Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 370: LẤY MẪU ÁN KIỆN


Dịch giả: Luna Wong – Ta có một tin tức muốn thông báo với mọi người. Mọi người đọc xong thì thông cảm cho ta với nhé, ta cũng không muốn thế đâu. https://bookwaves.com.vn/truyen/nhat-ky/moi-nguoi-tung-nghe-ve-benh-roi-loan-tien-dinh-chua/reading/


Ba người về nhà, Đỗ Cửu Ngôn ngay ngõ nhỏ cửa, thấy được một người quen cũ.


“Vi thần khấu kiến vương gia!” Cầu Chương đeo bao phục, phù phù quỳ, trên mặt già nua tràn đầy nước mắt lưng tròng chân thành và kích động.


Quế vương gật đầu, nói: “Đứng lên đi!”


Cầu Chương run rẩy đứng lên, một mắt nhìn về phía Đỗ Cửu Ngôn, “Cửu Ngôn a, lão phu nhớ ngươi muốn chết.”


“Đại nhân a, tiền của người còn đủ dùng không? Một thân nát bấy này, thật sự là thương cảm a.” Đỗ Cửu Ngôn tiến lên, chắp tay, “Nhìn đau lòng.”


Cầu Chương dùng quan bào chấp vá xoa xoa lão lệ khóe mắt, “Hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, tiền đủ dùng.”


“Đại nhân tuổi tác cao, mau vào ngồi nói.” Đỗ Cửu Ngôn đỡ Cầu Chương, Cầu Chương cũng để cho nàng đỡ, hai người vào cửa, đến noãn các ngồi xuống.


Tạ Hoa dâng trà lui ra ngoài.


Quế vương đi ngoại viện làm việc, củ cải nhỏ đi tìm Bả Tử.


“Đại nhân, nghe nói người lên chức?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Cầu Chương, “Có phong hồng không, chuyện vui lớn như vậy, nên chia sẻ không khí vui mừng mới đúng.”


Tay của Cầu Chương bưng chung trà run một cái, ha hả cười nói: “Chỉ biết trêu chọc lão phu, lần sau tới, lão phu sẽ không đến để ý ngươi nữa.”


“Đại nhân đây là quan chức cao, thì không nhận bạn cũ nữa sao?” Mặt của Đỗ Cửu Ngôn thương tâm, “Người đây quá tổn thương lòng.”


Cầu Chương bị nước trà làm sặc, chỉ vào Đỗ Cửu Ngôn, “Lão phu thật đúng là muốn tuyệt giao với ngươi. Cùng ngươi nói mấy câu, lão phu sẽ sống ít đi một canh giờ.”


“Không có việc gì, sinh mệnh dài, ít ba năm canh giờ một chút chuyện cũng không có.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Cầu Chương ai oán nhìn Đỗ Cửu Ngôn.


“Người ở Hồng Lư tự thế nào?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


“Suốt ngày lễ nghi điển tịch, không ra sai là chuyện nhỏ, sai lầm chính là chuyện lớn.” Lúc nói chuyện Cầu Chương hướng đầu ra ngoài nhìn một chút, thấp giọng nói: “Hôm nay sáng sớm quan trên của ta đã ném cho ta một công việc, ngươi đoán việc gì?”



Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Nếu như ta đoán được, đại nhân sẽ rất mất mặt, vẫn giả bộ không biết cho lành.”


Cầu Chương bị nghẹn một chút, sờ sờ mũi, thấp giọng nói: “Khôn Ninh cung đã ném xuống một việc, nói thiết lập bài vị cho cố Quế vương phi, cung phụng ở Long Ân tự. An quốc công cũng khiển một môn khách đến, nói ra yêu cầu cụ thể với chúng ta.”


“Chuyện này mấy ngày nay hoàn thành, chờ làm thành, có thể sẽ phải giúp Quế vương gia làm hôn sự.” Cầu Chương nói.


Đỗ Cửu Ngôn bị nước miếng của mình làm sặc, ho khan, nhìn Cầu Chương một lúc lâu nói: “Xác định Quế vương phi đã chết?”


“Đây thì không, đều năm năm tin tức hoàn toàn không có, có chết hay không phản chính ở trong mắt của thái hậu nương nương là đã chết. Cũng không thể để vương gia cứ chờ như thế, đây chính là vương gia, là phải kéo dài đèn nhang nối dõi tông đường, nhân đinh hoàng thất vốn lại ít.”


“Ta thấy, lúc này ngươi đến một chốc không đi được.” Cầu Chương nói: “Rất có thể sẽ uống rượu mừng của vương gia xong mới có thể đi.”


Đỗ Cửu Ngôn nở nụ cười, “Nào dám. Chỉ cần đừng để cho ta chờ uống rượu đầy tháng là được.”


Tần Cửu Yên có thể cao hứng hay không? Tốt xấu người trên đời này, biết nàng đã chết.

Tốt xấu, nàng có bài vị có người cung phụng đi.


Hẳn là cao hứng.


Cầu Chương đánh giá nàng, “Lão phu nhìn ngươi lúc này đến, đơn giản ở lại kinh thành đi. Hội trưởng Tây Nam tuy có địa vị, nhưng nào sao được với Yến kinh. Ngươi cố gắng một chút, chen lấn Thân Đạo Nho, làm hội trưởng Yến kinh.”


“Người coi trọng ta. Lấy cá tính đơn thuần hiền lành của ta đây, không thích hợp ở lại kinh thành, cũng không thích hợp đi làm hội trưởng Yến kinh.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Cầu Chương khinh miệt nhìn nàng.


“Đại nhân, lúc người lộ ra nhãn thần như vậy, rất không tuấn tú!” Đỗ Cửu Ngôn ghét bỏ nói.


“Phi!” Cầu Chương nói: “Lão phu lúc còn trẻ phong lưu phóng khoáng, chi lan ngọc thụ!”


Đỗ Cửu Ngôn không tin, đánh giá Cầu Chương, “Bằng cái miệng cái mũi này của người, người dùng anh khí bừng bừng lưng hùm vai gấu hình dung bản thân ta cũng đồng ý, nhưng người dùng phong lưu phóng khoáng, sau này ta đều ngại dùng hai thành ngữ này.”


“Ai nha, ” Cầu Chương cầm một phong hồng đi ra, rất dày, “Tiền này của lão phu, sợ là tặng không ra, quên đi, lão phu đi mua kiện y phục tốt.”


Trong quan bào chấp vá của hắn, lộ ra một đoạn nội y tơ lụa đoạn liêu, so với nhan sắc hôi phác phác cổ xưa bên ngoài, tạo thành đối lập tiên minh.


Bookwaves.com.vn

Tham quan a! Đỗ Cửu Ngôn nhìn Cầu Chương, nói: “Đại nhân, ta mới từ trong cung đi ra, thánh thượng biểu đạt mãnh liệt thích cùng thưởng thức ta. Buổi tối ta còn phải đi bái phỏng Lỗ các lão và Tiền đại nhân.”



“Nếu như ngươi không có chuyện gì, thì về sớm một chút? Dù sao trong quan viên ta biết, người có quan chức thấp nhất a.”


“Thu thu, tiền mừng tuổi sớm cho nhi tử ngươi, thuận tiện chúc mừng năm mới cho các ngươi.” Cầu Chương nghiêm trang nói.


Đỗ Cửu Ngôn biết nghe lời phải bỏ tiền lì xì vào trong lòng, “Đại nhân buổi trưa ở tại chỗ này ăn cơm trưa đi.”


“Không được, không được, nào có thể không biết xấu hổ.” Cầu Chương nói.


“Đây là vương phủ, ” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Mắt của Cầu Chương chuyển nhanh như chớp, nói: “Vậy lão phu từ chối thì bất kính.” Lúc nói chuyện, từ trong bao phục của bản thân cầm một tráp gỗ hôi phác phác, “Đây là một chút tâm ý của lão phu, làm phiền ngươi chuyển giao cho vương gia.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn Cầu Chương, mở tráp ngay trước mặt hắn.


Bên trong là một cuốn kim phật hôi phác phác, như là lưu kim, còn là cái loại lưu kim thợ làm rất kém cỏi.


Lưu kim kim phật? Cầu Chương là không có khả năng có loại thủ bút này, Đỗ Cửu Ngôn cầm lên cân nhắc, vô cùng thành thật, đầu lông mày của nàng giương lên, lại cười nói: “Đại nhân, phí tâm tư a.”


Vàng bên ngoài độ một tầng vàng không tinh khiết.


Chuyện tặng lễ này, Cầu Chương dĩ nghiên cứu ra một bộ biện pháp cao thâm.


Cầu Chương ý vị thâm trường hướng về phía nàng cười, “Đâu đâu.”


Đỗ Cửu Ngôn đậy nắp hộp lại, thở dài nói: “Người chính trực như ta vậy, có loại bằng hữu gì a. Đại nhân a, người cũng không nên cứ kéo ta lui về phía sau a.”


“Nói bậy! Bổn quan cũng không có kéo bất luận kẻ nào lui về phía sau!” Cầu Chương nói.


Đỗ Cửu Ngôn vẻ mặt không tin nhìn hắn, đẩy vàng kẹp trong kinh phật của hắn ra.


“Đỗ tiên sinh, Cầu đại nhân, cơm nước được rồi có thể dùng thiện.” Tạ Hoa ở ngoài cửa nói.


Hai người đến phòng khách, tất cả mọi người ở, Cầu Chương gặp được nhiều người quen cũ như vậy, nhất thời nhất nhất chào hỏi, cười nói: “Đều là thanh niên tài giỏi đẹp trai, chờ rảnh lão phu làm chủ, đến nhà dùng rượu nhạt thanh trà nghìn vạn lần không nên ghét bỏ.”


“Rượu nhạt thanh trà không đi, ” Đậu Vinh Hưng cười hắc hắc, “Muốn ăn thịt cá.”



Cầu Chương xua tay, “Thịt ăn nhiều béo, mập thì không phải là thanh niên tài giỏi đẹp trai nữa.” Lúc nói chuyện, phủi Tống Cát Nghệ một mắt.


Tống Cát Nghệ kêu một tiếng, chỉ vào Cầu Chương nói: “Ta, ta, ta. . .” Ta nửa ngày, lại phát hiện hắn không có biện pháp gì với Cầu Chương, không khỏi xin Đỗ Cửu Ngôn giúp đỡ, “Cửu, Cửu ca, giúp, giúp ta báo, báo báo thù!”


“Đừng nói báo thù nói, chúng ta nên tôn lão. Đại nhân tuổi già sức yếu mỗi ngày một ít, không nên cùng hắn so đo.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Cầu Chương ai u một tiếng che ngực, “Đây làm ta giận, đau, đau a!”


Mọi người cười ha hả, Đỗ Cửu Ngôn đỡ Cầu Chương ngồi xuống.


Mấy người Yến Thông đều biết Cầu Chương, nhưng thấy mặt vẫn là lần đầu tiên, thật không ngờ vị lão đại này thú vị như vậy.


Cầu Chương nói phải đi, nhưng sau khi ăn cơm xong rồi lại ở Quế vương phủ kéo một canh giờ, mới vui tươi hớn hở quay về nha môn.


“Quà tặng cho ngươi, ” Đỗ Cửu Ngôn chỉ vào đồ trên kháng, “Danh tác. Ta rất hoài nghi có phải hắn tham dự trong án tử tham ô đập nước của Thượng Hà trấn bốn năm trước hay không.”


Quế vương quan sát kim phật, tiện tay cho củ cải nhỏ ngồi gật gật đầu nhỏ ngủ gật ở kháng, “Cho ngươi chơi.”


Củ cải nhỏ an ủi vừa mở, nhìn chằm chằm kim phật, “Vàng thật?”


“Tặng vương gia, sẽ không giả.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Bookwaves.com.vn

Củ cải nhỏ hoàn toàn không có buồn ngủ nữa, nhìn chằm chằm Quế vương, “Cảm tạ nghĩa phụ.”


Quế vương ghét bỏ nói: “Tì hưu!”


“A. . .” Củ cải nhỏ giương miệng bưng cái mông uốn tới ẹo lui, “Ta chính là tì hưu, thỉnh nghĩa phụ đút ta thật nhiều thật nhiều vàng.”


Quế vương nhịn không được nở nụ cười, ấn hắn xuống, “Ngủ, đáng ghét.”


Tâm tình của củ cải nhỏ rất tốt, ngày hôm nay thái hậu cũng thưởng rất nhiều thứ tốt, chờ ngày mai đưa tới hắn phải kiểm kê tỉ mỉ.


Không nghĩ tới bây giờ lại được tới một kim phật, hắn ôm kim phật lăn quá lộn lại, lập tức đang ngủ.


“Cầu Chương cũng sẽ không. Đập nước của Thượng Hà trấn sửa chữa, hắn chen vào không lọt lai tay.” Quế vương nói: “Ở Tân Hóa, nhiều mỏ như vậy đủ hắn ăn mười năm.”


Đỗ Cửu Ngôn ngẫm lại cũng đúng, “Vậy ta phải ngẫm lại, vì sao hắn bỗng nhiên tặng quà.”


“Không cần suy nghĩ, tám chín phần mười, cho là ta sắp thành thân sẽ ở lại kinh thành, lót đường cho hắn sau này.” Quế vương nói.


Đỗ Cửu Ngôn vốn có đã quên, trải qua hắn nhắc tới hỏi: “Nghe Cầu đại nhân nói, các ngươi báo tang rồi, Quế vương phi thật đã chết rồi sao?”


“Không thôi thì sao.” Quế vương nói: “Bất quá, mặc dù ngươi là tái giá, nhưng tương lai ta chết, vẫn là phải táng chung với ngươi.”



Đỗ Cửu Ngôn trừng hắn một mắt.


Ngày thứ hai lâm triều, Triệu Dục quay văn võ cả triều, ca ngợi Đỗ Cửu Ngôn, nói nàng bênh vực lẽ phải, là tụng sư tốt khó gặp.


Tuy chỉ là ca ngợi bằng miệng, nhưng đủ để kẻ khác khiếp sợ.


Cách hai ngày đến trưa, Đỗ Cửu Ngôn được thông tri, phải cùng Thân Đạo Nho cùng đi Đại Lý tự lấy hồ sơ án kiện.


“Tiên sinh, ” Mấy người Yến Thông tiễn nàng đi, đều có vẻ rất khẩn trương, “Bản án cũ năm xưa, còn hạn định, ta cảm thấy độ khó quá cao.”


Bọn họ lạ nước lạ cái, đến một người quen tra hỏi cũng không có, thứ hai, bản án cũ năm xưa, đó chính là đầu mối thiếu khuyết, nha môn điều tra không được, bằng không cũng sẽ không vẫn đọng lại ở nha môn.


“Làm hết sức mình nghe thiên mệnh.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Các ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, chờ ta cầm về rồi, chúng ta lại bắt đầu.”


“Ăn no, làm việc tốt.” Đỗ Cửu Ngôn cười, hướng về phía mọi người phất phất tay, đi Đại Lý tự.


Lúc nàng đến, Thân Đạo Nho đã ở, đang cùng Đại Lý tự khanh Ngô Văn Quân nói chuyện.


Đỗ Cửu Ngôn đi về phía trước hành lễ.


Ngô Văn Quân không thích Đỗ Cửu Ngôn, tùy ý trả lời một câu.


“Chuyện hai các người ngươi tra án, bổn quan đã biết, cũng chuẩn bị án kiện rồi.” Lúc nói chuyện, Ngô Văn Quân để thuộc hạ bế mười mấy hồ sơ án kiện ra, đều là bên ngoài bị phong lại, nhìn không thấy cụ thể là án kiện gì, “Nơi này có mười bảy bản án cũ năm xưa, các ngươi đều tự rút một cái điều tra, gặp nạn có dịch, các ngươi đều tự xem vận khí.”


Đỗ Cửu Ngôn và Thân Đạo Nho xác nhận, mỗi người tùy ý ở một đống hồ sơ rút một cái.

“Thời gian hữu hạn, các ngươi đi đi.” Ngô Văn Quân nói.


Đỗ Cửu Ngôn không có gấp xem, cầm hồ sơ liền ra Đại Lý tự.


Thân Đạo Nho cũng cùng Ngô Văn Quân cáo từ, Ngô Văn Quân nói: “Ngươi cũng tốc tốc đi đi, chúc ngươi đạt thành mong muốn.”


Thân Đạo Nho cáo từ.


Ngô Văn Quân nhìn một bàn hồ sơ, nói với thường tùy: “Đều cầm đốt đi.”


Thường tùy xác nhận, ôm hồ sơ còn dư lại đi.


—— lời nói ngoài ——


Ngày hôm nay ta yếu diss thích ăn mập mạp, đồ ăn ngon, thường một điểm thì tốt rồi, không nên ôm vẫn cật vẫn cật a a a a, ăn thời gian xoa bóp trên lưng thịt a a a a a, ăn thời gian tựu không có một chút áp lực sao sao sao sao?

Đối, ta chính là đang nói lão Lý và tiểu Lý, đây đối với phụ nữ, quá làm cho ta phỉ nhổ!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận