Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 360: NỬA ĐÊM DẠO PHỐ

Dịch giả: Luna Wong

Tổ sư gia là một người chăm chỉ, hắn ở trong ba năm, tổng cộng biện tụng hai trăm án kiện, điều tiết dân sự tranh cãi đếm không hết.

Luật pháp và tụng sư, ở trong tay của hắn, từ không tới có chu toàn từng chút một.

“Ngươi xem.” Đỗ Cửu Ngôn cho Bả Tử xem mấy tờ phía sau, “Tổ sư gia nói thực kiêng cường a.”

Bả Tử chỉ có thể đoán, cảm giác mình như một kẻ mù chữ.

“Ngươi, đọc được?” Bả Tử hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, Bả Tử nói: “Ngươi, quen tổ sư gia?”

“Nói như thế nào?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn.

“Bởi vì các ngươi rất giống, hơn nữa, chữ của hắn ngươi cũng biết.” Bả Tử chỉ chỉ thân thể của nàng, “Hồn phách của ngươi, quen tổ sư gia?”

Thân thể là của Tần Cửu Yên, điểm này hắn có thể xác nhận, bởi vì, ngụy trang tương tự hơn nữa cho dù là song bào thai, cũng tất nhiên cũng có chỗ không giống.

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Không xác định, dù sao cũng chưa thấy qua tổ sư gia.”

Bả Tử trầm mặc một hồi, “Mười lăm tháng bảy, không ảnh hưởng với ngươi?”

Đỗ Cửu Ngôn khép sách lại, nói: “Một hồi ta sẽ đi tham gia bách quỷ dạo phố, nhớ kỹ chừa cửa cho ta.”

Bả Tử xoa xoa trán, cảm giác vấn đề này của mình hỏi rất ngu.

Tuy rằng hắn không biết rõ đạo lý trong đó, nhưng hắn có thể xác định, Đỗ Cửu Ngôn trước mắt không phải Tần Cửu Yên.

Một người sau khi kinh lịch sống chết, có lẽ sẽ có biến hóa, nhưng vô luận thay đổi như thế nào, phương thức suy nghĩ, thói quen sinh hoạt, khẩu vị dùng bữa, ngữ điệu nói chuyện các loại của hắn, đều rất khó cải biến.

Quan trọng nhất, Tần Cửu Yên rất đần, nữ nhân đần như vậy, chết mười lần cũng không biến thành Đỗ Cửu Ngôn được.

“Ta chỉ muốn biết một việc.” Bả Tử nhìn nàng, hỏi: “Ngươi, là nam hay nữ?”

Hắn cao hứng người trước mắt là Đỗ Cửu Ngôn, về phần Tần Cửu Yên lúc trước đi nơi nào, hắn không muốn biết.

Đỗ Cửu Ngôn nâng cằm, hướng về phía Bả Tử nháy mắt một cái, nói: “Bả gia cảm thấy thế nào?”

“Không xác định, ” Bả Tử nói: “Nếu nói ngươi là nữ nhân, nhưng ngươi hành sự bằng phẳng tính cách ngay thẳng, không giống nữ tử. Nếu phải nói ngươi là nam nhân, nhưng ngươi trở thành nữ nhân xong lại thích ứng quá nhanh.”

Nếu như phải, nàng sẽ phải bị đả kích rất nghiêm trọng, thế nhưng lúc đó ở Long Khánh tự tỉnh lại, Đỗ Cửu Ngôn vô cùng tự nhiên, hoàn toàn không có gì không khỏe.

Thế nhưng nàng lại rất hưởng thụ, lúc làm nam tử.

“Là nam hay nữ cũng không trọng yếu, ta ở chỗ này, lấy thân thể tình thế lúc này để tồn tại. Ngươi cho ta là nam nhân, như vậy ngươi đối xử với ta như nam nhân, ngươi cho ta là nữ nhân, như vậy ta chính là nữ nhân!” Đỗ Cửu Ngôn nói.

“Vậy ngươi chính là nữ nhân.” Bả Tử nói: “Sau này, vấn đề này ta sẽ không hỏi lại.”

Đỗ Cửu Ngôn sùng bái nhìn hắn, “Bả gia của chúng ta quá manly.”

Bả Tử không muốn nói chuyện với nàng, đứng lên nói: “Được rồi, ngươi đi tham gia bách quỷ du hành đi.”

“Được.” Đỗ Cửu Ngôn đón xem bản chép tay, “Nhớ kỹ để cửa nga.”

Bả Tử không có thắp đèn, lẳng lặng tựa ở đầu giường, trong tay chẳng biết lúc nào sinh ra một ban chỉ(nhẫn đeo ngón cái), nhan sắc thúy lục, ngọc sắc tinh thuần, hắn vô ý thức thưởng thức, trước mắt hiện ra lần đầu tiên nhìn thấy Đỗ Cửu Ngôn , nét mặt và hình dạng của nàng.

“Còn có nữ tử như vậy.” Bả Tử suy nghĩ một chút nở nụ cười, “Từ đâu tới vậy ta?”

Bất quá, mặc kệ từ đâu tới, nếu như hồn phách của nàng ly khai thân thể vốn có của nàng, như vậy. . . Nàng lúc trước cũng chết rồi đi?

Chí ít nếu nàng nói, thân thể hình thái của nàng tồn tại trên đời này đã tiêu thất.

Vậy trước đó nàng làm cái gì, chết như thế nào?

Có thành thân chưa, có người nhà không, nàng nhớ nhà không?

Chưa từng nghe nàng nói . . . Lúc chết nàng có sợ không?

Cũng sẽ không đi, nội tâm của nàng cứng cỏi thả cường đại như vậy, nhất định sẽ không sợ phạ chết đi?

Hắn dừng một chút, để tay lên ngực tự vấn lòng, bản thân hắn sợ không?

Đáp án là khẳng định, hắn sợ.

Bây giờ suy nghĩ một chút, hắn tựa hồ chẳng bao giờ đi tìm tòi nghiên cứu, cảm thụ chân thật trong nội tâm nàng, nàng có mệt hay không, có đau hay không, có tưởng niệm thân nhân lúc trước hay không?

Bả Tử đứng dậy, mở rộng cửa ra ngoài.

Đỗ Cửu Ngôn còn đang chỗ cũ liếc nhìn bản chép tay, đối với nàng mà nói, không giá trị đặc biệt lớn gì, thế nhưng, rất chuyên tâm.

Tổ sư gia là một rnam nhân ất lợi hại rất có thủ đoạn.

Bookwaves.com.vn

“Cửu Ngôn, ” Bả Tử đứng ở cửa, Đỗ Cửu Ngôn ngẩng đầu nhìn hắn, “Bả gia muốn đưa ta? Còn chưa tới nửa đêm, chờ một chút.”

Bả Tử nói: “Ta cùng ngươi.”

Lúc này đây để Đỗ Cửu Ngôn ngạc nhiên, “Ngươi, nghiêm túc?”

Bả Tử gật đầu, vòng qua bàn kéo lấy cánh tay của nàng, nói: “Đêm nay, ta cùng ngươi đi dạo phố!”

Lúc nói chuyện, kéo nàng ra viện, mở rộng cửa, hai người lên phố.

“Bả huynh, Bả gia, người giá hơn nửa đêm là bị phụ thân sao?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn hai bên một chút, trên đường đen như mực, chỉ có ánh trăng lạnh lẽo, không mặn không lạt chiếu vào mặt đường, miễn cưỡng có thể thấy cảnh vật, nhưng lưu lại bóng lại càng thêm rõ ràng.

Giương nanh múa vuốt.

“Ngươi không nhớ nhà sao?” Bả Tử thấp giọng nói.

Ngữ khí thật thương cảm, Đỗ Cửu Ngôn nhìn Bả Tử, “Ngươi nhớ nhà?”

Bả Tử nhìn nàng, “Ta từ khi sinh ra liền theo sư phụ, sư phụ qua đời lúc ta mười tuổi, ta sẽ không thân nhân, nên coi như là tưởng niệm, cũng không có đối tượng.”

Đỗ Cửu Ngôn vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Không quan hệ không quan hệ, sau này lúc rảnh ngươi có thể tưởng niệm chúng ta.”

“Nhân sinh của ngươi, bởi vì có chúng ta, sẽ càng thêm no đủ.”

Bả Tử nhìn nàng nở nụ cười, thấp không thể nghe thấy đáp lại một chũ “Ân”.

“Ta đang hỏi ngươi.” Bả Tử bỗng nhiên phản ứng kịp, “Ngươi không nên kéo đến chỗ ta.”

Nói chuyện với nàng nàng luôn như vậy, chỉ cần ngươi không chú ý, cũng sẽ bị nàng kéo đi, ngươi muốn hỏi một câu cũng không có, nàng trái lại có thể hỏi ra ngươi một đống lời.

Nữ nhân này, thật là không đòi hỉ.

“Nhớ.” Đỗ Cửu Ngôn gật đầu nói: “Phụ mẫu người nhà còn có các nam sinh âm thầm thích ta.”

Bả Tử ngẩn ra, “Cái gì gọi là âm thầm thích ngươi?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ta quá ưu tú, những nam sinh kia chỉ dám biểu lộ thích, không ai dám truy cầu, nên gọi là âm thầm thích.”

“Bất quá, bọn họ cũng thỏa mãn lòng hư vinh của ta đối với tình yêu nam nữ.”

“Ngươi không có thích một trong số bọn họ sao?” Bả Tử hỏi.

“Không thời gian, công tác chí thượng, dù sao ta cũng là thanh niên năm tốt có lý tưởng.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Người có sự nghiệp thành công mà thông minh ổn trọng, cảm tình chỉ là điều chế phẩm.”

(Luna: Thanh niên năm tốt – học tập tốt, tư tưởng tốt, công tác tốt, kỷ luật tốt, tác phong tốt)

Quan trọng nhất, là những người đó quá sợ, không dám theo đuổi.

Không thôi nàng cũng sẽ ở lúc thanh xuân nảy mầm ti gian, hưởng thụ nam nữ hoan ái một chút.

“Ngươi, không đẹp?” Bả Tử hỏi.

Ngày hôm nay đây là thế nào, từ lúc xác nhận nàng là Đỗ Cửu Ngôn mà không phải là Tần Cửu Yên, vị Bả huynh này thành bảo bảo hiếu kỳ, một mực tìm tòi nghiên cứu quá khứ của nàng.

“Đẹp! Trước nhô sau cong da trắng mạo mỹ chân dài.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Nàng quả nhiên là nữ nhân, Bả Tử nở nụ cười, quay đầu lại nhìn trắc nhan của nàng, nói: “Ngươi vẫn luôn tự tin như vậy?”

Đỗ Cửu Ngôn thiêu mi, từ chối cho ý kiến.

“Thấy đồng bạn của ngươi không?” Bả Tử hỏi.

“Thấy ngươi.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Bả Tử cười ha ha.

“Nương, trên đường thật sự có quỷ a.” Bỗng nhiên, chẳng biết con cái nhà ai nghe được tiếng cười, bị sợ quá khóc, nương hắn dụ dỗ nói: “Không có quỷ, quỷ từ đâu tới, đừng sợ đừng sợ.”

Thanh âm của mẫu thân cũng run.

Bả Tử và Đỗ Cửu Ngôn liếc nhau, nàng nói: “Đến giờ Tý, ta phải đi về.”

Lúc nói chuyện, quay đầu về nhà, Bả Tử cười theo sau lưng nàng, tâm tình của hắn rất tốt, tết Trung nguyên màu, trôi qua đặc biệt có ý nghĩa.

“Ngươi sinh ngày nào?” Bả Tử hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Không trọng yếu, ta đều là cô hồn, còn nói gì sinh nhật, tử kỵ thích hợp với ta hơn a.”

Bookwaves.com.vn

Bả Tử lại không muốn nói chuyện, cùng nàng về nhà, Đỗ Cửu Ngôn bỗng nhiên dừng lại nhìn hắn, ngữ trọng tâm trường nói: “Bả huynh, ngươi phải thay ta bảo thủ bí mật a, bằng không ta ngươi thực sự chỉ có thể gặp ở tết Trung nguyên đó.”

“Cuộc đời này không nói với người ngoài!” Bả Tử nói.

Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, trở về phòng đi ngủ.

Bả Tử đứng ở trong sân ngẩng đầu nhìn ánh trăng, ánh mắt trong trẻo, thần sắc thả lỏng.

Hừng đông, Lục Trán báo quan, nói Chu Nham mất tích, thỉnh nha môn hỗ trợ tìm.

Tìm cho tới trưa, nhất vô sở hoạch.

Lục Trán nổi giận, nhìn Trình Công Phục hỏi: “Tiên sinh, còn đi kinh thành không?”

“Đi.” Trình Công Phục nói: “Chỉ có đi kinh thành, mới tồn tại chuyển cơ.”

Lục Trán xác nhận.

Đỗ Cửu Ngôn giao bản viết tau của tổ sư gia cho Lưu Vanh Cần, “Đồ của Tây Nam, tiên sinh bảo quản đi.”

“Đây là bản viết tay của tổ sư gia, vẫn luôn do hội trưởng bảo quản.” Lưu Vanh Cần nói: “Nếu là ngươi không tiện, ta có thể tạm thời bảo quản thay ngươi, chờ ngươi từ kinh thành thụ phong trở về, ta sẽ trả lại cho ngươi.”

Đỗ Cửu Ngôn hàm hồ gật đầu.

Cuối Tháng bảy, Tây Nam thi, trước cuộc thi nửa tháng tới rất nhiều người báo danh, đều là hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn làm hội trưởng mà tới.

Một lòng muốn tiến Tây Nam.

“Hội trưởng.” cuộc thi hai ngày trước, Phương Hiển Nhiên tìm đến Đỗ Cửu Ngôn, nói: “Mã Dịch nghỉ học, mới vừa rồi cùng Lưu tiên sinh nói, tựu cuốn bao phục đi.”

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Hỏa thực phí kết toán rõ ràng không?”

“Người đã gia phó, vô luận ai tới đi, đều phải kết toán hỏa thực phí.” Phương Hiển Nhiên nói.

“Vậy chúc hắn bay xa vạn dặm đi.” Đỗ Cửu Ngôn uống trà, nhìn Phương Hiển Nhiên muốn nói lại thôi , hỏi: “Còn có bát quá gìi?”

Phương Hiển Nhiên thấp giọng nói: “Ta cảm giác, Trình Công và Lục tiên sinh có thể cũng muốn đi, mấy ngày nay bọn họ đang âm thầm an bài xe ngựa. Chắc là sau cuộc thi, sẽ rời đi.”

“Bọn họ có cần kết toán hỏa thực phí hay không?” Phương Hiển Nhiên hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Làm việc theo trình tự.” Nàng không cho là Trình Công Phục sẽ triệt để ly khai Tây Nam, hai người ly khai, chắc là dự định chạy tới kinh thành trước nàng, một là tìm Chu Nham, thứ hai là muốn tự mình đi vận dụng quan hệ.

“Đi thông tri mọi người, một khắc đồng hồ sau tập hợp ở sân đá cầu.”

Ngày hôm nay vừa lúc lúc rảnh rỗi, nàng muốn trước khi đi để sự tồn tại của mình cường liệt thêm chút!

Phương Hiển Nhiên xác nhận, đi ra ngoài gọi người.

—— lời nói ngoài ——

Xem văn, đầu phiếu, đoạt tiền lì xì, nhắn lại! Bốn người bước(đi), hắc hắc.

Ngày hôm nay nội dung vở kịch có điểm khoảng không, thế nhưng xin không cần nổi giận, ngươi nhắn lại vẫn là có thể nói điểm khác.

Ta phát hiện ta hiện tại trí nhớ sao kê soa, tra được phía trước nói sự, phía sau tựu quên mất, hơn nữa thuộc về một chút ấn tượng cũng không có, lão Lý nói ta người như vậy tương đối vui vẻ, bởi vì chuyện tốt chuyện xấu đều không nhớ được, sở dĩ không phiền não.

Ngưỡng mộ các ngươi, số học lại thích, trí nhớ lại thích! Số học hảo chủ yếu thể hiện ở, năng phát hiện ta tất cả chữ số lệch lạc, trí nhớ hảo chủ yếu thể hiện ở, vẫn nhớ ta số học bất hảo chuyện này.

Đáng ghét!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui