Q1 – CHƯƠNG 349: NGƯỜI LUÔN PHIỀN LÒNG
Dịch giả: Luna Wong
“Cha a, cha a, ” củ cải nhỏ như con chim nhỏ như chạy cào căn phòng làm việc của Đỗ Cửu Ngôn, theo ở phía sau hắn đưa hắn vào là Phương Hiển Nhiên.
“Nhị vị gia gia hảo!” Củ cải nhỏ dừng lại chân, dừng lại chắp tay hành lễ.
Lưu Vanh Cần và Trịnh Nhân cười gật đầu.
Đỗ Cửu Ngôn đón nhi tử, lau mồ hôi cho hắn, “Làm gì thế, chạy một đầu mồ hôi.”
“Cha a, ” củ cải nhỏ bò lên trên đùi của Đỗ Cửu Ngôn, ghé vào bên tai nàng thấp giọng nói: “Nghĩa phụ a, vừa cho ta ba nghìn lượng!”
Đỗ Cửu Ngôn ân một tiếng, kinh ngạc nói: “Vì sao?”
“Bởi vì hắn nói muốn mua nhà cho ta, nhưng là lại mua không được, nên đem tiền tương đương với căn nhà cho ta.” Củ cải nhỏ nói.
“Nuôi tiểu hài tử rất đắt tiền, năm năm này hắn chưa từng nuôi ta.”
Đỗ Cửu Ngôn thâm dĩ vi nhiên gật đầu.
“Có phải ta quấy rối các ngươi làm việc hay không?” Củ cải nhỏ quy củ đứng, hướng về phía Lưu Vanh Cần và Trịnh Nhân cười.
Tiểu hài tử như vậy, dù là thực sự bị quấy rầy, cũng thì không cách nào tức giận, Trịnh Nhân cười nói: “Không có, chuyện trong tay chúng ta không trọng yếu.”
“Vậy là tốt rồi, ” củ cải nhỏ cười nói: “Ta đây đi chơi với thúc thúc bá bá , các ngươi làm việc tiếp đi.”
Lúc nói chuyện, nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Cha a, ta chờ ngươi nga.”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.
“Ta dẫn ngươi đi đá cầu, ” Phương Hiển Nhiên ôm củ cải nhỏ đi ra ngoài, vừa đi vừa nói: “Lần trước ta thấy ngươi đá, có phải ở nhà cũng chơi cái này hay không.”
Củ cải nhỏ gật đầu, “Có chơi, thế nhưng rất ít người.”
“Ở đây nhiều người, hiện tại tan học, sẽ có rất nhiều người chơi với ngươi.”
Hai người đi sân đá cầu, cho đòi một đống người, mọi người thấy củ cải nhỏ đều cao hứng vây bắt hắn, “Củ cải nhỏ, buổi trưa ngươi nên qua đây, thực đường làm đùi gà đó.”
“Buổi tối còn nữa, ta hỏi đại sư phụ rồi.”
“Đợi lát nữa ta đi lấy, để đùi gà cho ngươi có được hay không.”
Củ cải nhỏ lắc đầu, “Thúc thúc ăn, người đều gầy như vậy, phải ăn nhiều một chút mới tốt.”
“Ai nha, thật biết nói chuyện a, ”
Mọi người vây bắt hắn, ngươi một câu ta một lời, củ cải nhỏ hi hi ha ha đáp lời.
Xa xa, Chu Nham đứng ở trong góc nhỏ, nhìn thoáng qua bên này, cầm sách tìm chỗ ngồi học.
Sắp thi, năm ngoái hắn không qua, năm nay vô luận như thế nào, đều phải thi qua mới được.
Sắc trời dần dần tối lại, mọi người mang theo củ cải nhỏ đi thực đường ăn cơm, tại trù phòng trù tử thấy là củ cải nhỏ tới, tìm một chén lớn cho hắn, chọn hai cái đùi gà lớn nhất, củ cải nhỏ nãi thanh nãi khí tạ ơn, trù tử hận không thể đến nồi cũng bưng lên luôn cho hắn.
Tất cả mọi người vây bắt hắn ăn cơm, hỏi cái này hỏi cái kia, trong thực đường rất náo nhiệt.
“Cơm nước của tiên sinh chúng ta, sao còn chưa có đưa đi?” Thư đồng của Trình Công Phục đến giục, trù tử liếc thư đồng một mắt, “Bây giờ khí trời lạnh, tiên sinh tới nơi này ăn tương đối tốt.”
“Chúng ta bề bộn nhiều việc, thật sự là tìm không ra nhân thủ.”
Thư đồng giận dữ, “Đưa nhiều năm như vậy, bây giờ ngươi nói tìm không ra nhân thủ . Hơn nữa, hiện tại bất quá tháng bảy, làm sao lạnh.”
Trước đây mùa đông, cũng không nghe trù tử nói nói như vậy.
“Vậy sau này ngươi tới lấy đi.” trù tử tùy ý đánh một phần cơm nước cho hắn, lầu bầu nói: “Ngã bệnh cũng không trở về nhà dưỡng, Tây Nam cũng không phải biệt viện bảo dưỡng tuổi thọ.”
Thư đồng muốn đem thức ăn đập lên trên mặt trù tử, chỉ vào hắn mắng: “Thứ thải địa phủng cao, ngươi chờ cho ta, một ngày nào đó ta cho ngươi chịu không nổi.”
Lúc nói chuyện, thở phì phò dẫn theo hộp đựng thức ăn trở về, đem chuyện này nói cho Trình Công Phục nghe.
Trình Công Phục cường chống dậy dùng cơm, lạnh lùng thốt: “Lòng người dễ thay đổi, có cái gì kỳ quái. Sau này ngươi đi lấy cơm nước là được.”
“Không được!” Tiểu thư đồng nói: “Ta đi tìm Lục tiên sinh.”
Lúc nói chuyện chạy ra ngoài, Trình Công Phục không ngăn hắn.
Một hồi, Lục Trán liền xuất hiện ở bên trong phòng của Đỗ Cửu Ngôn, chất vấn: “. . . Đã tỷ thí thì nhất định có thắng thua, ngươi đã thắng vì sao còn phải làm khó Trình Công. Hắn lớn tuổi, hôm nay lại có bệnh, ngươi làm như vậy quá không hậu đạo.”
“Có sao?” Đỗ Cửu Ngôn từ sách ngẩng đầu lên, “Ngươi tới chất vấn hội trưởng Tây Nam, ngươi cho rằng ngươi có tư cách?”
Sắc mặt của Lục Trán khó coi, nhìn thoáng qua Lưu Vanh Cần và Trịnh Nhân đều tự ngồi ở hai bên.
“Tây Nam luôn luôn như vậy, đây là nhân các ngươi trồng. Lúc trước, các ngươi ai thất thế không phải là bị đạp, hiện tại đổi thành bản thân thì khó có thể tiếp nhận?” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Loại sự tình này, không phải một lần là xong, ta đang cố gắng sửa đúng, nhưng nhất thì bán hội, khó có thể trừ tận gốc.”
Bookwaves.com.vn
“Nói tới nói lui vẫn là lỗi của chúng ta?” Lục Trán hỏi: “Vậy bây giờ, trù phòng làm khó Trình Công, ngươi xử lý như thế nào? Hắn là đại tiên sinh của Tây Nam, bị người làm khó dễ, theo lý ngươi nên xuất đầu.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta ủng hộ ngôn ngữ bạo lực giải quyết vấn đề, mọi người đều là tụng sư, am hiểu loại chuyện cãi nhau này nhất. Nếu cãi nhau không giải quyết được, có thể động thủ.”
“Đỗ Cửu Ngôn, ngươi không cảm thấy ngươi thật quá đáng sao, ngươi làm hội trưởng như vậy?” Lục Trán nói.
“Lưu tiên sinh, ” Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía Lưu Vanh Cần, “Ta có thể để cho đại tiên sinh ly khai Tây Nam sao?”
Lưu Vanh Cần ho khan một tiếng, “Ngươi là hội trưởng, có thể.”
“Quyền hạn không nhỏ a, ” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Lục Trán, “Rất nhiều quyền hạn ta cũng chưa có khởi động sử dụng, ngươi muốn ta khởi động không?”
Lục Trán tức giận phẩy tay áo bỏ đi.
“Tự tìm phiền phức, ” Đỗ Cửu Ngôn tiếp tục làm việc, Trịnh Nhân nói: “Ngươi muốn đuổi bọn họ đi sao?”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Phó Hoài Cẩn đều có thể đi, Trình Công Phục cũng không có gì đặc biệt.”
Trịnh Nhân bật cười, lắc đầu.
“Ta nhìn hắn không thuận mắt, cũng sẽ không xuất đầu cho hắn. Nếu như ngay cả chút năng lực đó hắn cũng không có, cũng không có khả năng ở bầu không khí quan liêu nặng như vậy của Tây Nam làm được đại tiên sinh.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn nhị vị, “Nên, Lục Trán tới nơi này, thuần túy là vì cho ta không được tự nhiên.”
Lưu Vanh Cần và Trịnh Nhân liếc nhau, không phải không thừa nhận, Đỗ Cửu Ngôn nói có đạo lý.
Làm xong việc, Đỗ Cửu Ngôn mang theo củ cải nhỏ ăn uống no đủ chơi cả người mồ hôi về nhà.
“Cha a, ta không có chuyện gì có thể tới đây chơi không?” Củ cải nhỏ nói: “Cơm nước trong thực đường ăn ngon lắm.”
Đỗ Cửu Ngôn nói: “Có thể, không nên ảnh hưởng người khác đọc sách là được, bọn họ rất nhanh sẽ phải thi, đang hăng hái đọc sách đó.”
“Ta cũng rất bận rộn, nên sẽ không tới mỗi ngày.” Củ cải nhỏ nói: “Mấy ngày nữa, ta muốn dẫn Diệu di di tới nơi này.”
Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ đầu của nhi tử.
Trình độ của Mao đạo sĩ rất tốt. Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ mặt, về đến nhà biểu diễn cho Bả Tử, “Thế nào, có phải tốt hơn của ngươi làm hay không?”
“Ngươi sờ thử, vô luận là xúc cảm hay là thị giác đều có thể lấy giả đánh tráo.” Đỗ Cửu Ngôn nói.
Bả Tử do dự một chút, sờ soạng mặt của nàng một chút, lại cấp tốc thu tay về.
“Trình độ của bằng hữu ngươi không được.” Đỗ Cửu Ngôn uống trà, “Để hắn bái Mao đạo sĩ vi sư đi.”
Ngón tay của Bả Tử giật giật, diện vô biểu tình ngồi xuống, nói: “Bằng hữu của ta thật lâu không có làm, ngượng tay mà thôi.”
“Ăn cơm.” Trần Lãng nhìn mặt của Đỗ Cửu Ngôn một cái, cười nói: “Quả thật không tệ. Bất quá vì sao Quế vương đột nhiên làm cho ngươi cái này?”
Đỗ Cửu Ngôn hàm hồ nói: “Ngày hôm nay câu cá, đột nhiên nhớ tới đi.”
“Ngươi mắc mưa?” Bả Tử nhìn nàng, “Quế vương không có nhận ra ngươi?”
Thật đúng là thông minh, thoáng cái liền nghĩ tới những thứ này. Đỗ Cửu Ngôn bĩu môi, thấp giọng nói: “Hắn nói nhìn có chút quen mắt, nhưng không có nghĩ sâu, phỏng chừng đêm thành thân không có thắp đèn đi.”
Nói đến đêm thành thân đó, Đỗ Cửu Ngôn thoáng cái không khẩu vị.
Bất quá, chính là bởi vì có đêm đó mới có củ cải nhỏ, cũng không thiệt.
“Bây giờ ngươi đối xử với hắn rất bất đồng.” Bả Tử cúi đầu ăn cơm, thanh âm không cao, “Là muốn làm Quế vương phi một lần nữa sao?”
Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, “Ta làm Quế vương phi, ai tới làm Đỗ Cửu Ngôn?”
“Buông bỏ sự nghiệp, dấn thân vào gia đình?” Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Ta có nhi tử, có bằng hữu còn có tiền, thành thân không có chút ý nghĩa nào.”
Chuẩn xác mà nói, nam nhân đối với nàng mà nói, không có chút ý nghĩa nào!
Bookwaves.com.vn
Bả Tử gật đầu, “Cứ tiếp tục làm Đỗ Cửu Ngôn tương đối khá, đây mới là ngươi.”
“Hôm nay hoàng thất nhìn gió êm sóng lặng nhất phái hài hòa, nhưng ai cũng không biết nội tình thế nào, người như ngươi vậy, ở hoàng thất sống không được mấy ngày.”
Đỗ Cửu Ngôn trừng hắn, “Bả gia, có đi không là một chuyện, nhưng ngươi không thể xem nhẹ ta.”
Bả Tử từ chối cho ý kiến.
“Ta đây thì sao, ta thì sao?” Củ cải nhỏ lại gần, “Ta có thể sống mấy ngày?”
Bả Tử nhìn hắn, nói: “Ngươi có tiền đồ, có thể đến cuối cùng.”
“Ha ha, ” củ cải nhỏ cười ha ha, ôm cánh tay của Đỗ Cửu Ngôn, “Cha a, không có chuyện gì, ta bảo vệ ngươi a.”
Đỗ Cửu Ngôn phỉ nhổ.
Ngày thứ hai, Đỗ Cửu Ngôn bắt đầu huấn luyện mười người, đầu tiên là đá cầu năm đối năm, “Đoàn đội hiệp tác, không nên có chủ nghĩa cá nhân, trừ phi ngươi có bản lĩnh một đối năm, bằng không rhì thành thật chờ ở vị trí của mình, phối hợp với người khác.”
“Đã biết, tiên sinh, ” mười người xác nhận.
Đỗ Cửu Ngôn có loại cảm giác đổi nghề, nàng ngồi ở trên ghế ăn quả táo, nhìn mười người đổ mồ hôi như mưa, mặc dù đấu rất hung, đem hết toàn lực tranh đoạt, nhưng lại cũng không có giở mặt.
Điều này làm cho nàng rất kinh hỉ.
Buổi sáng đá xầu, buổi chiều mười người nối đuôi trả 《 Chu Luật 》.
Phương pháp này tốt, thế cho nên toàn bộ Tây Nam mọi người nhàn rỗi vô sự, đều lôi kéo mấy sư huynh đệ cùng nhau nối đuối trả《 Chu Luật 》
“Có thể a, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Mỗi ngày học hai mươi trang, trước khi đến kinh thành, đều học xong toàn quyển sách.”
Trọng điểm vẫn là ăn ý, một người không đủ một người lập tức bổ khuyết, nếu như có thể phối hợp tốt, uy lực vô cùng.
“Tiên sinh, ” tiểu thư đồng chạy vào, nói: “Lưu đại nhân đến.”
Tiểu thư đồng là thư đồng vốn là của Phó Hoài Cẩn ngoài cửa, sau khi Đỗ Cửu Ngôn tới giữ hắn lại dùng, “Đã biết.”
Nàng ra ngoài nghênh, Quế vương bước tới chỗ nàng, cười khanh khách nhìn xung quanh không ai, thấp giọng nói: “Ngôn Ngôn, có muốn đi Hạ Hà trấn xem hay không?”
“Gọi Đỗ Cửu Ngôn, ” Đỗ Cửu Ngôn theo dõi da mặt của hắn, “Khiến cho ta không khỏe.”
Quế vương ho khan một tiếng, nói: “Có muốn đi không?”
“Mực nước tăng sao?” Mấy ngày nay trời cứ mưa, Đỗ Cửu Ngôn cũng rất lo lắng, hồng thủy không phải việc nhỏ.
Quế vương lắc đầu, “Nghe nói làm rất tốt, ngươi không tới xem năng lực của Ngân Thủ?”
“Cũng phải, phản chính ta rất rảnh rỗi.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Lúc nào đi?”
Quế vương nói: “Sáng mai, ta mang theo ngựa tới tìm ngươi.”
Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Ngươi mang xe ngựa, chúng ta nhiều người.” Nàng muốn mang củ cải nhỏ và Hoa Tử Nháo nhi đi cùng tiện đường giải sầu.
Tuy là vùng ngoại thành, nhưng cũng tốt hơn suốt ngày thủ ở nhà
Tốt.
Quế vương gật đầu, “Đi, ta tiễn ngươi về nhà.”
“Ngươi trở về đi, củ cải nhỏ còn đang ở thực đường, ta đi đón hắn.” Đỗ Cửu Ngôn không lưu Quế vương đi thực đường.
Vừa tới thực đường, chợt nghe bên trong hò hét ầm ỉ có người ở cãi nhau.
—— lời nói ngoài ——
Buổi sáng tốt lành nha!