Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 309: NHƯ THẾ NÀO ĐÂY


Dịch giả: Luna Wong


“Phải ngăn lại.”


Vương Đàm Linh thấp giọng nói: “Nếu thật để cho hắn phẫu, truyền tới trong kinh, tất nhiên là nhất trường phong, đến lúc đó hắn bị miễn chức là chuyện nhỏ, nhưng liên lụy Tây nam, chẳng phải là kết cục khó hơn nữa sao.”


Mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi cũng đều nhìn Trình Công Phục.


“Đi thôi.” Trình Công Phục phẫn nộ đứng dậy, đi mấy bước lại thuận miệng phân phó thư đồng, “Đi nói cho Tiết Nhiên biết chuyện này.”


Thư đồng xác nhận từ cửa nhỏ chạy ra ngoài.


Đoàn người theo sau lưng Trình Công Phục ra ngoài, trên đường biết, Đỗ Cửu Ngôn ở thực đường ăn cơm.


Mọi người rẽ đường thực đường.


Vừa vào cửa liền thấy Đỗ Cửu Ngôn đang ngồi ở giữa học sinh, mười mấy người ngồi vây quanh nàng, nhỏ giọng nói chuyện lớn tiếng cười, phi thường hòa hợp náo nhiệt.


Trình Công Phục và Lục Trán kinh ngạc không thôi. Trước khi nàng tiền nhiệm tây Nam vẫn là đường kính nhất trí chán ghét nàng phản đối nàng.


Ngoại trừ chừng mười học sinh theo Lưu Vanh Cần ra, không ai thích Đỗ Cửu Ngôn.


Nhưng này mới ngắn ngủi một ngày, làm sao sẽ biến thành như vậy?


“Hội trưởng, ” Lục Trán đi qua, cười khanh khách nói: “Ngọ thiện người dùng xong chưa, chúng ta có việc muốn thương lượng với người.”


Đỗ Cửu Ngôn chỉ chỉ chén của mình, “Mới ăn, nếu các ngươi có chuyện thì đợi lát nữa.”


“Các ngươi ăn chưa, cùng nhau ăn đi?”


Lục Trán cười cười, nói: “Cũng tốt!” Lúc nói chuyện, nhìn về phía Trình Công Phục, người sau đã đi tới, ngồi xuống bàn trống không bên cạnh mấy học sinh nhường .


Bọn họ cũng không tới ăn cơm, thực đường sẽ đưa cơm nước cho mỗi người bọn họ.


“Ăn cơm, ăn cơm!” Đỗ Cửu Ngôn bắt chuyện Tiêu Tam và Bả Tử.


Bầu không khí không có tốt như vừa nãy.


Món ăn lên, Trình Công Phục và Lục Trán cùng với Vương Đàm Linh mấy người sắc mặt không có ôn hòa như vừa rồi. . . Ngắn ngủi một ngày, bởi vì bọn họ đến, nên mọi người kiêng kỵ bắt đầu không nói.


Một ngày trước, loại sự tình này là chỉ sẽ phát sinh ở trên người Đỗ Cửu Ngôn.


Mọi người ăn cơm, không khí ngột ngạt.


Sau một chén trà nhỏ, Đỗ Cửu Ngôn ăn xong thả đũa, Tiêu Tam đã ăn ba chén cơm, sờ sờ bụng nói: “Cửu Ngôn, sau này không có việc gì có thể tới đây ăn cơm không?”


“Có thể a, tùy tiện ăn.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Tiêu Tam cười hắc hắc, “Ngươi tới Tây Nam, rốt cục có một việc là tốt.”


“Ta cũng thấy thế, ngày mai nói với bốn người Tiền Đạo An, để cho bọn họ buổi trưa cũng tới nơi này ăn.”


Tiêu Tam cười ha ha một tiếng, nói: “Ta thấy có thể. Ngươi vừa đi bốn người bọn họ chính là hài tử không nương, đừng nói kiếm tiền, cơm đều không kịp ăn.”



“Củ cải nhỏ cũng có thể tới.” Bả Tử nhìn hắn, “Đỡ cho tiên sinh ở nhà làm cơm.”


Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy hội trưởng này làm thật không thiệt thòi, mặc dù lương rất ít, thế nhưng chỗ tốt rất nhiều, giải quyết được vấn đề ăn cơm của nhiều người như vậy.


Lục Trán nghe không vô, đứng dậy hàm tiếu nói với những người khác: “Ăn cơm xong thì sớm nghỉ ngơi, buổi chiều còn phải đi học.”


“Chuyện nên làm vẫn là phải làm.”


Tất cả mọi người xác nhận, nối đuôi nhau đều lui ra ngoài.


Trong thực đường cũng chỉ còn lại có Đỗ Cửu Ngôn và Bả Tử cùng với Tiêu Tam mấy người.


“Hội trưởng, ” Lục Trán hỏi: “Nghe nói ngươi giải phẫu thi thể của Mao Dần?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, chỉ vào bàn, “Vừa lúc, chúng ta cùng nhau thương lượng một chút.”


“Hiện tại nguyên nhân cái chết không tra được, đầu mối cũng đều cắt đứt. Biện pháp tốt nhất cũng trực tiếp nhất của hiện tại, chính là giải phẫu tra nguyên nhân cái chết.”


“Nếu như chỉ là chết bất ngờ?” Vương Đàm Linh hỏi.


“Làm sao chứng minh là chết bất ngờ?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Vương Đàm Linh nhíu mày, trầm giọng nói: “Thế nhưng ngươi đây là trái pháp luật, là biết pháp phạm pháp.”


“Không giải phẫu cũng được, các ngươi bây giờ nói với ta hắn chết như thế nào!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


“Nhất định phải như vầy phải không?”


“Sao ngươi tới Tây Nam? Là bởi vì Tây Nam đang ở gặp kiếp nạn trước nay chưa có, là ngươi dựa vào năng lực và quan hệ của mình, giải cứu Tây Nam.” Vương Đàm Linh có chút kích động, “Nhưng nếu một ngày ngươi muốn giải phẫu Mao Dần, nhất định sẽ dẫn phát sóng to gió lớn, Tây Nam sẽ lần thứ hai bị đưa lên đầu sóng ngọn gió, đến lúc đó ngươi còn có năng lực giữ gìn Tây Nam nữa sao?”


“Hai chuyện không thể làm chung!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thành bại của Tây Nam, không nên gửi ở trên một án kiện. Tại sao nó phải biến thành như vậy, tại sao phải để ta làm hội trưởng, lẽ nào trong lòng các ngươi không có nghĩ tới nguyên nhân chân chính sao?”


“Được rồi.” Đỗ Cửu Ngôn cắt đứt Lục Trán muốn nói chuyện , “Ta đã nói rồi, ta là hội trưởng. Sự tình ta làm chủ là được!”


Trình Công Phục nhìn chằm chằm nàng, bỗng nhiên lên tiếng nói: “Nếu như ngươi cố ý như vậy, ta đây không ngại mang theo tụng hành quán thoát ly Tây Nam hành hội.”


Đỗ Cửu Ngôn cười khúc khích, “Nếu như có thể, mời ngươi tự tiện!”


Trình Công Phục giận dữ đang muốn nói, bỗng nhiên một người đi vào cửa, mọi người quay đầu qua, liền thấy Mao Hiến Hữu tiến đến, hai ba bước đi tới trước mặt Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Đỗ hội trưởng, ta muốn mang Hổ Tử nhà của ta về.”


“Ta không có khả năng để người động hắn.” Mao Hiến Hữu.


Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Ngươi không mang đi được.”


“Lão tử con mẹ nó còn ở nơi này, thi thể là ngươi muốn mang đi thì có thể mang đi?” Tiêu Tam trừng mắt, “Chết như thế nào cũng còn chưa có tra rõ, ngươi mang người về hủy thi diệt tích?”


Mao Hiến Hữu nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Xem ra Đỗ hội trưởng quyết tâm như thế?”


“Được.” Mao Hiến Hữu chỉ vào mọi người Tây Nam, “Các ngươi chờ, ta đi cáo các ngươi! Các ngươi nhất định sẽ hối hận.”


Lúc nói chuyện, hắn quay đầu muốn rời khỏi.


Bookwaves.com.vn

“Chờ một chút, ” Vương Đàm Linh ngăn Mao Hiến Hữu, “Có chuyện từ từ nói.”



Sự tình đã rất vướng tay chân, hiện tại Mao Hiến Hữu còn đi cáo bọn họ, vậy chuyện này truyền đến kinh thành là tất nhiên.


Số phận của Tây Nam! Vương Đàm Linh oán trách nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn, nói với Mao Hiến Hữu: “Tố cầu của ngươi là cái gì?”


“Cho ta một công đạo, sau đó bồi thường một vạn lượng!” Mao Hiến Hữu nói: “Người chết tại Tây Nam, Tây Nam các ngươi liền gánh chịu trách nhiệm.”


Bả Tử nói: “Nếu như hắn là sinh bệnh, Tây Nam cũng có trách nhiệm?”


“Không có khả năng, ” Mao Hiến Hữu nói: “Các ngươi có thể đi tra!”


Trình Công Phục tức giận nói: “Không nên nói nữa, ” dứt lời nhìn về phía Mao Hiến Hữu, ngưng mi hỏi: “Ăn nói như thế nào?”


“Các ngươi là tụng sư, ăn nói cái gì ăn nói thế nào đương nhiên là các ngươi nói cái gì chính là cái đó, ” Mao Hiến Hữu nói.


Đều là người thông minh, ý trong lời nói của Mao Hiến Hữu đương nhiên nghe hiểu được.


Hắn đòi tiền, chỉ cần tiền!


Chỉ cần cho hắn tiền, Mao Dần chết như thế nào, hắn sẽ không truy cứu nữa.


“Tang tử đau chúng ta thâm biểu đồng tình, cũng có thể hiểu được. Như vậy, người đi sát vách ngồi chút, chúng ta thương lượng ra kết quả xong, sẽ nói cho ngươi biết.”


Mao Hiến Hữu nhìn Trình Công Phục, “Được, ta cho các ngươi thêm một cơ hội.”


Lúc nói chuyện hắn ra ngoài, Tiết Nhiên có người đỡ đi ra, phảng phất gió thổi qua gặp nhau, Mao Hiến Hữu sải bước lớn đi mất.


Tiết Nhiên tiến đến.


Lục Trán đi tới đỡ, đem tiền tiền hậu hậu của sự tình đều nói cho Tiết Nhiên nghe, “Việc này sự quan trọng đại, nên tìm ngươi đến thương lượng.”


Tiết Nhiên nhìn về phía Lục Trán. Người hắn vẫn coi là bạn tốt nhận thức rất nhiều năm , ngày hôm nay nhìn lại hắn đột nhiên cảm thấy đặc biệt xa lạ.


Nhưng ngay cả biết Lục Trán đang lợi dụng hắn, Tiết Nhiên cũng không sao.


Bởi vì Lục Trán nói sự là thật.


Tây Nam, là hắn quan tâm.


“Hội trưởng, ” Tiết Nhiên cường chống, mở miệng nói: “Ngươi không thể làm như vậy, ngươi sẽ lần thứ hai hủy Tây nam.”


Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc, “Tại sao lần thứ hai?”


“Chuyện trước kia không đề cập tới, nhưng giờ này khắc này, ngươi rõ ràng có cơ hội dùng biện pháp đơn giản nhất giải quyết một việc, sao ngươi phải phức tạp hóa?”


“Nếu như ngươi có thể xác định ngươi làm như vậy nhất định có thể chứng minh Mao Dần là bị giết, cuối cùng có thể tìm tới hung thủ, như vậy không gì đáng trách.”


“Nhưng chính ngươi cũng không xác định. Nếu như làm đến trình độ mọi người đều biết, kết quả cuối cùng vẫn là không có khác biệt gì với hiện tại? Ngươi đây bất quá là đi một chuyến đường vòng, cuối cùng vẫn là sẽ trở lại.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vậy càng tốt, kinh qua trọng trọng nghiệm chứng, cuối cùng chứng minh mọi người đều là vô tội, ai cũng vui mừng.”


“Nhưng trong quá trình này, ngươi lần thứ hai đẩy Tây Nam lên danh tiếng đỉnh sóng!” Tiết Nhiên cả giận nói.


“Tiết Nhiên nói không sai, làm hội trưởng ngươi phải làm lấy đại cục làm trọng.” Trình Công Phục nói.



Vương Đàm Linh gật đầu, “Ngươi bây giờ không phải là đơn đả độc đấu, phía sau ngươi có nhiều người như vậy, tương lai của bọn họ và số phận của Tây Nam đều đang trong tay của ngươi. Ngay cả ngươi muốn làm náo động muốn thể hiện, cũng có thể lấy đại cục làm trọng trước.”


“Vậy thì thế nào?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bây giờ ta là hội trưởng, ta quyết định!”


“Ngươi, ngươi đây là chuyên quyền độc đoán!” Tiết Nhiên cả giận nói.


“Các vị, ta ăn no chuẩn bị làm việc, nếu như các ngươi nhàn rỗi muốn tán gẫu tự tìm tảng đá dập đầu đi. Ta không cần phải giải thích phổ cập khoa học luật pháp tri thức và tiêu chuẩn cơ bản của tụng sư với các ngươi.”


“Một câu nói, phục, thành thật làm chuyện của mình! Không phục, thì nhịn cho ta!” Đỗ Cửu Ngôn dứt lời, phất tay áo muốn đi.


Tiết Nhiên như hồi quang phản chiếu, đuổi theo nàng hai bước, hô: “Đỗ Cửu Ngôn, ngươi quá ích kỷ!”


“Tiết tiên sinh, ” Đỗ Cửu Ngôn quay đầu lại nhìn hắn, tự tiếu phi tiếu, “Trong mắt ta không có đại cục, chỉ có chân tướng!”


“Ta ngươi nói bất đồng, không có gì có thể nói. Ta không sửa đổi được ngươi, ngươi cũng không cần đến can thiệp chuyện của ta.”


Tiết Nhiên tức giận trước mắt biến thành màu đen, đứng không nỗi.


“Các vị, lại dâng tặng một câu, lúc đầu các ngươi vui mừng khôn xiết chúc mừng Tây Nam vượt qua cửa ải khó khăn, nên minh bạch sẽ có ngày hôm nay!”


“Nên, ” Đỗ Cửu Ngôn đảo qua mọi người, “Nhịn!”


Dứt lời, phẩy tay áo bỏ đi.


Tiết Nhiên muốn đuổi, Bả Tử rút kiếm ra ngăn cản hắn, lạnh lùng thốt: “Hắn là hội trưởng, lúc trước các ngươi đều nghi vấn quyết định của hội trưởng như vậy sao?”


Mọi người sửng sốt, Tiết Nhiên nói: “Đó là bởi vì hắn làm không đúng.”


Bả Tử nói: “Đúng hay không đúng, không phải ai định đoạt, mà là thời gian nghiệm chứng.”


Hắn nói xong, cùng Tiêu Tam đi ra ngoài.


Bookwaves.com.vn

Trong thực đường, không khí ngột ngạt.


“Làm sao bây giờ?” Lục Trán nhìn về phía Trình Công Phục.


Trình Công Phục lạnh lùng nói: “Kết quả xấu nhất, bất quá chỉ là khôi phục lại trạng huống mấy ngày trước hắn chưa có tới nhậm chức thôi, lúc này đây chúng ta không thể ngồi chờ chết!”


“Đêm nay viết thư liên danh, ngày mai ta khiển người đưa đi kinh thành.” Trình Công Phục nói: “Nếu lần này là Tiền thị lang tặng nhân tình, như vậy tiếp theo, tất nhiên sẽ có người khác tặng nhân tình!”


Mọi người xác nhận, vừa thảo luận vừa ra thực đường, Lục Trán đi mấy bước quay đầu lại đỡ Tiết Nhiên, “Sư huynh, ta tiền ngươi về?”


“Ta có thể đi!” Tiết Nhiên nhìn hắn, “Các ngươi nhất định phải bảo trụ Tây Nam.”


Lục Trán lại cười nói: “Chúng ta đều là người của Tây Nam. Tây Nam với chúng ta mà nói là tính mệnh thứ hai, sẽ không để ý nó an nguy.”


“Ân.” Tiết Nhiên ho khan hai tiếng, phất tay nói: “Ngươi làm việc của ngươi đi, tự ta trở về được rồi.”


Lục Trán xác nhận, xuất môn.


Trình Công Phục bị Mao Hiến Hữu ngăn cản.


Trình Công Phục rất xấu hổ, đánh giọng quan nói: “Việc này chúng ta còn đang thương nghị, ngươi lại chờ chúng ta thêm mấy ngày được không?”


“Ngươi an tâm một chút chớ nóng, Mao Dần là học sinh Tây Nam, điểm này không thể nghi ngờ. Nên chúng ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm với ngươi.”


“Không bằng như vậy, ” Lục Trán đi lên trước, “Bạc chúng ta cho ngươi, ngươi muốn một vạn lượng chúng ta cho ngươi hai vạn.”


Mao Hiến Hữu nhìn Lục Trán, chờ hắn nói tiếp.


“Nhưng, di thể của Mao Dần ngươi giao cho hội trưởng chúng ta. Nếu hắn muốn tra, để hắn tra rõ, đây đối với ngươi mà nói cũng không phải chuyện xấu, ngươi cũng muốn chân tướng cái chết của Mao Dần rõ ràng a.”



Mao Hiến Hữu bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, nói: “Ta thấy, Tây Nam các ngươi chính là muốn che giấu hung thủ, trốn tránh trách nhiệm. Thi thể của hài nhi ta ta sẽ không cho các ngươi, ai cũng không cho phép động hắn!”


“Các ngươi chờ, ta muốn cáo các ngươi hối hận lời đã nói hôm nay!” Mao Hiến Hữu phất tay áo đã đi, vừa đi vừa nói: “Tây Nam thì như thế nào, ta cũng không tin trên đời này cũng không nói quản.”


Lục Trán đuổi vài bước, Trình Công Phục hô: “Không cần đuổi!”


“Mấu chốt không ở hắn, dù là thuyết phục hắn thì như thế nào!” Trình Công Phục tức giận không ngớt.


Ngày thứ hai, Vương Đàm Linh và Lục Trán cùng với các vị tiên sinh học phủ bên kia, để tất cả học sinh xoa ấn vân tay.


Trình Công Phục tự mình viết một phong công văn lên án, để người đưa đi kinh thành, đến trong phủ của Nhâm Duyên Huy.


Trong văn nhắc tới lần đi quan hệ này của Đỗ Cửu Ngôn, là Tiền thị lang và Lỗ Chương Chi. Ở tương lai không lâu, tất nhiên Tây Nam sẽ trở thành đao kiếm của Lỗ Chương Chi!


Luật pháp là gốc của một quốc gia, mà Tây Nam lại là một trong nhưng tụng hành lớn nhất, năng lực cùng với tiếng nói thì thế lực không thể khinh thường.


Đúng lúc, thái độ làm người của Đỗ Cửu Ngôn quái đản, thích đánh vỡ hành sự thường quy chương hiển năng lực cá nhân nhất, không cần một năm, nàng nhất định sẽ cùng Lỗ Chương Chi, đưa tay đưa vào pháp điển, sự quan trọng đại này, thỉnh Nhâm các lão cần phải giúp đỡ, đừng để ngọn lửa của ác nhân ngày đêm tăng vọt, mà hỗn loạn hãm nước của luật pháp và nguy loạn hãm quân cùng bất nghĩa!


Đưa thư xong, Trình Công Phục tĩnh chờ.


Đồng thời, Mao Hiến Hữu đi phủ thành. Đỗ Cửu Ngôn nhân lúc hắn đi mà đi tìm Quách thị.


Quách thị nhìn thấy nàng liền cầu nói: “Bản lĩnh của người lớn như vậy, án tử khó hơn nữa người đều có thể hoàn thành, vì sao đến Tổ Tử của ta, lại hết lần này tới lần khác phải phẫu di thể của hắn!”


“Tiên sinh, van cầu người giơ cao đánh khẽ, buông tha hắn đi.”


“Phu nhân, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người còn lui tới với phu gia lúc trước không?”


Quách thị sửng sốt, “Tiên sinh là muốn tra bệnh không tiện nói ra sao?”


“Phải!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quách thị gật đầu, “Ta bồi người đi, đi ngay! Ngay Thượng Hà trấn, cách nơi này cước trình không quá nửa ngày.”


Đỗ Cửu Ngôn và Bả Tử cùng đi Thượng Hà trấn.


Mao Dần còn có hai vị thân thúc thúc, thân thể khỏe mạnh cũng còn sống, Đỗ Cửu Ngôn hỏi Quách thị, “Sinh phụ của hắn chết như thế nào, khi chết là dạng gì? Tổ phụ lại đi như thế nào?”


“Sinh phụ của hắn là lúc sửa tường thành bị tảng đá đập, không phải sinh bệnh. Về phần tổ phụ, nghe nói đi rất đột nhiên. . .” Lúc nói chuyện, nàng hỏi thúc thúc của Mao Dần, thúc thúc của Mao Dần nói: “Là đi lúc uống rượu, là mùng một tháng tám, ta rất rõ.”


“Thời điểm chết là dạng gì?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Thúc thúc của Mao Dần lắc đầu, “Cái này không nhớ rõ, nhiều năm rồi.”


Đỗ Cửu Ngôn lại đi nhà mẹ đẻ của Quách thị, như trước như vậy, nhất vô sở hoạch.


Quách thị nhìn nàng, “. . . Không tra được, có phải còn muốn phẫu bụng hài nhi của ta hay không?”


“Phải!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Phu nhân, lẽ nào người không muốn biết, rốt cuộc hắn chết như thế nào sao? Lẽ nào người không muốn tìm được hung thủ sao?”


Quách thị gật đầu, lại lắc đầu, “Nhưng, nhưng không có biện pháp khác sao?”


“Nếu có, ta không cần làm như vậy. Đây đối với ta mà nói không có lợi!” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Cáo từ.”


Đỗ Cửu Ngôn và Bả Tử lên ngựa, đi Thiệu Dương.


—— lời nói ngoài ——


Ngày hôm nay tựu hai canh, mặc dù là hai canh nhưng số lượng từ cũng không có ít, bởi vì tình tiết cùng một chỗ ta sẽ không hủy đi. Sau đó hựu luyến tiếc tái phát chương một bắt đầu, sở dĩ. . .

Ha ha ha ha hắc.

Ở tồn cảo trong chuyện này, ta thật nhỏ khí.

PS: Giải đất duyên hải chú ý an toàn, hy vọng sơn trúc tốc tốc được ăn trống trơn!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận