Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 340: CÓ NHÂN CÓ QUẢ

Dịch giả: Luna Wong

Quế vương nháy mắt ra dấu với Đỗ Cửu Ngôn, đi hậu nha.

Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ mũi, bất động thanh sắc theo phía sau hắn, Quế vương ở trong phòng chờ nàng, hỏi: “Đây là án tử yêu quái gì, ta không biết xử.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn vẻ mặt củ kết của hắn, không khỏi bật cười, “Ta thấy ngươi một chút cũng không rầu rỉ, thanh âm cắn hạt dưa vừa rồi, cũng không nhỏ.”

“Xem náo nhiệt, có cái gì.” Bên trong vụ án này, người chết đáng chết, không có gì đáng buồn hay đồng tình, “Ngươi phân tích cho ta một chút trước, vụ án này một hồi ta phải phán hình thế nào.”

Đỗ Cửu Ngôn ngồi xuống đối diện hắn, nói cho hắn nghe án tử, “Tội của Vương thị, đợi lát nữa không có chứng cứ chứng minh nàng thiết kế hãm hại, vậy ngươi theo《 Chu Luật, Hình Luật, Trá Ngụy, Giáo Dụ Nhân Phạm Pháp 》để xử, lại bởi vì Giang Diệp đã chết nên tội càng nặng, trượng tám mươi đồ ba năm.” Vương thị còn có tội xúi giục ngụy chứng.

“Nếu có chứng cứ chứng minh, vậy ngươi làm theo《 Chu Luật, Hộ Luật, Nhân Mạng 》, phàm ti ấu mưu đồ tài sản của phụ mẫu, mưu sát mưu hại người, theo luật lăng trì.”

“Nếu như cuối cùng chứng minh tội Lữ thị và Giang Diệp thông dâm, như vậy dựa theo《 Chu Luật, Hình Luật, Nhân Mạng 》, xử Lữ thị tội thông dâm đồng thời, xử nàng tòng phạm.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn, “Hiểu chưa?”

Khóe miệng của Quế vương run lên, “Phức tạp như vậy?” Chênh lệch còn rất lớn.

Hắn không phải xuất thân hình danh, mặc dù thuộc Chu luật, nhưng nếu gặp phải loại án tử phức tạp khó có thể định giá này, hắn không có cách nào.

“Án tình của Vương thị có nhiều loại xử, toàn dựa vào khuynh hướng và cảm tình của đại nhân người . Quan trọng nhất, nàng còn mang bầu, hiện tại vô pháp hành hình, chỉ có thể chờ nàng thuận lợi sinh sản, mới lĩnh tội.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Quế vương gật đầu, dùng nhãn thần sùng bái nhìn nàng, “Ngôn Ngôn, ngươi thật lợi hại!”

Đỗ Cửu Ngôn một hơi thở không ngừng ho khan.

“Có phải bị cảm lạnh hay không, có muốn thỉnh đại phu hay không?” Quế vương nhẹ nhàng vuốt ve phía sau lưng cho nàng, “Muốn uống nước không?”

“Vương gia, chúng ta nói chuyện nghiêm túc được không?” Đỗ Cửu Ngôn đẩy tay hắn ra.

Quế vương nhìn nàng, “Ngôn Ngôn, ngươi phải cố gắng, để cho bọn họ xấu hổ vô cùng!”

“Được.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đại nhân, người cũng phải cố gắng a, tội danh thực sự không biết xử, thì hưu đường!” Đỗ Cửu Ngôn đứng dậy, quỷ thần xui khiến sờ sờ đầu Quế vương, “Ta muốn đi thương lượng đối sách với các học trò của ta.”

Tay nàng rơi vào đỉnh đầu của hắn, nhãn tình hắn sáng lên, theo tay nàng, cà cà trong lòng bàn tay của nàng.

Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, quay đầu lại nhìn hắn, thu tay về, Quế vương ấn lại tay nàng trên đỉnh đầu, hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn cười, “Sờ nữa đi, thoải mái!”

“Vương gia a, ” Đỗ Cửu Ngôn bóp mặt của hắn, “Mặt của người đâu, thật từ bỏ sao?”

Quế vương lắc đầu, “Vật không đáng tiền, không cần cũng được.”

Đỗ Cửu Ngôn lườm hắn một cái, “Ghét bỏ!”

Nói xong đi.

Quế vương ngồi ở chỗ cũ, nở nụ cười.

Nội đường, mấy người Yến Thông chào đón vây bắt Đỗ Cửu Ngôn, thấp giọng nói: “Hội trưởng, bọn họ nhất định muốn biện tụng chuyện thực Đinh Thắng giết người, đợi lát nữa trọng điểm là cái gì?”

“Vẫn là trọng điểm chủ mưu hãm hại cùng với Đinh Thắng bắt kẻ thông dâm giết người, hai chuyện.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vương thị cũng là người của Đinh phủ, người chết làm nguyên cáo, hoàn toàn có thể hợp hai cái cùng một chỗ, nếu như bị bọn họ hợp cùng một chỗ, như vậy chủ mưu giết người chính là mục đích bọn họ sắp biện tụng.”

“Nên, trước khi bọn hắn làm như vậy, các ngươi phải xuống tay trước.”

Chuyện này ở lúc phát hiện Vương thị, Đỗ Cửu Ngôn cùng bọn họ nói qua, cụ thể biện tụng thế nào, nàng cũng tỉ mỉ giảng giải. Nhưng cho tới giờ khắc này, mọi người vẫn là không dám tin tưởng, Trình Công Phục sẽ đi phương hướng này.

Phương hướng này, có chút hèn hạ.

Trừ bỏ giết người không nói, Đinh Thắng thực tế là người bị hại, nếu cứng rắn biện hắn và Vương thị là đồng mưu, vậy biến Đinh Thắng triệt để thành người thi hung.

Mà, hắn còn hy sinh thê tử, dùng một loại phương thức để kẻ khác khinh bỉ nhất giết Giang Diệp.

Cho nên nói, phương hướng này rất đê tiện.

“Vừa rồi các ngươi biểu hiện rất tốt, đợi lát nữa mới là trọng điểm của án kiện này, tiếp tục cố gắng.”

Tất cả mọi người có chút ngượng ngùng, Đồng Nhận nói: “Ta, ta đều không dám lên tiếng, Yến sư huynh giúp ta nói mấy câu.”

“Vậy một hồi ngươi nói thêm mấy câu, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi biểu hiện không tốt, ta liền loại ngươi ra, tỷ thí với Yến kinh mới là then chốt.”

Đồng Nhận biến sắc, gật đầu nói: “Ta, ta đã biết.”

“Đi đi, không nên bị đối thủ nắm mũi dẫn đi, đối thủ nói cái gì ngươi theo phản bác. Nếu đôi phương đã lên tiếng, thì nên nghĩ tốt công thủ, ngươi theo ý nghĩ của đối thủ, kết quả sẽ không tốt.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Tất cả mọi người gật đầu xác nhận, trờ về công đường.

Ngoài đường, Trình Công Phục lạnh mặt nói: “Điểm đáng ngờ của án này, chúng ta từ vừa mới bắt đầu liền biết, nhưng bởi vì chắc chắc chuyện thực là Đinh Thắng giết người, nên vẫn không tốn hao thời gian đi thăm dò rõ. Nhưng bây giờ Vương thị xuất hiện, để vụ án này xuất hiện chuyển ngoặt.”

Phạm Tố Thạch lầu bầu nói: “Không có tra? Là căn bản không tra được!”

Bookwaves.com.vn

“Sau đó nếu như đối phương muốn biện Đinh Thắng vô tội, vậy các ngươi liền biện théo hướng quan hệ của Vương thị và Đinh Thắng, có hiểu ý của ta không?”

Ân Siêu nói: “Bọn họ là người một nhà.”

“Vậy động cơ là cái gì?” Chu Nham hỏi.

“Vẫn là thông dâm!” Trình Công Phục nói: “Phu giết thê thông dâm và người thông dâm, rất hợp lý.”

Tất cả mọi người theo gật đầu.

“Lúc này đây, các ngươi phải đồng tâm hiệp lực, không thể lại hành động theo cảm tình. Thắng thua không phải chuyện của một người, mà là cộng đồng các ngươi. Thua, các ngươi ai cũng vô pháp đi kinh thành.”

Mọi người xác nhận.

“Thăng đường!” Quế vương một lần nữa trở về, trong công đường, Đinh Ngọc và Vương thị chẳng biết đang nói cái gì, một mực khóc.

Vương thị như trước diện vô biểu tình, thẳng tắp quỳ.

Hiện tại, Vương thị có tội hay không, là cái gì tội, trở thành trọng điểm đặc biệt trong án.

“Nói tiếp.” Quế vương nói.

Yến Thông tiến lên một bước, nói: “Mới vừa rồi chúng ta liệt cử, chứng cứ Vương thị và Giang Diệp lui tới.” Lúc hắn nói chuyện nhìn về phía Vương thị, “Vương thị, ngươi có nhận tội không?”

“Ta cũng không có làm gì, ta nhận tội gì?” Vương thị nói.

Yến Thông ngẩn ra, vừa rồi rõ ràng nàng đã cùng phu quân của mình nói, hiện tại cư nhiên minh mục trương đảm đẩy ngã lời của mình, “Nói như vậy, ngươi không thừa nhận, là ngươi và Giang Diệp thiết kế hãm hại bà mẫu ngươi và cha chồng ngươi?”

Vương thị lắc đầu, “Ta cái gì cũng không biết.”

Ân Siêu muốn nói, lại bị Đoàn Ứng cắt đứt, “Vậy liền cho ngươi biết.” Lúc hắn nói chuyện, nói với Quế vương: “Đại nhân, chúng ta muốn truyền chứng nhân.”

Vương thị sửng sốt.

Trình Công Phục cũng là sửng sờ, liền thấy Giang Hoa từ bên ngoài tiến đến, quỳ gối bên người phụ thân Giang Nhân Siêu, dập đầu, “Thảo dân Giang Hoa khấu kiến đại nhân.”

“Ngươi tới làm gì?” Giang Nhân Siêu trừng nhi tử, “Làm chứng nhân gì, tại sao ngươi không có nói cho ta biết?”

Giang Hoa trả lời: “Cha, sự tình sau khi trở về giải thích với ngươi.”

Giang Nhân Siêu muốn nói, Quế vương đã mở miệng, hỏi: “Giang Hoa, ngươi muốn làm chứng gì?”

“Ta chứng minh, ca ta cũng không phải là chủ động thông dâm cùng Lữ thị. Giống như ta lần trước nói, tuổi của Lữ thị xấp xỉ mẫu thân của chúng ta, dù là ca ta ngu ngốc hơn nữa, hắn cũng không thể nào cùng Lữ thị không minh bạch.” Giang Hoa nhìn về phía Vương thị, chỉ nàng nói: “Là nàng đáp ứng cho ta ca một vạn lượng bạc, ca ta mới đồng ý.”

“Ca ngươi vì sao đồng ý? Thông dâm mặc dù tội chưa tới nỗi mất đầu, nhưng như trước phải phạt, thanh danh cũng hủy hoại chỉ trong chốc lát. Đây là chuyện cả đời, ca ngươi làm sao sẽ vì một vạn lượng mà hủy cả đời của mình?” Ân Siêu nói.

Nếu để cho đám người Yến Thông biện thành, Vương thị và Giang Diệp hợp mưu hãm hại Lữ thị, khiến Đinh Thắng giết người, như vậy Đinh Thắng thực sự được xử nhẹ.

“Ha hả, hồ ngôn loạn ngữ!” Vương thị nhìn hiểu lập trường của tụng sư song phương, nếu cần , nàng liền lôi kéo Đinh Thắng cùng chết.

Đồng Nhận tiến lên, nói: “Giang Hoa, ngươi nói tiếp.”

“Bởi vì ta ca có bệnh, đại phu nói hắn sống không quá năm nay!” Giang Hoa nói: “Nên, hắn muốn trước khi chết, cấp tốc kiếm một khoản tiền cho người nhà. Trùng hợp Vương thị tìm hắn, hắn đáp ứng.”

“Nếu như không phải Vương thị hứa lời lớn, ca ta là không có khả năng làm loại sự tình này.” Lúc nói chuyện, Giang Hoa từ trong lòng ngực lấy ra một tờ giáy, giơ qua đầu, “Các vị, đây chính là khế ước ca ta và Vương thị ký kết, nàng trả cho ca ta hai nghìn lượng trước, chờ xong chuyện, cha ta còn có thể thu được thêm tám nghìn lượng.”

“Đây là thư ta ca để lại trong gối đầu, hắn ở trong thơ thông báo hậu sự!” Giang Hoa nói.

Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, chuyện này là ngoài ý muốn, Trình Công Phục cũng đứng lên, muốn xem phong thư này.

Vốn cho là vụ án này nguyên cáo tương đối dễ dàng biện tụng, hiện tại biện tụng qua đi, lại thành bọn họ càng khó biện.

Hắn thậm chí hoài nghi Đỗ Cửu Ngôn làm giả.

Bookwaves.com.vn

Quế vương quét mắt nhìn hắn một cái, để người tương thư cho hắn xem.

Sau khi Trình Công Phục xem đưa cho Giang Nhân Siêu, Giang Nhân Siêu nhìn xong hô to một tiếng, “Hài nhi của ta, ngươi thế nào ngu như vậy!” Liền khóc thét không ngừng.

Trình Công Phục chỉ biết, thư là thật.

Vậy kế tiếp, bọn họ muốn thắng, liền không dễ dàng.

Quế vương từ trong tay Hoàng thư lại nhận lấy nhìn lướt qua, nhìn về phía Vương thị, “Ngươi còn muốn nói điều gì?”

Vương thị môi mím thật chặt.

“Nhân chứng, chứng cứ vô cùng xác thực, bổn quan cũng không cần hỏi ngươi.” Quế vương xua tay, Tiêu Tam tiến lên đây mang Vương thị đi sát vách, sau đó sẽ phán hình.

Đinh Ngọc lảo đảo dập đầu đứng lên, theo Vương thị đi hậu nha.

“Đại nhân, ” Ân Siêu chắp tay, nói: “Vương thị có tội, cũng không xung đội với chuyện thật Đinh Thắng giết người, dù là điền vào bốn điểm đáng ngờ bị cáo mới vừa liệt kê, cũng chỉ có thể chứng minh, Vương thị có tội.”

“Đúng!” Chu Nham đoạt lời nói: “Đinh Thắng giết người là sự thực. Bản thân của hắn cũng thú nhận bộc trực, mặc kệ có tiền căn gì, cũng không thể cải biến sự thật này.”

Hai người dứt lời, Đồng Nhận tiến lên một bước, nói: “Có nhân mới có quả, nếu không có nhân là Vương thị và Giang Diệp hợp mưu hãm hại Lữ thị trước, lại làm sao có thể có quả Đinh Thắng giết người này.”

Song phương biện luận.

Phía ngoài người nghe vểnh tai, có vẻ rất hưng phấn.

Chờ song phương ganh đua cao thấp.

“Chúng ta không phủ nhận nhận của Vương thị, nhưng bây giờ quả này, phải làm làm sao?” Bành Duyên Huy rốt cục cướp được cơ hội, tiến lên nhìn Đinh Thắng, “Ta xin hỏi ngươi, chủy thủ trên bàn có phải là ngươi cầm hay không, có phải là ngươi đâm vào bụng của Giang Diệp hay không.”

Đinh Thắng gật đầu.

“Đây là sự thực, rõ ràng, không cho chất biện.” Bành Duyên Huy nói.

“Đại nhân.” Bao Trạch tiến lên chắp tay nói: “Thỉnh đại nhân y theo luật phán định tội giết người của Đinh Thắng!”

Yến Thông cười lạnh một tiếng, nói: “Các vị, bản lĩnh che giấu sự thật của các ngươi quả thực để kẻ khác kính nể. Nếu như không có Vương thị và Giang Diệp thiết bẫy rập, Giang Diệp cũng sẽ không đến nhà Đinh Thắng, Đinh Thắng lại làm sao có thể giết Giang Diệp không quen biết.”

“Hủy bỏ nhân, quả từ đâu đến!” Yến Thông chất vấn.

“Vương thị và Giang Diệp lập khế ước, mới là căn bản của vụ án này, mà Đinh Thắng, cũng là người bị hại của vụ án này!” Đoàn Ứng lớn tiếng nói.

Một tiếng rơi, mọi người đối diện dừng lại, nhất thời, nghĩ không ra từ để phản bác.

Nhân quả, nhân quả, ai cũng biết.

Nhưng đây là biện tụng, bọn họ nhất định phải phủ nhận cái điểm này, không thôi án kiện này sẽ bị bọn họ biện thành Đinh Thắng vô tội, Giang Diệp chết chưa hết tội mất.

Như vậy, kết quả chính là bọn họ thua.

Ân Siêu tiến lên một bước, đang muốn nói, Trình Công Phục phía sau hắn lạnh lùng thốt: “Xin hỏi, chuyện Lữ thị và Giang Diệp có gian, có phải sự thực tồn tại hay không?”

Đối diện, Ân Siêu sửng sốt.

—— lời nói ngoài ——

Ngày hôm nay lấy tay cơ tiền đưa cameras, đang không có mỹ nhan tình huống hạ selfie, kết quả chính là, lại một lần nữa thấy được xấu xí bản thân, tưởng suất rơi điện thoại di động.

Tức giận!

Tiền đưa như làm tại sao có thể thấp như vậy, thái không nhân tính!

Vì vậy, buổi tối lão Lý tan tầm lúc trở lại, buộc hắn vỗ một tấm.

Lão Lý vừa len lén dùng của ta tắm mặt nãi rửa mặt, a ha ha ha ha.

Đợi lát nữa đi xem, hắn có thể hay không len lén xóa sạch hơi lớn bảo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui