Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 302: NGHI ĐIỂM NAN ĐIỂM

Dịch giả: Luna Wong

Thi Đại dừng lại, chắp tay trả lời: “Đại nhân, chỉ có thể tỉ mỉ thi kiểm. Hoặc thỉnh một vị đại phu đến xem!”

“Thỉnh!” Quế vương nhìn về phía Trình Công Phục, “Đi a, ngây ngốc làm gì?”

Mọi người ngẩn ra.

“Đại nhân, ” Trình Công Phục trả lời: “Lão phu tuổi già, đi đứng không lanh lẹ, sợ làm lỡ sự tình.”

Vương Đàm Linh đứng dậy, trả lời: “Ta đi!” Lúc nói chuyện liền đi ra ngoài.

Quế vương nhìn Trình Công Phục, cười lạnh một tiếng, “Ngươi rất thoải mái a!”

“Không dám!” Trình Công Phục muốn đứng lên, chắp tay nói: “Học sinh là đang chờ đợi kết quả kiểm tra thực hư.”

Quế vương chẳng đáng, giọng mỉa mai nói: “Lười biếng chính là lười biếng, còn không biết xấu hổ nói!”

Trình Công Phục hơn sáu mươi, mặt hồng đến gốc của chòm râu!

Quế vương nghễnh đầu nhìn Đỗ Cửu Ngôn, mắt xếch cho nàng ném hai ánh mắt, biểu tình ta rất tuyệt ngươi có phải nên là khen ta hay không.

Đỗ Cửu Ngôn nín cười, âm thầm hướng về phía hắn dựng thẳng một ngón tay cái lên!

Nàng không phải là không dám, mà là bởi vì Trình Công Phục đúng là tiền bối, trước khi không có nguyên tắc xung đột cơ bản lớn, đối với tiền bối nàng nên là tôn trọng.

Nhưng Quế vương không cần, nên, nàng nghe thật cao hứng

Được khen, Quế vương ho khan một tiếng, vung đầu lông mày lên tâm tình rất tốt.

Trà lên, Lục Trán rót cho mọi người, Đỗ Cửu Ngôn thản nhiên nhận lấy uống một ngụm, khen: “Lục tiên sinh pha trà rất tốt.”

Lục Trán cười xác nhận.

Đại phu được mời qua đây, là Hồ đại phu ở y quán góc đường, hướng về phía mọi người hành lễ, liền tiến lên kiểm tra thực hư.

Vương đại phu tỉ mỉ kiểm tra rồi một lần, đứng dậy trả lời: “Hồi lời của đại nhân và các vị tiên sinh, sắc mặt người chết có chút vàng, có thể sinh bệnh có thể không có, hiện đang không có mạch đập không dễ nói.”

“Về phần ngoại thương và trúng độc nhất định là không có.”

Mọi người gật đầu, Vương đại phu cáo từ, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Làm phiền người ở bên ngoài chờ một nửa canh giờ, sau đó có thể cần người.”

Vương đại phu xác nhận chờ ở cửa.

“Thi đại ca, giải phẫu được chưa?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Thi Đại ngẩn ra, sắc mặt ngưng lại, nói: “Chưa. . . Chưa từng thử giải phẫu.”

Kỳ thực hắn thử qua, mấy ngày hôm trước nghĩa trang thu được một cái xác vô danh, hắn mang theo nhi tử nửa đêm làm giải phẫu, nhưng loại sự tình này đều là len lén làm, đều chỉ là vì để nhi tử hiểu nội tạng bên trong cơ thể người.

Về phần các khâu trong án hắn còn chưa từng dùng qua.

Tất cả mọi người có chút kinh ngạc nhìn nàng.

Đỗ Cửu Ngôn nhất thời hiểu, hiện tại ngỗ tác khám nghiệm tử thi còn chưa có phát triển đến nông nỗi giải phẫu.

“Thuận miệng hỏi một chút, nghĩ bên ngoài nhìn không thấy, nói không chừng bên trong có thể thấy.” Đỗ Cửu Ngôn buông tay nói: “Vậy bây giờ cũng chỉ có thể chờ người nhà của Mao Dần đến hỏi chuyện thôi.”

Trước phải điều tra rõ nguyên nhân cái chết.

Mọi người chờ, Lưu Vanh Cần đi hỏi nói, Vương Đàm Linh cũng không dám nghỉ ngơi, Trình Công Phục mượn cớ có việc liền đi ra ngoài.

Lục Trán chắp tay nói: “Đại nhân, các học sinh có chút khủng hoảng, học sinh đi trấn an một chút.”

Dứt lời liền đi.

Trong phòng cũng chỉ còn lại có Trịnh Nhân vẫn ngồi như vậy không lên tiếng, và người trong nha môn.

“Cửu Ngôn.” Tiêu Tam bận rộn một hồi không có gì thu hoạch, “Giải phẫu nói như thế nào? Xem cơ quan nội tạng tra nguyên nhân cái chết?”

Hai phụ tử Thi Đại cũng rất cảm thấy hứng thú.

“Như loại thi thể chết đột nhiên này mà nguyên nhân cái chết không rõ, có đôi khi từ bên ngoài không nhìn ra, cần mở tạng phủ tìm đáp án bên trong bụng.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Về phần tìm như thế nào, cái này cần nền tảng nghiệm thi cùng với năng lực nhiều.”

Nàng nhìn Thi Đại, “Thi đại ca, ngươi có thể nghiên cứu, để thi thể tự nói chuyện.”

“Không dám, ” Thi Đại nhìn thoáng qua Quế vương, có chút sợ, “Loại chuyện hủy di thể người này, không làm được!”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nói: “Ta lý giải. Thế nhưng có cơ hội ngươi cứ thử xem đi, phương diện này vẫn là rất trống, nếu như ngươi nghiên cứu ra được, đối với phá án điều tra sẽ có giúp ích lớn lao.”

Quế vương uống trà, hình dạng như không có nghe được, hình dạng không quan tâm bọn họ trò chuyện cái gì.

Thi Đại thở phào nhẹ nhõm, vui mừng lộ rõ trên nét mặt nói: “Được.”

Bookwaves.com.vn

Đại nhân không có răn dạy và ngăn cản, vậy lần sau nghĩa trang có xác vô danh nữa, hắn có thể đi luyện tay.

Lúc còn trẻ hắn theo phụ thân học tập, phụ thân từng truyền thụ một ít kinh nghiệm, nhưng vẫn chưa có cơ hội thử cũng không dám thử. Nhưng bây giờ Lưu đại nhân cho hắn cơ hội này, vậy hắn có thể thoải mái nghiên cứu.

Đỗ Cửu Ngôn nói cũng không có sai, thi thể, là có thể nói.

Nếu có một ngày hắn thật có thể để thi thể nói, vậy hắn không làm tổ tông thất vọng, không làm đời này của mình thất vọng.

Thi Đại rất kích động, hơi run được nhi tử đỡ.

Thi Thường Dương đỡ phụ thân, thật tò mò.

“Người nhà của Mao Dần đến.” Lưu Vanh Cần mang theo một vị nam nhân hơn bốn mươi tuổi, nhỏ gầy giỏi giang mặc một bộ trường sam tơ lụa, phụ nhân còn lại là nhu quần trên đầu cắm cây trâm vàng, hai người mặc đồ, có thể thấy được gia cảnh cũng không tệ.

Phu thê hai người vừa vào cửa liền thấy Mao Dần nằm ở trên giường, ngay cả trên đường đã biết, nhưng tận mắt thấy xong, hai người vẫn là rung một chút, lập tức trước sau nhào tới bên giường, khóc lên!

Lão niên tang tử bi thống, ở đây không ai có thể thể hội, nên tất cả mọi người không nói chuyện.

Qua một khắc, mẫu thân của Mao Dần hôn mê bất tỉnh.

Chu Nham dẫn người nâng nàng đến trên giường của Tiêu Thanh Phong nằm, thỉnh Vương đại phu trị liệu.

“Đại nhân!” Phụ thân của Mao Dần Mao Hiến Hữu dập đầu với Quế vương, “Hài nhi của ta chết quá đột nhiên, nhất định là bị gian nhân làm hại, thỉnh đại nhân người tra rõ.”

Quế vương gật đầu, hỏi: “Mao Dần có thể có bệnh cữ hoặc là bệnh kín gì không?”

“Không có! Hắn từ nhỏ ăn cơm cũng không cần lo lắng, có thể ăn có thể chơi một chút cũng không cần chúng ta quan tâm. Sau khi lớn lên càng một lần bệnh cũng chưa từng xảy ra.” Mao phụ nói: “Hắn không có khả năng vô duyên vô cớ chết.”

“Gần đây hắn có từng bệnh không?” Quế vương hỏi: “Sắc mặt của hắn vì sao vàng như thế?”

Mao Hiến Hữu trả lời: “Đại nhân, sắc mặt hắn vốn có không vàng! Về phần sinh bệnh, chúng ta cũng không biết a, ta sắp hai tháng chưa gặp hắn rồi.”

“Bất quá, hai ngày trước hắn về nhà vấn an mẫu thân hắn, còn ở một đêm, chờ mẫu thân hắn tỉnh, mới hỏi nàng một chút?”

Quế vương gật đầu, nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn,

Nhãn thần hỏi: Ngươi tới bổ sung?

“Mao Dần năm nay mấy tuổi, thành gia chưa?” Đỗ Cửu Ngôn tiến lên đỡ Mao Hiến Hữu dậy.

“Năm nay mười chín, định biểu muội nhà cô cô hắn rồi, hôn kỳ ở tháng tám.” Mao Hiến Hữu khóc rất suy yếu, run rẩy đứng lên.

Đỗ Cửu Ngôn cũng không có cái gì để bổ sung, thỉnh Mao Hiến Hữu ngồi.

“Đại nhân, Đỗ tiên sinh, nhất định phải tìm được hung thủ a, hài tử Hổ Tử(dần là hổ nên ổng gọi con mình là Hổ Tử) nhà của ta thành thực như vậy, một lòng muốn làm tụng sư, thật vất vả thi được, không nghĩ tới lại. . .”

Mao Hiến Hữu bụm mặt ô ô khóc.

“Nguyên nhân cái chết còn phải kiểm chứng, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chúng ta tận lực!”

Mao Hiến Hữu lau nước mắt liên tục nói cám ơn.

“Hài nhi của ta a. . .” Mao mẫu Quách thị tỉnh lại, cường chống xuống đất, Mao Hiến Hữu tới đỡ nàng, Quách thị ghé vào trên người Mao Dần, khóc tê tâm liệt phế.

Mao Hiến Hữu lau nước mắt cho nàng, “Đại nhân và tiên sinh có lời muốn hỏi ngươi.”

“Đại nhân, tiên sinh!” Quách thị đứng không nỗi, quỳ ngồi dưới đất.

Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Hai ngày trước hắn từng trở về?”

“Phải!” Quách thị gật đầu xác nhận, “Hắn nói hắn về nhà thăm ta, ở một buổi tối sẽ trở về. Lúc trở về người thật tốt, khẳng định không có sinh bệnh.”

Bookwaves.com.vn

“Hắn không có bệnh không tiện nói ra bệnh kín bệnh di truyền?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Quách thị trầm tư một chút, lắc đầu, “Không có, khi còn bé thân thể của hắn cũng không tệ. Bệnh di truyền. . . Chính là tổ tông truyền xuống?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

Quách thị lắc đầu, “Vậy không có, cha mẹ và huynh đệ ta còn có tổ phụ mẫu phụ thân của Hổ Tử cũng không có.”

“Thọ mệnh còn đều thật dài.” Mao Hiến Hữu nói.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn Mao Dần thi thể, “Vì sao mặt và trên người của hắn vàng như thế?”

“Nga, khi hắn còn bé cũng có một lần, đại khái lúc tầm mười tuổi. Mặt vàng chừng mấy ngày, còn tiêu chảy, ta dẫn hắn xem đại phu, đại phu nói không có chuyện gì, có thể là ăn đồ gì không sạch sẽ.”

“Ở nhà dưỡng mấy ngày, liền không sao nữa.” Quách thị nói: “Tiên sinh, bệnh này khẳng định không phải là bệnh nặng gì, có thể là ăn nhầm thứ gì, để mặt của hắn màu vàng.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, hướng về phía ngoài nói: “Yến Thông, ngươi tiến đến!”

“Hội trưởng!” Yến Thông mặc một bộ trường sam nguyệt sắc, đi nhanh tiến đến, chắp tay hành lễ với người ở bên trong, thần sắc kính cẩn chờ Đỗ Cửu Ngôn phân phó.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “An bài hai học sinh tâm tế chiếu cố song thân của Mao Dần, lại dọn một gian phòng ra cho bọn hắn, ở tạm.”

“Vâng!” Yến Thông xác nhận, hô hai học sinh tiến đến, đỡ phụ mẫu của Mao Dần ra ngoài.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn mọi người, nói: “Nếu như là bị giết, như vậy hiện trường án phát này quá sạch sẽ!”

“Nhưng nếu như là ngoài ý muốn, như vậy nguyên nhân cái chết của hắn là cái gì.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đều chỉ nói vậy thôi, có ý kiến gì.”

Tiêu Tam lật mấy lần, cau mày nói: “Hiện trường này quả thực vô cùng sạch sẽ, không có gì cả.”

“Ta thiên hướng tử vong ngoài ý muốn!” Tiêu Tam nói: “Không phải là có người chết bất ngờ sao? Hắn chết bất ngờ là lẽ thường.”

Mọi người nhìn Vương đại phu còn chưa đi.

Vương đại phu ngẩn ra, lần đầu tiên bị người mời đến hiện trường án phát, còn bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, hắn có chút khẩn trương, rất sợ nói sai làm trễ nãi Lưu huyện lệnh tra án, “. . . Bất ngờ chết là có, nhưng còn trẻ như vậy bất ngờ chết cũng không thông thường. Hơn nữa đi qua tra hỏi người nhà hắn nói hắn không có bệnh không tiện nói ra, nên quả thực đúng vậy.”

“Có thể có độc dược gì, độc người cũng không có dấu hiệu trúng độc hay không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Hoặc là, độc nào có thể để cho da người biến vàng?”

“Đỗ tiên sinh, cái này lão phu cũng không dám nói khẳng định không có, thế nhưng lấy hiểu biết của ta, phàm là độc tất nhiên sẽ có phản ứng trên thân thể, dù cho không có rõ ràng như thạch tín, nhưng là nhất định có bệnh trạng và biểu hiện.” Vương đại phu nói: “Về phần biến vàng, chỉ có tiểu nhi ra đời mới vàng. Nếu như là nam tử trưởng thành, vậy có thể là chứng quá âm.”

Chứng quá âm Đỗ Cửu Ngôn biết chắc là chứng bệnh tương tự với bệnh viêm gan .

Lúc nói chuyện, hắn bỗng nhiên giật mình, “Đỗ tiên sinh, có thể hỏi hay không, mặt của hắn vàng mấy ngày rồi.”

Đỗ Cửu Ngôn gọi tới Diêu Diễm, hỏi: “Mặt hắn vàng bao lâu rồi?”

“Từ chiều hôm qua đi, ta nhìn mặt hắn rất vàng còn hỏi hắn có phải là không thoải mái hay không, hắn nói không có, ta không có để ý nữa.” Diêu Diễm nói.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, Diêu Diễm ra ngoài, Vương đại phu nói: “Vậy hẳn không phải là chứng quá âm, nếu như là phải người sẽ không chết nhanh như vậy!” Lúc nói chuyện, hắn lại đi mở mi mắt của Mao Dần nhìn một lần, nói: “Khẳng định không phải.”

Mọi người lần thứ hai trầm mặc lại.

(Luna: Theo ta được biết, bệnh gan sẽ gây vàng da, nhưng có chết bất đắc kỳ tử hay không thì không biết)

—— lời nói ngoài ——

Ngày hôm nay khôi phục canh ba, tồn cảo hai vạn, o(╯□╰)o. . .

Nếu như ngày nào đó ta hựu canh lưỡng chương, đó nhất định là ta tồn cảo lại biến mất!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui