Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 372: HIỆN TRƯỜNG NÉM THI


Dịch giả: Luna Wong


“Ty chức nói, Đỗ tiên sinh có thể cảm thấy ty chức đang thoái thác, thực sự, Thanh Nghĩa hà thông kênh đào, vô luận là ban ngày hay là ban đêm, du thuyền và khách thuyền vãng lai cũng rất nhiều. Mà chết người lại là chết kiểu này, vẫn không người nhận lãnh.”


“Nên ty chức cho rằng, là khách thuyền qua đường ném xuống, nên ở kinh thành không ai nhận thức nàng.”


Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Đan bộ đầu có hỏi qua phu thê Trương Sơn chưa, lưới đánh cá của bọn họ thả xuống nước vào lúc nào?”


Đan Đức Toàn sửng sốt, rồi mới hướng Đỗ Cửu Ngôn quan sát một mắt. Hắn biết đối diện là tụng sư, cho nên mới có khinh thị, dù sao tụng sư tự tiện biện tụng, tra án kiện vẫn luôn là chức trách của bộ khoái.


Đỗ Cửu Ngôn mang theo nhiều người như vậy đến tra án, còn là một án kiện hắn tra không ra. Sở dĩ hắn cho rằng, bọn họ bất quá là đi ngang qua sân khấu, sau cùng cũng nhất định là không hề có thu hoạch.


Nên hắn ôm tâm tính khinh thị và chờ xem trò vui nói chuyện với nàng.


Thế nhưng, vấn đề này, để hắn không tự chủ được nhìn thanh niên nhân này thêm mấy lần.


Có thể hỏi ra vấn đề này, có thể thấy được nàng có kinh nghiệm nhất định đối với việc tra án, không phải thật giả lẫn lộn làm dáng một chút.


“Vừa rồi bỏ sót điểm này.” Đan Đức Toàn trả lời: “Ta hỏi Trương Sơn thời gian thả lưới bắt cá, hắn là tầm giờ hợi tả thả lưới, ngày thứ hai giờ mẹo thu lưới. Chỉ có lúc này, thuyền trên mặt sông ít nhất.”


Ngày hai mươi mốt tháng tư, là cuối tháng, ánh trăng không quá sáng, lại đã giờ hợi, lúc này không có khả năng có thuyền hoa còn đang du ngoạn.


Như vậy, nếu quả thật là đội thuyền đi ngang qua ném nữ tử lại, vậy cũng chỉ có có thể là thuyền khách hàng đi ngang qua.


Đan Đức Toàn nhìn ra ý đồ của Đỗ Cửu Ngôn, nhắc nhở: “Thuyền ta cũng đã điều tra, ở Thị Bạc ti đăng ký danh sách, đội thuyền có khả năng đi ngang qua vào ngay đêm đó, ta cũng tra được.”


“Tổng cộng có bốn chiếc thuyền khách và ba chiếc thuyền hàng. Hai chiếc trong đó ta tra hỏi qua, còn dư lại một mực ở Giang Nam chưa từng đến kinh, ta đưa công văn thỉnh Giang Nam bên kia hiệp trợ, lấy được trả lời thuyết phục chính là, bọn họ không có ném qua khách nhân, cũng đều có thể làm chứng cho nhau.”


Đan Đức Toàn nói: “Tra đội thuyền cần quá nhiều thời gian, theo ty chức biết, Đỗ tiên sinh chỉ có mười ngày đi?”


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu.


“Vậy có thể sẽ không kịp.” Đan Đức Toàn nhắc nhở.


Chuyện tra đội thuyền, cũng không có viết trong hồ sơ, nếu như nàng không hỏi, đại khái vĩnh viễn sẽ không biết. Đỗ Cửu Ngôn quan sát Tề Đại Thanh và Đan Đức Toàn một mắt, không biết bọn họ là có ý định giấu diếm, hay là thật sơ hở.



Nếu như là cái trước, vậy lần phá án này nàng hẳn là đề phòng bọn họ một ít.


“Đan bộ đầu có rảnh không, hiện tại ta muốn đi bờ sông Thanh Nghĩa nhìn địa hình, còn có mấy vấn đề muốn hỏi người báo quan Trương Sơn.” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Đan Đức Toàn chắp tay, “Hôm nay ta vừa lúc rảnh rỗi, có thể bồi các vị đi một chuyến.”


“Vậy làm phiền.” Đỗ Cửu Ngôn lại hành lễ với Tề Đại Thanh, “Cho đại nhân thêm phiền toái rồi.”


Tề Đại Thanh rất khách khí, “Sẽ không, Đỗ tiên sinh tuy là tỷ thí với Yến kinh tụng hành, nhưng là giúp chiếu cố nha môn chúng ta. Nếu như tra rõ án tử, đối với mọi người mà nói, thật đúng là chuyện tốt cực lớn.”


“Khổ cực vương gia, Đỗ tiên sinh và các vị tiểu tiên sinh.”


Đỗ Cửu Ngôn lại cười nói: “Không dám!”


Quế vương vẫn ngồi ở một bên không có tham dự, thần sắc bình thản uống trà.


Thấy Đỗ Cửu Ngôn hỏi xong, hắn liền thả chung trà, đang muốn đi, chợt nghe bên ngoài có nha dịch báo lại, “Đại nhân, Thân tiên sinh đến rồi.”


“Đụng phải rồi.” Tề Đại Thanh cười nói với Đỗ Cửu Ngôn: “Thân tiên sinh bọn họ khẳng định cũng là vì án tử mà đến.”


Đỗ Cửu Ngôn nhìn lại ở cửa, quả nhiên thấy Thân Đạo Nho mang theo mười người tiến đến, nhìn không ra là tụng sư hay là học sinh, nhưng từng người một có vẻ rất tự tin, tinh khí thần rất tốt.


“Khấu kiến vương gia!” Thân Đạo Nho mang người hành lễ, Quế vương gật đầu xem như ứng.


Mọi người lại là một trận giới thiệu hành lễ với nhau, Thân Đạo Nho nói: “Lão phu rút một án kiện ba tháng năm nay một nhà phụ tử bị giết ở trong nhà, đầu mối rất ít, xem hồ sơ ghi lại hiện trường hầu như không có để lại bất luận chứng cứ và đầu mối hữu dụng gì. Không biết Đỗ tiên sinh lấy ngẫu nhiên là án kiện gì?”


Đỗ Cửu Ngôn đưa hồ sơ án kiện trong tay cho hắn xem.


Thân Đạo Nho tiếp nhận vừa nhìn, đầu lông mày tụ lại, “Vụ án này năm ngoái lão phu cũng nghe nói, không nghĩ tới. . .” Hắn trả lại cho Đỗ Cửu Ngôn, “Bất quá năng lực của Đỗ tiên sinh siêu quần, nhất định có thể điều tra rõ ràng.”


“Thân tiên sinh người khen trật rồi, Đỗ mỗ bây giờ là hết đường xoay xở, không có đầu mối.” Đỗ Cửu Ngôn bất đắc dĩ nói: “Nói thật, vụ án này coi như là án kiện khó giải nhất từ lúc Đỗ mỗ hành nghề tới nay.”


Thân Đạo Nho cảm động lây gật đầu, “Quả thực không dễ dàng. Bất quá, lão phu vẫn muốn cầu chúc Đỗ tiên sinh mã đáo công thành, tất cả thuận lợi.”


“Như nhau như nhau!” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Vậy người tra, chúng ta đi bờ sông xem một chút trước, thử tìm linh cảm.”


Thân Đạo Nho nói: “Đỗ tiên sinh đi thong thả.”



“Vương gia đi thong thả!” Thân Đạo Nho vẫn tiễn tới cửa, trực tiếp đến Quế vương và Đỗ Cửu Ngôn đều ly khai, hắn mới quay đầu chắp tay nói với Tề Đại Thanh: “Lại phải thêm phiền toái cho đại nhân người.”


Tề Đại Thanh nói: “Tiên sinh khách khí. Tiên sinh mặc kệ có nhu cầu gì, chỉ cần nói, Tề mỗ nhất định hiệp trợ.”


Bookwaves.com.vn

“Đa tạ, đa tạ!” Thân Đạo Nho nói chuyện, ghé mắt nhìn ngoài cửa.


Hắn biết án kiện chất đống lúc sáng của Ngô Văn Quân là gì rồi, nên hắn trước hết để cho Đỗ Cửu Ngôn rút.


Đống hồ sơ kia, đều là giống nhau, chỉ có cái hắn lấy là khác.


Đơn giản là, vụ án này của Đỗ Cửu Ngôn, độ khó phá lệ cao một chút.


Đương nhiên, đều là bản án cũ đọng lại, án kiện hắn bắt được cũng không dễ dàng.


Đỗ Cửu Ngôn đến bờ sông.


Thanh Nghĩa hà không tính là rộng, cây cối hai bờ sông đều là thôn trang, chưa nói tới mỹ cảnh.


Nhưng bởi vì là yếu đạo trên nước, đội thuyền lui tới quả thực rất nhiều.


“Lúc đó ở chỗ đó, ” Đan Đức Toàn chỉ vào mặt nước cách bên bờ không tính là địa phương xa, “Chúng ta ngay tại chỗ vớt qua nhất vô sở hoạch. Nên hoài nghi lúc nữ tử bị người đẩy xuống, chính là trần như nhộng.”


Lúc hắn nói chuyện, thì có thuyền hàng từ mặt nước kinh qua.


“Lúc đó thi thể là dừng ở chỗ này.” Đan Đức Toàn đi mấy bước, nhìn hai bên một chút xác định một chỗ, “Lưới đánh cá chính là lưới đánh cá thông thường, sau khi Trương Sơn kéo lên thuyền, mang lên bờ.”


Đỗ Cửu Ngôn mang theo mọi người đi một lần, “Con sông này đi thượng du là nhập kênh đào, như vậy đi hạ du thì sao?”


“Hạ du không xa chính là bến tàu, thuyền hàng và khách thuyền đều ở bên kia lên xuống hàng.” Đan Đức Toàn nói.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Làm phiền Đan bộ đầu đưa chúng ta đi tìm phu thê Trương Sơn.”


Trương gia thôn cách bờ không xa, cửa thôn có rất nhiều đội thuyền bỏ neo, thôn dân cũng phần nhiều lấy bắt cá mà sống.



Đan Đức Toàn chỉ vào một căn nhà ở cửa thôn, nói: “Bên kia chính là nhà của Trương Sơn.”


Trương gia chính phòng kéo năm gian, bốn nữ hài tử ở cửa lột đậu, một người đang phơi nắng y phục, còn có một cô nương nhỏ tuổi nhất đang ôm một tiểu nam hài khoẻ mạnh kháu khỉnh bạch bạch bàn bàn ngồi ở cửa ăn gạo hồ.


Đan Đức Toàn hướng về phía cô nương lớn nhất hỏi: “Cha ngươi đâu?”


“Ở đây,” Đại cô nương hướng sau nhà hô một tiếng, “Cha, bộ đầu đại nhân đến.”


Trương Sơn từ sau nhà chạy đến, vừa chạy vừa lau tay vào người, chờ thấy nhiều người như vậy sửng sốt một chút, hướng về phía Đan Đức Toàn hành lễ.


Trương Sơn không nhìn ra niên kỷ, dựa theo cô nương lớn nhất mười hai tuổi của hắn suy đoán, Trương Sơn bất quá ba mươi xuất đầu, nhìn gương mặt này của hắn, nói là năm mươi Đỗ Cửu Ngôn cũng là tin tưởng, già nua ngăm đen có chút ngây ngô, cũng không linh hoạt.


“Đây là Tây Nam tụng hành Đỗ tiên sinh và các vị tiểu tiên sinh.” Đan Đức Toàn nói: “Không có chuyện khác, ngươi tỉ mỉ kể chuyện năm ngoái với Đỗ tiên sinh một lần.”


Trương Sơn gật đầu xác nhận, muốn cho cô nương trong nhà dọn cái ghế, nhưng vừa nghĩ nhiều người như vậy căn bản không đủ, liền kêu: “Vào trong thôn mượn ghế, nấu nước pha trà.”


“Không cần làm phiền, ” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Chúng ta hỏi nói mấy câu liền đi, người chăm chú đáp, so với phí công dọn bàn ghế pha trà cho chúng ta còn tốt hơn nhiều.”


Trương Sơn xác nhận, nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Bởi vì sắp tới tiết đoan ngọ, ta dự định làm thêm chút chuyện. Nên đêm liên tục đều thả lưới.”


“Lúc thả lưới trời đã tối rồi, ánh trăng trên trời cũng không sáng. Nương của hài tử còn đốt đèn lồng nữa.”


Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Lúc đó đội thuyền lui tới nhiều không?”


Bookwaves.com.vn

“Ta đợi ở bên bờ, chính là nhìn thuyền ít mới thả lưới.” Trương Sơn nói: “Chúng ta chuẩn bị xong, lúc về đến nhà giờ hợi qua nửa, sau đó tắm một cái đi ngủ.”


“Sáng ngày thứ hai lúc tiếng pháo ở cửa thành vang lên, chúng ta đã đến bờ sông. Ta kéo lưới, vừa lên tay không đúng, cảm giác rất trầm.”


“Bất quá cũng thật không ngờ là người, hai phu thê chúng ta kéo nửa ngày, chờ kéo lên một đống trắng trắng, thực sự là sợ hãi.” Trương Sơn nghĩ đến tình cảnh buổi sáng hôm đó lòng còn sợ hãi, “Chúng ta kéo lên bờ, trời đã sáng rồi, người trong thôn đều đến thu lưới, bọn họ nhìn thấy cũng để cho ta báo quan, ta liền đi nha môn.”


“Người chết là bị lưới quấn lấy sao?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi.


Trương Sơn lắc đầu, “Không có, nàng nằm ở trong lưới đánh cá, tay chân cũng không có bị lưới đánh cá cuốn lấy.”


“Lúc đó, người xem náo nhiệt bên bờ nhiều không?” Đỗ Cửu Ngôn hỏi: “Ngươi đều biết sao?”


“Nhiều! Bởi vì người trong thôn đều vây tới, liền dẫn rất nhiều người đi ngang qua cũng tới xem.” Trương Sơn hồi ức tình cảnh lúc ấy, “Có người biết có người không biết.”


“Có người xem náo nhiệt gì, để cho ngươi khắc sâu ký ức không?” Đỗ Cửu Ngôn nói.


Trương Sơn sửng sốt, Đan Đức Toàn cũng là ngẩn ra, điểm này lúc đó hắn không hỏi Trương Sơn, hoàn toàn thật không ngờ điểm này.



Hung thủ ném thi bị vớt lên đây, tựu rất có thể ở bên bờ nhìn.


Đan Đức Toàn cũng nỗ lực nhớ lại tình huống lúc đó hắn đi, nhưng không có nghĩ được gì cả.


“Ta, ta không nhớ rõ.” Lúc nói chuyện, Trương Sơn hướng về phía trong phòng hô: “Nương hài tử, người xem náo nhiệt lúc đó, ngươi nhớ rõ ràng người nào nhất?”


Nữ nhân của Trương Sơn sinh bệnh, đang nằm ở trên giường, nàng trở mình hướng về phía bên ngoài, suy yếu nói: “Thời gian quá dài, ta không nhớ gì cả.”


“Mấy ngày nay ta suy nghĩ thật kỹ, chờ nghĩ được sẽ nói cho các ngươi biết được không?”


Trương Sơn lúng túng nhìn Đỗ Cửu Ngôn, “Đây thật là. . . Chúng ta suy nghĩ kỹ một chút được không?”


“Chủ yếu lúc đó vừa sợ lại loạn, cũng không có chú ý nhiều đến hai bên trái phải có ai.”


Đây không kỳ quái, đổi lại là ai cũng sẽ như vậy, Đỗ Cửu Ngôn gật đầu: “Không quan hệ, hai ngày này phu thê các ngươi có thể tinh tế nhớ một chút, nếu là có thể nghĩ được cứ đi Quế vương phủ, tùy tiện tìm người.”


Lúc nói chuyện, nàng nhìn lướt qua tình cảnh trong viện, mấy hài tử đều là mặc rách rưới, nàng nói: “Nếu như các ngươi nghĩ được đầu mối và tình tiết có giá trị, ta sẽ bỏ tiền mua.”


Trương Sơn sửng sốt, lập tức khoác tay nói: “Không, không cần, thực sự. Đây là chúng ta phải làm.”


“Không thể làm chung. Chỉ là muốn để lúc các ngươi hồi ức càng thêm chăm chú nỗ lực một chút, sau đó ta nhất định đưa thù lao, đây là nên.” Lúc nói chuyện, nàng gật đầu với Đan Đức Toàn.”Đan bộ đầu chúng ta đi thôi.”


Đan Đức Toàn xác nhận.


Đỗ Cửu Ngôn đi ra ngoài, đường nhìn rơi vào lưới đánh cá phơi trên cây trúc, mắt lưới đánh cá rất lớn, chỉ có thể bắt được cá lớn, cá con và cá nhỏ có thể đào tẩu khỏi mắt lưới.


“Đỗ tiên sinh còn muốn đi Tống Ký xem sao?” Đan Đức Toàn hỏi.


Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Khổ cực Đan bộ đầu.”


Đan Đức Toàn phất tay nói: “Sẽ không, đều là phải làm.” Trong lòng hắn rất kinh ngạc, bởi vì Đỗ Cửu Ngôn không chỉ thủ pháp phá án lão đạo, hơn nữa suy tính còn chu đáo hơn so với người hành nghề vài chục năm như hắn.


Thận trọng trầm ổn không kiêu không nóng nảy. Điểm này cũng không giống chỉ là năng lực hài tử hai mươi tuổi có thể có.


Hắn mơ hồ mọc lên vẻ mong đợi, có thể, Đỗ Cửu Ngôn thực sự có thể tra rõ vụ án này.


—— lời nói ngoài ——


Hai mươi bốn giờ hậu canh tân!

Bởi vì kế tiếp có ba mươi chương ta yếu chương một chương một truyền lên, tựu vô pháp làm được mỗi một chương đều xem một lần sửa lỗi chính tả, sở dĩ, kế tiếp ba mươi chương lỗi chính tả khả năng bỉ bình thường yếu nhiều một chút, xin mọi người thông cảm nhiều hơn, hậu kỳ phát hiện ta sẽ chậm chậm sửa.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận