầu!” Lúc nói chuyện Quế vương nhìn Lộ Thủ Chính, “Ngươi phục không?”


Lộ Thủ Chính không dám nói bản thân vị thành niên, vội dập đầu nói: “Học sinh phục, mặc cho đại nhân làm chủ.”


Hoàng thư lại đưa hồ sơ cho hắn ấn vân tay.


Ngoài cửa, Vương thị gào khóc.


“Ngũ Tuấn Phong Vệ Chính An, hai người ngươi chủ mưu, mưu hại, lật lại bản án làm giả cung, cưỡng dâm sát hại phụ nhân, bổn quan bất luận thủ tòng, xử hai người như nhau trảm hình!”


“Có phục hay không?” Quế vương hỏi.


Ngũ Tuấn Phong nhìn Vệ Chính An, bên tai nghe ngoài nha môn tiếng đánh nhau liên tiếp không có dừng lại, hắn thê thảm cười, nói: “Sư huynh, nhận đi. Kiếp sau ta còn tới tìm ngươi.”


“Được!” Vệ Chính An nói: “Kiếp sau, ta chờ ngươi!”


Hai người nhìn đối phương, quyết tuyệt cười, cúi đầu nói: “Chúng ta phục tòng!”


Hoàng thư lại đưa hồ sơ cho hai người ấn vân tay.



“Tuấn Phong!”


“Chính An!”


Người của hai nhà khóc tê tâm liệt phế.


Trong mắt Ngũ Tuấn Phong và Vệ Chính An cũng chỉ có đối phương, lưu luyến, đầy mắt thâm tình.


Đỗ Cửu Ngôn phỉ nhổ không ngớt, nói với Tiêu Tam: “Trông kỹ bọn họ, nghìn vạn lần đừng cho bọn họ tự sát!”


“Được!” Tiêu Tam nhìn chằm chằm hai người cười lạnh nói: “Ở huyện nha Thiệu Dương chúng ta, còn không có phạm nhân nào có thể chết đâu!”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.


“Cái khác!” Quế vương nhìn ra phía ngoài, “Ba nhà Lộ Thủ Chính, Ngũ Tuấn Phong cùng với Vệ Chính An, trong vòng mười ngày mỗi hộ bồi thường Tất phủ bạc ba trăm lượng, nếu như không thực hiện, bổn quan sẽ xử theo pháp, vấn trách trọng phạt.”


Tất Kiến Hùng dập đầu, cũng khóc lớn không ngừng.


“Hàn thị!” Quế vương nói: “Biết rõ án tình lại che giấu không báo, án luật trượng một trăm lưu ba nghìn dặm, nhưng niệm phụ nhân nhát gan, ấu tử còn trong tã lót, lại lên đường làm chứng thái độ nhận sai vô cùng tốt, bổn quan xử trượng trách một trăm miễn tội đày hoãn một năm, một năm vừa qua tự đến nha môn lãnh phạt.”


Hàn thị ở sát vách xác nhận.


“Bản án hôm nay kết, thối đường!” Quế vương nói.

Bookwaves.com.vn

“Đại nhân, chúng ta cáo từ.” Khu Hằng đỡ Tiết Nhiên ra ngoài.


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Tiết tiên sinh sống cho tốt a!”


Tiết Nhiên tựa ở trên người Khu Hằng bước nhanh đi.


“Đỗ tiên sinh thắng!”


Ngoài cửa truyền đến một trận tiếng hoan hô, “Trận đầu, Đỗ tiên sinh thắng, chúc mừng Đỗ tiên sinh!”


Lộ Thủ Chính xử giảo hình không oán, giảo giám hầu cũng có thể, cuối cùng định án giảo giám hầu. Mà hai người Vệ Chính An, nếu không điều tra rõ biện tụng thỏa đáng, lưu đầy hoặc trảm lập quyết, cuối cùng phán định trảm lập quyết.


Vụ án này chứng cứ của Lộ Thủ Chính thanh minh, mà chứng cứ của hai người Ngũ Vệ không rõ, nhất là có gian chiêm hay không. Nên cuối cùng làm sao kết án, vừa nhìn thái độ quan viên chủ xử, thứ hai tụng sư làm sao biện.


Nếu là thoả đáng, vô tội cũng không phải không có khả năng.


Nên, Đỗ Cửu Ngôn thắng.


“Cha a, chúc mừng chúc mừng!” Củ cải nhỏ đứng ở ngoài cửa vẫy tay, lúc nói chuyện, bùm bùm thả pháo.



Đỗ Cửu Ngôn chắp tay với mọi người, nói: “Đa tạ mọi người, đa tạ!”


“Đỗ tiên sinh.” Lộ Ấn, Lộ Lệ Vân và Vương thị cùng với Lộ Lệ Cần qua đây, hướng về phía nàng hành lễ, Vương thị khóc hỏi: “Đỗ tiên sinh, hài nhi của ta giảo giám hầu…sẽ… Sẽ chết sao?”


Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Xem cơ duyên.”


“Đây đối với hắn mà nói là chuyện tốt. Nếu như ở bên ngoài, lần sau hắn rất có thể chính là tội mất đầu!”


Vương thị phù phù quỳ xuống, cầm lấy vạt áo của Đỗ Cửu Ngôn, “Cảm tạ Đỗ tiên sinh đại nhân không trách tiểu nhân, còn chịu biện tụng cho Chính như của ta, cảm tạ!”


“Không cần cảm tạ!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Phu nhân xin đứng lên đi.”


Vương thị bị Lộ gia người kéo lên.


Đỗ Cửu Ngôn nhìn hai nhà Ngũ, Vệ. Người hai nhà đã dừng tay, đều tự tách ra ngồi ở hai bên ven đường, tỷ tỷ Ngũ Tuấn Phong nói: “Không được, ta, ta còn muốn tiếp tục thỉnh tụng sư, biện tụng cho Túng Phong.”


“Hồ đồ cái gì, hắn từ xuất hiện trong nha môn, đến cuối cùng bị mang đi, đến một mắt còn chưa từng nhìn ngươi.” Tỷ phu nói: “Trong mắt đệ đệ này của ngươi, chỉ có sư huynh của hắn.”


“Ái tình của hắn vĩ đại nhất, vì tình yêu không tiếc hi sinh tất cả. Ngươi trong mắt hắn, dù là đưa mạng cho hắn, hắn cũng không thấy ngươi tốt.”


Tỷ tỷ sửng sốt một chút, nhất thời che mặt khóc lên, “Hài tử này, ái tình có trọng yếu như vậy sao… Người sống trên đời, có nhiều chuyện có thể làm, hết lần này tới lần khác vì ái tình chó má gì.”


Đối diện, mẫu thân của Vệ Chính An thẳng tắp nằm ở ven đường, không biết nhân sự.


Nhi tử nuôi vài chục năm cho rằng ngạo chờ mong làm rạng rỡ tổ tông, chẳng những là đoạn tụ, còn vì thế giết người bỏ mệnh.


Sự đả kích này, không bằng sinh ra bóp chết cho rồi.


Đỗ Cửu Ngôn thu hồi đường nhìn, ôm lấy củ cải nhỏ, lại cười nói: “Vừa bán hạt dưa sao?”


“Bán xong rồi.” Củ cải nhỏ buông tay, “Cha a, hạt dưa không nhiều tiền, thế nhưng ít lãi tiêu thụ mạnh, nếu ta mua thêm chút về, người phải mau nhận thêm quan ti kế tiếp a.”


“Đúng rồi đúng rồi, ngươi thắng trận đầu… Nếu như đều thắng, người sẽ không trở thành hội trưởng Tây Nam chứ?” Củ cải nhỏ hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn như có điều suy nghĩ, nói: “Cao xử bất thắng hàn, cha ngươi vẫn là thích hợp ở công đường a.”


“Tiền công của hội trưởng nhiều…” Củ cải nhỏ nói xong, a một tiếng, “Nghĩa phụ thiếu tiền công của ngươi còn chưa đưa, ta đi đòi hắn.”


Lúc nói chuyện, lưu loát chạy đi tìm Quế vương.





Tiết Nhiên do Khu Hằng đỡ, dọc theo hẻm nhỏ trở về, Khu Hằng mấy lần muốn nói lại thôi, Tiết Nhiên nói: “Ngươi muốn nói cái gì, nói đi.”



“Tiên sinh, ta cảm thấy người ngày hôm nay trúng kế của Đỗ Cửu Ngôn.” Khu Hằng nói.

Tiết Nhiên ừ một tiếng, “Bẫy rập gì?”


“Hắn đoán chắc lộ số của người, nên làm đủ chuẩn bị. Thử máu y phục, tính thời gian cùng với dẫn tới người nói ra chuyện bẩn cuối cùng của người thỉnh tụng.”


“Những thứ này hắn đều có chuẩn bị, nên, người một mực biện, đều là góc độ hắn chuẩn bị xong.”


Tiết Nhiên ngẩn ra, hồi ức toàn bộ quá trình mới vừa rồi, quả thế. Trận này nhìn như quyền chủ đạo ở trong tay hắn, nhưng trên thực tế, mỗi một bước đều trong khống chế của hắn, đều là góc độ hắn chuẩn bị trước.


“Hắc!” Tiết Nhiên bỗng nhiên nở nụ cười, lắc đầu nói: “Lúc trước, ta dạy cho các ngươi làm sao và biện tụng, không nên bị hắn dắt đi, hôm nay đến phiên ta, lại cũng chạy không thoát kết cục như vậy.”


Khó coi, khuất nhục, phẫn nộ, Tiết Nhiên nhịn không được.


“Tiên sinh, người mở rộng tim một chút, còn có hai trận, coi như là ba cục thắng hai, chí ít chúng ta còn một cơ hội, cũng không sợ hắn!” Khu Hằng nói.


Tiết Nhiên cười thảm, hắn vẫn sợ Tây Nam thua, sợ học sinh của hắn làm mất mặt Tây Nam, hôm nay, lại là Tiết Nhiên hắn chân chính làm mất mặt của Tây Nam.


“Mở cửa.” Khu Hằng gõ cửa, trắc môn mở ra, tiểu thư đồng một mắt nhìn về phía Tiết Nhiên, cũng không hành lễ, quay đầu liền đi, Khu Hằng mắng: “Ngươi thư đồng này, còn không mau tới đỡ tiên sinh.”


Thư đồng nói: “Lại không xa, tiên sinh tự hành trở về đi, ta còn có việc.”


Khu Hằng còn muốn nói nữa, Tiết Nhiên phất phất tay, “Không nên tính toán với hắn, chúng ta về trước đi.”


Khu Hằng xác nhận, đỡ Tiết Nhiên quay về tụng hành quán, dọc theo đường đi tụng sư học sinh lui tới đều cúi thấp đầu vội vã đi qua, nếu là lúc trước, Tiết Nhiên trở lại một cái sẽ có vô số người nghênh qua đây nói chuyện với hắn.


Hôm nay, lại không ai nhìn hắn.


Bookwaves.com.vn

“Tiết tiên sinh, ” Vừa đến ngoài cửa viện, một vị tiểu thư đồng chạy tới, mặt không thay đổi nói: “Hội trưởng để ta nói cho người biết, người quá cực khổ, cũng không cần ở lại tụng hành quán nữa. Lưu tiên sinh trong Tàng Quyển các một mình bận lắm, để người cùng đi hỗ trợ.”


Tiết Nhiên hơi gật đầu, nói: “Nói cho hội trưởng, ta đây liền đi qua.”


“Tiên sinh, thực sự muốn đi Tàng Quyển các?” Khu Hằng hỏi.


Tiết Nhiên buông ra hắn, “Ngươi trở về đi, hôm nay ta thân mang tội, ngươi không thích hợp tiếp xúc nhiều với ta.” Lúc nói chuyện hắn lảo đảo đi Tàng Quyển các, vẫn chống được đến ngoài Tàng Quyển các, đỡ tường liền phun máu trong miệng ra.


“Thật không ngờ, ta suốt đời cẩn trọng vì Tây Nam, kết quả là, người khi ta nhục ta khí ta, lại là Tây Nam!”


Bị tiểu nhi Đỗ Cửu Ngôn nói trúng rồi. Tiết Nhiên cười khổ, tựa ở tường viện nhìn trời hình vuông trên đỉnh đầu, mây vẫn trắng, trời vẫn xanh, mà Tiết Nhiên hắn cũng không còn là Tiết Nhiên nữa.


Sai lầm rồi sao?


Rốt cuộc đâu sai rồi?





Đỗ Cửu Ngôn bồi người Lộ gia đi lao phòng thăm Lộ Thủ Chính.


“Để người vẫn luôn bận nhiều ngày.” Lộ Lệ Cần thật sự là ngại, nhân tình này hắn thiếu quá nhiều, “Ngày khác ta thiết yến, các ngươi nhất định phải nể mặt!”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói: “Người mời khách, ta khẳng định phải đi. Huống chi củ cải nhỏ cũng rất nhớ thương người. Lúc này nói với Bả Tử thúc của hắn, chờ chút thấy người, nhất định phải làm nũng nịu.”



“Ta cũng đang nhớ hắn, hài tử này ngươi dạy thật tốt quá.” Lộ Lệ Cần quay đầu nhìn Lộ Thủ Chính đang khóc, thở dài.


“Ở trong tù ngoan một chút, chờ mấy ngày nữa đưa sách tới cho ngươi, ngươi nhàn hạ thì đọc sách, có nghe hay không?” Lộ Ấn quát dẹp đường.


Lộ Thủ Chính quỳ xác nhận, lau nước mắt.


Vương thị vuốt đầu của nhi tử, “Là nương hại ngươi, trước đây nếu như giáo dưỡng ngươi nghiêm khắc một ít, ngươi cũng sẽ không như vậy, là nương không đúng a!”


“Nương, ” Lộ Thủ Chính gào khóc, “Ta, ta muốn ăn thịt, ta muốn ngủ giường.”


Đỗ Cửu Ngôn nghe đau tai, chào hỏi Lộ Lệ Cần đi ra, Tiêu Tam hỏi: “Ngày hôm nay biện Tiết tiên sinh á khẩu không trả lời được, ta nhìn thật là thống khoái.”


“Hắn lâu rồi không lên đường, còn cho là mình thiên hạ vô địch.” Đỗ Cửu Ngôn dương dương đắc ý nói: “Không chút hắn chút dạy dỗ, hắn thật đúng là khi ta không thuộc Chu Luật.”


Tiêu Tam ha ha nở nụ cười, “Ngươi đắc ý đi, ta thấy nếu ngươi có đuôi, cũng vẫy phá trời rồi.”


“Tam gia, lúc người khác khoác lác, người nên cổ vũ, đây là lễ phép cơ bản của con người.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Tiêu Tam phi một cái, “Nếu ta khen ngươi, còn không biết ngươi đắc ý thành bộ dáng gì nữa.”


“Bành trướng a.” Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, chắp tay đi tới, “Lúc nên bành trướng, quyết không thể khiêm tốn rúc.”


Tiêu Tam đá cục đá tập kích nàng, Đỗ Cửu Ngôn lóe lên tách ra, cũng không quay đầu lại khoác tay nói: “Ngày khác tỷ thí một chút!”


“Tiểu tử, sợ ngươi sao!” Tiêu Tam cười nói.


Đỗ Cửu Ngôn đi đón nhi tử, đi vào sợ hết hồn.


Liền thấy Quế vương đang cúi đầu viết bản án, củ cải nhỏ ngồi xếp bằng trên bàn của hắn, cầm một quyển sách rung đùi đắc ý đọc.


Bầu không khí tương đối khá.


“Xem sách gì?” Đỗ Cửu Ngôn đi tới, củ cải nhỏ sợ hết hồn, chần chờ đưa sách ra, Quế vương hoả tốc đưa tay, đoạt giấu vào trong ngực, “Không có gì!”


Đỗ Cửu Ngôn liếc nhìn nhi tử.


Củ cải nhỏ cười hì hì, nhất phó hình dạng không dễ nói.


“Lấy ra!” Đỗ Cửu Ngôn gõ bàn một cái nói, “Hài nhi của ta mới năm tuổi, thông minh lanh lợi, tiền đồ bất khả hạn lượng! Ta cần phải biết là ai đang độc hại đóa hoa của tổ quốc.”


Quế vương bĩu môi, nói: “Hắn cũng là nhi tử ta a, ngươi dựa vào cái gì cho rằng, ta sẽ độc hại hắn.”


“Ngẫm lại Lộ Thủ Chính.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cho ngươi một hội cuối cùng, chủ động giao ra đây!”


“Nhìn ngươi ngoan.” Quế vương nhăn nhó bóp sách đưa cho nàng, “Xem, xem, xem! Ta đây là người chính phải, có thể cho hắn xem cái gì?”


Đỗ Cửu Ngôn mở sách, nhất thời sắc mặt phát cứng.


—— lời nói ngoài ——


Củ cải nhỏ độc sách gì?



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận