Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 316: TA NHẬN TỘI RỒI

Dịch giả: Luna Wong

Trong đại đường, Ngô Điển Dần ngồi cao chủ án, Quế vương ở bên nghe, Đỗ Cửu Ngôn gặp được Mao Hiến Hữu ly khai hơn nửa tháng, cùng với tụng sư giống như Quý Trọng Ngạn xuất từ Yến kinh thất tinh viện .

“Tại hạ Yến kinh thất tinh viện Hạ Minh Xuyên, bái kiến Đỗ hội trưởng.”

“Hữu lễ!” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

Hạ Minh Xuyên ước chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, vóc dáng thấp thấp, bên mũi có nốt ruồi, nhìn tướng mạo là một người thông minh.

“Đỗ tiên sinh, ” ngoài cửa, có người hô: “Đỗ tiên sinh, người phải cố gắng a, nhất định không có chuyện gì.”

Đỗ Cửu Ngôn vừa quay đầu lại, liền thấy ngoài cửa phủ thành, số người rậm rạp chằng chịt.

Tới nhiều người như vậy? Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc, đứng ở cửa hướng về phía mọi người hành lễ.

Hạ Minh Xuyên cũng kinh ngạc nhìn, vẫn nghe nói Đỗ Cửu Ngôn ở Tây Nam rất được yêu mến, hầu như mỗi một trận quan ti cũng sẽ kinh động phương viên trăm dặm, có người sáng sớm sẽ xuất phát từ nhà, đi mấy canh giờ chạy tới nha môn, liền vì nghe một hồi biện tụng của Đỗ Cửu Ngôn.

Có người trận trận đều không bỏ sót, bởi vì như thế, nghe đâu đến miệng người của Thiệu Dương đều nhiều một chút, thương gia cũng càng thêm nhiều hơn.

Ngô Điển Dần hướng về phía Quế vương hành lễ, vỗ kinh đường mộc, nói: “Thăng đường!”

Phủ nha dùng không nhiều lắm, sau khi Ngô Điển Dần đến Bảo Khánh làm tri phủ, số lần ở chỗ này thăng đường có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Thật không ngờ thì cách lâu như thế, thẩm lại ra một án kiện đặc như vậy.

Hội trưởng Tây Nam Đỗ Cửu Ngôn, hủy thi!

“Nửa tháng trước, ở Thiệu Dương Tây Nam tụng hành, xảy ra một án kiện tử vong ly kỳ, học sinh Mao Dần nửa đêm chết ở ngọa thất trong. Ở dưới sự hướng dẫn của hội trưởng Tây Nam Đỗ Cửu Ngôn , Tây Nam toàn lực điều tra việc này, cho có kết luận, nên, hôm nay hội trưởng Tây Nam Đỗ Cửu Ngôn, cũng nộp cho bổn quan một phần đơn kiện.”

“Nhưng trùng hợp là, cha Mao Dần Mao Hiến Hữu ở mười mấy ngày trước cũng nộp cho bổn quan đơn kiện, cáo hội trưởng Tây Nam Đỗ Cửu Ngôn, biết pháp phạm pháp vi phạm nhân luân hủy hoại thi thể của Mao Dần.”

“Vì hai án xuất từ một án kiện, nên ngày hôm nay bổn quan đặt chung một chỗ xử lý.”

“Nhị vị có thành kiến không?” Ngô Điển Dần nhìn ba người dưới đường.

Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói: “Học sinh không có ý kiến.”

Mao Hiến Hữu nhìn Hạ Bách Xuyên. Hạ Bách Xuyên chắp tay nói: “Đã là một án kiện, vậy thì do đại nhân người làm chủ.”

“Ân! Vậy hiện tại khai đường.” Ngô Điển Dần nhìn Hạ Bách Xuyên, nói: “Thứ tự đến trước và sau, ngươi đưa đơn kiện trước, trước hết thẩm tra xử lí án kiện của ngươi.”

Hạ Bách Xuyên chắp tay xác nhận, “Mao Dần ở hai tháng đi tới nhập Tây Nam học phủ đọc sách, làm học sinh Tây Nam , ăn ở tại Tây Nam, nhưng ngoài ý muốn táng mệnh tại Tây Nam. Tây Nam học phủ không thể trốn tránh trách nhiệm, y theo luật, Tây Nam phải làm làm ra hai điểm ứng đối như sau.”

“Một, Tây Nam phải điều tra rõ để ăn nói với bên ngoài cùng với song thân người chết, nguyên nhân cái chết của Mao Dần. Nếu thuộc về tử vong ngoài ý muốn, như vậy Tây Nam có hiềm nghi thất trách thấy chết mà không cứu, phải bồi thường cho người thỉnh tụng của ta.”

“Hai, nếu Mao Dần chết chính là bị hại, như vậy Tây Nam phải tốc tốc điều tra rõ hung thủ, trừng phạt nghiêm khắc! Cũng phải bồi thường cho người thỉnh tụng của ta.”

Hạ Bách Xuyên nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn, nói tiếp: “Hai điểm trên, ngoại trừ việc bồi thường Tây Nam không có làm, còn lại bọn họ đều làm, thậm chí vượt ra khỏi phạm trù luật pháp.”

Hạ Bách Xuyên lên giọng, nói đến trọng điểm, “Vượt qua phạm trù này, chính là hội trưởng Tây Nam Đỗ Cửu Ngôn, khi lấy được điều kiện tiên quyết minh xác phản đối của người thỉnh tụng của ta, khư khư cố chấp, cố ý giải phẫu di thể của Mao Dần, tìm kiếm nguyên nhân cái chết của hắn.”

“Hắn biết rõ hủy hoại phần mộ tổ tiên, thi thể của người khác các loại hành vi đã vi phạm hành vi thường ngày và luật lệ Đại Chu của tụng sư, nhưng như trước hắn vẫn làm, xác xác thật thật mổ bụng phẫu thuật di thể của Mao Dần!”

Hắn nói xong, bên ngoài truyền đến một trận tiếng kinh hô thấp thấp, dù sao chuyện mổ bụng phẫu thuật quá mức không thể tưởng tượng nổi.

Ngẫm lại đã cảm thấy đáng sợ.

“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi đối với tội của ngươi, có nhận không?” Hạ Bách Xuyên nói.

Tất cả mọi người đè lại một hơi thở, nhìn chằm chằm Đỗ Cửu Ngôn, muốn nói cho nàng biết không nên nhận, loại sự tình này tuy có chút không thể tưởng tượng nổi, nhưng làm hội trưởng Tây Nam, nàng cũng không phải là không có lý do và lập trường.

“Ta nhận!” Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía Ngô Điển Dần chắp tay, “Đại nhân, học sinh quả thực vì điều tra rõ nguyên nhân cái chết của Mao Dần, mà giải phẫu di thể của hắn!”

Ngô Điển Dần gật đầu.

Hạ Bách Xuyên sửng sốt, hắn thật không ngờ Đỗ Cửu Ngôn nhận dứt khoát như vậy!

Bookwaves.com.vn – Luna: Hết hồn chim én chưa

Hắn đường đường là hội trưởng Tây Nam, hơn nữa, hôm nay Tây Nam tràn ngập nguy cơ, nếu như lại trải qua một lần chuyện hội trưởng phạm pháp, thánh thượng tuyệt đối không có khả năng giữ Tây Nam nữa.

Nàng cư nhiên không chút do dự nhận hành vi phạm tội này.

“Đại nhân, y theo luật pháp Đại Chu, Đỗ Cửu Ngôn hủy hoại thi thể người khác, theo luật đánh tám mươi, nhưng vì hắn còn là hội trưởng Tây Nam tội thêm một bậc!”

Ngô Điển Dần nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, chờ nàng biện tụng.

Quế vương híp mắt quan sát Hạ Bách Xuyên, sửu nhân tác quái nhiều!

“Nhận, đều nhận!” Đỗ Cửu Ngôn cười khanh khách nói.

Hạ Bách Xuyên lại là cả kinh, phải hướng Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói: “Đỗ hội trưởng dám làm dám chịu, thật là làm người bội phục!”

Bất quá, đây chỉ là bắt đầu, nghiêm phạt chân chính, còn ở kinh thành!

Bọn họ đã trải qua một lần chuyện của Phó Hoài Cẩn.

Hội trưởng phạm tội mất chức, Tây Nam giải tán.

Coi như là Quế vương bảo vệ, coi như là thánh thượng khai ân, cũng không giữ được!

Giải phẫu tra nguyên nhân cái chết, chẳng lẽ còn muốn khôi phục điều lệ của tổ sư gia năm đó? Không thể nào.

Bởi vì bị phế, chính là vì thế nhân không cho.

Đây là tất nhiên.

Người vi phạm đây hết thảy, cũng sẽ bị đại thế không cho.

Hạ Bách Xuyên thu tay lại, trận biện tụng này mới bắt đầu. Hắn hiện tại rất muốn biết, Đỗ Cửu Ngôn chuẩn bị làm nguyên cáo của nàng như thế nào.

“Án hủy thi, Đỗ Cửu Ngôn đã nhận tội, vậy án Mao Hiến Hữu trạng cáo, liền ở đây tạm cáo một đoạn. Chờ án Đỗ Cửu Ngôn làm nguyên cáo thẩm tra xử lí hoàn tất xong, thêm chuyện thảo luận bồi thường. Nhị vị có thành kiến không?”

Hạ Bách Xuyên chắp tay nói: “Học sinh đồng ý.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, Ngô Điển Dần nhìn nàng, nói: “Án thứ hai, Đỗ Cửu Ngôn ngươi nói!”

“Vâng!” Đỗ Cửu Ngôn xác nhận, nhìn về phía Mao Hiến Hữu.

Mao Hiến Hữu vẫn không nói gì, bị Đỗ Cửu Ngôn nhìn tâm đầu nhảy một cái, thõng mi mắt xuống.

“Ngươi muốn bồi thường bao nhiêu tiền?” Đỗ Cửu Ngôn không đầu không đuôi hỏi Mao Hiến Hữu, “Vẫn là một vạn lưỡng sao?”

Mao Hiến Hữu nhìn về phía Hạ Bách Xuyên, Hạ Bách Xuyên gật đầu với hắn, hắn mới trả lời: “Đúng!”

“Vậy, ngươi quan tâm nguyên nhân cái chết của kế tử(con riêng) của ngươi không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

Mao Hiến Hữu trả lời: “Đỗ tiên sinh nói đùa, chúng ta một mực chờ Tây Nam cho thuyết pháp. Cũng không biết, ngày hôm nay Đỗ tiên sinh làm nguyên cáo cùng nhau thẩm với án này, cáo danh mục gì, cáo ai.”

“Cáo ngươi!” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Giết con lừa tiền!”

Bookwaves.com.vn

Mao Hiến Hữu bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, sắc mặt trong nháy mắt biến đổi, tiện đà mở miệng nói: “Đỗ tiên sinh lại nói đùa, ta làm sao có thể giết Hổ Tử của ta.”

“Đỗ tiên sinh, người cáo Mao Hiến Hữu tội giết người, nói như vậy, án tử đã tra phá?” Hạ Bách Xuyên hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Phá rồi!” Lúc nói chuyện, hướng về phía Ngô Điển Dần chắp tay, nói: “Nửa tháng trước, Mao Dần chết ở trong phòng, ta dò xét hiện trường, chỉ có hai đầu mối, thứ nhất, đầu giường để lại vết cào, thứ hai, quanh thân người chết màu da vàng như nến!”

“Nguyên nhân cái chết của người chết , thành mê! Không có nguyên nhân cái chết bản án căn bản vô pháp hạ thủ, không có đầu mối.”

“Vì vậy, ta làm quyết định, giải phẫu thi thể tra nguyên nhân cái chết!” Đỗ Cửu Ngôn cầm hồ sơ án kiện của huyện nha Thiệu Dương, “Sau khi giải phẫu thi thể, chúng ta phát hiện, gan, tỳ cùng với thận trong cơ thể Mao Dần đều không có cùng trình độ sưng to lên. Ngỗ tác và Hồ đại phu Thiệu Dương lúc đó có kết luận, Mao Dần chết vì dị ứng thực vật.”

“Là dị ứng cái gì?” Ngô Điển Dần hỏi.

“Từng thân thể của con người bất đồng, có người trời sinh không có thể ăn hải sản, phàm là vừa đụng sẽ cổ họng sưng to lên, quanh thân nổi mẩn hồng, nhẹ thì khó thở nặng thì nguy hiểm đến tính mạng. Vì thế, ta tra duyệt bệnh nhân lục của mấy y quán ở Thiệu Dương, ở trong mười năm này, Thiệu Dương tổng cộng xảy ra tám mươi tam bệnh dị ứng hải sản, bởi vậy người bị chết, có mười sáu người!”

“Ý của ngươi là, Mao Dần cũng là không thể ăn hải sản?” Ngô Điển Dần hỏi.

“Không có khả năng! Mao Dần thích ăn nhất chính là cá tôm cua.” Mao Hiến Hữu trả lời.

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Dị ứng đồ có rất nhiều, có người ở mùa xuân dị ứng phấn hoa, có người cả đời không có thể ăn đậu phộng, có người không thể ăn đậu tương và đậu hũ, đủ loại khó có thể quyển định. Ta nhắc tới hải sản và những thức ăn này, là nêu ví dụ, ý là để các vị hiểu, đặc điểm của loại bệnh này.”

“Giáp chi mật đường ất chi thạch tín!”

Ngô Điển Dần gật đầu.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn Mao Hiến Hữu, nói: “Mao Hiến Hữu, ngươi và Quách thị mặc dù phu thê nửa đường, lại thành thân nhiều năm. Mao Dần tám tuổi thì sinh phụ của hắn qua đời, hai năm sau các ngươi thành thân, tính toán thời gian ngươi cũng làm phụ thân Mao Dần chừng hơn mười năm.”

“Mà, các ngươi còn là cùng thôn, ngươi và sinh phụ của Mao Dần coi như vẫn là huynh đệ ngũ phục nội đường, ngươi. . . Không biết Mao Dần ăn kiêng thực vật gì sao?”

Mao Hiến Hữu lắc đầu, “Ta không biết. Chuyện này mẫu thân thân sinh của hắn cũng không biết, bởi vì hắn chưa từng xuất hiện qua tình huống tương tự.”

Đỗ Cửu Ngôn thoại phong nhất chuyển, đề cao giọng, nói: “Vì sao ngươi hẹn Mao Dần gặp mặt ở Long Khánh tự?”

Mao Hiến Hữu run lên.

“Long Khánh tự và cái chết của Mao Dần, có liên quan?” Ngô Điển Dần hỏi.

“Trên đời này có một loại người, không có thể ăn đậu tằm, thậm chí còn đến đậu tằm nở hoa thì phấn hoa cũng không thể chạm!” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Mao Hiến Hữu, “Một khi chạm phải, nhẹ thì da phát vàng nôn choáng váng đầu, nặng thì sẽ ở trong vòng hai ba ngày cấp tốc cơ quan nội tạng suy kiệt mà chết!”

“Mà hậu viện Long Khánh tự, lại trồng đầy một viện tử đậu tằm. Ngày đó Mao Dần đúng hẹn đi, chính là thời gian đậu tằm nở hoa, ở bốn phía chúng ta nhìn không thấy, đều là phấn hoa bay.”

“Người bình thường không sao, nhưng Mao Dần không thể. Nên, ngày thứ hai chờ hắn từ Long Khánh tự về đến nhà lại về Tây Nam, xuất hiện bệnh trạng quanh thân hắn bắt đầu phát vàng, đau bụng nôn mửa, có thể hắn muốn nhịn một chút, có thể hắn cảm thấy không sao, nhưng thật không ngờ, ban đêm ngày đó, hắn không qua khỏi, đã đánh mất tính mạng.”

“Nên, Mao Dần là ngươi giết, động cơ của ngươi chính là, sau khi hắn chết ngươi lừa bịp tống tiền Tây Nam một vạn lượng bạc.”

Mao Hiến Hữu bắt đầu chảy mồ hôi.

Hạ Bách Xuyên chắp tay, nói: “Đỗ tiên sinh, ngươi thế nào chứng minh, là Mao Hiến Hữu hẹn Mao Dần đi Long Khánh tự, có chứng nhân không?”

Mặc dù hắn không có nhằm vào nguyên nhân cái chết của Mao Dần tự mình điều tra, nhưng đi qua những thứ Đỗ Cửu Ngôn nói này, cũng có thể dễ dàng ứng đối. Vụ án này tựa như một con chim không có chân, chỉ có thể lơ lửng trên không trung, mà không có điểm dừng chân cụ thể.

Đỗ Cửu Ngôn nói rõ ràng dễ hiểu, thế nhưng muốn biện tụng đồng thời định tội, lại khó như lên trời.

—— lời nói ngoài ——

Thấy nhiều trường bình, khai sâm! Đều đặc biệt lợi hại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui