Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 367: LẠC CƯỚC VƯƠNG PHỦ

Dịch giả: Luna Wong – dừng chân ở vương phủ

Trong viện được vẩy nước dọn dẹp phi thường sạch sẽ, ba mươi mấy nội thị nữ quan bà tử nha đầu ở bên cửa xếp thành một hàng, nhìn thấy Quế vương hành lễ nói: “Nô tỳ khấu kiến vương gia!”

Không có cỏ dại, không có loạn thạch, không có phế tích chán chường.

“Nương ta bảo các ngươi tới?” Quế vương hỏi.

Mọi người xác nhận, Tạ công công dẫn đầu hành lễ nói: “Nô tài là Tạ Hoa của Khôn Ninh cung, phụng ý chỉ của thái hậu nương nương, đến hầu hạ vương gia và các vị tiên sinh.” Lại nói: “Bọn hắn cũng đều là trong Khôn Ninh cung và Phượng Ngô cung điều tới tạm, ở lại vương phủ cung vương gia và các vị tiên sinh sai phái.”

Quế vương phất phất tay, nói: “Lĩnh các vị tiên sinh đi gian phòng của bản thân nghỉ ngơi đi.”

Tạ Hoa xác nhận.

“Vương gia!” Mười người Yến Thông vẻ mặt mồ hôi lạnh, thảo nào a Lưu huyện lệnh cứng rắn như thế, hoạt bát khai sáng như thế.

Nguyên lai hắn là vương gia.

Quế vương bao quát bọn họ một mắt, gật đầu: “Đều đi nghỉ ngơi đi.”

Mười người xác nhận.

“Cửu Ngôn, ngươi đi theo ta!” Quế vương mang theo củ cải nhỏ, triệu hoán Đỗ Cửu Ngôn tự mình dẫn bọn họ tiến nội viện.

Những người còn lại ở nơi nào, không có quan hệ gì với hắn.

Quế vương phủ không có nữ quyến, nên tất cả mọi người ở tại nội viện, ba người một nhà, ba hạ nhân hầu hạ, trong phòng đệm chăn giường sưởi đầy đủ mọi thứ.

Đỗ Cửu Ngôn và củ cải nhỏ vào chính viện.

Trong noãn các hiển nhiên là đã được thu thập qua, tất cả vật dụng, đều là mới, trên bàn thờ chính đường cắm mấy nhánh hoa cúc mới mẻ.

Đỗ Cửu Ngôn bị kéo vào ngọa thất.

Bên trong là bài biện như gian phòng phu thê, có bàn trang điểm nữ tử dùng, có tủ quần áo nữ tử dùng, còn có trên đa bảo các bày đặt rất nhiều đồ chơi Tây Dương tinh xảo lại thú vị.

Trên giường đệm chăn là uyên ương hồ lam thêu hồng lục, trên màn thêu tịnh đế liên.

Quế vương nhìn đầu lông mày cau lại, quay đầu lại hỏi Tạ Hoa, “Những đồ quỷ này, ai đặt ở nơi này?”

Trong phòng hắn vốn không có những thứ này, hiện tại mạc danh kỳ diệu sinh ra những thứ này.

Cổ cổ quái quái, xấu chết được.

“Là thái hậu nương nương phân phó, nói vốn nhan sắc trong phòng của người ảm đạm khó chịu, nên cố ý dặn cho người thay đổi nguyên bộ gia cụ mới.”

“Đổi thì đổi, làm mấy thứ này, xấu chết được.” Quế vương chỉ vào bàn trang điểm, “Dọn đi! Chăn đệm đổi luôn, đồ trên đa bảo các thu lại.”

Tạ Hoa nhất nhất xác nhận.

Quế vương bỗng nhiên quay đầu hỏi Đỗ Cửu Ngôn, “Ngươi còn có cái gì không hài lòng?”

Đỗ Cửu Ngôn không phản ứng gì, mí mắt của Tạ Hoa vừa nhảy, thật nhanh ngẩng đầu nhìn Đỗ Cửu Ngôn một mắt, lại nhanh lên cúi đầu, lắng tai nghe.

“Tùy tiện a, ngươi thích gì thì để lại cái đó, ta cũng không ở nơi này.” Đỗ Cửu Ngôn dắt nhi tử đi ra, “Ta và củ cải nhỏ ở viện tử nào?”

Quế vương chỉ vào ngọa thất sát vách, “Ở đây!”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn Quế vương.

Tạ Hoa thật nhanh ngẩng đầu nhìn Quế vương một mắt, nuốt nước bọt một cái. . . Là, là hắn suy nghĩ nhiều đi?

Nhất định là, vương gia của bọn họ và Đỗ Cửu Ngôn chỉ là quan hệ tốt thôi.

Nhất định phải.

“Đây là vương phủ, ta ở đây giống cái gì, người đây là phủng sát a!” Đỗ Cửu Ngôn xua tay, “Quên đi, ta đi chen với Bả gia.”

Quế vương chỉ vào tráo viện trắc diện, “Ở đó cũng được.”

Tạ Hoa thở phào nhẹ nhõm.

“Không có viện tử khác?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi Tạ Hoa.

Có! Còn có một viện tử là cố ý chuẩn bị cho hai phụ tử Đỗ Cửu Ngôn, Tạ Hoa đang muốn nói, dư quang thoáng nhìn ánh mắt của Quế vương phóng tới, tim hắn nhảy một cái, ha hả cười nói: “Thật, thật hết rồi.”

Vương gia đối xử với Đỗ Cửu Ngôn thật đúng là ỷ lại a.

Đến ở cũng muốn ở cùng một chỗ.

“Được rồi.” Đỗ Cửu Ngôn miễn cưỡng ứng, “Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu a.”

Củ cải nhỏ cũng theo gật đầu.

Quế vương nở nụ cười, cho Tạ Hoa điệu bộ, để hắn nhanh đi thu thập.

Đỗ Cửu Ngôn đi noãn các, ba người ngồi xuống, Quế vương nhìn củ cải nhỏ, củ cải nhỏ cũng nhìn hắn, chớp mắt với nhau.

Thành công, mà còn rất thành công.

Bookwaves.com.vn

Mao đạo sĩ cười hì hì chạy vào, “Vương gia, ta muốn đi gặp bạn, mấy ngày nay không ở đây, nếu người có chuyện. . . đi đạo quan ngoài thành báo với ta.”

“Đi đi, đi đi.” Quế vương hận không thể tất cả mọi người đi mới tốt.

Mao đạo sĩ hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn chắp tay, “Đỗ tiên sinh, ngươi nỗ lực a, nhất định phải thắng Yến kinh mới được.”

“Đi đạo quan a, vậy học thêm một chút bản lãnh.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Mao đạo sĩ hừ một tiếng chạy đi.

Buổi chiều Thái Trác Như cũng tới cáo từ, nói đi tìm bằng hữu, qua hai ngày trở về, liền đi.

Những người còn lại đều đều tự nghỉ dưỡng sức một phen, Đỗ Cửu Ngôn và củ cải nhỏ đi dạo ở trong vương phủ.

Rất lớn, bọn họ đi một vòng tốn tới gần nửa canh giờ, hai người đến trong rừng đỉnh phía tây mới dừng lại.

Trong rừng xây dựng đình, phía dưới đình là một hồ nước nhân tạo không tính lớn, bên trong vốn nên trồng củ sen, nhưng lúc này lá sen khô vàng ở trên mặt nước, lộ ra một loại hiu quạnh.

“Nương a.” củ cải nhỏ xích tới thấp giọng nói bên tai Đỗ Cửu Ngôn: “Người trước đây thành thân, cũng là ở chỗ này sao?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chuyện này, ngươi hỏi ta không bằng hỏi mình.”

Củ cải nhỏ ngạc nhiên, run khóe miệng nói: “Khi đó còn chưa có ta mà!”

“Bất quá, ở đây thật là lớn a, nương a, lúc nào chúng ta có thể mua trạch tử như vậy?” Củ cải nhỏ hỏi.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn mặt nước, mạn bất kinh tâm nói: “Ngươi tiếp tục kiếm a.”

“Chuyện xưa cứ nhắc không có ý nghĩa.” Củ cải nhỏ ôm đùi của Đỗ Cửu Ngôn, “Chúng ta không phải ngửa bài rồi sao?”

Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ngươi vô pháp yêu cầu ta buông tha quyền lợi của mình.”

“Sau này, không có việc gì lấy ra nói, thấy gương mặt xấu hổ của ngươi, ta nhận được một ít trấn an.”

Củ cải nhỏ khóc không ra nước mắt.

“Đỗ tiên sinh, ” tiểu nội thị cười chạy tới, “Tiệc rượu trong phòng khách bày xong rồi, vương gia thỉnh mọi người đi ăn cơm.”

Hai người đi phòng khách.

Hai bàn đặt song song, từ hầu hạ đến ngồi xuống, toàn bộ là nam nhân, Tạ Hoa ngoắc hô hai tiểu nha đầu tiến đến hầu hạ, thở dài, “Một phòng nam nhân này, cũng không tìm nữ nhân quản quản!”

“Đều đừng khách khí, ” Quế vương nói với mọi người, “Ăn cơm!”

Cơm nước phong phú đến để Quế vương đều cảm thấy kinh ngạc, nghiêng đầu nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Đãi ngộ của nương ta đối với ngươi và củ cải nhỏ, thật đúng là không tệ.”

Thức ăn này khẳng định không phải chuẩn bị cho hắn, bởi vì hắn mỗi lần trở về, đều là vào trong cung ăn ké.

“Ta đây nhất định phải đi thỉnh an thái hậu nương nương.” Đỗ Cửu Ngôn sờ soạng mặt mình, lúc này đây tư tin hơn so với lần trước.

Không có người phát hiện thân phận của nàng!

Nhất định sẽ không.

Dọc theo đường đi nháo nhất vui mừng nhất chính là mười người Yến Thông bọn họ,hưng phấn lại lo lắng, một đường nói đùa chưa từng ngừng, nhưng lúc này tất cả mọi người nói năng thận trọng, trầm mặc ăn cơm.

Bookwaves.com.vn

“Làm sao vậy, từng người một yên đầu đạp não.” Đỗ Cửu Ngôn nhìn mấy người.

“Không có a.” Yến Thông cười nói: “Tiên sinh, chúng ta lúc nào tỷ thí với Yến kinh a.”

Bọn họ bây giờ là ở trong vương phủ, người đối diện không phải Lưu huyện lệnh mà là Quế vương. Đây đối với bọn họ mà nói là lực đánh vào quá lớn.

Nhất là, Quế vương đến kinh thành xong cũng không dán mặt da nữa, lúc này nhìn mặt của hắn, nhất thời chẳng biết nói cái gì.

Gặp qua rất nhiều lần, nhưng chẳng ai nghĩ tới là Quế vương.

“Còn không rõ ràng lắm, ngày mai ta sẽ đệ công văn lên, đại khái còn phải vào trong cung thỉnh an thái hậu nương nương. Các ngươi tự tìm chỗ ngồi chơi đi, đừng gây chuyện là được.” Đỗ Cửu Ngôn nói.

Mười người xác nhận, nhưng cũng không có tâm tư đi ra ngoài chơi.

Ăn cơm xong, mấy người Chu Tiếu ra ngoài tản bộ, Yến Thông bọn họ trở về ổ trong phòng nói chuyện.

“Sợ quá đi.” Từ Tử Ngọc uống trà nói: “Cảm giác một cước bước vào kinh thành rồi, như dẫm trên cây bông, chỗ chỗ đều không nỡ.”

Đoàn Ứng thấp giọng nói: “Nhất là vương gia, ngoại truyền vương gia tính tình đẽo gọt bất định, còn tùy hứng thích giết chóc nữa. Nhưng trong khoảng thời gian này tiếp xúc, hoàn toàn nhìn không ra.”

“Đẽo gọt bất định là có, nhưng thích giết chóc nhất định là nghe nhầm đồn bậy.”

“Các ngươi nói, có vương gia tọa trấn, chúng ta không phải tất thắng sao?” Phó Nguyên Ngô hỏi.

Tất cả mọi người nhìn Yến Thông.

Yến Thông lắc đầu, “Biện tụng là công khai, dù là vương gia muốn hỗ trợ, cũng giúp không được.”

“Hiện tại, ta lo lắng nhất, chính là lần này rốt cuộc muốn tỷ thí thế nào.”

Yến Thông nói ra, mọi người cũng đều lộ ra hình dạng lo lắng, Trì Ngọc nói: “Sẽ phải giống phương pháp tỷ thí biện tụng của chúng ta ở Thiệu Dương chứ?”

Tìm một tụng án, song phương cùng nhau kiểm chứng, cuối cùng công đường biện nguyên bị cáo.

Nếu như không cần phương pháp này, vậy cũng chỉ có như thi tụng sư bài vậy, kinh qua ba lần thi xem kết quả.

“Đọc sách tiếp, chúng ta không thể làm tiên sinh mất mặt, càng không thể để Tây Nam hủy trong tay chúng ta.” Yến Thông nhìn Đoàn Ứng, “Đoàn sư đệ, chúng ta lại bắt chước biện tụng đi.”

Đoàn Ứng lấy hồ sơ ra, hai người ngồi đối diện bắt đầu luyện tập.

Những người khác hoặc ở một bên xem, hoặc cầm《 Chu Luật 》hoặc hồ sơ ở một bên xem.

Trong cung, Quế vương ngồi ở trên giường la hán của thái hậu, tất cả mọi người vây bắt hắn quan sát, Tiền ma ma nói: “Hắc không có đen, chính là lại gầy không ít. Vương gia, có phải người không có ăn ngon hay không?”

“Có ăn, chính là quan tâm quá nhiều chuyện, nên gầy.” Quế vương trả lời.

Tiền ma ma đau lòng, “Nô tỳ làm con gà cho người, lại cho thêm thuốc đại bổ, nhìn người ốm, trên người cũng không có thịt.”

Dứt lời liền tự mình đi trù phòng.

Quế vương không ngăn Tiền ma ma, năng cũng ngăn không được.

Cung đại cô cô và Cung nhị cô cô bày từng đĩa từng đĩa đồ ăn vặt Quế vương thích ăn lên trên bàn trà, hai người lại nhìn chằm chằm cổ áo của Quế vương nhìn hồi lâu, nói với thái hậu : “Y phục này còn là lần trước lúc trở lại nô tỳ làm, áo đều phai màu cũ nát.”

“Vương gia ở bên ngoài quá chịu tội.”

“Nô tỳ đi tìm vải, tận lực trong hai đêm làm cho xong y phục.”

Hai tỷ muội cũng đi ra làm việc.

Trong phòng chỉ còn lại ba mẫu tử ba thái hậu và hoàng hậu cùng với thái tử Niên Chu.

“Là gầy rất nhiều, ” hoàng hậu nhìn Quế vương, “Có phải cơm nước của huyện nha không thể ăn hay không?”

Quế vương chắp tay trả lời: “Cũng không có, ngay cả có lúc bận rộn, liền không để ý tới ăn cơm.”

Hoàng hậu thở dài, “Huyện lệnh này vẫn là chớ làm nữa, quá chịu tội.” Lúc nói chuyện nhìn thánh thượng, “Thánh thượng, nếu như tiểu thúc thật thích chức vị, không bằng ở kinh thành tìm một chức quan đi, nói như thế nào ở dưới mí mắt của chúng ta, cũng có thể chiếu cố hắn một chút.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui