Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 335: TI VI MẠT TIẾT


Dịch giả: Luna Wong – Đầu mối rất nhỏ cuối cùng


“Có tới. Phu nhân cũng cùng hắn riêng tư gặp qua đại khái ba lần, nhưng cũng không phải ở trong viện tử, mà là ở hậu viện!” Ngô thị nói: “Mỗi lần thấy hắn sắc mặt của phu nhân rất khó coi, nô tỳ hỏi nàng nàng cũng không nói, nhưng nô tỳ cảm thấy, phu nhân và Giang Diệp tuyệt đối không có loại chuyện đó.”


Đinh Thao chịu đựng tức giận, gân xanh trên trán nhô ra, cả giận nói: “Còn có thể có cái gì, nhất định là hắn uy hiếp nương ta.”


“Theo thứ tự là thời giờ gì, ngươi có nhớ không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Một lần là năm ngoái, ta nhớ kỹ buổi sáng hôm đó tại trù phòng còn hỏi ta cháo mồng 8 tháng chạp nấu bao nhiêu, bởi vì hàng năm chúng ta cũng sẽ nấu nhiều chút, đưa đi thành nam cho những tên khất cái kia ăn. Nên là tầm mùng sáu tháng chạp. Còn có một lần là ba tháng năm sau thượng tuần, còn một lần nữa chính là tầm mười lăm tháng trước.”


“Những thời điểm khác, ta đều chưa từng thấy qua.” Ngô thị nói.


“Vậy tại sao Lý thẩm nói Giang Diệp một tháng qua ba lần, nếu như nàng nói sạo, ngươi cho rằng vì sao nàng nói sạo, nếu như nàng không có, ngươi cho rằng Giang Diệp đến phủ là vì lý do gì?”


“Nô tỳ thực sự không biết, phủ chúng ta to, người hầu hạ lại ít. Nam nhân của nô tỳ năm nay thân thể không tốt, nên chuyện bên ngoài đều không quản được, thật không biết.”


Đinh Thao nói: “Nhất định là Lý thẩm nói sạo!”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn thoáng qua Đinh Thao, lại tiếp tục hỏi Ngô thị, “Phu nhân các ngươi bình thường có làm việc chứ, tỷ như tự gọt trái táo?”


Ngô thị lắc đầu, “Mùa này táo còn rất ít, trong nhà ăn nhiều nhất chính là nho, bởi vì trong thôn trang năm nay thu hoạch rất nhiều. Cách mỗi hai ngày sẽ đưa rất nhiều đến.”


“Ta đã biết, ngươi đi chiếu cố phu nhân các ngươi đi, nghĩ ra cái gì, đúng lúc nói cho chúng ta biết.”


Ngô thị xác nhận, ủ rũ cúi đầu đi ra.


Một lát sau hô Mã bà tử, trời sinh nàng mù một con mắt, nên tất cả mọi người gọi nàng là Mã Hạt Tử.


“Ngươi ở trong phủ, gặp qua Giang Diệp mấy lần?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Nhớ không rõ, thế nhưng một tháng luôn gặp được một hai lần, hắn thường thường đến lại là đi chính viện, chúng ta sẽ không cản hắn. Hạ nhân trong nhà đều biết, chỉ là mọi người không dám nói mà thôi.”


Đinh Thao mắng: “Ai cho ngươi nói như vậy, những thứ đầy miệng phun phân như các ngươi!”


“Đinh nhị công tử, chúng ta đang tra chứng, nàng nói còn tốt hơn không nói.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Đinh Thao, “Sợ các nàng ngậm miệng không nói, không có lợi đối với vụ án này.”



Đinh Thao chịu đựng nộ. Nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới mẫu thân hắn luôn luôn tôn kính cùng nam nhân khác làm ra loại chuyện chẳng biết liêm sỉ này, còn bị phụ thân bắt được tại chỗ, hắn đã cảm thấy sinh không thể yêu, không mặt mũi sống trên cõi đời này.


Mã bà tử cúi thấp đầu không dám nhìn hai vị công tử của Đinh phủ.


“Ngô ma ma nói nàng không biết Giang Diệp một tháng qua ba lần, ngươi cho rằng nàng đang nói xạo chứ?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Mã bà tử sửng sốt một chút, ngẩng đầu nhìn Đỗ Cửu Ngôn một mắt, lại cực nhanh cúi đầu trả lời: “Năm nay thân thể nam nhân của nàng càng ngày càng kém, rất lâu cũng không hầu hạ bên người phu nhân, nàng không biết cũng có khả năng.”


“Nói sạo thì sao?” Đỗ Cửu Ngôn truy vấn.


Mã bà tử lắc đầu, “Ta, ta cũng không biết!”


“Ngươi trở về đi.” Đỗ Cửu Ngôn để Mã bà tử trở về, Đinh Ngọc hỏi: “Có cần gọi cả Lý thẩm tới hay không?”


Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, nhìn hắn nói: “Tạm thời cho qua trước.” Lúc nói chuyện, bỗng nhiên nàng nhìn về phía Đinh Thao, “Ngày hôm qua ngươi nói, nếu như không có ngoài ý muốn, ngươi nên khuya ngày hôm trước về đến nhà?”


Đinh Thao gật đầu, “Đúng! Ta mùng một mỗi tháng đều trở về.”


“Nếu như ngươi về đến nhà, ngươi sẽ tới tìm mẫu thân ngươi trước sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Đinh Thao gật đầu, “Ta về nhà đều ngủ ở noãn các, cách nương ta gần một chút.”


Đỗ Cửu Ngôn trầm mặc một chút, quay đầu nhìn Yến Thông, “Các ngươi có cảm giác gì?”


“Rất kỳ quái, nhưng là vừa nói không nên lời kỳ quái ở đâu.” Yến Thông nói: “Đinh nhị công tử, nếu như khuya ngày hôm trước ngươi trở về, phát hiện Giang Diệp, ngươi. . . sẽ làm như thế nào?”


“Giết hắn!” Đinh Thao không chút do dự nói.


Đỗ Cửu Ngôn thiêu mi, Yến Thông nao nao.


“Cái này. . . Không phải là. . .” Phó Nguyên Ngô kinh ngạc nói: “Nếu Giang Diệp thường xuyên đến ở đây, lại quen thuộc với Đinh phu nhân, hắn không nên không biết chuyện Đinh nhị công tử phải về nhà. Huống chi, dù là hắn không biết, Đinh phu nhân cũng phải biết.”


“Nếu như bị Đinh nhị công tử gặp phải, y theo tính tình của hắn, hậu quả thiết nghĩ không thể tưởng tượng nỗi. Như vậy Đinh phu nhân coi như là không cố kỵ gì hơn đi nữa, cũng không có khả năng cho nhi tử biết mình làm loại sự tình này.”


Đỗ Cửu Ngôn tán đồng gật đầu.


Tất cả lộ ra biểu tình kinh ngạc.


Điểm đáng ngờ này, nếu như không suy nghĩ sâu xa, rất dễ bỏ sót.



“May là hội trưởng tới, không thôi điểm này chúng ta bỏ sót rồi.” Đoàn Ứng nói.


“Cuối cùng ta cũng phải tới, nên sẽ không bỏ sót.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Bookwaves.com.vn

Đinh Thao cũng suy nghĩ minh bạch, nhảy dựng lên, lộ ra biểu tình không dám tin, “Ý của các ngươi, nếu như chuyện của Giang Diệp và nương ta là có người thiết kế, như vậy mục đích của người này không phải nương ta cũng không phải cha ta, mà là ta?”


“Không có chứng cứ chỉ là suy đoán, ngươi chớ nói ra ngoài!” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Đinh Thao mất hồn mất vía gật đầu.


“Nếu như ngươi xảy ra chuyện, ngươi cho là người nào sẽ tương đối cao hứng?”


Đinh Thao và Đinh Ngọc liếc nhau, hai người đều lắc đầu. Đinh Ngọc ngưng mi nói: “Nguyên quán của chúng ta Sơn Đông Thanh Châu, cha ta hơn mười tuổi bắt đầu buôn bán ở tại chỗ này, chúng ta một không có huynh đệ đường phòng(dòng họ), hai cũng không có đệ muội thứ xuất.”


“Không tồn tại chúng ta chết, ai sẽ tương đối cao hứng.” Đinh Ngọc nói.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, nhìn hắn, “Có thể mời phu nhân ngươi tới hay không? Ta cũng có nói mấy câu cũng muốn hỏi nàng, nếu như bất tiện, ngươi có thể dựng bình phong!”


“Được, ta đây liền đi.” Đinh Ngọc đứng dậy, nhìn về phía Đinh Thao dặn dò: “Nói chuyện cùng Đỗ tiên sinh cho đàng hoàng, không nên nháo tính tình.”


Đinh Thao gật đầu.


Đinh Ngọc ra ngoài, Đỗ Cửu Ngôn nhìn thoáng qua Phó Nguyên Ngô.


Phó Nguyên Ngô cơ linh đứng ở cửa.


“Huynh đệ các ngươi có hợp không?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hỏi hắn.


Sắc mặt của Đinh Thao trắng bệch, gật đầu nói: “Ca ta đối với ta rất tốt, hơn nữa quanh năm hắn không ở nhà, dù. . . Dù là. . . Hắn cũng làm không được.”


“Ngươi đọc sách giỏi không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Thi hương nếu như còn không đậu, ta sẽ trở lại cùng cha ta buôn bán.” Đinh Thao nói.


“Đây là quyết định của bản thân ngươi, hay là đã công bố ra ngoài?”


“Năm ngoái ta đã nói với người nhà, nói nếu như năm nay trời thu ta còn thi không trúng, ta sẽ không đi học. Cha nương ta còn có ta ca đều đồng ý.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Huynh tẩu đều đồng ý?”


“Đồng ý!” Đinh Thao nói: “Người nhà ta đều đối với ta rất tốt, cơ bản ta nói cái gì chính là cái đó.”


“Cha ngươi nương có bất công không? Nếu có, liệt kê vài chuyện.”


Đinh Thao sửng sốt, “Ta, ca ta cũng muốn đọc sách, cha ta không cho, nói trong nhà một người đọc sách là được, để ca ta theo hắn đi buôn bán.”


“Ca ta đọc sách tốt hơn ta, nhưng không có thi công danh.”


Đinh Thao nhìn Đỗ Cửu Ngôn, đi qua thần sắc của nàng, để xem nàng đối với câu trả lời của hắn là thoả mãn hay vẫn chưa thoả mãn.


“Tẩu tẩu người là người ở nơi nào? Gia cảnh thế nào, đối với ngươi ra sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Tẩu tẩu rất có khả năng, chuyện trong nhà đều là nàng xử lý, nương ta xưa nay mặc kệ tạp vụ.” Đinh Thao suy nghĩ một chút, “Gia cảnh của tẩu tẩu bình thường, nghe nói phụ thân nàng cũng là xuất thân danh môn, thế nhưng là thứ xuất. Sau khi tổ phụ nàng qua đời, đích tổ mẫu tựu đuổi một nhà ba người bọn họ ra ngoài.”


“Phụ thân của tẩu tẩu coi như có khả năng, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng có một ít gia nghiệp. Nàng và ca ta là bà mối giới thiệu, cha ta nghe nói nàng chẳng những có thể tính sổ còn có thể quản gia, liền định cửa hôn sự này.”


“Quan hệ của ca tẩu tarất tốt, đối với ta cũng không tệ.” Đinh Thao nói.


“Ta đã biết.” Đỗ Cửu Ngôn nói xong, Đinh Ngọc liền mang theo Vương thị đi vào cửa.


Bookwaves.com.vn

Vương thị bụng nhô, thấy trong phòng nhiều nam nhân như vậy có chút kinh ngạc, cúi thấp đầu hành lễ rồi đứng ở cửa.


“Thiếu nãi nãi, ngươi cảm thấy bà bà ngươi đối nhân xử thế thế nào?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi rất trực tiếp.


“Bà bà ta bình thường rất ít nói, cả ngày đều ở trong phòng, không phải chép kinh văn chính là đọc sách, rất ít nói chuyện với ta.” Vương thị nói: “Mẫu thân ta thường nói bà bà ta tốt, nói ta có bà bà tính tình như vậy là phúc khí của ta.”


“Được, khổ cực ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy, nhìn Đinh Ngọc, “Bồi thiếu nãi nãi trở về đi, chúng ta không vấn đề gì nữa.”


Đinh Ngọc nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Đỗ tiên sinh, lúc nào thăng đường? Chúng ta có thể đi thăm phụ thân ta hay không?”


“Thăng đường có thể còn phải chờ một chút, đến lúc đó nha môn sẽ đến đưa công văn. Thăm không được, dù sao hắn cũng phạm tội giết người. Nhưng nếu các ngươi có chuyện gì muốn chúng ta chuyển cáo, cam tâm tình nguyện làm thay.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Hai huynh đệ Đinh Ngọc liếc nhau, Vương thị nói: “Hiện tại sáng tối có chút lạnh, có thể mang thêm hai kiện y phục hay không?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.


“Ta đây đi chuẩn bị.” Vương thị vội mang người đi chuẩn bị y phục, Đỗ Cửu Ngôn mang theo mọi người đi ra, ở trong viện tử tùy ý đi dạo, lại đi cửa hông Lý thẩm nói.



Cửa hông cũng không ở trong hậu viện, mà là ở giữa hậu viện và tiền viện, bình thường cửa là khóa. Nếu có người từ cửa hông tiến đến đi viện của Lữ thị, là phải xuyên qua toàn bộ nội viện.


“Các ngươi nói, nếu Giang Diệp có thể nghênh ngang xuất nhập nội viện, vì sao hắn không trực tiếp đi trắc môn, mà là đi cửa hông?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi mọi người.


Tất cả mọi người lắc đầu, Yến Thông nói: “Việc này nói không thông, rất mâu thuẫn.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn hai huynh đệ Đinh Ngọc.


“Theo ta xác định, người nhà đều là nói sạo!” Đinh Thao nói.


“Vì sao nói sạo?” Đỗ Cửu Ngôn phản vấn, “Mẫu thân ngươi là chủ tử, các nàng là hạ nhân. Ai cho các nàng lá gan, để các nàng tập thể nói sạo nói xấu chủ tử?”


Đinh Thao nghẹn, khóa chặt đầu lông mày mím môi, rất quật cường.


“Y phục tới rồi.” Vương thị tự mình mang theo bọc quần áo, “Đỗ tiên sinh, trong bao phục có bốn kiện y phục, còn có một chút điểm tâm và. . . Và một ít tiền. Trong tù có thể mang theo tiền chứ?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, để Phó Nguyên Ngô tiếp nhận, “Mang chút tiền rất tốt, hắn muốn ăn cái gì, có thể sai sử người đi mua.”


Vương thị thả lỏng một hơi.


“Cũng là nàng nghĩ chu đáo, ” Đinh Ngọc qua đây, đỡ nàng, “Trở về nghỉ ngơi đi, hai ngày này khổ cực nàng.”


Vương thị lắc đầu, hướng về phía mọi người hành lễ, do bà tử đỡ đi, Đỗ Cửu Ngôn bỗng nhiên nói: “Thiếu nãi nãi nếu như nhàn rỗi, có thể đi Long Khánh tự cầu phúc cho bà mẫu của ngươi, nàng luôn luôn tin phật, nếu như báo cho biết Bồ Tát biết được Bồ Tát phù hộ, nói không chừng nàng sẽ tỉnh lại.”


Vương thị ngẩn ra, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Có thể chứ?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.


“Vậy. . . Ta đây sẽ đi ngay bây giờ.” Vương thị nói xong, Đinh Ngọc nói: “Ta đây cùng đi với nàng.”


Vương thị nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn bọn họ, thấp giọng nói: “Đỗ tiên sinh bọn họ còn ở đây.”


“Chúng ta cũng muốn cáo từ, ” Đỗ Cửu Ngôn chắp tay với mọi người, mang theo mười người ly khai Đinh phủ.


Một lát sau, liền thấy xe ngựa của Đinh phủ từ trong phủ đi ra.


Lập tức, Phó Nguyên Ngô từ trong ngõ hẻm chạy qua đây.


—— lời nói ngoài ——


Thấy có người não động trùng khớp với ta, lạnh run!

Các ngươi khỏe lợi hại, cúng bái!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận