Đại Tụng Sư


Q1- CHƯƠNG 330: HIỆN TRƯỜNG ÁN PHÁT

Dịch giả: Luna Wong

“Trùng hợp như vậy?” Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc, “Án hình sự giết người? Loại hình gì?”

Lục Trán trả lời: “Gian sát hoặc tình sát. Trượng phu nửa đêm về nhà ở trong phòng thê tử phát hiện gian phu trần truồng đang ngủ, vì vậy dưới xúc động phẫn nộ giết gian phu.”

“Hung thủ, hung khí đều ở. Tuyến thời gian cùng với chứng nhân đều đủ.” Lục Trán nói: “Chúng ta chuẩn bị biện tụng cho nguyên cáo.”

“Hội trưởng, hiện tại mang người đi hiện trường án phát kiểm chứng đi, Tiêu Tam gia đồng ý chúng ta dùng án kiện này để biện tụng.” Lục Trán nói.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi đi trước, chúng ta ra sau.”

“Được.” Lục Trán cáo từ trở về, Trình Công Phục hỏi: “Hắn không có phản đối biện cho bị cáo?”

Lục Trán lắc đầu.

Trình Công Phục thở phào nhẹ nhõm. Ngày hôm nay vận khí của bọn họ tốt, đi ra đụng phải án kiện hình sự, vừa lúc đi hiện trường xem qua, chiếm tiên cơ, chọn lựa nguyên cáo trước.

Án kiện này, đầu mối sáng tỏ, biện nguyên cáo đơn giản hơn một chút.

Như vậy, bọn họ có khả năng thắng cao hơn đối phương.

Hắn muốn trong vụ án này, cảnh tỉnh Đỗ Cửu Ngôn, chờ kết thúc tỷ thí với Yến kinh tụng hành, cục diện Tây Nam ổn định xong, hắn ở kinh thành làm tiếp dự định.

“Tiên sinh, ” tiểu thư đồng gõ cửa tiến đến, cầm trong tay một phong thư, “Thư từ kinh thành.”

Nhãn tình của Trình Công Phục sáng lên, hắn đưa mấy phong thư đi kinh thành, đây là phong thư quay về thứ nhất.

Phong thư không có kí tên, hắn không kịp chờ đợi mở ra, mới biết được là Phó Hoài Cẩn viết cho hắn.

“Lại còn có thể đưa thư?” Trình Công Phục kinh ngạc một chút, lẳng lặng xem xong thư, thần sắc ngưng trọng, Lục Trán hỏi: “Tiên sinh, là chuyện gì?”

Trình Công Phục đưa thư cho hắn xem.

“Tín vật?” Lục Trán không giải thích được, “Yến kinh muốn thánh vật gì?”

Lục Trán chưa nghe nói qua chuyện này.

“Ta cũng chưa từng nghe nói qua việc thánh vật.” Trình Công Phục ngưng mi, “Ý của Phó Hoài Cẩn, đưa thánh vật Yến kinh muốn cho bọn hắn, Thân Đạo Nho sẽ giúp chúng ta.”

Thân Đạo Nho mong muốn không phải Tây Nam, mà là thánh vật tồn tại ở Tây nam.

“Thánh vật này có chỗ lợi gì?” Lục Trán và Trình Công Phục liếc nhau, “Tàng Quyền các có ghi lại hay không?”

“Chờ buổi tối tìm xem.”

Trình Công Phục gật đầu.

“Vậy. . . Vậy Thân Đạo Nho bên kia có cần liên hệ hay không?” Lục Trán nói: “Hắn nói ý hắn giúp chúng ta, có phải thua tỷ thí để chúng ta thắng hay không?”

Trình Công Phục xua tay, “Tỷ thí, chúng ta không cần Thân Đạo Nho nhường chúng ta. Nhưng chuyện thánh vật phải biết rõ ràng, vật này là cái gì, có chỗ lợi gì!”

“Được, ta đi tìm.” Lục Trán xác nhận.

Hai người mang theo mười vị tụng sư đã chọn đi thành bắc.

Lúc đoàn người đến, Đỗ Cửu Ngôn đã ở, đang bắt chuyện với mọi người, “Nhìn kỹ, có nghi vấn liền hỏi và thương lượng, thứ đã cầm quá thì thả lại chỗ cũ!”

Mọi người xác nhận.

“Yến Thông, giao cho ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn dặn dò.

Yến Thông chắp tay xác nhận, mang theo sư huynh đệ đi vào tra hiện trường.

“Tam gia, nghe nói hung thủ cũng nhận tội rồi?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

“Đúng vậy, Trình Công Phục không nói với ngươi sao? Đinh Thắng thú nhận bộc trực sự thực đã giết người.” Tiêu Tam hỏi: “Sau nội bộ Tây Nam còn biện tụng? Là không phục ngươi sau đó muốn cùng tỷ thí?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Là ý này không sai biệt lắm.”

“Phản bọn họ. Cổ tay ngươi đâu, thế nào còn có thể để những người đọc sách này khi dễ lên đầu rồi, giết chết bọn họ.” Tiêu Tam lạnh lùng nói.

Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, thấp giọng nói: “Tam gia, lúc làm đừng nói với ta, miễn cho nói ta là đồng mưu.”

“Phi!” Tiêu Tam gắt nàng một tiếng.

“Đại nhân đâu?” Đỗ Cửu Ngôn khó có được không phát hiện Quế vương, Tiêu Tam nói: “Đại nhân thu được thư kinh thành gởi, nói đợi lát nữa đến.”

Chẳng lẽ là hoàng đế gửi thư cho hắn? Trong đầu Đỗ Cửu Ngôn lật qua một lần, chỉ chỉ noãn các, “Người bị hại Lữ thị còn hôn mê bất tỉnh?”

“Chưa, đại phu nói đàm mê tâm hồn, chấn kinh quá độ tạo thành.”

Đỗ Cửu Ngôn nhướng mày, “Là bị gian chiêm chấn kinh quá độ, hay bị lúc giết người chấn kinh quá độ?”

Bookwaves.com.vn

“Ai? Cái này chưa hỏi, chờ trở về thẩm Đinh Thắng ta nhớ hỏi.” Tiêu Tam vỗ vỗ bả vai nàng, “Ngươi vừa tới trong lòng ta đã có đáy, sau này ngươi sẽ không đi kinh thành chứ, ngươi đi ta làm sao bây giờ?”

Đỗ Cửu Ngôn lườm hắn một cái, “Tam gia, người cũng không thể túm cánh của ta a, Thiệu Dương địa phương nhỏ không giữ được ta.”

“Phi!” Tiêu Tam phỉ nhổ nàng, “Ngươi đi rồi, còn không phải là một Thiệu Dương Đỗ thị sao.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Hy vọng có cơ hội này!”

Tiêu Tam đang muốn nói, Trình Công Phục và Lục Trán mang người qua đây. Trình Công Phục chắp tay nói: “Tiêu Tam gia, ta dẫn người đi thăm dò án.”

“Đi đi, chớ làm rối loạn hiện trường.” Tiêu Tam nói.

Trình Công Phục gật đầu, lại hỏi: “Người nhà người chết tới chưa?”

“Thông tri rồi, chút nữa sẽ đi nha môn nhận thi, sẽ không tới nơi này.” Tiêu Tam nhìn Trình Công Phục không vừa mắt, đang muốn nói, Đỗ Cửu Ngôn oán hắn một chút, chờ Trình Công Phục đi, nàng thấp giọng nói: “Công bằng công chính, không thể bất công.”

“Chính không được!” Tiêu Tam lầu bầu nói.

“Ngươi không công chính, chờ án tử kết thúc hắn thua, sẽ khóc nói các ngươi bất công, trách các ngươi không công bằng. Như vậy chúng ta thắng sẽ không sảng khoái.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

“Có tự tin! Bất quá án tử cũng không phải ngươi biện, thắng thua thật đúng là không nhất định. Ta nhìn thấy rồi, hắn mang tới đều là tụng sư hai tổ giáp ất, người đi vào của ngươi đều là dưa méo táo nứt gì.” Tiêu Tam nói.

Đỗ Cửu Ngôn cười, “Không được tự ta lên, một chọi mười.”

“Ngươi cứ bành trướng đi.” Tiêu Tam nói xong, nhớ tới nàng tụng sư cuộc thi thời gian một đôi mười sáu cũng đã có, nói không chừng thật đúng là đi.

Trì Ngọc từ trong phòng đi ra, “Hội trưởng, ta xem xong, có thể xem nhà hắn không?”

“Có thể, đi đi.” Tiêu Tam nói.

Đỗ Cửu Ngôn ở cửa đợi một hồi, sau khi tất cả mọi người ra ngoài phân tán đi lục soát trong Đinh phủ, nàng vào ngọa thất, phụ tử Thi Đại còn ở bên trong, nàng nói: “Mấy ngày không thấy được ngươi, bề bộn nhiều việc sao?”

“Quả thật có chút bận, ” Thi Đại cười khổ, “Hai ngày trước bị Vĩnh châu mượn đi một ngày, thật vất vả trở về, lại có hai vị đồng ngành đến, đều từ huyện nha phái tới nói theo ta học.”

“Ta đi nơi nào bọn họ đều theo, vừa rồi quá nhiều người, thật vất vả để cho bọn họ trở về nghỉ ngơi.” Thi Đại bất đắc dĩ nói.

Đỗ Cửu Ngôn ngồi xổm xuống kiểm tra thi thể, “Bỗng nhiên nổi tiếng a, Thi đại ca phải cố gắng a.”

“Nhờ phúc của người. ” Thi Đại nói: “Nếu không ta nào có danh khí như vậy.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Cơ hội đều là cho người có chuẩn bị, không cần khiêm tốn.”

Thi Đại ngẩn ra, thì thào đọc một lần lời của Đỗ Cửu Ngôn nói, kích động nói: “Tiên sinh nói ta nhớ kỹ.”

“Cái nào là vết thương trí mạng?” Đỗ Cửu Ngôn chỉ chỉ người chết.

Thi Đại chỉ vào bụng, “Một đao này là trí mạng, cơ quan nội tạng vỡ tan trong bụng, không máu mà chết. Đi qua miêu tả của Đinh Thắng, hắn là đâm một đao này trước, trong quá trình tranh đấu của người chết và hắn, hắn dùng chủy thủ rạch vai, sau đó người chết ngã xuống đất hắn lại bổ một đao.”

“Là trình tự như vậy.” Thi Đại nói.

“Sát vách thì sao, có thỉnh bà đỡ hay đại phu kiểm tra qua hay không?” Đỗ Cửu Ngôn xốc chăn đệm lên, chăn đệm mất trật tự có vết bẩn, y phục vớ của Giang Diệp nhét trên ghế con ở đầu giường, còn có vải đã dùng qua cũng ở chân giường.

Thi Đại trả lời: “Vẫn chưa, nhưng hẳn là tám chín phần mười.”

“Đó chính là thông dâm mà không phải là gian chiếm.” Đỗ Cửu Ngôn chỉ chỉ y phục của Giang Diệp, “Còn có chó nếp xếp. . . Dùng vải chà lau. . . Gian chiêm cũng không cẩn thận như thế.”

Thi Đại gật đầu, “Nhưng Đinh Thắng nói là gian chiêm, đại khái là vì danh thanh.”

Bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn mở tủ quần áo ra, trong ngăn kéo y phục của nam nhân và nữ nhân mỗi người chia trưng bày hai bên riêng biệt, y phục của nữ tử lấy tố sắc làm chủ, đồ trang sức trên bàn trang điểm đa phần là ngọc, số lượng so với tư gia của Đinh phủ không coi là nhiều.

Vị Đinh phu nhân Lữ thị này, xem ra không giống như là một người đường hoàng. Nàng đi tới bên tay phải bàn trang điểm, trên tường có một tủ âm tường, tủ âm tường kéo mành thuần trắng, nàng mở mành mới phát hiện đó là một bàn thờ Phật rất nhỏ, bên trong thờ phụng tượng phật Thích Già Ma Ni, thân vàng không lớn.

Trong bàn thờ Phật rất sạch sẽ, không nhiễm một tia bụi, bụi trong lư hương rất nhiều nhưng không có một chút rơi ra bên ngoài.

“Tam gia, ” Đỗ Cửu Ngôn tiếng bước chân nghe được, cũng không quay đầu lại hỏi: “Bên người Lữ thị không một lão mụ tử hay nha hoàn phục vụ sao?”

Tiêu Tam trả lời: “Có một lão mụ tử, bất quá tối hôm qua nam nhân của nàng sinh bệnh về nhà chiếu cố rồi. Lúc này người đã tới, ngay tiền viện, một hồi hỏi.”

Ngày hôm nay người tra án nhiều, vẫn là cùng nhau hỏi cho tốt.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

“Đinh gia có bao nhiêu người, tầm thường đều là người nào ở trong nhà? Tất cả mọi người quen người chết không?” Đỗ Cửu Ngôn mở ngăn kéo, bên trong đựng một ít khăn tay các loại đồ, nhan sắc phần nhiều là hồ lam.

“Lữ thị, nhi tức mang thai năm tháng của nàng Vương thị cùng với tôn nữ ba tuổi. Trong nhà tổng cộng có mười hạ nhân, một lão mụ tử trong phòng Lữ thị, trong phòng Lữ thị có hai người, ba người trù phòng, còn dư lại đều là vẩy nước quét nhà trông viện tử.”

Đỗ Cửu Ngôn lại tế tế xem một bên, muốn đi sát vách xem Lữ thị.

Bên người Lữ thị có ngồi một phụ nhân bụng nhô, niên kỷ trên dưới hai mươi, thân hình hơi mập bụng có thể nhìn ra được là có thai, nàng thấy Đỗ Cửu Ngôn tiến đến, vội vàng đứng dậy hành lễ, “Đỗ tiên sinh hảo.”

“Ân.” Đỗ Cửu Ngôn ừ một tiếng, tiến lên đánh giá Lữ thị.

Dung mạo của Lữ thị rất để nàng kinh ngạc, nếu không phải nói trước, nàng khẳng định nhìn không ra đây là một vị nữ nhân tuổi gần bốn mươi đã làm tổ mẫu, ngủ an tĩnh như thế, trên mặt không có một chút nếp nhăn, nhìn qua bất quá hai mươi lăm hai mươi sáu, so với Vương thị không lớn hơn mấy tuổi, còn rất đẹp.

“Vẫn nói mê sảng sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.

“Lúc trước vẫn nói mê sảng, vừa cho nàng uống thuốc, ngủ kiên định một chút.” Vương thị đứng đỡ thắt lưng, “Đỗ, Đỗ tiên sinh, nghe nói Tây Nam sắp nội bộ khảo hạch tỷ thí, nên dùng vụ án này sao?”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn nàng, hơi gật đầu.

“Vậy Đỗ tiên sinh người sẽ biện tụng thay cha chồng ta sao?” Vương thị nói: “Cha chồng ta mặc dù hắn giết người, nhưng đối phương cũng không phải đồ tốt, có phải có thể khai ân ngoài vòng pháp luật, có biện có phải hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Bây giờ vẫn không dễ nói, ta còn muốn hiểu rõ hơn chút nữa. Trượng phu ngươi và tiểu thúc tử phái người đi thông tri chưa, lúc nào trở về?”

“Nhị gia hẳn là rất mau sẽ về, hắn ở tại thư viện Thanh Sơn đọc sách. Đại gia có thể phải ngày mai, người ở Thần châu, đã phái người đi gọi hắn.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Tìm một bà tử không liên quan đến, nếu ngươi tiện thì đi tiền viện an bài một chút, một hồi chúng ta sẽ hỏi các ngươi một ít vấn đề tương quan.”

“Được, vậy ta đây đi an bài.” Lúc nói chuyện Vương thị ra cửa.

Đỗ Cửu Ngôn quay đầu đánh giá Lữ thị.

—— lời nói ngoài ——

Nhớ lại một chút, viết văn lục niên, hình như vá chữ số ta tất thác. Như ta vậy kẻ ngu dốt, trên đời cũng là ít có, sở dĩ tiểu các tiên nữ nhất định phải quý trọng ta a.

Sự tồn tại của ta, hội phụ trợ các ngươi số học là thật học qua.

Tối hậu, chúc mọi người Trung thu đoàn viên, hạnh phúc mỹ mãn!

PS: Bởi vì tồn cảo và cái cổ duyên cớ, bắt đầu từ ngày mai ta chỉ năng mỗi ngày canh lục thiên tự, đại khái sẽ kéo dài đáo tháng mười số mười lăm như vậy. Số mười lăm sau này ta sẽ khôi phục lại bình thường canh tân!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui