Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 348: VƯƠNG TỬ CÔNG CHÚA

Dịch giả: Luna Wong

Đỗ Cửu Ngôn cảm thấy có thể chế chuyện xưa, “Ngươi là vương tử, công chúa mỹ nhân ngư cứu ngươi sao?”

Quế vương không biết mỹ nhân ngư, “Cá, còn có cái gì mỹ nhân với chả mỹ nhân, thật không có, đẹp không đi nơi nào.”

“Vẫn là Ngôn Ngôn đẹp, ” Quế vương nhìn chằm chằm nàng, suy nghĩ một chút lại cau mày nói: “Trở về nhất định phải để cho Mao đạo sĩ làm da mặt cho ngươi, mặt mũi này, chỉ một mình ta có thể xem.”

“Mặt ngươi lớn.” Đỗ Cửu Ngôn kéo hắn lên, Quế vương chèo thuyền, chân Đỗ Cửu Ngôn đạp bốn con cá, sinh không thể yêu, “Giờ này khắc này, không gì so nổi với việc muốn dìm chết ngươi.”

Hôm nay nàng bị mây đen che đỉnh.

Bả Tử nói rất đúng, nàng chính là quá bành trướng.

Sau này không thể bành trướng nữa, nàng phải khiêm tốn, khiêm tốn một chút, bằng không người trước mắt này sẽ lên mũi lên mặt.

Có phải nụ hôn đầu tiên hay không?

Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ môi, có phải nụ hôn đầu tiên của Tần Cửu Yên hay không nàng không xác định, thế nhưng nhất định là nụ hôn đầu tiên của nàng.

Cảm giác. . . sát khí dâng trào bốc lên trong cơ thể, khắc chế quá mệt mỏi.

“Ngôn Ngôn, có phải ngươi đang nghĩ tới hay không?” Khuôn mặt bỗng nhiên dò xét đến trước mắt nàng, Đỗ Cửu Ngôn đang ão não một chưởng đẩy mặt của hắn ra, cả giận nói: “Cách ta xa một chút.”

Quế vương cười híp mắt, cảm thấy gió này thổi vào người thanh thanh lãnh lãnh, từ quanh thân đến nội tâm, đều mềm mại thoải mái.

Nhân sinh, rất tốt đẹp, ánh sáng, màu sắc sặc sỡ.

“Cầu vòng!” Quế vương chỉ vào xa xa, “Ngôn Ngôn ngươi mau nhìn.”

Đỗ Cửu Ngôn ý hưng lan san nhìn lướt qua, “Có muốn ta vỗ tay, tán thưởng cầu vòng xinh đẹp hay không?”

“Ta vỗ.” Quế vương vỗ hai cái.

Đỗ Cửu Ngôn muốn đá hắn xuống.

“Ngôn Ngôn, sau này ngươi cùng ta đi Quảng Tây đi.” Quế vương nói: “Ngươi nhất định sẽ thích nơi đó.”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chờ ta già đi, dù sao ta hiện tại cũng có mục tiêu to.”

“Mục tiêu?” Quế vương nhìn nàng.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta đến đời này, lưng đeo sứ mệnh. Sứ mệnh của ta bổ sung lỗ thủng của Thái tổ hoàng đế.”

Nàng sẽ không tin tưởng cũng sẽ không thừa nhận, nàng xuyên qua mà đến, là vì yêu thương hẹn hò với tiểu yêu tinh này.

Chuyện kém như vậy, sẽ không để cho Đỗ Cửu Ngôn nàng làm.

Nàng tới nơi này, nên là tổ sư gia triệu hoán thiên tài như nàng, để cứu vớt thiên hạ.

Như vậy, trong lòng nàng thư thản rất nhiều, lòng hư vinh chiếm được thỏa mãn cực lớn.

“Lỗ thủng của luật pháp sao?” Quế vương nhìn nàng, “Ta lại không biết, ngươi còn có mục tiêu như vậy, người Triệu gia chúng ta có phải nên cảm tạ ngươi hay không?”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.

“Ta thay người Triệu gia cám ơn ngươi, Ngôn Ngôn ngươi thật sự là quá tốt.” Quế vương ngồi xuống nhìn nàng, “Vì báo đáp ngươi, ta có thể thú ngươi làm vương phi.”

Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào mặt sông, “Tiếp tục chèo thuyền.”

“Tu bổ lỗ hỏng của luật pháp, đúng là đại sự. Trước đây ta không có chú ý tới những thứ này. Từ khi biết ngươi cũng làm huyện lệnh, mới biết được tầm quan trọng của luật pháp.” Quế vương nói: “Sau này, mục tiêu của Ngôn Ngôn, chính là mục tiêu của ta.”

“Bất quá, mục tiêu này cũng không cần ngươi dùng cả đời sau hoàn thành, ” Quế vương nhìn nàng, “Thời gian còn lại thì sau?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ở tại chỗ, bị người truy phủng!”

Quế vương gật đầu nói: “Đây cũng là đại sự.”

“Ta cùng ngươi, bị người truy phủng!” Quế vương nghiêm túc nói.

Đỗ Cửu Ngôn không muốn để ý đến hắn, đạp cá nhìn mặt nước đờ ra.

Sau khi lên bờ, phát hiện sau khi mới vừa mưa xối xả, căn bản tìm không được củi, Quế vương nhìn Đỗ Cửu Ngôn, Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương.

“Trời cũng muốn khiển trách ngươi, ” Đỗ Cửu Ngôn chỉ trán của hắn, “Đầu óc đâu?”

Quế vương cầm lấy tay nàng, “Chúng ta về phía trước đi, mới vừa rồi là mưa sa, nói không chừng phía trước không có mưa.”

Đỗ Cửu Ngôn lên xe ngựa, Cố Thanh Sơn nhìn hai người ướt nhẹp làm bộ không phát hiện, dẫn theo bốn con cá, lái xe tìm chỗ không mưa.

Đi nửa canh giờ, Đỗ Cửu Ngôn cả giận nói: “Ngươi còn đi nữa, chúng ta có thể sẽ đến Tân Hóa.”

“Ngươi muốn đến Tân Hóa a, vậy chúng ta đi a, ” chân núi, Quế vương nhóm lửa, Cố Thanh Sơn thanh lý cá sạch sẽ mang qua, ngồi ở một bên đờ ra.

Hắn không dám nói lời nào, lúc này cũng không thích hợp cho hắn phát ra tiếng, bằng không, gia sẽ đánh hắn.

Thế nhưng mặt của Đỗ Cửu Ngôn. . .

Cố Thanh Sơn xoa xoa trán, gương mặt này nhìn như vậy, cảm thấy thật quen thuộc a.

Đã gặp qua ở nơi nào sao?

“Nhìn ta chằm chằm làm gì?” Đỗ Cửu Ngôn cảnh cáo Cố Thanh Sơn, “Nếu như nói ra chuyện ta hoá trang, cắt bỏ đầu lưỡi của ngươi!”

Quế vương theo gật đầu, “Đâm mù mắt.”

Bookwaves.com.vn

Quả nhiên, gia của bọn họ sau khi thấy mặt của Đỗ Cửu Ngôn, càng thêm khăng khăng một mực, Cố Thanh Sơn cấp tốc đưa lưng về bên này.

“Không có việc gì, ” Quế vương nhất ngẩng đầu nhìn nàng, “Di. . .”

Trong lòng của Đỗ Cửu Ngôn nhảy bang bang, lấy khăn ra che lại mặt mình, “Làm gì?”

“Có chút quen mặt, ” Quế vương nhíu mày, nhìn ánh mắt của nàng, “Lúc ngươi không có hoá trang, chúng ta có phải từng gặp nhau không?”

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Có lẽ có đi, dù sao khuôn mặt ta đẹp sẽ để kẻ khác xem qua khó quên.”

“Vậy không có khả năng.” Quế vương nói: “Ta không nhớ được mặt người, nhất là mặt của nữ nhân.”

Đỗ Cửu Ngôn hí mắt.

“Quên đi không nghĩ nữa.” Quế vương chuyên tâm cá nướng, không biết nghĩ tới điều gì, kìm lòng không đặng cười khúc khích.

Đỗ Cửu Ngôn kìm lòng không đặng muốn khóc.

Ngày hôm nay nàng nhất định là bị Tần Cửu Yên điều khiển, dù sao cũng sắp tết Trung nguyên.

Cá rất nhanh chín, rắc lên một ít muối, Quế vương cho nàng hai con, hắn và Cố Thanh Sơn mỗi người một con.

Đỗ Cửu Ngôn nếm, vị đạo thật đúng là rất ngon, “Ngươi ở bên ngoài, thường cá nướng?”

“Ân, thường nương, ” Quế vương nhìn nàng ăn ngon, bản thân cũng bất động, cười nói: “Sau này mỗi ngày ta nướng cá cho ngươi.”

“Hảo ý tâm lĩnh, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta vẫn là thích sơn trân hải vị, nhuyễn ngọc ôn hương.”

Quế vương nói: “Ta cũng thích.”

Đỗ Cửu Ngôn chăm chú ăn cá, đưa con còn lại cho hắn, “No rồi, ngươi mau ăn, ta phải đi về.”

Quế vương chén sạch con cá, ba người trở về thành, Đỗ Cửu Ngôn bụm mặt chạy vào trong viện nhà mình, Quế vương trở về nha môn, kéo Mao đạo sĩ ngủ từ trưa đến giờ vẫn chưa dậy lên, “Cho ngươi ba ngày, làm da người cho Ngôn Ngôn.”

“Vương gia, bần đạo đau bụng, tối hôm qua uống nhiều trà lắm.” Mao đạo sĩ nói: “Vì sao người đột nhiên làm da người cho hắn?”

Quế vương nói: “Lần trước đã nói với ngươi, ngươi vẫn kéo ta chưa từng tính sổ với ngươi. Lần này người còn kéo, ta liền đem ngươi tống vào hồng lâu.”

“Vương gia người quá trọng sắc khinh hữu.” Mao đạo sĩ ngồi dậy, chạy đến cái rương đầu giường sột soạt lục tung, lấy một hộp gỗ ra đưa cho Quế vương, “Bần đạo đã sớm làm xong, chính là không muốn lấy ra nữa.”

Quế vương bỏ da người vào trong lòng, chỉ chỉ hắn, “Thêm cho ngươi một văn tiền lương.”

Khóe miệng của Mao đạo sĩ run lên, ngủ tiếp.

Quế vương như trước mặc y phục nhiều nếp nhăn,dường như hiến vật quý đưa da mặt cho nàng, “Mao đạo sĩ làm, ngươi mang thử xem.”

“Hắn làm lúc nào?” Đỗ Cửu Ngôn rất kinh ngạc, “Vẫn tàng tư không lấy ra?”

Quế vương gật đầu.

Đỗ Cửu Ngôn mang da mặt, nhìn bản thân trong gương một chút, “Cảm xúc này quả thực tốt hơn của Bả gia mang về.”

Da mặt cũng là đen kịt, nhưng không có lông mi thô thô, nhìn qua tương đối tự nhiên dễ nhìn một chút, “Đây là một nốt ruồi sao?”

Đỗ Cửu Ngôn phát hiện bên cánh mũi có cái chấm đen, nhưng lại bị moi đi, nhưng vẫn có chút dấu rõ ràng, nhìn kỹ liền có chút tỳ vết.

Quế vương ho khan một tiếng.

Hắn đại khái đoán được, nhất định là Mao đạo sĩ không cam lòng, nên lúc làm da người muốn thêm cho nàng một nốt ruồi xấu, nhưng là vừa không có lá gan, nên moi xuống.

“Không ảnh hưởng, tốt vô cùng.” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn cũng hiểu được không tệ.

Bookwaves.com.vn

“Cha?” Củ cải nhỏ từ bên ngoài tiến đến, “Ngươi trở về từ lúc nào a, di, ngươi mang da mặt mới sao?”

Đỗ Cửu Ngôn ngồi xổm xuống để sờ sờ hắn.

“Cái này rất tốt, đẹp không ít.” Củ cải nhỏ sờ soạng hai cái, Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Đi nơi nào?”

Củ cải nhỏ trả lời: “Diệu diệu di nói nhớ ta, ta đi cho nàng gặp. Không nghĩ tới cả nhà bọn họ mọi người đều nhớ ta, nên ta bái phỏng từng người một còn ăn bữa cơm, hao chút thời gian.”

Hắn nói nghiêm trang, Đỗ Cửu Ngôn hầu như hoài nghi hắn đi làm đại sự gì rất ghê gớm.

“Lộ lão gia và phu nhân còn Diệu đi di của người nữa có khỏe không?” Đỗ Cửu Ngôn nói.

“Không tốt lắm, phu nhân muốn cho Diệu di di đính hôn, nói tuổi nàng quá lớn, nhất định phải thành thân. Nhưng là Diệu di di không chịu, nói muốn rời nhà trốn đi.”

“Phu nhân bảo ta khuyên nàng!” Củ cải nhỏ rất khổ não, “Cha a, ngươi có người thích hợp hay không, giới thiệu cho Diệu di di?”

Đỗ Cửu Ngôn liền nghĩ đến bốn quang côn trong Tam Xích đường, lại hủy bỏ, thường gặp mặt phỏng chừng không có biện pháp, “Người trong Tây Nam có thể xem xét, quay đầu lại nói với Diệu di di của ngươi, hoan nghênh nàng đi tham quan Tây Nam tụng hành.”

“Được, được.” Củ cải nhỏ nói, nói xong, mới nhìn đến Quế vương ngồi một bên rất an tĩnh , “Di, nghĩa phụ người đã ở a.”

Khóe miệng của Quế vương run lên.

“Nghĩa phụ a, thôn trang ôn tuyền của ta?” Củ cải nhỏ hỏi.

“Gia đình kia không bán, ta đang suy nghĩ có nên lấy thân phận ra, cường thủ hào đoạt hay không.” Quế vương nói.

Đỗ Cửu Ngôn vô ngữ, “Nguồn suối độc nhất vô nhị ở Thiệu Dương kia, bọn họ làm sao có thể nữ bán cho các ngươi, cũng đừng nghĩ, vẫn là đi Tân Hóa mua đi.”

“Bên kia nhiều suối một chút, có thể xem xét.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Củ cải nhỏ ngẫm lại cũng đúng, nhìn Quế vương, “Bằng không, người quy ra tiền cho ta?”

“Tì sao ta phải quy ra tiền cho ngươi?” Quế vương nói.

Củ cải nhỏ an vị ở trên cái băng, bẻ ngón tay tính với Quế vương.

Đỗ Cửu Ngôn vô thanh vô tức ra khỏi phòng, chạy.

“Lễ vật thôn trang ôn tuyền ngươi dự định tặng ta, nhưng là bây giờ người mua không được, ta cũng không tức giận, người chuẩn bị tiền mua thôn trang ôn tuyền, quy ra bạc cho ta cũng thế thôi.”

“Phản chính là lễ vật, mặc dù ta tiếc nuối không thể đi ngâm ôn tuyền, nhưng vẫn là rất cao hứng, thu được lễ vật khác của nghĩa phụ.”

Quế vương bị củ cải nhỏ chọc đến cười.

“Đã biết, đã biết.” Quế vương nói: “Đi với ta đến nha môn, ta lập tức cho ngươi tiền!”

Ngôn Ngôn khẳng định cao hứng, Ngôn Ngôn cao hứng cái gì đều đáng giá!

Củ cải nhỏ đứng ở ghế gục trong lòng Quế vương, “Nghĩa phụ a, người thật sự là quá tốt, ôm một cái!”

Lúc nói chuyện, treo ở trên cổ của Quế vương.

“Ngươi cũng thực sự không biết xấu hổ.” Quế vương ôm củ cải nhỏ đi ra, hô Đỗ Cửu Ngôn hai tiếng, phát hiện không ai ứng hắn, liền biết nàng chạy trốn, “Cha ngươi vừa lấy được da mặt của ta, sau đó đã trở mặt.”

“Người một nhà a, tính toán những thứ này không có ý nghĩa biết bao.” Củ cải nhỏ nói.

Người một nhà? Quế vương uất thiếp nở nụ cười, gật đầu: “Ngươi nói đúng!”

—— lời nói ngoài ——

Nghỉ dài hạn quá thật nhanh a, ngày hôm nay đều số 3, còn có vài ngày hựu phải đi làm ba.

Không có ngày nghỉ ta, nhìn các ngươi hải, đố kị đáo hoàn toàn thay đổi.

Đau lòng, ngủ khứ.

Nhớ kỹ nhìn xong kiểm tra một chút có hay không vé tháng. Ta bây giờ là một tháng phiếu nhắc nhở cơ, leng keng leng keng leng keng, sảo đáo ngươi bạo tạc muốn đánh người, ha ha ha ha hắc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui