Đại Tụng Sư


Q1 – CHƯƠNG 374: CANH HAI

Dịch giả: Luna Wong

“Nhanh như vậy đã có thu hoạch?” Ngô Văn Quân nói: “Xem ra, quả thật có vài phần bản lĩnh.”

Tề Đại Thanh xác nhận.

“Hai ngày này bổn quan đang tra án tham ô, nhân thủ không đủ, ngày mai ngươi để Đan Đức Toàn đến Đại Lý tự hỗ trợ.” Ngô Văn Quân nói: “Lúc này, án tham ô mới là trọng yếu nhất, thánh thượng cũng quan tâm việc này.”

“Vâng, hạ quan trở về thì nói cho hắn biết.” Tề Đại Thanh trả lời.

“Thân Đạo Nho bên kia có thể có tiến triển?” Ngô Văn Quân hỏi.

Tề Đại Thanh trả lời: “Buổi sáng mang người tới nha môn, hạ quan đưa tất cả đầu mối cho hắn. Lấy bản lĩnh của Thân đại nhân, sẽ phải có kết quả.”

Ngô Văn Quân hơi gật đầu, “Ngươi đi giúp đi, hai ngày này không chuyện gì đừng tới chỗ bổn quan. Tiến triển của tỷ thí, bổn quan sẽ chú ý.”

“Vậy hạ quan cáo lui.” Tề Đại Thanh hành lễ lui ra ngoài, ở cửa chạm vài người vội vã gặp thoáng qua với hắn, cước bộ vội vã, thần thái ngưng trọng.

Hắn biết, những người này đều là quan viên điều tra án kiện tham ô.

“Bốn mươi vạn lượng, đều qua một nửa rồi.” Tề Đại Thanh lầm bầm thì thầm một câu, “Một tào quan công bộ nho nhỏ nào có gan này, triều đình sợ rằng lại là tinh phong huyết vũ.”

“Đại nhân.” Môn khách của Tề Đại Thanh thấp giọng nói: “Đến tận đây, Lỗ các lão bên kia cũng không có động tĩnh, ngay cả lúc thánh thượng đưa án kiện phái cho Ngô Văn Quân, cũng không có người phản đối.”

Tề Đại Thanh phất tay nói: “Án kiện sự quan trọng đại, Lỗ Chương Chi không có khả năng không chú ý, chỉ là thánh thượng vì bù đắp Nhâm các lão, nên đem án kiện cho Ngô Văn Quân xử lý, Lỗ Chương Chi cũng không có khả năng nửa đường nhúng một tay.”

“Ý của đại nhân, Lỗ các lão đang chờ đợi thời cơ?”

Đợi Ngô Văn Quân làm lỗi, bọn họ danh chính ngôn thuận tiếp nhận.

“Ân. Ngày gần đây ngươi bên kia cũng không cần qua lại nhiều với người khác, để tránh khỏi chọc phiền phức không nên có.” Tề Đại Thanh dặn dò: “Án tham ô không có vấn đề gì với chúng ta. Chúng ta chỉ cần chuyên tâm quan tâm hai đại tụng hành tỷ thí thì tốt rồi.”

Môn khách xác nhận.

Hai người đi tới Kỳ Bàn nhai, lại đụng phải Cầu Chương mang người làm việc, cảnh tượng vội vã đang muốn lên kiệu tử, Tề Đại Thanh cười, nói: “Cầu đại nhân, thật là đúng dịp a.”

“Tề đại nhân, thất kính thất kính.” Cầu Chương thu hồi bước chân vào bên trong kiệu, cung cung kính kính nghênh qua đây, cười nói: “Đại nhân chính vụ bận rộn, đây là từ đâu tới đây?”

“Từ Đại Lý tự đi ra, hai đại tụng hành tỷ thí, án tử đều từ chỗ ta, ta đây là hồi bẩm cho Ngô đại nhân.” Tề Đại Thanh nói.

Cầu Chương lộ ra biểu tình nguyên lai như vậy, “Đại nhân cực khổ, ngày khác ở không Cầu mỗ làm khách, thỉnh đại nhân người ăn cơm.”

“Cầu đại nhân mời khách, Tề mỗ cũng không dám đi. Vẫn là Tề mỗ làm chủ đi.” Tề Đại Thanh cười ha ha một tiếng.

Tề Đại Thanh nghe nói, trong nhà của Cầu Chương đặc biệt nghèo, hai lần trước mời lại người về nhà ăn cơm, một con cá một đĩa dưa muối một đĩa rau xanh xào.

Chén uống trà trong nhà đều là chén to, đệm chăn chấp vá mấy lỗ.

Có người hoài nghi Cầu Chương là giả bộ, dù sao hắn cũng là quan huyện ngoại phóng một đời, ai cũng không tin hắn sẽ nghèo như vậy.

Cầu Chương nói: “Vốn là có chút tiền, chỉ là hai năm trước nhất thời ham mê nữ sắc, nuôi một tiểu thiếp, tiểu thiếp lại cùng biểu ca của mình ám thông tâm tình, cuốn tiền chạy theo hắn.”

Mọi người cười ha ha, cười Cầu Chương đã già như bảo đao chưa mòn.

Đến tận đây Cầu Chương ngay trong bách quan có một tiếu danh, tất cả mọi người biết, lão đầu này nuôi một tiểu thiếp, lại bị đội nón xanh.

Nhưng là bởi vì chuyện này không ảnh hưởng toàn cục, hắn đối với Cầu Chương ấn tượng rất tốt, không rõ thái độ đối với hắn cũng không tệ lắm, chỉ cần nói ăn cơm, hắn cũng không đành lòng để Cầu Chương mời khách.

Cầu Chương phảng phất không biết ý của Tề Đại Thanh, cũng không tim không phổi cười, như là sống uổng nửa đời người hàm hậu.

bookwaves.com.vn – Luna: chương trước còn khen bác Tề tốt hơn bác Đan, đầu chương này lại ghét bác Tề vô cùng. Đến lại thấy thương bác Tề thảm thương, dễ bị lừa thế là cùng

“Ngươi làm cái gì vậy?” Tề Đại Thanh hỏi.

“Đây không, thái hậu giao nhiệm vụ, lập bài vị cho Quế vương phi, hai ngày này hạ quan sẽ hoàn thành.” Cầu Chương nói: “Ta đây đang chuẩn bị đi bái kiến An quốc công, hỏi lại hỏi lão nhân gia hắn, còn có yêu cầu gì.”

Tề Đại Thanh gật đầu, “Vậy ngươi nhanh đi đi, An quốc công nhiều chuyện, nếu hẹn cũng không thể làm lỡ thời gian của hắn.”

“Vậy hạ quan cáo từ.” Cầu Chương cười ha hả lên cỗ kiệu đi.

Tề Đại Thanh nhìn cỗ kiệu của Cầu Chương đi xa, nói với môn khách của mình: “Xem ra, thái hậu nương nương thực sự sốt ruột, muốn một lần nữa chọn vương phi cho Quế vương gia.”

“Không biết lần này là tiểu thư nhà ai.” Môn khách cũng không biết là nên phát sầu, hay phải cao hứng cho tiểu thư nhà đó nữa.

Nói phát sầu, Quế vương là vương gia đích xuất, là thân huynh đệ với thánh thượng, dù là hắn kéo cờ tạo phản chiếm Quảng Tây nháo đằng hơn hai năm, trở lại kinh thành làm nũng mấy cái, thánh thượng chẳng những không có phạt hắn, còn thuận lợi đưa Quảng Tây cho hắn làm đất phong.

Quế vương cũng không phải Quế vương, mà là ý nghĩa chân chính là Quý vương.

Cả đời này hắn chỉ cần để yên, không chọc điểm mấu chốt của thánh thượng, hắn có thể một đời phú quý trên vạn người.

Nên, làm Quế vương phi là chuyện vừa quý vừa tốt.

Thực sự không có gì phát sầu.

Nhưng lại không có cách nào không phát sầu, bởi vì Quế vương. . . Thật sự là khó có thể đẽo gọt, đoán không ra.

Ai cũng không biết, hắn có thể nhất thời hưng khởi, tìm đường chết cho mình hay không.

“Thái hậu nương nương còn có thể tăng cường chọn tiểu thư An quốc công phủ, dù sao một vị Tần tiểu thư phía trước, rốt cuộc cũng là hoàng gia có lỗi với An quốc công phủ. Lúc này đây vì bù đắp, thái hậu nương nương tất nhiên phải làm như vậy.”

Môn khách cảm thấy có đạo lý, “An quốc công chỉ sợ cũng không vui đi, dù sao hắn hôm nay, cũng không cần thông qua liên hôn với vương gia để vững chắc.”

Chủ tớ hai người trò chuyện một lần nữa trở về phủ nha.

Đỗ Cửu Ngôn ngồi xổm trước lỗ mộ, nhìn thi cốt bên trong.

Bởi vì không tên không họ lại là uổng mạng, nên thi cốt của người chết táng ở trong bãi tha ma, may là lão giả thủ nghĩa trang nhớ kỹ, bằng không tìm cũng tìm không được.

“Ngỗ tác phủ nha lão Điếu cầm một cây dù đỏ, chỉ vào vết đứt trên cánh tay trái của người chết, “Lúc đó khám nghiệm tử thi đã xác định gãy xương, là thương mới, bằng không không đi trị liệu thường nhân khó có thể chịu được đau đớn như vậy.”

“Đây là anh hài( trẻ sơ sinh).” Điếu Đại lật bộ hài cốt nhỏ trong đống hài cốt ở bụng nhỏ lên, xốc xếch chất đống cùng một chỗ, “Xem khổ đầu khớp xương, hẳn là tầm năm tháng.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn chằm chằm xương sườn của thi thể, “Vết tích phía trên này, có phải là vết thương cũ hay không?”

Lão Điếu nhìn thoáng qua Đỗ Cửu Ngôn, vừa cẩn thận tra xét xương sườn hai bên, “Nên là thế.” Hắn đếm, “Lúc thương hẳn không phải là đồng thời, xem ra người này bình thường bị đánh bị ngược.”

“Không bị đánh bị ngược, cũng sẽ không hoài thài bị người đánh chết, thật đáng thương.” Trâu Khải Huyền tép tép miệng.

Hẳn không phải là gật đầu, bỗng nhiên di một tiếng, nói: “Đây là cái gì?”

Lúc hắn nói chuyện, ở phía dưới xương chậu của nữ tử, tiểu tâm dực dực xét ra một ngọc xử(chày).

Ngọc xử lớn bằng cánh tay cánh tay của anh hài, dài ngắn ước chừng hai thốn hơn một chút, phù điêu bên trên quấn một chút đồ án hình dây mây, đầu ngọc xử là tròn nhuận, thợ làm rất tốt.

Sắc mặt của mọi người có chút cổ quái, lão Điếu nhìn về phía Đan Đức Toàn.

“Lúc đó thi kiểm, thỉnh bà đỡ điều tra hạ thân, không có vết thương và vết tích bị gian chiếm.” Đan Đức Toàn nói rất khẳng định, “Bà đỡ cũng không có nói tới ngọc xử.”

Phó Nguyên Ngô hỏi: “Là, sau này có người mở mộ ra, bỏ vào?”

“Sẽ không.” Đỗ Cửu Ngôn chỉ chỉ vị trí ngọc xử, “Ở vị trí bụng và xương chậu, cho dù có người khai mộ bỏ vào sau, cũng sẽ không để ở chỗ này.”

Cũng đúng, thứ chôn cùng, còn giấu dưới cái mông của người chết, đây cũng quá kỳ quái, Phó Nguyên Ngô nghĩ xong mặt đỏ lên, không dám tin nói: “Ở trong hậu môn của của nàng?”

bookwaves.com.vn

Đỗ Cửu Ngôn gật đầu, “Nên thế.”

Một phụ nhân mang thai năm tháng, bị người dùng ngọc xử ngăn chặn hậu môn, lại bị có thương tích mình đầy đứt cánh tay trái, sau đó từ trên thuyền vứt xuống nước chết đuối.

Câu truyện trong này, nàng cơ hồ ít dám bổ não, nếu không sẽ thiên mã hành không, khó có thể xong việc.

“Ngọc xử cũng là ngọc xử tầm thường.” Đan Đức Toàn dùng chân đá, “Dù là phát hiện, cũng không có giá trị gì.”

Đỗ Cửu Ngôn lắc đầu, “Chí ít, thêm một bằng chứng cho phương hướng xác nhận của chúng ta buổi sáng.”

Hậu viện, một thiếp thất.

Hoặc bị trong nhà “Tỷ muội” đố kị ngược đãi, hoặc bị trượng phu biến thái tính ngược.

“Trong kinh, cũng không có nam tử như vậy chứ?” Đỗ Cửu Ngôn nhìn Đan Đức Toàn, “Nạp một đống thiếp, thế nhưng người trong nhà cũng không nhiều. Nữ tử hậu viện thay đổi rất nhanh.”

Ánh mắt của Đan Đức Toàn giật giật, nói: “Nếu như đến trình độ này, nói vậy gia thế không tệ. Người nhà như vậy, có loại gièm pha này, thông thường đều là trên dưới bịt miệng không cho người truyền tin tức ra.”

“Chúng ta, cũng không biết.” Đan Đức Toàn nói.

Đỗ Cửu Ngôn nhìn hắn một cái, gật đầu: “Không quan hệ, còn có chín ngày tiếp tục bài tra là được.”

Mọi người thu thập xong thi cốt trả về, Đan Đức Toàn mang ngọc xử thu về nha môn.

Đỗ Cửu Ngôn mang theo mười người đạp bóng đêm trở lại vương phủ, tất cả mọi người ở phòng khách chờ bọn hắn. Mọi người trở về tắm thay đổi y phục, từng người một khoác tóc còn ướt qua đây, Tiêu Khánh vừa đi vừa ngửi mùi, “Trên người ta có phải còn có mùi hay không, Đoàn sư huynh ngươi ngửi một cái.”

Đoàn Ứng ngửi một cái, lắc đầu nói: “Không có mùi gì, là ngươi ảo giác mà thôi. Một hồi trước khi ngủ châm chút huân hương thì tốt rồi.”

“Được.” Tiêu Khánh nói xong thấy được Đỗ Cửu Ngôn, “Tiên sinh, người không tắm một cái sao?”

Đỗ Cửu Ngôn chỉ thay đổi một y phục, không có tắm.

“Hơi mệt, trước khi ngủ mới tắm.” Nàng chỉ chỉ đối diện, mười mấy người vây bắt bàn ngồi xuống, Quế vương hỏi: “Buổi chiều khám nghiệm tử thi, có thu hoạch gì?”

Củ cải nhỏ và Hoa Tử Nháo nhi ở hậu viện chơi, nên Đỗ Cửu Ngôn không có cố kỵ nói cho mọi người biết phát hiện mới.

Quế vương ngạc nhiên, hơn nửa ngày hỏi, “Ngọc, ngọc chất lượng thế nào?”

“Cũng không tệ lắm, so với vòng tay tính chất tốt hơn rất nhiều.” Đỗ Cửu Ngôn nói: “Ở chuyện phòng the chẳng những là một tay già đời, còn là một có người yêu cầu cực đoan.”

“Nếu như bài trừ ngoài ý muốn báo thù ra, như vậy, phu quân của nữ tử này, có thê có tử và thiếp thất rất nhiều.”

Phó Nguyên Ngô hỏi: “Là bởi vì thủ pháp rất không thường quy?”

“Là bởi vì không quý trọng. Người nhà bình thường phu nhân thiếp thất có thai, không nói cẩn thận bưng bê, nhưng nhất định sẽ không khắt khe như vậy.”

Đỗ Cửu Ngôn nhìn về phía Quế vương, “Kinh thành có thể có quần áo lụa là như vậy không?”

Quế vương nói: “Rất nhiều! Bất quá, nếu ngươi muốn từng bước từng bước kiểm tra, cũng không phiền phức.”

“Không cần từng bước từng bước kiểm tra. Người này dung mạo giảo hảo, khôi hài hài hước, rất được niềm vui của nữ tử. Gia thế tốt, rất được trưởng bối trong nhà sủng ái, nói chung nếu không nhìn thái độ của hắn đối xử với nữ tử, phải là một người phong lưu phóng khoáng nhân duyên rất tốt.”

Đầu óc của Quế vương dạo qua một vòng, “Thật đúng là mấy người người như vậy.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui