Q1 – CHƯƠNG 318: ĐỀU ỦNG HỘ NGƯƠI
Dịch giả: Luna Wong
Đỗ Cửu Ngôn chắp tay nói với Ngô Điển Dần: “Đại nhân, nhân chứng, động cơ, chứng cứ đều ở, nên hai tội Mao Hiến Hữu sát hại con riêng cùng với lừa bịp tống tiền Tây Nam rõ ràng sáng tỏ, thỉnh đại nhân y theo luật phán xử Mao Hiến Hữu trảm lập quyết!”
“Ta không phục.” Mao Hiến Hữu nhìn về phía Hạ Bách Xuyên, “Hạ tụng sư ngươi nói chuyện a!”
Hắn sẽ không nhận tội, vụ án này nhất định còn có chuyển cơ, hắn thỉnh là tụng sư Yến kinh tụng hành.
Quả nhiên, Hạ Bách Xuyên nói: “Ta có một câu hỏi!”
Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn.
“Mổ bụng khám nghiệm tử thi, thực sự dường như ngươi nói, vô cùng xác thực sao?” Hạ Bách Xuyên nói: “Mặc dù tổ sư gia từng lập pháp, nhưng này trong mấy thập niên, cũng bất quá xảy ra mấy ví dụ, trong tất cả hồ sơ, chết độ chuẩn xác đối với giải phẫu tra tìm nguyên nhân cái, cũng không có định luận và thuyết pháp minh xác.”
“Mà án của Mao Dần, tất cả chứng cứ và nhân chứng, toàn bộ thành lập trên cơ sở giải phẫu, nếu như cơ sở này đều là sai, ngươi đương làm sao?”
Quả nhiên là hướng về phía chuyện giải phẫu, Yến kinh cũng không phải siêu nhiên thoát tục như bọn họ biểu hiện vậy.
Đối với chuyện chiếm đoạt Tây Nam, bọn họ phân minh khẩn cấp.
“Việc này, có Thiệu Dương Hồ đại phu cùng với ngỗ tác huyện nha ký tên ấn vân tay. Ngươi tới nghi vấn kết quả chuyện này, không có ý nghĩa. Vạn sự đều có lần đầu tiên, chúng ta chuyện trách nhiệm với kết quả này. Chờ mong mọi người đưa ra nghi vấn, phủ định kết luận của chúng ta.”
“Nên, Hạ tiên sinh người còn có cái gì có thể nói?”
Hạ Bách Xuyên mím môi, lắc đầu!
Đỗ Cửu Ngôn xem Ngô Điển Dần.
Ngô Điển Dần tỉnh thần qua đây, vỗ bàn, nói: “Bản án kinh qua kiểm chứng của Thiệu Dương huyện nha cùng với Tây Nam tụng hành, chứng thực vật chứng vô cùng xác thực không có lầm! Mao Hiến Hữu, ngươi có nhận tội?”
“Không nhận tội, ta không có!” Mao Hiến Hữu chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn, “Nàng chính là che chở Tây Nam, chính là trốn tránh trách nhiệm, chính là không muốn thường tiền, mới đưa tất cả chuyện đổ lên trên người ta.”
“Mao Dần chết như vậy, giống như không có một chút quan hệ với hắn và Tây Nam.”
Ngô Điển Dần lười nói với hắn, chỉ vào thư lại, “Để hắn đồng ý!”
“Ta không có, các ngươi đây là vu oan giá hoạ, các ngươi tất cả mọi người là rắn chuột một ổ, hại ta.”
“Cái gì giải phẫu tra nguyên nhân cái chết, ai tin tưởng kết quả giải phẫu của ngươi. Các ngươi đây là quan lại bao che cho nhau!”
Lúc nói chuyện, Mao Hiến Hữu bỗng nhiên cúi đầu, cắn hai ngón cái và ngón trỏ của mình, xé hai khối da xuống!
“Ta sẽ không ấn vân tay, các ngươi định không được tội của ta !”
“Điêu dân!” Quế vương chỉ vào Mao Hiến Hữu, “Không ấn tay thì ấn mặt!”
Lúc nói chuyện, hắn nhặt nghiên mực của Ngô Điển Dần lên, tiện tay tát mực bên trong lên trên mặt của Mao Hiến Hữu , ấn mặt của hắn xuống giấy đồng ý.
Mao Hiến Hữu gào khóc kêu to.
“Cắn tay! Ngươi chính là đứt tay, bổn vương cũng có thể cho ngươi nhận tội!” Quế vương ném nghiên mực, phất bào trở lại trên ghế.
Hạ Bách Xuyên nhìn thoáng qua Quế vương, xoay người hướng về phía môn nhìn ra ngoài.
Người, nên đến rồi!
Đúng lúc này, một vị mặc quan bào hình bộ tri huyện đậu lục sắc, vội vã tiến đến, “Ngô tri phủ, Ngô đại nhân chờ chút!”
Mọi người hướng ra phía ngoài nhìn lại.
“Hạ quan hình bộ Lưu Nhung, khấu kiến vương gia, bái kiến Ngô đại nhân.”
Quế vương nhìn đối phương không phản ứng gì, Ngô Điển Dần hơi gật đầu, nói: “Lưu đại nhân từ kinh thành mà đến, nhưng là có việc truyền báo?”
Cố ý từ kinh thành tới, còn ở tại lúc này, xem ra, lai giả bất thiện a.
Đầu lông mày của Ngô Điển Dần khẩn túc và Đỗ Cửu Ngôn liếc nhau.
“Hạ quan phụng mệnh đến đây, truyền tam ti chi mệnh!” Lúc nói chuyện đi tìm, “Ai là hội trưởng Tây Nam Đỗ Cửu Ngôn?”
Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, nói: “Chính là tại hạ!”
“Ngươi giải phẫu phá án, tự cho là lập dị, kì thực bảo thủ hoang đường quái đản! Không chỉ vi phạm luật càng vi phạm điểm mấu chốt của đạo đứ , không chỉ sẽ phải chịu luật pháp trách trừng càng sẽ phải chịu khiển trách của thế nhân!”
“Nên. . .” Lưu nhung còn chưa nói hết, Đỗ Cửu Ngôn cắt đứt lời của đối phương, “Đại nhân, bản án đi qua giải phẫu, không chỉ điều tra rõ nguyên nhân cái chết, càng trên cơ sở tìm được hung phạm giết người. Hôm nay chiếm được nghiệm chứng thủ pháp, như thế nào là hoang đường quái đản.”
“Ta vẫn chưa nói hết!” Lưu nhung nói.
“Người không cần phải nói hết, nếu vì hành vi ta vi phạm luật tiến hành trách phạt, Đỗ Cửu Ngôn ta nhận tội, cũng nguyện ý tiếp thu. Nhưng cũng không thể lúc đó phủ quyết thủ pháp giải phẫu kiểm tra thực hư nguyên nhân cái chết. Trăm năm trước tổ sư gia định ra cái điều lệ này, nhất định có căn cứ và đạo lý của hắn.”
“Nếu hình bộ tồn chất vấn với kết quả kiểm tra thực hư của ngỗ tác, hoan nghênh các ngươi dùng tất cả biện chứng, thủ đoạn bình thường để phản bác án kiện này.”
Bookwaves.com.vn
“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi quả nhiên cuồng vọng!” Lưu nhung nói.
“Đây không phải là cuồng vọng, đây là chăm chú! Các ngươi có thể công kích cử chỉ của ta, nhưng vụ án này, các ngươi không có kinh qua kiểm chứng, không có tư cách nghi vấn. Vẫn là những lời này, nhận tội của ta, nhưng tính đích thực của vụ án, thỉnh dùng chứng cứ để phản bác!” Đỗ Cửu Ngôn phất tay áo nói.
Lời của nàng vừa rơi xuống, Lưu Nhung đang muốn nói, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến quát to cùng kêu lên của vô số người, “Không kiểm chứng, không tư cách!”
“Đúng! Không kiểm chứng, không tư cách!”
“Đỗ tiên sinh lập đoan tọa chính, mời các ngươi đến tra!”
Lưu Nhung nhìn bên ngoài, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn, vừa quay đầu lại thấy được Quế vương mặt sắc lạnh lùng.
Hắn tới nghe nói Đỗ Cửu Ngôn ở Bảo Khánh phủ rất được kính yêu và ủng hộ, lại thật không ngờ, cư nhiên đến trình độ như vậy.
Hắn hôm nay tới, có hai nhiệm vụ.
Một là giám sát trách phạt Đỗ Cửu Ngôn, thứ hai là lấy lý do Đỗ Cửu Ngôn thân mang tội đưa về kinh thành.
“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi đây là kích động bách tính tạo phản, ngươi thật to gan!” Lưu Nhung nói.
Đỗ Cửu Ngôn thiêu mi, “Lưu đại nhân, người là chỉ Quế vương đu, ta cũng không bản sự tạo phản này.”
Lưu Nhung sợ vừa nhảy.
“Bổn vương tạo phản, thế nào? !” Quế vương nói.
Lưu Nhung phù phù một tiếng quỳ xuống, “Vương gia hiểu lầm, hạ quan không có ý này.”
“Không có ý này, thật dễ nói chuyện, sách ngươi đọc vào bụng chó hết rồi, nói đều nói không rõ, ngươi làm chức quan nào!” Quế vương nói.
Lưu Nhung sợ không dám cãi lại.
“Lưu đại nhân, ” chỉ bằng mượn thái độ của Hạ Bách Xuyên, Đỗ Cửu Ngôn cũng đoán được lần này Lưu Nhung tới chính là muốn mang nàng đi kinh thành trách phạt, thánh thượng nói cho nàng nửa năm, nhưng nàng bất quá một tháng, liền làm chuyện lớn như thế, dù là thánh thượng muốn cho nàng thêm cơ hội, đều không mở miệng được, “Người đến một chuyến, không thể để cho người đi không được. Người có thể quan khán hành hình, nhưng ta sẽ không cùng ngươi đi kinh thành.”
“Tây Nam còn có thật nhiều chuyện đang đợi ta xử lý, thánh thượng chỉ cho ta nửa năm, ta không thể bỏ qua lúc này.”
“Nên, xin chuyển cáo các vị đại nhân tam ti, có lời gì, chờ nửa năm sau ta đi kinh thành báo cáo công tác, lại lấy ra để nói.”
Lưu Nhung đứng dậy nhìn Đỗ Cửu Ngôn, đè thanh âm, nói: “Ngươi đây là cãi lệnh!”
“Mệnh lệnh của người nào?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Ngươi tới, là tam ti chi mệnh. Mà nửa năm chi kỳ của ta là kim khẩu ngọc ngôn của thánh thượng! Lưu đại nhân, ta là nên nghe thánh thượng, hay nghe tam ti?”
Lưu nhung nghẹn từ.
“Ngươi không phải truyền lời, người quyết định không phải ngươi, ta không làm khó ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Lưu Nhung tức giận cười nhạt, hí mắt nói: “Được! Vậy bổn quan hôm nay làm giám quan một lần!”
“Thật là đúng dịp!” Quế vương giẫm bước chân qua đây, nhìn chằm chằm Lưu Nhung, “Bổn vương hôm nay cũng làm giám quan, cùng nhau a!”
Lưu Nhung sợ chân mềm nhũn, nói: “Không dám!”
“Ngươi không dám, có người rất dám.” Quế vương cả giận nói.
Lưu Nhung liên tục chắp tay nói không dám.
Đỗ Cửu Ngôn chắp tay với Quế vương, quay đầu nhìn Ngô Điển Dần, “Đại nhân, xử đi! Sự tình phải từng cái từng cái, người định tội Mao Hiến Hữu rồi, kết án kiện của Mao Dần, học sinh mới danh chính ngôn thuận lãnh phạt a.”
“Được!” Ngô Điển Dần cũng là một đầu mồ hôi, vụ án này thế nào đi ra phủ nha, thật là hai đầu không thể đắc tội.
Hắn làm tri phủ, cũng quá mệt mỏi.
Bookwaves.com.vn
“Án này chứng cứ vô cùng xác thực rõ ràng, Mao Hiến Hữu đã đồng ý nhận tội, bổn quan y theo luật xử Mao Hiến Hữu tội cố sát, trảm lập quyết!”
Mao Hiến Hữu dập đầu hô to oan uổng.
“Hội trưởng Tây Nam tụng hành Đỗ Cửu Ngôn, vì trái với luật lệ, hủy thi thể người khác, xử phạt tội thêm một bậc, đánh một trăm sáu mươi cái, răn đe, trách lệnh thiên hạ!”
Mao Hiến Hữu bị dẫn xuống phía dưới.
Quế vương ngưng mi nhìn Đỗ Cửu Ngôn, thấp giọng hỏi: “Thật muốn bị đánh?”
“Thật muốn!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương gia người chỉ cần phụ trách, để cho bọn họ đánh nhẹ chút thì tốt rồi.”
Lúc nói chuyện đi tới, “Làm dáng một chút thì tốt rồi.”
Quế vương khẽ gật đầu, không đợi hắn nói, bộ khoái phủ nha tiến lên đây, làm ra tư thế thỉnh, thấp giọng nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Yên tâm, tay tại hạ có chừng mực!”
Nhãn tình của Đỗ Cửu Ngôn sáng lên, chắp tay nói: “Đa tạ đa tạ, ngày khác mời uống rượu.”
Bộ khoái cười nói: “Không dám.”
“Đại nhân, học sinh dầu gì cũng là hội trưởng Tây Nam, ” Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói: “Đánh ở phủ nha, thật sự là. . .”
Ngô Điển Dần ngẫm lại cũng đúng, tóm lại lưu chút mặt mũi cho Đỗ Cửu Ngôn, “Người đến, đóng cửa lại!”
“Đại nhân hiểu lầm.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Học sinh là muốn đi chỗ cửa chợ bán thức ăn a.”
Ngô Điển Dần ngẩn ra, Quế vương nhịn không được nở nụ cười.
Lưu Nhung ngẩn ra, nhưng nghĩ lại vừa nghĩ, lại minh bạch Đỗ Cửu Ngôn đây là vì làm náo động, không nghĩ tới bị đánh, còn muốn cao điệu đường hoàng như vậy.
Hạ Bách Xuyên cũng là kinh sợ, càng phát ra không có thể hiểu được cách nghĩ của Đỗ Cửu Ngôn.
“Được, theo ý ngươi!” Ngô Điển Dần nói: “Đưa Đỗ tiên sinh đi cửa chợ bán thức ăn.”
Cửa chợ bán thức ăn bình thường là trảm thủ, nơi này là trung tâm thành, mỗi khi hành hình đều là người tấp nập. Đỗ Cửu Ngôn ra nha môn, nhất thời bốn phương tám hướng dũng mãnh tiến ra vô số người, có người hô: “Các ngươi không thể đánh Đỗ tiên sinh, hắn là vì tra phá án, vì đem hung thủ ra công lý.”
“Các ngươi đánh hắn, quá hàn lòng của người trong thiên hạ .”
“Thiệu Dương chúng ta, nguyện ý thay Đỗ tiên sinh chịu phạt.”
“Bách tính Bảo Khánh chúng ta cũng nguyện ý thay Đỗ tiên sinh chịu phạt.”
Đỗ Cửu Ngôn đi ở trong đám người, vừa chắp tay, lại cười nói: “Tâm ý của mọi người Đỗ mỗ tâm lĩnh, nhưng một người làm việc một người gánh, há có thể các vị thay ta kiếm vất vả.”
“Không khổ sở. Ngày hôm nay mặc dù ta vi phạm luật pháp, nhưng không hối hận, bởi vì ta điều tra rõ nguyên nhân cái chết của Mao Dần, thẩm lí và phán quyết hung thủ. Đây hết thảy đều là đáng giá.”
“Đỗ tiên sinh, ô ô. . . Sẽ rất đau.” Có tiểu cô nương khóc lên.
“Tạ ơn muội muội quan tâm, ta. . .” Nàng chưa nói xong, Quế vương kéo lại cánh tay của nàng, “Đi nhanh chút, cứ rề rà.”
Tiểu cô nương khóc càng thương tâm.
“Đỗ hội trưởng, ” có các vị thanh niên nhân mặc tụng sư phục tiến lên đây, chắp tay nói: “Chuyện người làm, chúng ta ủng hộ người. Giải phẫu kiểm tra thực hư nguyên nhân cái chết, đối với điều tra án kiện mà nói, sinh ra một con đường. Là chuyện tốt vì dân vì nước, chúng ta ủng hộ người.”
“Đúng, Tương Dương tụng sư chúng ta ủng hộ người.”
“Kế châu tụng sư chúng ta cũng ủng hộ người.”
“Đỗ tiên sinh, ta là ngỗ tác nha môn Kế châu, ta cũng ủng hộ người. Giải phẫu kiểm tra thực hư lão tổ tông từng dùng, có thủ pháp này, thời gian điều tra của ngỗ tác chúng ta càng thêm dễ dàng. Đỗ tiên sinh, mặc kệ phát sinh chuyện gì, chúng ta đều ủng hộ người.”
“Đỗ tiên sinh, ta là ngỗ tác Bảo Khánh, ta cũng ủng hộ người.”
Đỗ Cửu Ngôn vừa chắp tay, nói: “Đa tạ các vị đường xa mà đến, Đỗ mỗ rất cảm động, ghi nhớ trong lòng, đa tạ đa tạ!”
—— lời nói ngoài ——
Ta gần nhất ở rất nỗ lực tồn cảo, hảo muốn trở thành xúc tua quái, nhượng ta một ngày viết ra mười vạn tự. Ha ha ha ha.
Gần nhất tinh thần và tâm tình đều không phải là đặc biệt ổn định, tựu vừa sốt ruột viết mạn vừa hựu không ngừng san, rất lo nghĩ nôn nóng. Then chốt nhà của ta Lý tiểu thư gần nhất học tập biểu hiện cũng không trách địa, cảm giác cả người cũng không tốt.
Ta ở điều chỉnh, yếu gõ chữ con ngựa bay lên, ha ha!
PS: Rất nhiều trường bình đi ra, mọi người thấy đẹp mắt trường bình nhớ kỹ điểm tán, viết trường bình đều rất không dễ dàng!