Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 368: CUNG TRUNG CHI HÀNH


Dịch giả: Luna Wong


Triệu Dục ngưng mi nói: “Hắn là vương gia, nếu thật đi làm quan, người đọc sách sẽ nghĩ như thế nào.”


“Người trong thiên hạ cũng sẽ cảm thấy là trò đùa, làm sao tín phục hắn.”


Thái hậu gật đầu, chỉ vào Quế vương nói: “Hiện tại đều đừng hoài bão đàm lý tưởng với hắn, nhiệm vụ thiết yếu hiện tại của hắn, chính là mau chóng thành thân.”


Quế vương ăn ăn, có lệ gật đầu.


“Mẫu hậu, ” hoàng hậu hỏi: “Cửu Yên thực sự không tìm được sao?”


Thái hậu lắc đầu, “An quốc công phủ, Lỗ các lão còn có chúng ta, tìm nàng suốt năm năm, tin tức hoàn toàn không có, người khẳng định không cồn rồi.” lại nói: “An quốc công cũng kiến nghị hắn thành thân lần nữa. Người đâu, chúng ta cũng thấy. Quý Ngọc thật khéo, người cũng đẹp, vưu kì thân thể kia, khẳng định dễ sinh nuôi!”


Phảng phất mọi người nghị luận không phải hắn, Quế vương tự nhiên bắt đầu lột quả cam, liên tiếp lột ba quả cho đối diện mỗi người một, sau đó tự vùi đầu ăn trước.


“Ngươi xem hài tử này, ” thái hậu chỉ đầu Quế vương, “Chỉ có biết ăn thôi chỉ có biết ăn thôi!”


Hoàng hậu nói: “Nương, tiểu thúc những năm qua, có ý nghĩ của chính mình, người nghe hắn nói thử xem, rốt cuộc muốn một dạng cô nương gì.”


“Hoàng hậu hỏi ngươi, ngươi nói a.” Thái hậu hỏi.


“Vậy nữ nhân của An quốc công phủ kia, xác nhận đã chết?” Quế vương nhìn thái hậu, “Vậy vội vàng lập mộ , lập bài vị, bổ sung làm một tang sự, chiêu cáo thiên hạ.”


“Chuyện này không giải quyết, ai nguyện ý gả cho ta.” Quế vương nói.


Thái hậu nhất thời nở nụ cười, “Cuối cùng cũng nói câu nghiêm chỉnh, ngày mai ai gia để người bắt tay vào làm.”


“Làm xong, ngươi tiến cung, gặp Ngọc nhi một lần. Ai gia nhớ đắc mấy người các ngươi khi còn bé cũng thường chơi cùng nhau mà? Tử anh, Quý Ngọc ngươi hẳn là còn nhớ mới đúng.” Thái hậu nói.


Quế vương biết hai người kia, nhưng đặt chung một chỗ hắn phân không ra ai là ai, phủi một mắt thái hậu, hắn nói: “Trước mắt làm xong chuyện trước, mới bàn cái khác đi.”


“Tư duy của ngươi nhảy cũng quá nhanh.” Quế vương lầu bầu nói.


“Tư duy là cái gì?” Thái hậu hỏi.


Triệu Dục giải thích: “Đoán chừng là học theo Đỗ Cửu Ngôn, tụng sư bọn họ thường dùng lời như vậy.”


“Theo Đỗ Cửu Ngôn thật đúng là học không ít thứ, người cũng ngoan không ít, ai gia phải thưởng cho hắn.” Thái hậu cười ha hả nói.


Triệu Dục gật đầu, mặt lộ vẻ vui mừng, “Cho nên nói giao hữu cẩn thận, là đạo lý như vậy.”



“Nên thưởng lớn.” Quế vương ủng hộ nói.


Thái hậu bật cười.


Quế vương nhìn Triệu Dục, “Hồ sơ của án tham ô ngươi xem chưa?”


“Xem rồi, trẫm tức giận đêm nay cơm cũng không có ăn.” Triệu Dục cả giận nói: “Lần này, trẫm định muốn xem trên cây đằng rốt cuộc có bao nhiêu trái dưa rồi.”


“Ngươi sẽ bị dọa đến tay mềm luôn!” Quế vương nói.


Triệu Dục ngẩn ra, đầu lông mày cũng không khỏi nhíu lại, “Dù là nhiều người hơn nữa, trẫm cũng sẽ không nương tay.”


Tất cả mọi người trầm mặc một chút, qua một khắc Triệu Dục nói: “Nghe nói lần án kiện này là Đỗ Cửu Ngôn giúp ngươi tra?”


“Ân. Ngươi cũng phải thưởng cho hắn mới được.” Quế vương nói.


Triệu Dục gật đầu, “Chờ sự tình xong xuôi cùng nhau thưởng.”


“Vậy ngươi chuẩn bị để nha môn nào cùng nhau tra, là tam ti cùng nhau hay là độc phái một cái?” Quế vương hỏi.


Triệu Dục suy nghĩ một chút, nói: “Thân gia của Khâu Văn Lực ngươi cũng biết là ai chứ?”


Quế vương nhíu mày, “Tôn nữ của tiền nội các Mộc các lão?”


Triệu Dục gật đầu.


Quế vương liền hiểu. Năm đó Tiền thị lang mới vào triều bái môn hạ của Mộc các lão Nên Tiền thị lang và Khâu Văn Lực nhìn không có quan hệ gì, thế nhưng trên thực tế vẫn có.


Tiền thị lang và Lỗ Chương Chi là bạn tốt, trong triều người người biết.


“Nên, ngươi đưa án tử cho Đại Lý tự, để Ngô Văn Quân đi thăm dò? Ngươi tin tưởng Ngô Văn Quân?” Ngô Văn Quân và Nhâm Duyên Huy lại là cùng khoa cũng là bạn tốt.


Triệu Dục nói: “Cũng phải cần người đi thăm dò, trước hết để cho Ngô Văn Quân đi.”


Quế vương không có nói thêm nữa, hắn không thể nói là ai đi thăm dò, phản chính kết quả để hắn thoả mãn là được, “Tây Nam và Yến kinh, ngươi chuẩn bị để cho bọn họ tỷ thí thế nào?”


Triệu Dục còn chưa có nghĩ tới, “Nên tỷ thí thế nào? Không bằng ngày mai trẫm mời Đỗ Cửu Ngôn và Thân Đạo Nho cùng nhau vào trong cung, hỏi một chút thế nào?”


Quế vương không phản đối, “Được. Phản chính ngươi công bằng chút là được.”


Lúc nói chuyện đứng lên, “Ta phải về nhà, trong nhà nhiều khách nhân như vậy, ta lại bị các ngươi kéo đến nơi đây nói đến không dứt.”


Quế vương đi.



Thái hậu sau lưng hắn nói: “Ngươi nói với Đỗ Cửu Ngôn, ngày mai hắn tiến cung, mang củ cải nhỏ cùng nhau vào, ai gia nhớ củ cải nhỏ.”


Quế vương lên tiếng.


Bookwaves.com.vn

Ngày thứ hai trước ngọ triều, Đỗ Cửu Ngôn mang theo củ cải nhỏ theo Quế vương cùng nhau tiến cung.


“Làm việc phải tam tử, trước khi nói phải nghĩ nhiều.” Đỗ Cửu Ngôn chỉnh lý y phục cho củ cải nhỏ, nháy mắt sau lưng Quế vương, “Ta yết kiến xong thánh thượng, sẽ đi Khôn Ninh cung tìm ngươi.”


Củ cải nhỏ gật đầu, nhỏ giọng nói: “Người yên tâm, không muốn trả lời ta sẽ đổi trọng tâm câu chuyện.”


Thủ pháp cha hắn quen dùng, rất tốt dùng.


“Hài nhi của ta thông minh.” Đỗ Cửu Ngôn nhéo nhéo mặt của nhi tử, nhìn Cố Thanh Sơn ôm củ cải nhỏ đi phương hướng Khôn Ninh cung thẳng đến tiêu thất, nàng mới quay đầu hỏi Quế vương, “Một mình hắn, thực sự không có việc gì?”


Quế vương nói: “Trong cung rất an toàn.”


“Cũng phải, ta vẫn là tự lo cho mình.”


Hai người sóng vai mà đi, đến ngự thư phòng.


Thân Đạo Nho còn chưa tới, Triệu Dục đang phê chữa tấu chương, Tiết Án ở một bên mài mực, thấy Quế vương hắn hành qua lễ, nhỏ giọng nói: “Thánh thượng, vương gia và Đỗ Cửu Ngôn tới.”


“Vào đi.” Triệu Dục viết xong mấy chữ cuối cùng, ngẩng đầu nhìn bọn họ, Đỗ Cửu Ngôn hành qua lễ.


Triệu Dục đánh giá Đỗ Cửu Ngôn, hỏi: “Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”


“Hồi thánh thượng, năm nay hai mươi.”


“Thật đúng là tuổi trẻ tài cao.” Triệu Dục hỏi: “Nửa năm này làm hội trưởng Tây Nam, cảm giác thế nào?”


Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Tây Nam trước lúc học sinh tới, một mảnh mốc meo không khí trầm lặng. Sau khi học sinh tới không chỉ khôi phục sinh cơ, các học sinh cũng bắt đầu thay đổi tích cực lạc quan, một lòng hướng về phía trước.”


Triệu Dục lần đầu tiên nghe được có người nói như vậy, trực bạch khen bản thân, hắn không khỏi nhìn về phía Quế vương.


Nếu có người giống Đỗ Cửu Ngôn, đó chính là Quế vương.


“Khó trách ngươi và Quế vương có thể trở thành là bằng hữu.” Triệu Dục cười ha ha, “Xem ra Tây Nam hiện tại quả thật không tệ, trẫm nhìn ngươi rất hài lòng.”


Đỗ Cửu Ngôn nói: “Đều là thánh thượng người tuệ nhãn như đuốc, nhận biết nhân tài!”



Cũng không phải là tiếp kiến rất bình thường, không có người khác, Đỗ Cửu Ngôn có ý định nói như vậy, ý ở lưu khôi hài không khắc ấn tượng. Đợi lát nữa Thân Đạo Nho tới, so với nàng, Triệu Dục dĩ nhiên là sẽ cảm thấy nàng khôi hài hài hước, tuổi trẻ tài cao.

“Tiết Án.” Triệu Dục và Tiết Án nói: “Trẫm vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tụng sư khôi hài như thế.”


Tiết Án cười xác nhận, “Trước đây nhìn thấy tụng sư, đều là bất cẩu ngôn tiếu nghiêm trang, sợ mình nở nụ cười sẽ không đủ nghiêm túc, không giống tụng sư vậy.”


Triệu Dục thâm dĩ vi nhiên, nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Trẫm hiện tại biết, Quế vương vì sao thích chơi với ngươi, tính cách này của ngươi thật sự là tốt.”


“Học sinh có thể được thánh thượng khen, sau này nhất định không ngừng cố gắng.”


Triệu Dục hỏi: “Không ngừng cố gắng cái gì?”


“Hài hước.” Đỗ Cửu Ngôn hướng về phía Triệu Dục cười.


Môi hồng răng trắng, mặc dù không coi là rất tuấn mỹ, nhưng nhìn để người cảm thấy rất thư thái.


Triệu Dục tâm tình thật tốt, nói với Quế vương: “Thường ngày hắn cũng nói thế với ngươi?”


“Hiện tại đã thu liễm.” Quế vương nói.


Triệu Dục cười, nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Thú vị như thế, còn có thể biện tụng luật pháp lại thuộc lòng, thực sự là nhân tài khó được, trẫm quả thực không có chọn lầm người.”


Đỗ Cửu Ngôn cười xác nhận.


“Lần này án thuỷ lợi tham ô, cũng là ngươi hiệp trợ Quế vương tra, đây là đại công, ngày mai trẫm lâm triều nhất định phải ca ngợi ngươi.” Triệu Dục nói: “Bất quá, lần trước chuyện giải phẫu, có chút lỗ mãng, khiến cho rung động lớn như vậy.”


“Ngươi không có nghĩ tới, nếu như cuối cùng không chiếm được kết quả ngươi muốn, ngươi xử lý như thế nào.”


Đỗ Cửu Ngôn trả lời: “Học sinh cho rằng nhất định có được kết quả mong muốn. Bất quá, nếu thật không lấy được học sinh có thể sẽ tìm biện pháp khác bọc lại.”


Bookwaves.com.vn

“Biện pháp gì?” Triệu Dục đánh vỡ nồi đất hỏi tới cùng.


Đỗ Cửu Ngôn sờ sờ mũi, ngượng ngùng cười, “Hội học sinh nhận sai, sau đó tới kinh thành cầu thánh thượng làm chủ.”


Triệu Dục vừa cười, phát hiện nói chuyện phiếm với Đỗ Cửu Ngôn rất nhẹ nhàng, dù cho nói một chuyện nghiêm túc, nàng cũng sẽ dùng giọng nhẹ nhàng tự thuật.


“Trẫm chắc chắn sẽ không làm chủ cho ngươi, còn có thể đánh thêm ngươi một trăm roi.” Triệu Dục dứt lời, Thân Đạo Nho tới, hành qua lễ với Triệu Dục và Quế vương, hắn đánh giá Đỗ Cửu Ngôn, hơi chắp tay.


Đỗ Cửu Ngôn rất có lễ phép hoàn lễ, nói: “Ngưỡng mộ đại danh của Thân tiên sinh đã lâu, hôm nay hạnh ngộ.”


“Nhị vị, một người đức cao vọng trọng, một người còn trẻ đầy hứa hẹn, nên làm quen một chút.” Triệu Dục thỉnh hai người ngồi, nói: “Ngày hôm nay mời các ngươi đến, là vì hỏi tỷ thí của hai tụng hành, hai người các ngươi có ý kiến gì.”


Triệu Dục quả thực rất chờ mong, ngành tụng sư là tổ sư gia nâng đỡ, đối với Đại Chu có tác dụng hết sức quan trọng.


Rất nhiều học giả nói, Đại Chu khai triều hai trăm năm sau, còn có thể duy trì thịnh thế như thế, và căn cơ bền chắc là không thể không liên quan đến minh quân trị quốc, thứ nhì, đương nhiên chính là 《 Chu Luật 》.


Tổ sư gia đặt ra Chu luật, nâng đỡ chức nghiệp tụng sư, bọn họ như người thủ hộ luật pháp, để bảo toàn công chính của luật pháp để bảo toàn chính nghĩa của nhân gian, để Đại Chu xương vinh càng thêm vững chắc.


Nên, hắn có hảo cảm với tụng sư, so với những nghề khác nhiều hơn một chút.



“Đỗ tiên sinh, người nói sao?” Thân Đạo Nho hỏi.


“Thật đúng là không biết, phương diện này ta cũng ngượng tay.” Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói.


Hai người chối từ, Quế vương tằng hắng một cái, phủi Thân Đạo Nho một mắt, chậm rì rì uống trà.


“Mỗi bên chọn một án kiện nghi nan để xử lý?” Thân Đạo Nho nói: “Lấy thời gian mười ngày mười đêm, nhanh nhất tốt nhất sẽ thắng.”


“Thánh thượng cảm thấy thế nào?”


“Đừng hỏi trẫm, trẫm chỉ cần xem quá trình và kết quả.” Triệu Dục cười khanh khách nói.


Thân Đạo Nho lại nhìn Đỗ Cửu Ngôn.


“Ta không có ý kiến.” Đỗ Cửu Ngôn có chút kinh ngạc, nàng cho rằng Thân Đạo Nho muốn biện tụng, hiện tại cư nhiên chỉ là chọn án kiện tra án.


Quế vương hỏi: “Không biện tụng?”


“Biện tụng hay không, quyết định bởi kết quả án kiện, nếu như án kiện bị tra, có nguyên cáo hay bị cáo, vậy cứ tiếp tục biện tụng. Nếu như không có, như vậy thì dựa theo phương pháp kể trên, luận thắng thua.” Thân Đạo Nho nói: “Mười người biện tụng không dễ, chỉ sợ là từ bình minh biện đến hừng đông, cũng khó phân thắng thua.”


Quế vương kéo kéo khóe miệng, hắn là nghe được kết quả của Đỗ Cửu Ngôn và Trình Công Phục phân biện rồi đi.


Nên, hiện tại tỷ thí, hắn trực tiếp biến biện tụng thành có cũng được không có cũng được, mà đẩy qua tra án là việc chính.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.


Hai người cùng nhau nhìn Triệu Dục.


“Vậy cứ quyết định như vậy.” Triệu Dục nói: “Vốn định thời gian là tháng mười, nhưng Đỗ Cửu Ngôn bọn họ có việc, sớm lên kinh. Vậy bây giờ tỷ thí cũng sớm đi.”


“Liền. . .” Triệu Dục suy nghĩ một chút, nói: “Định ở ba ngày sau.”


Đỗ Cửu Ngôn và Thân Đạo Nho đứng dậy lĩnh mệnh.


“Trẫm, mỏi mắt mong chờ a.” Triệu Dục ha ha nở nụ cười.


Hai người xác nhận, Thân Đạo Nho cáo lui.


“Chúng ta cũng đi.” Quế vương hướng về phía Đỗ Cửu Ngôn đá lông nheo, Triệu Dục cũng còn rất nhiều chuyện chưa làm, liền gật đầu: “Đi đi, đến Khôn Ninh cung bồi thái hậu nương nương trò chuyện đi.”


Quế vương xác nhận, mang theo Đỗ Cửu Ngôn đi Khôn Ninh cung của thái hậu.


—— lời nói ngoài ——


Tiền làm trễ mộng, mộng lão Lý đã chết, đen sì mặt của nằm ở trên giường, ta khóc thật đau lòng, đặc biệt tuyệt vọng, vừa dùng sức đả hắn kiểm vừa hảm tên hắn!

Sáng sớm bả chuyện này nói cho lão Lý, lão Lý biểu thị rất tức giận, nói hắn chết đều chết hết, vì sao ta còn muốn đả hắn kiểm, chẳng lẽ không hẳn là nhào vào trong ngực hắn khốc?

Ta chăm chú suy nghĩ một chút, ở trong mộng còn giống như thật không có nhào vào trong ngực hắn, tựu cố vừa đả hắn vừa nhượng hắn tỉnh tỉnh.

Khả năng, kịch truyền hình thấy nhiều rồi, ha ha ha ha hắc!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận