Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 298: NHÂN TÌNH THUẬN NƯỚC


Dịch giả: Luna Wong – chuyện tiện tay giúp lại được nhân tình


Năm ngày sau, Tiền thị lang thu được thư của Đỗ Cửu Ngôn, thỉnh hắn giúp chuyện Tây Nam một tay, dù sao nàng cũng rất muốn làm hội trưởng Tây Nam.


Tiền thị lang lấy được thư lập tức nhịn không được bật cười, đi tìm Lỗ Chương Chi, “Đại nhân, Thiệu Dương Đỗ Cửu Ngôn đưa thư tới, người xem xem.”


“Hắn muốn làm hội trưởng Tây Nam?” Lỗ Chương Chi xem qua thư, “Chính là đánh đố của hắn cùng Phó Hoài Cẩn?”


Tiền thị lang gật đầu, “Vốn còn tưởng rằng hắn không muốn đi Tây Nam, không nghĩ tới cư nhiên cầu tới chỗ ta.”


“Vậy tiễn hắn thuận nước đẩy thuyền.” Lỗ Chương Chi nói: “Tây Nam lưu hay không, có ảnh hưởng với ngươi không?”


Tiền thị lang lắc đầu, “Tạm thời không có.”


“Vậy hắn rốt cuộc cầu đúng người.” Lỗ Chương Chi nói: “Hắn nên sẽ còn viết tấu chương cho, thánh thượng, ngày mai lâm triều ngươi nói một câu.”


Tiền thị lang gật đầu.


Trong cung, thái hậu nhận được thư củ cải nhỏ hồi âm cho nàng, bên trong liệt kê hắn dùng tiền ở đâu, còn quyên tiền nhang đèn cho Long Khánh tự.


“Đây là cái gì?” Thái hậu cầm lấy lễ phẩm củ cải nhỏ cho nàng, một cái gương rất tinh xảo, nàng soi một cái chỉ thấy mặt lệch miệng rộng mũi méo của mình ở bên trong.

Thái hậu ngẩn ra, lập tức bị chọc cười, cười ha ha, nói: “Đây là vật gì, cũng quá thú vị.”


“Hài tử chính là hài tử.” Thái hậu để cái gương ở một bên, xem tiếp thư, xem một hồi cười nói với Tiền ma ma: “Hắn nói nghĩa phụ của hắn còn cho hắn cưỡi lên cổ, còn mời hắn ăn cơm. Hắn cũng mời nghĩa phụ hắn ăn cơm.”


“Thực sự là không dễ dàng a, ” thái hậu cười lật một tờ, lập tức di một tiếng, “Cha hắn muốn làm hội trưởng Tây Nam, chuyện này tại sao ta không nghe nói.”


Vừa nói vừa tiếp tục xem, liền phát hiện phía dưới còn có một phong thư, là Đỗ Cửu Ngôn tự mình viết.


Thỉnh thái hậu hỗ trợ, nàng muốn làm hội trưởng Tây Nam, nên thánh thượng nhất định không nên giải tán Tây Nam, không thôi hội trưởng như nàng thật mất thể diện, hơn nữa Quế vương cũng sẽ mất mặt.


“Thì ra là thế.” Thái hậu cười nói: “Hai phụ tử muốn cầu cạnh ai gia.”


Tiền ma ma hàm tiếu xác nhận, “Vậy chuyện này người có giúp hay không?”


“Một chút chuyện nhỏ, nhiều người vui như thế, vì sao không giúp.” Thái hậu cười nói: “Huống chi, ai gia thật đúng là thích củ cải nhỏ a, ngươi xem chữ của hắn, tuổi còn nhỏ viết tượng mô tượng dạng, tương lai bồi dưỡng tốt, nhất định là một nhân tài.”


“Cha hắn cũng tốt.” Tiền ma ma cười nói: “Hổ phụ vô khuyển tử.”



Thái hậu gật đầu, “Vậy cũng phải. Tuổi hắn còn nhỏ có lòng có gan còn có bản lĩnh cùng gánh vác, phi thường khó có được.”


“Tây Nam hôm nay thành cục diện rối rắm, vào trong tay hắn, nói không chừng thật có thể khởi tử hồi sinh.”


Tiền ma ma cười xác nhận, nhớ Quế vương, “Trời nóng nực, lúc người truyền thư, nô tỳ muốn gửi cho vương gia mấy kiện y phục.”


“Ngươi làm y phục cho hắn!” Thái hậu bất đắc dĩ nói: “Cũng không biết tiểu tử kia cảm kích hay không.”


Tiền ma ma che mặt mà cười, “Vương gia cũng biết nô tỳ tốt với hắn. Hơn nữa, vương gia coi như là không cảm kích, nô tỳ làm cũng cao hứng.”


Thái hậu bật cười lắc đầu.


“Ngươi đi thỉnh hoàng thượng đến, nói ai gia có chuyện muốn nói với hắn.” Thái hậu nói.


Tiền ma ma xác nhận.


Bookwaves.com.vn

Qua nửa canh giờ Triệu Dục mặc long bào vội vã tới, Tiền ma ma dâng trà, Triệu Dục uống nửa chung hỏi: “Mẫu hậu, người tìm ta có chuyện gì?”


“Vị tụng sư Đỗ Cửu Ngôn kia ngươi có nhớ chứ, hắn muốn là hội trưởng Tây Nam. Ngươi dàn xếp đi.” Thái hậu nói.


Triệu Dục giật mình, nói: “Hắn lấy danh nghĩa viết một phần tự kiểm thư, trẫm thấy được, ngày mai lâm triều trẫm sẽ nói ra.”


“Ân. Vậy ngươi xem mà làm đi, ai gia sẽ không nhúng vào.” Thái hậu nói: “Niên Chu đâu, sao không thấy?”


Triệu Dục trả lời: “Lúc này hắn theo tiên sinh đọc sách, công khóa gần đây căng thẳng, mỗi ngày oán giận tiên sinh quá nghiêm khắc với hoàng hậu.”


“Oán giận thì oán giận vài câu đi, khi còn bé ngươi đọc sách lúc đó chẳng phải mỗi ngày như vậy sao.”


Triệu Dục xấu hổ không ngớt, cười nói: “Mẫu hậu, nếu như người không có gì phân phó, nhi tử trở về làm việc.”


Thái hậu gật đầu, “Đi đi, ai gia cũng mệt mỏi.”


Ngày thứ hai lâm triều, Tiền thị lang đưa ra chuyện này, Triệu Dục lập tức nói: “Trẫm quyết định cho hắn nửa năm, nếu như hắn có thể thu thập được Tây Nam, sau này hội trưởng Tây Nam liền do dắn làm, nếu hắn không làm ra thành tích, trẫm sẽ thu hồi bổ nhiệm, để Thân Đạo Nho đi thu thập.”


Triệu Dục đều nói như vậy, mọi người đều tán thành, không có phản bác nữa.


Cách mấy con phố, Thân Đạo Nho nhíu mày hỏi: “… Đỗ Cửu Ngôn viết tấu chương, tự tiến cử làm hội trưởng Tây Nam?”



“Vâng!” Người đến trả lời: “Nhưng thánh thượng nói cho hắn nửa, xem thành tích của hắn thế nào, nếu như tốt thì để hắn làm hội trưởng Tây Nam, nếu như không tốt, nếu như không tốt, thì để người đi thu thập.”


Sắc mặt Thân Đạo Nho hơi trầm xuống, trước đó vài ngày hắn không thu Tây Nam, là bởi vì cảm thấy chưa đủ.


Muốn chờ một chút.


“Cư nhiên bị hắn nhanh chân đến trước!” Thân Đạo Nho nói.


“Bất quá thánh thượng chỉ cho hắn nửa năm. Nửa năm mà thôi, không làm được thành tích gì đâu.”


Thân Đạo Nho gật đầu, nói: “Vậy mỏi mắt mong chờ đi!”


Nửa năm, quả thực khó thấy được thành tựu.


Thiệu Dương.


Đỗ Cửu Ngôn cùng với Quế vương ăn cơm, Quế vương hỏi: “Ngươi viết thư cho nương ta là được, cần gì cho Tiền thị lang?”


“Thỉnh hắn hỗ trợ a.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


“Không cần, uổng công nợ nhân tình.” Quế vương nói.


“Vương gia, quan hệ giữa người và người, là một nhân tình thêm một nhân tình. Tiền thị lang nguyện ý cho ta cơ hội thiếu một nhân tình của hắn, là để mắt ta!” Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói: “Ta muốn học quý trọng.”


Quế vương cười nhạt, “Ngươi là người của ta, muốn hắn để mắt?”


“Tiểu yêu tinh!” Đỗ Cửu Ngôn gõ bàn trước mặt hắn, “Bữa tiệc này, ngươi mời!”


Quế vương hào sảng vỗ ba mươi văn tiền trên bàn, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn nói với lão bản bán hoằng thánh: “Lại thêm hai cái trứng!”


Lão bản Lão bản lên hai trứng luộc trong nước trà.


Đỗ Cửu Ngôn lườm hắn một cái.


Quế vương múc hoằng thằng trong chén của mình cho nàng, “Ăn đi, bổn vương sẽ không để ngươi bị đói.”


Đỗ Cửu Ngôn không muốn để ý đến hắn, bỏ trứng luộc trong nước trà vào hà bao, đi.



Quế vương ăn hai ba cái, theo nàng trở về. đến cửa nha môn, Cố Thanh Sơn đưa phong thư cho Đỗ Cửu Ngôn, “Đỗ tiên sinh, kinh thành cho người gởi thư.”


“Cảm tạ.” Đỗ Cửu Ngôn mở ra, là một phong thư lời ít ý nhiều. Xuất từ tay Tiền thị lang, biểu thị hắn đã hiểu, đồng thời sẽ giúp nàng chiếu cố.


Đỗ Cửu Ngôn thu thư, “Có thủ dụ đưa tới nha môn hay Tây Nam không?”


“Có, ở nha môn.” Cố Thanh Sơn trả lời.


Đỗ Cửu Ngôn lấy vào thủ dụ, giơ giơ với Quế vương, “Ba phong thư, hiệu suất chính là cao.”


“Ân, ngươi làm việc xưa nay đều thỏa đáng.” Quế vương chân thành khích lệ.


Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn rất muốn động thủ, “Vương gia, chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng không?”


“Như vậy không phải nói chuyện đàng hoàng sao?” Quế vương ngưng mi nói.


“Không phải! Ta vẫn tương đối thích vương gia trước kia, có tính tình có tính cách. Người như bây giờ, rất không có đặc sắc!”


Quế vương xé da mặt, nhướng lông mi đẹp mắt, “Không đặc sắc?”


Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Cáo từ cáo từ, học sinh muốn đi nhậm chức, từ hôm nay trở đi ta chính là quan.”


“Quan không chức, cũng có thể gọi là quan?” Quế vương đi ra với nàng, “Nếu ngươi muốn làm quan cùng ta đi Quảng Tây, ta cho ngươi làm quan lớn nhất.”


Đỗ Cửu Ngôn mắt liếc nhìn hắn, “Không đi! Ta trong sạch, không muốn chụp cái mũ mưu nghịch tạo phản lên đầu.”


“Ta có thể tạm thời không tạo phản, vì ngươi ta nghỉ ngơi hai năm.” Quế vương nói: “Chờ ngươi chậm rãi thích ứng, ta lại tiếp tục.”


Đỗ Cửu Ngôn chợt phát hiện, Quế vương bất cứ giá nào, khẩu tài rất có não càng sống da càng dày.


“Vương gia, tạo phản sẽ bị giết cửu tộc! Ta rất sợ liên lụy các thân thích chưa từng gặp mặt của ta. Cứu người một mạng còn hơn xây bảy cấp phù đồ, ta muốn làm việc tốt.”


Quế vương hừ một tiếng, dặn dò: “Đi Tây Nam thủ đoạn ngoan chút, nếu là có người không phục thì đánh.”


“Đánh không lại, còn có ta!”


Đỗ Cửu Ngôn bước nhanh hơn, cấp tốc tiêu thất ở trước mặt Quế vương.


“Vương gia, ” Mao đạo sĩ bước nhanh vội vả chạy tới, “Vương gia, bần đạo phát hiện một quyển sách vô cùng lợi hại.”


Quế vương nhìn hắn không nói chuyện.


“Một quyển bí tịch võ công, nghe nói luyện công xong, có thể để nam nhân biến thành nữ nhân!” Mao đạo sĩ hưng phấn nói.


Quế vương hí mắt nói: “Ngươi bảo ta luyện?”



“Để Đỗ Cửu Ngôn!” Mao đạo sĩ từ trong lòng ngực móc một quyển sách ra, thần thần bí bí mở cho Quế vương xem, “Ngươi xem một chút, có người nói chăm chú luyện công ngày đêm không ngớt hơn cộng thêm đan dược của bần đạo, không ra năm năm, nam nhân có thể biến thành nữ nhân!”


“Vương gia, hiện tại mấu chốt nhất, chính là người thuyết phục Đỗ Cửu Ngôn, để cho hắn luyện công!”


Quế vương liền nhớ lại quyển sách lần trước Đỗ Cửu Ngôn lừa Mao đạo sĩ, “Muốn luyện thử công, phải tự cung trước?”


“Khụ khụ…” Mao đạo sĩ nói: “Nhắc tới, là Đỗ Cửu Ngôn gợi ý cho bần đạo, không thôi bần đạo cũng nghĩ không ra có quyển bí tịch tổ truyền này.”


Quế vương xoay người rời đi, “Hắn là nam nhân hay nữ nhân ta đã không cần thiết. Nếu như ngươi để ý, ngươi tự đi nói với hắn.”


“Nếu như bị đánh, đừng tới trước mặt ta khóc, ta sẽ chỉ cười nhạo ngươi.”


Mao đạo sĩ gật đầu, như tráng sĩ chịu chết nói: “Vương gia, bần đạo đi!”


“Đi đi, đi đi!” Quế vương nói.


Đỗ Cửu Ngôn đến Tây Nam, thỉnh Lưu Vanh Cần triệu tập mọi người tới gặp nàng.


Ở trong viện học phủ, nàng ngồi ở gjế trịnh trọng vịn tay, gác chéo chân liếc nhìn mọi người, không nhanh không chậm.


Lúc này đây, tất cả mọi người không có tam thỉnh tứ yêu, rất nhanh thì tập hợp.


Lục Trán và Trình Công Phục liếc nhau, tâm tình rất phức tạp.


Đỗ Cửu Ngôn quơ quơ sách, vỗ vào trên bàn, “Thủ dụ của thánh thượng!”


“Bên trong viết rất rõ ràng, ý tứ rất trong sáng. Tây Nam vẫn là Tây Nam, sẽ không bị giải tán, nhưng là chúng ta phải nghiêm khắc dựa theo trong tự kiểm thư nói, nghiêm túc sửa đổi, nghiêm túc làm việc.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nên, từ hôm nay trở đi, ta là hội trưởng Tây Nam, sau này chuyện to nhỏ ở đây do ta phụ trách.”


“Bắt đầu từ hôm nay trong một tháng, mỗi ngày ba mươi người bên trong đề cử một người tới tìm ta, cáo trạng tố cao với ta, mặc kệ tố cáo cái gì, chỉ cần là thật ta tất truy cứu điều tra.”


“Các ngươi tự động phân chia tổ nhóm, ghi lại trong danh sách, người làm như không thấy không tuân theo, kỳ hạn một tháng đến, tự rời đi!”


“Không nên nỗ lực phản kháng ta, bởi vì toàn bộ Tây Nam đều là ta cứu vớt, ta kể công, trước khi khiêu khích ta, ngẫm lại bản thân có thể gánh chịu trách nhiệm này hay không.” Lúc nói chuyện, nàng phất phất tay, “Nghe rõ ràng thì tản đi, ngày hôm nay ta chờ nhóm người đầu tiên đến cáo trạng.”


Mọi người trình tự không đồng đều xác nhận.


Trình Công Phục và Lục Trán đứng dậy liền đi, Đỗ Cửu Ngôn ho khan một tiếng, nói: “Các vị tiên sinh, dừng chân!”


—— lời nói ngoài ——


Quả nhiên trở về sau này tựu không giống với, ngày hôm nay ngoại trừ khốn bên ngoài trạng thái cũng không tệ lắm.

Hiện tại cần phải làm là bả giấc ngủ bù lại, sau đó sáng sớm gõ chữ, không nên thức đêm!

Ta ta cảm giác hiện tại hảo lão a, khốc! Ngao thành mai rau khô.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận