Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 293: RẤT HỐI HẬN A

Dịch giả: Luna Wong

“Ngươi nhìn kỹ!”

Lúc nói chuyện, hắn nắm lấy ba mươi mũi tên, khoa tay múa chân, đang muốn phóng, bỗng nhiên củ cải nhỏ lướt qua ngã trên mặt đất, “Ai nha, đau bụng!”

Tay Quế vương run một cái, tên bay ra ngoài, đinh đương rơi ra ngoài hai cây.

Tràng diện vắng vẻ.

Quế vương giận tím mặt, trừng củ cải nhỏ, “Ngươi cố ý?”

Tiền đặt cược của hắn, thật vất vả dụ được Đỗ Cửu Ngôn cược một ván!

Củ cải nhỏ dùng bụng cọ cọ trên mặt đất, đến bên miệng bình năm lấy ba mũi tên, quơ quơ gian nan thống khổ nói: “Nghĩa phụ… Ba nghìn lượng.”

“Nhi tử ngươi?” Quế vương nhìn Đỗ Cửu Ngôn.

“Nhi tử ta!” Đỗ Cửu Ngôn nói. Người này làm sao vậy, thế nào cảnh giới của hắn chiếm được thăng hoa?

Quế vương kéo dây lưng của củ cải nhỏ, một tay xách hắn lên không trung, củ cải nhỏ hoảng động trái phải, “Cứu mạng a!”

“Ai tới cứu ngươi, ta giết chết người đó!” Quế vương nói.

“Nghĩa phụ, ” củ cải nhỏ nghễnh đầu nhìn Quế vương, hướng về phía hắn thiêu mi đầu, “Nghĩa phụ ta thích người nhất.”

Quế vương dẫn theo hắn xuất môn, “Lúc ta đi đến bên ôn tuyền, nếu như ngươi không có biện pháp để lòng ta mềm, ta ném ngươi vào trong ao.

Lúc nói chuyện hắn đi nhanh ra ngoài.”

“Cửu ca, ” Hoa Tử lo lắng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi nhanh đi cứu củ cải nhỏ a.”

Đỗ Cửu Ngôn xua tay, nói: “Không có việc gì, lập tức sẽ trở lại.” Nàng vừa mới nói xong, đã nhìn thấy Quế vương ôm củ cải nhỏ vào trong ngực, cười khanh khách vào cửa.

Hoa Tử ngạc nhiên! Cư nhiên bị Cửu ca đoán trúng a, một hồi công phu, hai người sẽ trở lại.

Bất quá, củ cải nhỏ và vương gia nói gì đó, để hắn lập tức cải biến chủ ý?

Hoa Tử và Nháo nhi liếc nhau, Nháo nhi lôi kéo hắn đi.

Đỗ Cửu Ngôn trở về phòng, Quế vương ném củ cải nhỏ ở bên ngoài, cũng theo nàng vào cửa, Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại nhìn hắn, đề phòng bưng kín ngực, hỏi: “Ngươi vào để làm gì?”

“Không có gì, tiến đến tham quan phòng của ngươi.” Quế vương nằm xuống nhuyễn tháp, nghiêng người qua đây liếc nhìn nàng, “Sau khi ngươi về tắm ao nhỏ?”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Làm sao vậy?”

Quế vương nói: “Ao nhỏ cảm giác thế nào?”

“Tốt vô cùng.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi hỏi cái này, ý gì?”

Quế vương xua tay, “Không có ý gì, ngươi nên ngâm ao nhỏ, ao lớn quá nhiều người.”

Đỗ Cửu Ngôn hoảng sợ nhìn hắn, “Ngươi uống thuốc chưa?”

“Quan tâm ngươi.” Quế vương theo dõi hắn, ánh mắt sáng quắc, “Sau này cái loại ao lớn này, ngươi không nên ngâm nữa, không thích hợp với ngươi.”

“Nếu như ngươi thích nói này, bổn vương mua lại thôn trang, cho ngươi làm biệt viện!”

Quế vương hào khí can vân.

Đỗ Cửu Ngôn nổi lên một thân da gà, trận trận phát lạnh, “Vương gia, không phải lúc nãy ngâm ao đầu óc ngươi vào nước rồi chứ?”

“Có lẽ.” Quế vương nhìn nàng, trong ánh mắt toát ra mê luyến, trực câu câu nhìn chằm chằm, “Đầu óc bị nước vào, ý gì?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chính là nhìn thấy hình dạng ngu xuẩn của ngươi.”

“Không sao.” Quế vương nhìn nàng, “Ngươi coi như đầu óc ta vào nước đi.”

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn muốn đội cái ghế đang ngồi lên đầu hắn

“Vương gia, ngươi thanh tỉnh chút.” Đỗ Cửu Ngôn xoa xoa ngực cũng không rộng dày của mình, “Ta là nam nhân!”

“Điều này rất trọng yếu sao?” Quế vương nằm nghiêng, thần sắc đạm nhiên, “Ngươi là nam nhân hay nữ nhân đối với ta mà nói, cũng không sao.”

Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy lạnh, sờ sờ cánh tay, “Ngươi xác định?”

“Xác định.” Quế vương đứng dậy đi tới, kéo một cái ghế ngồi ở đối diện nàng, “Chúng ta tâm sự.”

Hai đầu gối của hai ngươi đối diện nhau, Đỗ Cửu Ngôn lui về phía sau một chút.

“Quế vương phi, có làm hay không?” Quế vương nói: “Một tháng năm nghìn, có một vương phủ to, còn có một đất phong, nếu như ngươi ngại đất phong nhỉ, cùng ta tạo phản, tương lai cho ngươi làm hoàng hậu.”

Mí mắt của Đỗ Cửu Ngôn nhảy thật nhanh, thế cho nên giờ này khắc này hình ảnh nàng nhìn thấy được đều là xuất hiện bóng chồng, “Vương gia, kích thích này quá lớn, ta, ta có chút chịu không nổi, người mau về đi, về đi.”

Quế vương phi, tạo phản, hoàng hậu…

Thứ nào không đáng sợ?

Thứ nào cũng đáng sợ.

Quế vương nhìn nàng, thần sắc tự tiếu phi tiếu, “Cao hứng như thế a. Còn có nhiều chỗ tốt hơn, sau này chậm rãi nói với ngươi.”

“Nam nhân ta, nam nhân a!” Đỗ Cửu Ngôn vươn tay, đâm đầu Quế vương, “Ngươi tỉnh tỉnh!”

Quế vương muốn bắt nàng, nhìn nàng nói: “Ta thích ngươi. Vô luận ngươi là nam nhân hay nữ nhân, ta đều có thể.”

“Thâm tình như vậy?” Vẻ mặt Đỗ Cửu Ngôn quấn quýt.

“Phi thường thâm tình.” Quế vương nói: “Cảm động không?”

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Không cảm động, rất sợ hãi!”

Quế vương cau mày, “Làm sao ngươi mới có thể cảm động?”

“Làm sao ta đều rất khó cảm động!” Đỗ Cửu Ngôn cầu khẩn nói: “Vương gia, người xem hay là chúng ta vẫn là bằng hữu đi, bằng không nói thêm gì đi nữa, ta rất có thể sẽ trở mặt với ngươi.”

“Trở mặt thật?” Quế vương hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn rất chân thành gật đầu.

Quế vương tựa ghế, như có điều suy nghĩ suy nghĩ một chút, nói: “Được rồi, Vậy cái đề tài hôm nay đừng nói nữa.” Sau này vẫn còn nhiều thời gian.

“Vương gia, ” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói: “Vẫn là hảo huynh đệ a.”

Quế vương tự tiếu phi tiếu nhìn nàng nói: “Đi, hảo huynh đệ. Vậy mời ăn cơm đi.”

“Nể phần bị cự tuyệt thương tâm khổ sở của ta, ngươi mời ta là được, chỉ hai người chúng ta.” Quế vương nói: “Hoặc, làm chút chuyện khác cũng được.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, Quế vương đắp bả vai của nàng, nhướng mày cười.

Ngoài cửa, Hoa Tử lôi kéo củ cải nhỏ, “Ngươi mới vừa rồi cùng vương gia nói cái gì, hắn đột nhiên tâm tình khá hơn?”

“Ta nhắc nhở hắn, cha ta là Đỗ Cửu Ngôn.” Củ cải nhỏ cười hì hì nói.

Quế vương lập tức sợ. Nháo thì nháo cần phải có nắm chắc, nếu như đắc tội hắn, Đỗ Cửu Ngôn sẽ thực sự tức giận.

Nên, Quế vương chịu thua, củ cải nhỏ muốn dẫn Hoa Tử và Nháo nhi ra ngoài.

Việc này dễ làm, vì vậy hắn cùng Nháo nhi còn có Hoa Tử đi ra.

“Chúng ta đi tìm Bả Tử ca, ” Hoa Tử dắt củ cải nhỏ, “Nếu như tiên sinh cũng tới thì tốt rồi, các ngươi nói, tiên sinh gần đây bận chuyện gì?”

Củ cải nhỏ lắc đầu, nói: “Ta len lén hỏi tiên sinh, hắn không nói với ta.”

Bookwaves.com.vn

Ba người ra viện tử, trên hành lang, Mao đạo sĩ từ một bên chạy ra, vừa đi vừa hô: “Này, các ngươi thấy vương gia không?”

“Ở trong viện tử, có chuyện gì sao?”

Mao đạo sĩ lắc đồ trong tay, “Tặng đồ cho vương gia, các ngươi tự chơi đi.”

Lúc nói chuyện hắn vào viện tử, vừa tới cửa, chợt nghe bên trong truyền đến một trận một tiếng đè nén thống khổ và tiếng rên rỉ hưng phấn, “Nhẹ, nhẹ chút!”

“Loại sự tình này ta cũng không am hiểu, khống chế lực đạo không tốt.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

“Nên ngươi phải làm thêm vài lần mới được.” Quế vương nói.

“Ngươi chỉ cần nằm là được, ta động, mệt chết ta a.” Đỗ Cửu Ngôn ghét bỏ không ngớt.

Mao đạo sĩ vịn khuông cửa, ngẩng đầu nhìn trời, vương gia đây thật là thẳng thắn tâm ý bộc bạch tiếng lòng rồi sao?

Mấu chốt là, vương gia hắn… Tại sao là nằm ở phía dưới người kia.

Lẽ nào lâu dài, là hắn lý giải vương gia không đủ thấu triệt?

Kỳ thực vương gia so với Đỗ Cửu Ngôn, vương gia càng giống nữ nhân hơn chút sao?

“Vương gia a, ” Mao đạo sĩ cảm thấy vô cùng thê thảm, “Vừa rồi trong nha môn đưa một phần công văn tới từ kinh thành, người có muốn xem một chút hay không?”

Trong phòng, Quế vương nói: “Đặt ở cửa.”

Để ta đưa vào, ta cũng không muốn đưa, Mao đạo sĩ ném thư vào trong, liền chạy đi.

Quế vương nhặt thư lên, mở ra, đọc nhanh như gió, xem xong đưa cho Đỗ Cửu Ngôn.

“Công bộ phê chỉ thị, tại sao là hình thức thư tín?” Đỗ Cửu Ngôn không bóp bóp cho hắn, ngồi ở một bên, Quế vương dính sát, bóp cho nàng, “Chính thức còn chưa hạ, còn phải chờ hai ngày, nhưng ngân lượng đã phúc đáp, chúng ta có thể trực tiếp đi đổi tiền ra dùng.”

“Đê ngươi xem qua chưa?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

“Chưa.” Quế vương bóp vai thon gầy cho nàng, “Vai của ngươi vì sao gầy như thế?”

Đỗ Cửu Ngôn run vai lên, “Xin nhớ ngươi là vương gia, không phải một tiểu sư phụ xoa bóp, không nên dùng thủ đoạn của hắn để mê hoặc ta.”

“Ngày hôm nay ta chính là một tiểu sư phụ xoa bóp.” Quế vương nói: “Thoải mái không?”

“Khó chịu, ngươi đứng ở phía sau ta ta thiếu cảm giác an toàn, giống con sói già!” !” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Tiểu sư phụ, ngươi lui ra đi.”

“Được!” Quế vương ngồi xuống đối diện nàng, nhìn chằm chằm nàng.

Đỗ Cửu Ngôn đưa đồ cho hắn, Quế vương nhận lấy đổi cho nàng một ly trà, “Uống trà.”

“Vương gia, người quá tri kỷ.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Quế vương hỏi: “Có muốn đi Hạ Hà trấn thị sát hay không?”

“Không rảnh, ta nhiều ngày chưa từng làm việc nghiêm túc ở Tam Xích đường.” Dứt lời lại nói: “Vương gia, tự người đi làm, không nên luôn dính sát ta.”

“Vậy không được!” Quế vương lắc đầu nói: “Ta phải đợi ngươi cảm động, làm Quế vương phi của ta.”

Đỗ Cửu Ngôn muốn nộ!

Quế vương chuyển biến tốt, thả chung trà cầm thư ra ngoài, “Được rồi, hôm nay tới đây thôi, bổn vương đi về.”

Còn nhiều thời gian, một ngày nào đó để cho nàng thần phục, huống chi, nàng hiện tại rất mê luyến mặt của hắn.

Quế vương nghĩ đến kinh hồng thoáng nhìn, tình thế bắt buộc!

Đỗ Cửu Ngôn nhìn bóng lưng của hắn, khóe miệng run run, khóc không ra nước mắt.

“Ta thích ngươi, quản nam nhân ngươi hay nữ nhân!” Đây là Quế vương nói.

Tình yêu này, nàng thật đúng là để người cảm động!

Nếu như phát sinh ở trên người người khác, nàng khẳng định đặc biệt cảm động.

Đáng tiếc!

Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ bộ ngực, sớm biết rằng hắn sẽ phản ứng thế này, cũng không cần để Bả Tử đi một chuyến.

“Quả thực có bệnh!” Đỗ Cửu Ngôn ghé vào trên ghế hối hận không thôi, “Ngâm cái gì ôn tuyền, tìm phiền toái thì có!”

—— lời nói ngoài ——

Mỗi ngày tam sự kiện, đầu phiếu đoạt tiền lì xì nhắn lại. Ngươi khả dĩ theo tam sự kiện tố…

Còn có thể tố trong đó một món.

Có vé tháng tựu đầu, không có vé tháng liền đến nhắn lại nha.

Ta đi ngủ, khốn thành chó! Sao sao đát.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui