Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 327: VĂN HAY CHỮ TỐT


Dịch giả: Luna Wong


“Tống sư đệ, viết một phong thư biểu tình là được rồi.” Phó Nguyên Ngô nói.


“Cái gì là thư biểu tình?”


“Chính là khen hội trưởng, biểu đạt sùng bán của ngươi với hắn là được rồi.” Phó Nguyên Ngô nói: “Chỉ cần hội trưởng thấy cao hứng, sẽ đồng ý.”


Tống Ninh ngẩn ra, “Đây cũng có thể?” Nguyên lai đơn giản như vậy?


Phó Nguyên Ngô gật đầu.


“Ta đã biết, ta đây trở về viết.” Lúc nói chuyện hắn chạy thật nhanh về, “Ta đã biết, ta đã biết.”


Tất cả mọi người nhìn hắn, “Biết cái gì?”


Hắn nói nhỏ lời của Phó Nguyên Ngô nói cho bọn hắn biết.


“Hội trưởng thấy cao hứng sẽ thu chúng ta?”


“Đúng. Phó Nguyên Ngô nói viết tốt một chút. Hội trưởng thích hành văn tốt, chữ đẹp mắt.” Tống Ninh nói: “Lúc đó Trì sư huynh được chọn, là bởi vì thể chữ Liễu của hắn viết đặc biệt đẹp.”


Tất cả mọi người rất kinh ngạc, thật không ngờ Đỗ Cửu Ngôn dễ nói chuyện như vậy.


“Viết! Ta đi viết.”


Lúc xế chiều, Đỗ Cửu Ngôn nhận hơn mười phong thư khen nàng, chữ, đều rất đẹp, nàng xem thật cao hứng.


“Cứ nông cạn như vậy?” Quế vương khinh bỉ nhìn nàng, “Khen ngươi vài câu ngươi liền cao hứng?”


Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, nói: “Không thôi thì sao, ngươi tới khen ta.”


Quế vương híp mắt, nói lầm bầm hai câu, “Ngươi chờ!”


Lúc nói chuyện, mài mực trải giấy, quay đầu lại hỏi nàng, “Muốn thể chữ gì?”


“Còn có thể lựa chọn? Kỹ năng hơi nhiều a, ” Đỗ Cửu Ngôn thấu bắt đầu, nói: “Thể chữ Liễu!”


Quế vương vẫy tay, “Ta phải viết thư, ngươi tránh qua một bên đi.”


Đỗ Cửu Ngôn sẽ cầm thư ra ngoài, “Một hồi ta trở về.” Dứt lời đi đại viện học phủ, nàng vừa xuất hiện tất cả mọi người từ cửa sổ phòng học nhìn nàng, trong ánh mắt dịu dàng lộ ra chờ đợi.



“Người viết thư cho ta, ” Đỗ Cửu Ngôn run lên tín, “Đi ra!”


Chu Nham ngẩn ra cùng Mã Dịch liếc nhau, Mã Dịch hỏi: “Viết thư gì?”


“Không biết.” Chu Nham nói xong, liền thấy mười bốn người nữu nữu niết niết đứng dậy, xuất môn đến trước mặt của Đỗ Cửu Ngôn, rất có ăn ý xếp thành một hàng, được nàng kiểm duyệt, “Hội trưởng, là, là chúng ta.”


Đỗ Cửu Ngôn đánh giá mười bốn người, gật đầu: “Có hai phần ta không hài lòng, mang về viết lại.” Lúc nói chuyện đọc tên hai người, đưa thư cho đối phương, “Chữ xấu tâm không thành, xem ta là kẻ ngu si sao?”


“Chúng ta nhất định chăm chú viết.” Hai người cầm thư vẻ mặt đỏ bừng.


“Còn dư lại, các ngươi chính là người của ta, ” Đỗ Cửu Ngôn nhìn mười người, “Sau này sáng sớm theo các sư huynh đệ cùng nhau chạy bộ!”


Mấy người nhất thời cao hứng, vui mừng nhảy nhót cho hành lễ với Đỗ Cửu Ngôn.


“Đi học đi. ” Đỗ Cửu Ngôn nhìn lướt qua phòng học, chắp tay đi, mười người chạy vào phòng học, vui vẻ nói với mọi người: “Đỗ tiên sinh nguyện ý thu chúng ta làm học sinh.”


Lại có mấy người vây qua đây, rất hưng phấn mà hỏi cái này hỏi cái kia.


Hai người bị trả về kia lập tức ghé vào trên bàn, nhận nhận chân chân viết thư.


Từ có thể khen đều dùng hết, thổi phồng đến trên trời có mặt đất không là được.


Chu Nham cười lạnh nói: “Hắn cư nhiên một chút không che giấu, ngoài sáng để người khen hắn, còn thu làm người một nhà.”


“Hiện tại, mọi người bị hắn làm cho triệt để phân liệt rồi.” Mã Dịch nói.


Đỗ Cửu Ngôn trở lại bên trong phòng, Quế vương cũng không ngẩng đầu lên nói: “Cứ thích được người khen như vậy?”


“Không cảm giác, ” Đỗ Cửu Ngôn dựa vào ghế uống trà, “Đây bất quá là cửa mà thôi. Nếu như muốn học với ta, đến một phong thư khen cũng viết không nghiêm túc, vậy còn nói gì thành ý.”


Quế vương ngưng mi, “Ngươi đây là logic gì.”


“Cái này giống nam nhân cầu thủ tức phụ, đều nói sính kêu cao là tục tằng, nhưng hắn nếu ngay cả những thứ tục tằng này đều luyến tiếc lấy ra, vậy còn có thể lấy cái gì ra?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Một giọt mực nước nhỏ xuống, Quế vương ngạc nhiên, “Vậy. . . Vậy nếu là hắn rất nghèo thì sao?”


“Khuynh kỳ sở hữu, cái từ này hiểu hay không?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương sờ sờ túi tiền, thả bút thả lộ ra hình dạng suy nghĩ sâu xa. . . Lẽ nào Ngôn Ngôn không đáp ứng, không cảm động là bởi vì hắn dùng tiền quá ít?


Có khả năng, bằng không hắn ưu tú như vậy, Ngôn Ngôn không có khả năng không thích.



“Vương gia, người đang suy nghĩ chuyện tà ác sai trái ?” Đỗ Cửu Ngôn thăm dò qua đây quan sát hắn.


“Đang suy nghĩ ngươi!” Đầu lông mày của Quế vương giương lên, “Ngươi tà ác sai trái sao?”


“Đang suy nghĩ bản thể tà ác sai trái!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương trừng nàng một mắt, “Ta quay về nha môn.”


Lúc nói chuyện liền đi.


Đỗ Cửu Ngôn mạc danh kỳ diệu, nhặt thư hắn viết một nửa lên xem: Ngôn Ngôn, ngươi thực sự xinh đẹp, chim sa cá lặn, khí chất như lan, ăn nói ưu nhã. . .


Bookwavves.com.vn – Luna: Haha, cười chết ta


“Ha ha.” Đỗ Cửu Ngôn cười to, xem lại một lần, cất xong thư, “Từng đọc sách chưa, viết tẻ ngắt như thế, cũng không biết trau chuốt một chút.”


Tối về, vừa vào cửa nàng liền thấy hai rương lớn xiêm áo trong viện, Trần Lãng và bốn người củ cải nhỏ ngồi xổm bên cạnh cái rương đờ ra, Quế vương chính như đại gia ở trong phòng khách uống trà.


“Vật gì vậy?” Đỗ Cửu Ngôn đi qua, liền thấy khối băng trên nửa rương, thả rất nhiều hải sản, xem độ mới mẻ, rõ ràng còn tốt hơn của Thái Trác Như lấy tới, “Vương gia đưa?”


Trần Lãng gật đầu.


“Nghĩa phụ tặng chúng ta, ” củ cải nhỏ chỉ chỉ Quế vương, “Nhưng không ai nấu.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương.


“Có phải rất cảm động hay không?” Quế vương hỏi.


“Nếu ngươi nấu xong, ta sẽ cảm động.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Quế vương hướng về phía cửa viện nhướng đầu lông mày, liền thấy hai trù tử của Đức Khánh lâu dẫn theo đao của mình tiến đến, hướng về phía mọi người hành lễ, mang hải sản vào trù phòng làm.


“Nghĩa phụ a, hải sản rất đắt đi?” Củ cải nhỏ nhìn Quế vương.


Quế vương gật đầu, “Hải sản không đắt, khối băng đắt. Đoạn đường vận chuyển đến thành vốn tương đương cao.”


“Khổ cực nghĩa phụ, người nói thật giữ lời” củ cải nhỏ nghễnh đầu nhìn Quế vương, gương mặt sùng bái.


Quế vương dào dạt đắc ý, sờ sờ đầu của củ cải nhỏ, “Ta lúc nào nói không giữ lời.”



“Trạch tử của ôn tuyền đâu?” Củ cải nhỏ hỏi.


Quế vương ngẩn ra.


Hắn nói qua lời này?


“Chờ khí trời lạnh, chúng ta có thể mỗi ngày đi ngâm ôn tuyền nga, ” củ cải nhỏ cười khanh khách nói: “Nghĩa phụ, người phải cố gắng a!”


Quế vương mặt hù dọa, nói: “Nông cạn!”


“Củ cải nhỏ, ” Thái Trác Như đẩy cửa tiến đến, “Ngươi có chuyện tìm ta?”


Củ cải nhỏ sai người đưa tin cho Thái Trác Như, muốn mời hắn ăn cơm.


“Thái thúc thúc, thôn trang vùng ngoại ô có ôn tuyền đắt không?” Củ cải nhỏ chạy tới, Thái Trác Như ôm hắn lên, nhướng mày nói: “Ngươi muốn ngâm ôn tuyền sao? Vùng ngoại ô ta không biết, nhưng Tân Hóa bên kia ta có một gian, ngươi nếu như thích, qua bên kia ở một thời gian ngắn.”


“Ta muốn mua!” Củ cải nhỏ nói.


“Mua cái gì, ta tặng ngươi là được.” Thái Trác Như lại cười nói.


Củ cải nhỏ ghé vào đầu vai của Thái Trác Như, hướng về phía Quế vương ném một ánh mắt.


Quế vương muốn chung trà dội lên trên đỉnh đầu của Thái Trác Như.


Người này, sao lại đáng ghét như thế!


“Không cần, không cần, nghĩa phụ ta muốn mua tặng ta, nên ta hỏi thăm người về giá tiền đó.” Củ cải nhỏ nói với Thái Trác Như.


Quế vương cường chống ừ một tiếng.


Bookwavves.com.vn

Sáng sớm ngày thứ hai, lúc Đỗ Cửu Ngôn đến, mọi người cũng đã đang chạy, hơn mười người chia ba đội, chạy một vòng đại khái năm mươi mét, Đỗ Cửu Ngôn yêu cầu người mới tới hai mươi vòng, người đã chạy qua mấy vòng thì bốn mươi quyển.


Nên, lúc đội thứ nhất bắt đầu chạy, còn dư lại hai đội đứng ở bên ngoài vòng tròn học Chu luật.


Yêu cầu tốc độ nhất trí, có một người sai toàn bộ đội ngũ đều phải tăng thêm một vòng, không chạy nổi phải chép ba lần nội dung sáng đó học.


“Buổi sáng tốt lành a, ” Đỗ Cửu Ngôn vẫy tay, “Không chạy nổi tự động ra khỏi hàng đứng ở bên cạnh học thuộc lòng nga.”


Mọi người cùng kêu lên, đáp: “Vâng!”


Loại tập thể làm một chuyện này, rất có tính kéo theo, để người sinh ra cảm giác vinh dự và lực ngưng tụ tập thể.


“Hội trưởng người uống trà, ” Tống Ninh cười hì hì bưng trà lên, Đỗ Cửu Ngôn gật đầu quan sát hắn, “Nịnh hót rất dụng tâm a.”


Tống Ninh cười hì hì, nói: “Ta sẽ càng nỗ lực.”


“Nịnh hót là cánh cửa, sau khi đi vào cũng không cần nịnh hót nữa, nên làm gì đi làm đó đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.



Tống Ninh vội xác nhận, theo sư huynh đệ cùng đi học Chu luật chờ chạy bộ.


Như vậy, Tây Nam như là bát quái đồ hai mặt, một âm một dương, nhất tĩnh nhất động.


“Hội trưởng, hội trưởng!” Tiểu thư đồng chạy vào, vẫy công văn trong tay, “Hình bộ có công văn.”


Đỗ Cửu Ngôn nhận lấy, mọi người đều dừng lại nhìn nàng.


Đỗ Cửu Ngôn mở ra xem qua, đầu lông mày cau lại, Lưu Vanh Cần từ trong phòng đi ra, hỏi: “Làm sao vậy? Có phải hình bộ lại có chỉ thị mới hay không?”


“Có!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Thánh thượng cho ta kỳ hạn nửa năm khảo giáo thành tích, để ta nửa năm sau mang mười người đi kinh thành, tỷ thí cùng Yến kinh tụng .”


Lưu Vanh Cần ngẩn ra, cau mày nói: “Tỷ thí cái gì, có nói không?”


“Không có!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đại khai bất quá biện luận và tra án.”


Lưu Vanh Cần gật đầu, “Vậy còn dùng mười người nguyên vốn ngươi đã chọn không?”


“Không được! Chọn lựa có thể tề tụ nhân tâm nhất.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Loại thời điểm này nên là thêm một chút chuyện như vậy.”


Chọn lựa tề tụ nhân tâm? Lưu Vanh Cần không giải thích được.


Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía mọi người chờ chạy bộ, mọi người thần sắc đều có chút ngưng trọng, Đỗ Cửu Ngôn nói: “Các vị, cơ hội của các ngươi tới rồi!”


Mọi người sửng sốt.


“Mười người. Bất luận tụng sư hay là học sinh, đều có cơ hội!” Đỗ Cửu Ngôn phất phất công văn trong tay, “Từ hôm nay chọn lựa, ta từ trong các ngươi chọn mười người.”


Mọi người ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút, Kiều Đống hỏi: “Chúng ta?”


“Muốn sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Muốn!” Kiều Đống gật đầu, đây chính là cơ hội chưa từng có, mười người đi, nếu như thắng thì quyết định đánh một trận thành danh thiên hạ biết.


Đây là thành danh tiệp kính, rất có thể là cơ hội lớn nhất trực tiếp nhất của đời này.


“Hội trưởng, chúng ta nhất định nỗ lực!” Tất cả mọi người kích động nhảy dựng lên, “Hội trưởng, từ hôm nay trở đi chúng ta nhất định chăm chú đọc thuộc lòng luật pháp, chăm chú theo người học tập, người để chúng ta làm cái gì, chúng ta sẽ làm cái đó.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ngoan!”


Bên trong phòng học, Chu Nham ngưng mi đứng dậy đi tìm Trình Công Phục.


—— lời nói ngoài ——


Sáng sớm hôm nay hậu trường mới phát hiện ngày hôm qua thu rất nhiều lễ vật, cám ơn các ngươi, không thể vi báo, chỉ có thể bả lão Lý cống hiến ra lai!

Còn có một món tương đối ô long chuyện, ta nói trường cho điểm một … hai … Ba gã hậu, còn lại thưởng cho 500 tiêu tương tiền, sau đó ta ngày hôm nay tưởng thưởng thời gian tựu nhớ kỹ 388! Chờ làm xong bị người nhắc nhở tài nhớ tới, đây là đoạt lâu thưởng cho. Sở dĩ từng trường bình ít tiền, thế nhưng hậu trường cũng không thể thao tác hai lần, ta sẽ sẽ tìm độc giả hào cái khác nhắn lại bả còn dư lại bổ túc. Trí nhớ của ta, thực sự tiếp cận lão niên si ngốc.

Lánh: Đại tụng sư vé tháng hảo có thể đánh, bây giờ còn kiên quyết trứ tên thứ tư, ha ha! Không quan hệ, có phiếu tựu đầu không phiếu không bắt buộc, treo hai mươi hai ngày trước tam, đã rất vui vẻ, a ha ha ha ha. Ái các ngươi, không thể vi báo chỉ có thể bả lão Lý cống hiến lần thứ hai, tùy ý chà đạp, hắn thịt đa!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận