Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 332: PHÂN TÍCH TRỰC ĐIỀU


Dịch giả: Luna Wong – lần lượt phân tích theo nhanh


Đoàn người đến nha môn, Đinh Thắng quỳ ở hậu đường, trong nhà Giang Diệp có phụ thân và đệ đệ đến, về phần mẫu thân và thê tử của Giang Diệp, đã khóc ngất ở trong nhà.


Phụ thân của Giang Diệp là thợ xây, công đội bây giờ của Giang Diệp ngay từ đầu là hắn kéo lên. Mấy năm trước hắn làm việc bị thương thắt lưng, cũng không dám trở ra làm việc nữa, liền đem công đội giao cho Giang Diệp.


Giang Diệp coi như linh hoạt, buôn bán cũng không tệ lắm.


Giang phụ cúi thấp đầu, muốn khóc không dám khóc, nhưng đệ đệ của Giang Diệp Giang Hoa rất phức tạp, ánh mắt căm giận.


Nếu như tầm thường bị người giết, vô luận như thế nào đều phải cáo, nhưng loại tình huống như Giang Diệp này, ở trong nhà người ta thông dâm, cũng không biết phải kết tội thế nào.


Hai người không hiểu, liền ở một bên chờ Quế vương nói.


“Đinh Thắng, ” Quế vương nhìn Đinh Thắng, “Miêu tả lại một lần chuyện tối hôm qua vì sao ngươi đột nhiên về nhà, cùng với sau khi về nhà, từ đầu tới đuôi không nên quên.”


Đinh Thắng quỳ gối phía dưới, sắc mặt như đất, trong thanh âm lộ ra quyết tuyệt, “Ta từ Thần châu phải đi Vĩnh châu làm việc, lúc bầu trời tối đen đi ngang qua Thiệu Dương, ta chỉ nghĩ đơn giản về nhà ở một đêm. Nhưng thật là đúng dịp ta mới vừa vào thành liền gặp phải một vị bạn tốt, chúng ta ở nhà hắn uống rượu ăn đến nửa đêm, ta uống một chút về đến trong thư phòng thì tỉnh rượu rồi tắm, lại về phòng của mình.”


“Đẩy cửa ra ta liền thấy hai người nằm trên giường, lúc đó đầu óc ta ông ông hưởng, sau khi lấy đèn soi liền thấy Giang Diệp. . . Giang Diệp nằm ở ngủ trên giường ta.”


“Ta tiện tay lấy chủy thủ trên bàn, đâm mọt đao vào bụng của hắn, hắn tỉnh lại đánh nhau với ta, ta lại đả thương hắn hai lần, hắn liền té trên mặt đất không đứng dậy nổi.” Đinh Thắng càng nói càng bình tĩnh.


Quế vương hỏi: “Trong quá trình này, Lữ thị từng tỉnh không?”


“Từng tỉnh, nàng ngồi ở trên giường ôm chăn, kinh hô một tiếng liền ngã xuống miệng sùi bọt mép, ta mặc kệ nàng, ngồi dưới đất.” Đinh Thắng nói: “Một lát sau hạ nhân trong nhà tiến vào.”


Yến Thông nhấc tay, Quế vương ra hiệu hắn hỏi, Yến Thông lại hỏi: “Lúc đó xiêm y của Lữ thị thế nào?”


“Khoác y phục, ” Đinh Thắng nói: “Giang Diệp không có mặc!”


“Giang Diệp tên súc sinh đó, nếu ta biết hắn sắc đảm bao thiên, lúc đó ta cũng sẽ không thỉnh hắn tới nhà của ta làm việc, ta. . . Ta hận vừa rồi hạ thủ quá nhẹ, không băm hắn thành thịt nát.”



Đối diện có người hỏi: “Sau khi hắn tỉnh lại, các ngươi ngoại trừ đánh nhau ra cũng không có nói chuyện , giao lưu?”


“Không có, hắn tỉnh lại đánh nhau với ta, đến hắn ngã xuống cũng không có mở miệng. Ta một mực mắng!”


“Đại nhân, ” Đinh Thắng dập đầu nói: “Làm phiền người xử tử hình ta, về phần Lữ thị. . . Nàng khẳng định không biết, người. . . Người để cho nàng cắt tóc xuất gia đi.”


Quế vương lườm hắn một cái, không để ý tới hắn.


“Giang Nhân Siêu.” Quế vương nhìn về phía phụ thân của Giang Diệp, “Chuyện của Giang Diệp, ngươi lại biết bao nhiêu? Chuyện hắn thường đi Đinh phủ, ngươi có biết hay không?”


Giang Nhân Siêu dập đầu trả lời: “Hồi lời của đại nhân, chuyện hắn đi Đinh phủ người nhà đều không biết. Bất quá hắn lớn như vậy, ở bên ngoài làm việc chắc chắn sẽ không nói cho chúng ta biết.”


“Ca ta không phải là người như thế.” Giang Hoa rất khẳng định trả lời: “Đinh phu nhân lớn tuổi như vậy, ca ta đâu có thể nào để ý nàng.”


Quế vương nhìn Giang Hoa, “Ngươi gặp qua Đinh phu nhân?”


Đinh Thắng quay đầu lại trừng Giang Hoa, đầy mắt lửa giận.


“Chưa! Thế nhưng nghe nói nàng đều bốn mươi, ca ta coi như là hỗn đản, cũng không đến mức. . . Nương ta năm nay mới bốn mươi bốn.”


Mọi người sửng sốt. Bởi vì Lữ thị rất trẻ tuổi, mà Giang Diệp da đen kịt nhìn qua cũng không thấy tuổi còn trẻ, nên bỏ quá tuổi chênh lệch của hai người.


“Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?” Quế vương hỏi Giang Nhân Siêu.


Giang Nhân Siêu trả lời: “Ta năm nay bốn mươi lăm, so. . . so với Đinh lão gia lớn hơn vài tuổi.”


Thật đúng là kém bối phận.


“Súc sinh chắc là sẽ không quản điều này.” Đinh Thắng cả giận nói: “Chết chưa hết tội!”


“Giết người chính là giết người, dù là đối phương tội ác tày trời, cũng không nên giết người cho hả giận.” Đối diện tụng sư Phạm Tố Thạch nói: “Tội của ngươi chạy không thoát.”



Đinh Thắng quay đầu nhìn bọn hắn chằm chằm, mắng: “Vậy chúc phúc tương lai ngươi cũng gặp phải chuyện như ta vậy!”


“Ngươi lặp lại lần nữa, ” Phạm Tố Thạch giận dữ, chỉ vào hắn giận ánh mắt đều đỏ, Đinh Thắng cười lạnh một tiếng, “Tụng sư rất giỏi, ngươi có thể nói ta, ta không thể nói ngươi.”


“Nói ngươi khác thì nhẹ nhõm lắm, đến phiên xảy ra trên người mình thì không chịu nổi rồi sao?” Đinh Thắng châm chọc nói.


Phạm Tố Thạch bị sư huynh đệ của mình kéo.


Đỗ Cửu Ngôn đã nhìn ra, Đinh Thao là thân nhi tử của Đinh Thắng, phụ tử hai người tính tình như nhau vội vàng xao động, nói chuyện giáp thương đái bổng.


Bookwaves.com.vn

“Đinh Thắng, Giang Nhân Siêu.” Quế vương nói: “Hôm nay Tây Nam sẽ tỷ thí nội bộ, các ngươi đều tự có tụng sư cũng không cần tự mời, bọn họ sẽ giúp các ngươi biện tụng.”


Đinh Thắng không sao, Giang Nhân Siêu nhất thời kích động nhìn Đỗ Cửu Ngôn xem ra, hỏi: “Ai biện tụng cho chúng ta?”


“Chúng ta!” Trình Công Phục nói: “Nhị vị chút nữa cùng chúng ta đi Tây Nam, chúng ta còn có việc muốn hỏi các ngươi.”


Có tụng sư là được, nhưng lại nhiều như vậy, Giang Nhân Siêu nhất thời có người đáng tin, gật đầu nói: “Được, được, chúng ta cái gì cũng nghe các ngươi.”


“Các ngươi muốn hỏi gì cứ đến ngục hỏi.” Quế vương chỉ vào Đinh Thắng, “Tiêu Tam, dẫn người đi.”


Đỗ Cửu Ngôn để Yến Thông mang theo chín sư huynh đệ đi thăm dò hỏi, bản thân nàng ở lại trong phòng làm việc của Quế vương uống trà.


“Ngươi rất nhẹ nhàng a, ” Quế vương chăm trà cho nàng, xé da mặt xoa xoa mặt, Đỗ Cửu Ngôn kỳ quái nói: “Mao đạo sĩ vẫn chưa về?”


Quế vương gật đầu, “Hắn đi Hạ Hà trấn làm đàn tràng đuổi quỷ. Hắn không biết, phỏng chừng còn phải bái sư học nghệ.”


“Ngươi lưu hắn bên người làm gì, ăn không ngồi rồi?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Ngươi không thích a, vậy đánh đuổi đi.” Quế vương nói: “Ngươi còn không thích ai, ta đều đuổi đi.”



Ngoài cửa, Kiều Mặc đang muốn vào thiếu chút nữa vừa ngã té trên bậc thang, buồn bực nhìn Quế vương, mắt hồng hồng.


Vương gia thực sự thay đổi rồi, từ khi có Đỗ Cửu Ngôn, thì không bao giờ quan tâm bọn họ nữa.


“Còn có thể như vậy a, đi, ta tỉ mỉ khảo hạch người bên cạnh ngươi một chút, không được thì đuổi đi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Kiều Mặc xoay người đi ra, Cố Thanh Sơn và Hàn Đương nhìn hắn, hắn nói cho bọn hắn biết.


“Sau này khách khí với hắn chút, miễn cho chọc hắn mất hứng, thật đuổi chúng ta đi.” Cố Thanh Sơn nói.


Hắn sớm đã nghĩ thông suốt, bây giờ đối với Đỗ Cửu Ngôn, là gặp mặt thì cười, tới thì châm trà, xem mình làm hạ nhân sai sử là được rồi.


“Gia đại sự cũng không làm, ” Kiều Mặc thở dài, “Chúng ta lúc nào quay về Quảng Tây a, ta nhớ Quảng Tây, ở đây cái gì cũng không tốt.”


Cố Thanh Sơn trừng hắn một mắt, “Ngươi còn nói thầm việc này, cẩn thận gia đuổi ngươi đi.”


Kiều Mặc che miệng không dám nói lời nào.


Đỗ Cửu Ngôn đợi một hồi, mấy người Yến Thông đi ra, mọi người trở lại Tây Nam, ngồi xuống ở trong phòng của Đỗ Cửu Ngôn.


Bookwaves.com.vn

Lưu Vanh Cần đang ở, sau đó Trịnh Nhân cũng đến, Đỗ Cửu Ngôn có chút kinh ngạc nhìn hắn một cái, Trịnh Nhân chắp tay, nói: “Trong lúc rảnh rỗi, qua nghe một chút.”


“Tiên sinh mời ngồi.” Trì Ngọc bưng cái ghế đến, Trịnh Nhân ngồi xuống.


Đỗ Cửu Ngôn nhìn mọi người, nói: “Ta nói một câu suy nghĩ và cái nhìn của ta trước, sau đó các ngươi đều tự phát biểu ý kiến, cùng nhau tổng kết mạch lộ biện tụng của án kiện này.”


Mọi người xác nhận.


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Nhìn từ đầu mối trước mắt chúng ta nắm giữ, án này cũng chỉ có thể là biện tụng có tội.”


“Như vậy, điểm đột phá lớn nhất hiện nay, chính là Giang Diệp tiến Đinh phủ, là hắn ban đêm xông vào nhà người ta gian chiêm Lữ thị, hay là Đinh Thắng và Lữ thị thông dâm hẹn nhau mà đến.”


“Tuy rằng nghe khác nhau không lớn, bởi vì kết quả đều không thể cải biến chuyện thực là Đinh Thắng đã giết người. Nhưng, Giang Diệp ban đêm xông vào nhà người ta, nên, Lữ thị cùng Giang Diệp là thông dâm, hay là Giang Diệp ban đêm xông vào gian chiêm trong lúc cân nhắc mức hình phạt sẽ có khác nhau.”


“Đi qua thuyết pháp ngày hôm nay tuổi của hai người khác nhau, ta cho rằng các ngươi có thể đi điều tra bằng hữu Giang Diệp quen một chút. Trừ cái này ra, thái độ làm người của Lữ thị cũng có thể điều tra một phen!” Đỗ Cửu Ngôn nói xong nhìn mọi người, “Hiểu chưa?”


Mọi người gật đầu.



“Nếu như là thông dâm, định tội thông dâm trước, sau đó đi qua góc độ tình cảm của Đinh Thắng mà trình bày.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Về phần Trình Công bên kia, bọn họ chỉ cần bắt được chuyện thực Đinh Thắng giết người, cùng với xác định tội thông dâm, nếu như ngoan một chút, nói Giang Diệp tuổi còn trẻ xung động bị Lữ thị câu dẫn phạm sai lầm, cũng không phải là không thể được. Như vậy, độ đồng tình của Giang Diệp sẽ cao hơn rất nhiều, đây rất bất lợi với Đinh Thắng.”


“Cuối cùng, án này biện tụng có tội, bảo trảm giám hầu, tranh thủ Giang Diệp ban đêm xông vào nhà người ta gian chiêm, Đinh Thắng thất thủ giết người vô tội.”


Mọi người chăm chú nghe, dùng bút ghi kỹ.


“Nói đi, bắt đầu từ Yến Thông.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn.


Những lời vừa nãy của Đỗ Cửu Ngôn, để Yến Thông có một loại cảm giác hiểu ra, buổi sáng lúc hắn tra án, liền mang theo góc độ biện tụng có tội đi thăm dò, nhưng điểm đột phá vẫn chưa có bắt được, cho tới giờ khắc này Đỗ Cửu Ngôn nói ra, hắn mới bừng tỉnh đại ngộ.


“Vâng.” Yến Thông cảm thấy may mắn hắn tới đây, Đỗ Cửu Ngôn dạy mấy thứ này, coi như là kinh nghiệm hắn tích lũy kinh qua biện tụng, cũng khó mà lấy được.


Nhạy bén và thấy rõ của nàng đối với án kiện, thực sự rất để hắn kính nể.


“Vào cửa, y phục của Giang Diệp đặt trên ghế con ở đầu giường, quần còn là được xếp lại, bít tất của hắn khoát lên chân đạp bên cạnh, vải lúc hai người đôn luân dùng, cũng ném ở bên giường.” Yến Thông đảo qua mọi người, cuối cùng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Hội trưởng, mặc dù không muốn, nhưng ta cảm thấy vụ án này, nên là Lữ thị và Giang Diệp thông dâm.”


“Hơn nữa theo như lời lúc sáng của bà tử Đinh phủ, mỗi tháng Giang Diệp đến Đinh phủ ba lần, nàng nói nàng không nhìn thấy Giang Diệp tiến căn phòng của Lữ thị, cá nhân ta cho rằng là nàng kiêng kỵ Vương thị và Đinh Thao mà không dám nói.”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ngươi nói rất có lý.”


Yến Thông rất được cổ vũ.


“Ta cảm thấy, vụ án này nếu như biện có tội rất khó. Mặc dù Lữ thị rất lớn tuổi, nhưng ta thấy dung mạo của nàng, không chỉ còn trẻ lại. . . Còn rất đẹp.” Tiêu Khánh nói.


“Không đúng, Lữ thị ăn chay niệm phật, người như vậy làm sao có thể thông dâm?” Phó Nguyên Ngô nói.


“Ăn chay niệm phật và không thông dâm là không có quan hệ trực tiếp.” Tiêu Khánh nói.


“Nên, hội trưởng nói điểm đột phá lớn nhất ta tán đồng, thế nhưng rất khó a.”


Tất cả mọi người có chút mặt ủ mày chau, Kiều Đống nói: “Hội trưởng, bọn họ rõ ràng giản đơn hơn nhiều, chúng ta có thể thua hay không?”


(Luna: Thật ko thích nghe lời này chút nào, thua trận cũng ko thể thua khí thế được, ông này tự tin không đủ thất vọng quá)


—— lời nói ngoài ——

Não động thông đạo dĩ mở, tựu ái gặp các ngươi khai não động, sau đó nhìn ta lạnh run!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận